← Quay lại trang sách

Chương 529 Tân Thần (Hai) 1

Cảm giác có một đồng đội là "kẻ ngốc" là như thế nào?

Cảm giác... Thật ra là vô cùng tốt.

Sau khi kết thúc bài phát biểu, Luke lập tức tiến vào trạng thái làm việc, ông ta điều binh khiển tướng, chuẩn bị mở đường.

Mà toàn bộ Đệ nhất quân đoàn cũng rơi vào trạng thái cuồng nhiệt trước chiến tranh.

Những người lính giơ súng, xếp thành đội hình chiến đấu, tiến về hướng mà Velen chỉ.

Ý chí chiến đấu của bọn họ rất cao, họ không sợ hãi!

Nói dễ nghe chút, thì cái này gọi là ý chí chiến đấu sẵn có.

Nó khó nghe chút, thì chính là sự ngu ngốc có thể lây lan, bản thân Luke đã truyền sự ngu ngốc cho toàn bộ quân đội.

Nhưng không thể không thừa nhận rằng, đối với Velen, thậm chí là Lục Minh mà nói, đây là chuyện tốt...

....

Theo lời Velen nói, nơi Thần Thoái Hóa ra đời nằm sâu trong hang động.

Velen biết rất rõ đường đi.

Mặc dù trong hang động có rất nhiều ngã rẽ, nhưng mọi người cũng không lo bị lạc đường.

Trận chiến nhanh chóng nổ ra.

Chỉ mười phút sau khi đội quân khởi hành, phía trước đã vang lên tiếng rống giận dữ và tiếng súng.

Lục Minh, Velen và những người khác đứng ở giữa hàng ngũ, vốn không nhìn tới được tướng mạo của kẻ địch phía trước và mức độ dữ dội của cuộc chiến, nhưng khi Velen vung tay lên, một màn hình ánh sáng xuất hiện, mọi thứ xảy ra trên chiến trường đều được mọi người thu vào tầm mắt.

"Sinh vật hình người?"

"Hơn nữa... Dáng vẻ trông giống như con người..."

Vương Đại Hiệp không kìm được kêu lên, những người khác cũng từ từ nhíu mày.

Có thể thấy, ở tiền tuyến, giao chiến với các chiến sĩ của Đệ nhất quân đoàn là một loại sinh vật hình người... Không, nên nói, chính là con người.

Bọn chúng có ngũ quan và ngoại hình giống hệt con người, ngoại trừ việc không mặc quần áo, vẻ mặt đờ đẫn, thì căn bản không thể phân biệt được chúng với con người bình thường có gì khác nhau.

"Những thứ này, chính là quyến tộc của Thần Thoái Hóa!"

Velen khẳng định chắc nịch thân phận thực sự của những người này, nói xong, ông ta lại bổ sung một câu.

"Hơn nữa, chúng được Thần Thoái Hóa bảo vệ."

Rất nhanh, mọi người liền hiểu được thế nào là được Thần Thoái Hóa bảo vệ.

Bởi vì những quyến tộc Tà Thần này nắm giữ sức mạnh Siêu phàm chính thống của phó bản Tân Thần, và không bị ảnh hưởng bởi hiện tượng thoái hóa.

....

"Ầm ầm!"

Một quả cầu lửa khổng lồ từ phía trước ập đến, nổ tung giữa đám đông, dẫn tới một trận tiếng kêu thảm thiết vang lên!

Lại có võ giả xông trận, tuy rằng không có áo giáp nhưng nội lực bao quanh toàn thân chính là võ trang tốt nhất!

Nhanh như gió, hung hãn như lửa!

Các chiến sĩ của Đệ nhất quân đoàn rất ít Siêu phàm giả, vì vậy khi đối mặt với quyến tộc Thần linh có thực lực ít nhất là Siêu phàm cấp thấp này, Đệ nhất quân đoàn đã chiến đấu rất khó khăn.

Thêm vào đó là vấn đề địa hình, hỏa lực hạng nặng không thể triển khai, càng tạo không gian cho các pháp sư, võ sư và những thành viên khác của quyến tộc Tà Thần thi triển.

Đội quân ba trăm người đi đầu đã bị tiêu diệt sạch sẽ không còn một mảnh trong vòng vài phút, các đội ngũ tiếp theo tiến lên ứng cứu.

Tiếng súng, tiếng gầm rú, tiếng ma pháp nổ vang không dứt.

"Quân đội của tôi cần trợ giúp."

Luke ngồi ở giữa quân mở lời, Velen thấy vậy thì gật đầu.

Ông ta lại chỉ tay, Lục Minh liền nhìn thấy Triệu Ninh, Vũ Văn Tinh đờ đẫn bước tới, tiến về tiền tuyến.

Nếu bọn họ có thể nói chuyện, chắc là sẽ muốn chửi má nó.

Lục Minh cũng quay đầu nhìn về phía bốn người Vương Đại Hiệp.

Không cần Lục Minh dụ dỗ uy hiếp, bốn vị Kiếm Thánh Vương Đại Hiệp nhìn nhau, cầm trường kiếm lao về phía trước.

Ừm, thực ra bọn họ cũng là người thành thật...

Mặc dù ở nơi này, mọi người đều bị quy tắc áp chế, không thể phát huy hết sức mạnh vốn có nhưng Vũ Văn Tinh, Triệu Ninh, Vương Đại Hiệp và những người khác vốn có thực lực cấp Thiên Tai, mặc dù đã bị áp chế, những bọn họ vẫn có thể phát huy ra sức mạnh từ Siêu phàm cấp trung đến Siêu phàm cấp cao.

Phần sức mạnh này không thể quyết định cục diện trận chiến, nhưng quả thật có thể giảm bớt rất nhiều áp lực cho Đệ nhất quân đoàn.

....

"Nạp đạn! Nạp đạn!"

"Mã Duy, Mau lui lại! Mẹ kiếp ( 艹皿艹 )!"

Taka cầm súng trường quân dụng, xung phong chiến đấu ở tuyến tiền đầu.

Phía trước, các chiến sĩ của Đệ nhất quân đoàn dùng thân xác tạo thành phòng tuyến, thậm chí còn có những cường giả như Triệu Ninh dẫn đầu... Nhưng thương vong vẫn vô cùng thảm khốc!

Luồng năng lượng hỗn loạn tràn ngập hang động chật hẹp, chỉ cần sơ suất một chút là sẽ tan xương nát thịt.

Trong tình hình hỗn loạn như vậy, chỉ có khẩu súng trong tay mới có thể mang lại cho Taka một chút ấm áp.

Bên cạnh, một gã thân binh bị một mũi tên băng bắn trúng, ngay lập tức hóa thành tượng băng, Taka chỉ có thể tức giận chửi một tiếng, giơ súng lên ngắm bắn.

Đúng lúc một võ sư của quyến tộc Tà Thần bị Vương Đại Hiệp đánh một roi vào chân khiến cứng đờ, Taka đúng lúc bóp cò, ngọn lửa phun ra, viên đạn bằng đồng ngay lập tức nổ tung đầu của quyến tộc Thần linh.