← Quay lại trang sách

Chương 602 Biến cố ở từ đường 3

Trên đường đi, Đại hoàng tử Redi vẫn không ngừng nói.

Mà những gì anh ta nói đến, không gì ngoài những chiến công hiển hách của tổ tiên mình.

Nào là Thái tổ gia gia đào được năng lực Huyết luân, khiến sinh mệnh trên đại lục có được con đường Siêu phàm.

Nào là Tổ gia gia càn quét sáu nước, thống nhất toàn bộ đại lục.

Nào là ông nội đánh tan thú triều, giết chết mười ba con ma thú cấp Thiên Tai cao cấp.

Nào là phụ thân chống đỡ cuộc xâm lược của Thâm uyên.

Còn nói thêm một chút về công năng của từ đường - không gì ngoài những công năng truyền thống như tế tổ, Redi cảm thấy từ đường cũng chỉ có ý nghĩa tượng trưng là chính.

Redi và Nelson đang đắm chìm trong sự thuyết phục, tất nhiên không phát hiện ra điểm mù nào.

Nhưng Lục Minh và Hi Vọng đã nhận ra được, thứ mà Chapman muốn tìm, có lẽ nằm trong từ đường Hoàng thất.

Khoảng hai mươi phút sau, một tòa từ đường không lớn đã thấp thoáng ở đằng xa, đi vào cửa từ đường, mọi người liền phát hiện phụ cận từ đường không hề có quân canh gác.

Redi cũng giải thích về điều này: "Tổ tiên không thích hậu nhân quấy rầy sự thanh tịnh của họ, vì vậy dựa theo truyền thống của gia tộc chúng ta, nơi này sẽ không có quân đội đóng giữ."

"Nhưng hẳn là cũng có biện pháp phòng thủ cần thiết chứ?" Chapman hỏi như vậy, Redi liền cười trả lời: "Đương nhiên, mỗi một thế hệ, Hoàng thất đều sẽ chọn ra một vị Hoàng đế và một vị ảnh tử từ trong số những người có huyết thống trực hệ. Người có thực lực mạnh nhất sẽ trở thành Hoàng đế, người có thực lực mạnh thứ hai sẽ trở thành ảnh tử. Nhiệm vụ của ảnh tử là ở lại trong từ đường, bầu bạn với tổ tiên. Mà ảnh tử hiện đang ở trong từ đường, chính là chú hai của ta..."

Redi nói xong những lời này, Lục Minh và Hi Vọng không khỏi nhìn Redi với ánh mắt kỳ lạ.

Đứa trẻ ngốc này, đúng là không ai bằng...

Thủ đoạn này rõ ràng chính là muốn nói cho người khác biết, nơi này trăm phần trăm có bí mật... Anh thân là Đại hoàng tử, mà ngay cả thứ này cũng không nhìn ra, kết quả bây giờ còn trở thành người dẫn đường...

Chẳng trách trong cuộc tranh giành ngôi vị, tên nhóc nhà anh luôn bị Nhị hoàng tử đè đầu cưỡi cổ khắp nơi.

Đại hoàng tử quả thật không có tâm cơ gì... Cũng có thể là người ở thế giới này thực sự thiên về giải quyết vấn đề bằng nắm đấm chứ không phải bằng đầu óc. Tóm lại, Đại hoàng tử vẫn dương dương tự đắc như trước giới thiệu về bí mật Hoàng thất, hoàn toàn không nhận ra có chỗ nào không ổn.

Cho đến khi anh ta dẫn đầu đẩy cửa lớn từ đường ra và bước vào trước.

Để tránh hiềm nghi, Đại công tước Nelson không đi theo vào trong, Chapman đi theo sau Redi, Lục Minh suy nghĩ một chút, cũng dẫn theo Hi Vọng, chủ động ở lại bên ngoài từ đường.

Nhưng không đến hai mươi giây...

Chỉ năm giây sau, trong từ đường đã truyền ra tiếng kêu kinh hãi của Redi: "Chú hai! Chú hai người sao vậy!!"

