← Quay lại trang sách

Chương 527 Tân Thần (Một) 2

Lục Minh quay đầu nhìn về phía Vũ Văn Tinh, chỉ thấy Vũ Văn Tinh hai mắt đỏ ngầu, sắc mặt trắng bệch, hai mắt nhìn chằm chằm vào mình.

Lục Minh nhíu mày: "Chúng ta đã có giao ước."

"Đúng vậy, tôi biết." Vũ Văn Tinh gật đầu nói xong, lại chuyển đề tài: "Nhưng chuyến đi này chưa biết sống chết thế nào, tôi rất cần nâng cao thực lực!"

Ông nâng cao cái rắm ấy!

Không nói đến chuyện ông là một thổ dân bản địa của phó bản, không thể tiêu hóa được năng lực truyền thừa trong thời gian ngắn, chỉ nói đến chuyện hiện tại mọi người đều bị hiện tượng thoái hóa áp chế, để ông nắm giữ Độc hình, ông có thể phát huy ra được mấy phần bản lĩnh?

Lục Minh lắc đầu, ngay tại chỗ bác bỏ đề xuất của Vũ Văn Tinh, nhưng một bên, Triệu Ninh đột nhiên tiến lên một bước, nhìn thẳng vào Lục Minh nói: "Tiểu hữu Lục Minh đừng vì tư lợi cá nhân mà không màng đến đại cục, giao ước của Vũ Văn Tinh tiên sinh với cậu, lão phu cũng có nghe nói, tôi cảm thấy là..."

"Ông cảm thấy cái rắm!"

Lục Minh bình tĩnh mở miệng, lại khiến cho Triệu Ninh sửng sốt.

"Cậu nói cái gì?"

"Tôi nói ông cảm thấy cái rắm! Đúng vậy, ông không nghe nhầm đâu, tôi đang mắng ông đấy."

Cái mặt già của Triệu Ninh lập tức đỏ bừng, ông ta chỉ vào Lục Minh, vừa định nói gì đó, Lục Minh lại nói với Velen.

"Xem ra hai tên này hẳn là đã đạt được thỏa thuận vào hôm qua. Tôi đoán rằng, có lẽ bọn họ không muốn đối mặt với cái gọi là Tà Thần Thoái Hóa của ông. Ông có thể nhịn được không?"

Hai tên ngu ngốc không nhìn rõ tình thế.

Lâm trận bỏ chạy?

Thật mệt cho hai người nghĩ ra được.

Người ta là Cận Tà Thần đang ở đây trấn giữ, còn có chỗ cho hai người nhảy nhót sao?

Quả nhiên, nghe Lục Minh nói vậy, Velen cười.

Ông ta quay đầu nhìn Triệu Ninh và Vũ Văn Tinh, cười nói: "Đội thăm dò đợt đầu tiên vừa hay đang thiếu cao thủ, nếu hai vị tự tiến cử, vậy thì tôi đây cung kính không bằng tuân mệnh."

Dứt lời, ông ta giơ ngón tay lên, năng lượng kỳ dị từ đầu ngón tay ông ta tỏa ra, rơi vào người Triệu Ninh và Vũ Văn Tinh.

Có thể nhìn thấy, Triệu Ninh và Vũ Văn Tinh, giống như những con rối, theo ngón tay của Velen mà di chuyển, ngoan ngoãn đứng ở trong pháp trận.

Sắc mặt hai người đỏ bừng, hành động của cơ thể hiển nhiên không phải là ý muốn của bọn họ, nhưng dưới sự áp chế của Cận Tà Thần, bọn họ ngay cả quyền mở miệng nói chuyện cũng không có.

Một chút nhạc đệm nho nhỏ không đáng nhắc đến.

Sau khi Luke điều động đội ngũ 97 người đứng vào pháp trận, Velen khởi động pháp trận, cùng với ánh sáng lóe lên, một trăm người trong trận pháp liền biến mất không còn dấu vết.

Việc truyền tống, dường như không tiêu tốn nhiều năng lượng của Velen.

Ông ta cười nói: "Đợt tiếp theo."

....

Velen thân là người chủ trì trận pháp, đương nhiên sẽ là người rời đi cuối cùng.

Mà với tư cách là Cận Tà Thần, đương nhiên ông ta cũng có quyền sắp xếp thứ tự truyền tống.

Luke chỉ huy cấp dưới, chuyển từng đợt vũ khí vào trong truyền tống trận, sau khi những binh lính đi theo tiến vào, thì vào khoảng giữa trưa, đám người Lục Minh, Velen, Luke cuối cùng cũng đứng trên truyền tống trận.

