← Quay lại trang sách

Chương 501 Hai mạng 3

Lục Minh lắc đầu nói: "Bởi vì chó nhà tôi nói, nếu anh vẫn để tôi đi theo anh thì sẽ không có nhiều chuyện rắc rối như vậy..."

Nói trắng ra, là Hi Vọng cười nhạo Vương Đại Hiệp có mắt không tròng, không biết nhìn người tốt xấu, nhận giặc làm cha nhưng lại đá đùi ra khỏi hàng ngũ.

Tất nhiên, nói vui thì nói vui, nhưng lần này việc Vương Đại Hiệp làm cũng không có vấn đề gì.

Một đoạn nhạc đệm nho nhỏ kết thúc bằng tiếng cười khổ của Vương Đại Hiệp, anh ta quay đầu nhìn về phía Triệu Ninh.

Nhớ lại ơn truyền đạo thụ nghiệp mấy chục năm, Vương Đại Hiệp và bốn vị Kiếm Thánh liếc nhìn nhau, nhưng thực sự không tìm ra được lý do Triệu Ninh đầu hàng phản quốc.

Quyền lực, Triệu Ninh có, ông ta ở Võ Lâm Minh nhất ngôn cửu đỉnh, dưới tình huống Chủ thiếu quốc nghi, Triệu Ninh cơ bản đã là thủ lĩnh của Võ Lâm Minh.

Thực lực, Triệu Ninh cũng có. Võ Lâm Minh chuyên về võ công, trình độ nghiên cứu trên con đường này, không có quốc gia nào khác có thể sánh được. Mà Triệu Ninh thân là cường giả số một của Võ Lâm Minh, vậy thì ai có thể giúp ông ta nâng cao thực lực?

Không có mục đích, tự nhiên sẽ không có lý do phản quốc.

Nhận thấy mọi người có mặt đều tập trung ánh mắt vào mình, Triệu Ninh thở dài một tiếng, mở miệng nói.

"Chuyện này, lão phu cũng có nỗi khổ riêng..."

Lục Minh gật đầu: "Cho nên chúng tôi đang lắng nghe."

Lần này, Lục Minh rõ ràng là muốn hỏi cho ra nhẽ, không hiểu rõ logic của phó bản này thì không chịu bỏ qua.

Triệu Ninh trầm ngâm một lát, rồi nói tiếp: "Chúng ta trở về rồi nói tiếp."

Lục Minh lại xen vào nói: "Đúng rồi, vừa nãy tôi nghe ông và Luke gọi nhau là Số bốn và Số năm, vậy thì liên hợp bí mật của các ông có phải còn có Số một, Số hai, Số ba không?"

Triệu Ninh gật đầu.

Lục Minh tiếp tục hỏi: "Bọn họ ở đâu?"

"Các quốc gia khác."

Nói xong, Triệu Ninh liếc nhìn bốn đồ đệ đang đi theo phía sau Lục Minh, cười khổ một tiếng.

"Tiểu hữu đừng lo lắng, tôi biết cậu có chút đề phòng với đám người chúng tôi, nên mới cứu mấy tên đệ tử bất tài này của tôi ngay lần đầu tiên. Tôi nói cho cậu biết một câu chắc chắn, trong thời gian ngắn Số một, Số hai, Số ba sẽ không đến giúp chúng tôi."

Triệu Ninh cũng coi như là lão già thành tinh.

Ông ta hiểu được sự lo lắng của Lục Minh - Lục Minh có thể hạ gục Triệu Ninh + Luke, nhưng nếu Số một, Số hai, Số ba đều ở gần đây, lại cùng nhau tấn công thì e rằng Lục Minh cũng không chống đỡ nổi.

Dựa trên nguyên tắc gần nhất, Lục Minh bảo vệ Vương Đại Hiệp và những người khác, cũng coi như là kéo thêm một phiếu viện trợ cho mình.

Lục Minh bình tĩnh nói: "Lo trước khỏi họa."

Hiệp Ẩn Các không bị đánh bom, vì vậy, các cơ sở vật chất bên trong vẫn được bảo tồn xem như nguyên vẹn.