Cửa lớn từ đường lại mở ra, lộ ra khuôn mặt u ám của Chapman.

"Bên trong đã xảy ra chuyện rồi."

....

Nói chính xác hơn, là chú hai của Redi đã xảy ra chuyện.

Khi Hoàng hậu nương nương đến, chú hai của Redi, cũng tức là ảnh tử của thế hệ này, đang được Redi đỡ ngồi trên bậc thang từ đường, kêu a ba a ba nước miếng chảy ròng ròng...

Ông ta đã trở thành kẻ ngốc...

Một cường giả cấp Thiên Tai cao cấp, liền cứ như vậy vô duyên vô cớ biến thành kẻ ngốc...

Cảnh tượng kỳ lạ này, nhưng lại không thể khiến Hoàng hậu nương nương động dung chút nào.

Ngay khi đến từ đường, Hoàng hậu nương nương chỉ liếc nhìn người em chồng đã trở thành kẻ ngốc, liền không nói hai lời xông vào trong từ đường.

Chỉ vài phút sau... Hoàng hậu nương nương bước ra khỏi từ đường, sắc mặt trắng bệch không còn chút máu.

"Xong rồi... Xong hết rồi..."

Bà ta lẩm bẩm như vậy, thậm chí còn không hề giữ chút phong thái nào mà ngồi bệt xuống sàn...

Bầu không khí nặng nề đến tột đỉnh.

Cho đến khi Hoàng hậu nương nương đột ngột ngẩng đầu, nhìn về phía Chapman.

Đôi mắt to xinh đẹp ban đầu đã đầy tơ máu, bà ta giận dữ nhìn Chapman, đột nhiên gào lên: "Nói! Có phải là chuyện do ngươi làm không!!"

Nói! Có phải là chuyện do ngươi làm không!!"

Lời buộc tội của Krista không phải là không có lý do.

Thuyết phục không phải tẩy não, mặc dù nhìn thì thuyết phục và tẩy não rất giống nhau, nhưng giữa hai thứ này thực sự có sự khác biệt về bản chất.

Điểm đơn giản nhất.

Thuyết phục sẽ không thay đổi ký ức của người bị thuyết phục.

Điều này khiến Krista giữ lại được ký ức vừa rồi.

Vừa rồi Chapman đã đưa ra thỉnh cầu muốn đến từ đường, mặc dù Krista không biết Chapman muốn đến từ đường để làm gì. nhưng giờ phút này từ đường xảy ra chuyện không may, Chapman thực sự rất đáng nghi.

Chưa kể... Hiện tại cảm quan của bà ta đối với Chapman tương đối kém.

Đối mặt với lời buộc tội của Krista, Chapman chỉ có thể bất lực cười khổ một tiếng.

"Thực sự không phải tôi làm."

Vừa nói, anh ta vừa khởi động thuyết phục.

"Hoàng hậu nương nương người xem này, hôm nay tôi cùng Đại công tước Nelson đến đây, giữa chừng cũng không thoát khỏi tầm mắt của bất kỳ ai. Nói cách khác, tôi không có thời gian gây án. Huống hồ vị tiên sinh này..."

Chapman chỉ vào ảnh tử vẫn luôn a ba a ba, rồi lại chỉ vào mình.

"Ông ta là cấp bậc Thiên Tai cao cấp, còn tôi chỉ là cấp bậc Thiên Tai cấp thấp. Thêm vào đó, từ đường Hoàng thất không cho phép người ngoài tự ý xông vào. Nếu chuyện này do tôi làm, vậy thì khi vị tiên sinh này nhìn thấy tôi vào từ đường lần đầu tiên, đương nhiên sẽ tấn công tôi. Cho dù là tôi che giấu thực lực thì một số dư chấn và dấu vết chiến đấu cũng không thể tránh khỏi đuộc..."

"Nhưng người hãy xem, từ đường dường như không có dấu hiệu xảy ra chiến đấu."