Khi Velen truyền năng lượng vào truyền tống trận, truyền tống trận phát sáng, cảm giác bị xé rách theo đó ập đến, Lục Minh chỉ cảm thấy cơ thể mình trầm xuống, giống như rơi tự do.

Đầu óc choáng váng, đến khi tỉnh táo trở lại, Lục Minh mới phát hiện truyền tống đã kết thúc, mọi người đã đến được địa điểm mục tiêu.

Xung quanh là những bức tường dày bao bọc, không khí đục ngầu, bên cạnh có ánh sáng yếu ớt, nhưng đó là do những binh lính thắp đèn dầu mang đến.

Căn cứ vào hoàn cảnh, Lục Minh đoán được, hiện mọi người đang ở trong một hang động nào đó.

"Hang động! Lại là hang động! Tôi ghét hang động!"

Tiếng lẩm bẩm của Vũ Văn Tinh truyền đến.

Ông ta là nhóm đầu tiên được truyền tống vào, nhưng cho đến bây giờ ông ta vẫn còn đang lẩm bẩm... Điều đó đủ để thấy ông ta có oán niệm sâu đậm với hang động đến mức nào - có lẽ, dãy núi Tuyệt Tẫn đã mang lại cho ông ta trải nghiệm vô cùng không tốt.

Đếm sơ qua số người và vật tư.

Vật tư và con người đều không thiếu thứ gì.

Velen triệu tập mọi người, mở miệng nói: "Như các vị đã thấy, nơi Thần ra đời, nằm sâu trong hang động này. Ngài ấy ẩn nấp rất kỹ."

"Hơn nữa, kẻ địch của chúng ta không chỉ có bản thân Thần linh... Dưới tay Ngài ấy còn có một nhóm quyến tộc."

Tình huống vừa rồi chứng minh rằng, Velen không hề động tay động chân gì vào truyền tống trận, điều này càng thể hiện rõ thành ý của Velen, lúc này ông ta mở miệng, cũng không có ai ngắt lời, không ai nghi ngờ.

Cho đến khi Velen nói xong, Luke mới hỏi.

"Vậy thì sao? Chúng ta phải làm gì mới có thể giết chết vị thần đó."

Lần này, Velen không cười.

Ông ta chỉ tiện tay lấy ra một cây pháp trượng từ trong túi không gian.

Cầm pháp trượng, mái tóc bạc trắng của Velen không gió tự bay, tự có phong thái của một cao thủ.

"Xông vào, giết Ngài ấy! Tôi không bị ảnh hưởng bởi hiện tượng thoái hóa, vì vậy, tôi sẽ trực tiếp đối mặt với Thần linh và sẽ tự tay giết Ngài ấy tại đây!"

"Nhưng tôi cần bảo tồn thực lực, vì vậy, làm phiền mọi người một đường bảo vệ tôi chu toàn!"

Velen nghiêm trang, rất có phong thái của một nhà lãnh đạo.

Nói thật, nhìn dáng vẻ Velen như thế này, Lục Minh thực sự cho rằng, ông ta là một đại vĩ nhân lấy việc hưng vong của thiên hạ làm trách nhiệm của mình – điều kiện tiên quyết là không xảy ra cuộc giao lưu với Thâm Uyên hôm qua.

Velen vung tay lên.

"Xuất phát! Tôi sẽ chỉ đường cho mọi người!"

Vũ Văn Tinh và Triệu Ninh tự động lùi lại hai bước.

Ngược lại, Luke gật đầu.

"Việc mở đường, cứ giao cho tôi đi."

....

Cho đến bây giờ, Taka vẫn còn choáng váng.

Sự việc phát triển quá nhanh, nhanh đến mức khiến cho Taka hoa cả mắt.

Thân là Hoàng tử thứ tư của Đế quốc Phục Tô, Taka vốn là Đốc quân của Đệ nhất quân đoàn.

Nhiệm vụ của Đốc quân là giám sát mệnh lệnh của cấp cao quân đội và hành động của quân đội.

Tuy nhiên, ảnh hưởng của Luke đối với Đệ nhất quân đoàn quá lớn, lớn đến mức Taka vừa mới nhập ngũ đã bị Luke tước quyền.

Cho đến khi chiến tranh bùng nổ...

Rồi đến khi xâm nhập vào Cực uyên...

Thân là Đốc quân, Taka hoàn toàn không biết tại sao bọn họ lại đến Cực uyên, thậm chí tại sao lại phải thông qua truyền tống trận để xuất hiện ở nơi này.

"Toàn quân chỉnh đốn trang bị!"

Tiếng của phó tướng quân của Luke đột nhiên vang lên.