Trong một thiên điện nào đó, Lục Minh giam giữ Triệu Ninh và Luke, ngồi trên ghế dựa.

Vương Đại Hiệp và Dư Tinh đi theo bên cạnh Lục Minh, ba Kiếm Thánh khác canh giữ ở cửa nhưng vẫn có thể nghe thấy tiếng nói chuyện bên trong thiên điện.

Triệu Ninh và Luke, trông giống như quả cà bị sương giá đánh, ngay cả Vương Đại Hiệp và Dư Tinh cũng không dám mở lời trước.

Ánh mắt của mọi người đều đổ dồn vào Lục Minh – bọn họ đã hiểu, nơi này rốt cuộc ai là người có tiếng nói.

Uống một ngụm nước, Lục Minh nhìn về phía Triệu Ninh và Luke.

"Bắt đầu đi..."

"Bắt đầu cái gì?"

"Chính là, bắt đầu lời thú tội của các người đi."

Nói xong, Lục Minh lại bổ sung thêm một câu: "Nếu tôi cảm thấy lời thú tội của các người không làm tôi hài lòng, hoặc trong đó có lỗ hổng logic nào... Tôi sẽ chọn cách trực tiếp lục soát ký ức."

Thủ đoạn trực tiếp lục soát ký ức của Ảnh Tử, cũng đủ để xóa bỏ một số ý nghĩ không trung thực của Triệu Ninh và Luke.

Triệu Ninh và Luke liếc nhìn nhau, Triệu Ninh mở lời trước.

"Mọi chuyện bắt đầu từ đâu..."

Lục Minh nói: "Nói từ đầu đi."

"Vậy thì, lão phu hiểu rồi..."

Nói xong, Triệu Ninh đơn giản sắp xếp ngôn từ: "Nguyên nhân gây ra tất cả những điều này, phải bắt đầu nói từ hai phương diện là năm thứ 0 của lịch Thần Biến, và Cực uyên."

....

Cực uyên có liên quan rất lớn đến thế giới này.

Không ai có thể nói rõ, Cực uyên xuất hiện từ khi nào, cũng không ai biết, Cực uyên lớn đến mức nào, trong Cực uyên tồn tại nỗi kinh hoàng lớn đến cỡ nào.

Trước lịch Thần Biến, thế giới này có liên hệ trực tiếp với Cực uyên - nói cách khác, lối ra vào của Cực uyên, nằm ở một địa điểm nào đó trên thế giới này và mở cửa trực tiếp ra bên ngoài.

"Căn cứ tư liệu lịch sử ghi chép lại, vào thời điểm đó, Cực uyên là nơi tốt để võ giả chúng ta tôi luyện võ nghệ."

Triệu Ninh nói như vậy xong, Lục Minh cũng đại khái lý giải được địa vị của Cực uyên đối với thế giới này trước đây - chính là một đấu trường.

Nhưng bắt đầu từ năm 0 của lịch Thần Biến, quy tắc của thế giới phát sinh thay đổi.

Triệu Ninh nói đại khái về nguyên nhân của sự thay đổi này.

"Cực uyên đã xảy ra vấn đề."

Lời này Hi Vọng cũng đã từng nói.

Hiện tại xem ra, Hi Vọng cũng được xem như là một nhà tiên tri nhỉ?

Không để ý đến Hi Vọng đang ngẩng cao cái đầu, dáng vẻ như muốn nói mau tới khen tôi đi, Lục Minh nghe Triệu Ninh tiếp tục nói.

"Vào thời điểm đó, lối vào Cực uyên mở rộng, một lượng lớn ma vật từ trong Cực uyên tràn ra. Những người bây giờ không biết, lúc đó sự việc đã gây ra huyên náo rất lớn..."

"Thời đại đó, trên thế giới vẫn chưa có khái niệm về năm quốc gia lớn, thống nhất toàn bộ thế giới chính là một triều đại gọi là Đại Thuận. Triều đại Đại Thuận đã dốc toàn lực, trấn áp được ma triều, phong ấn Cực uyên."

"Những gì xảy ra sau đó, tôi nghĩ các người cũng đều biết."