← Quay lại trang sách

Chương 668 Lợi thế sân nhà của Lục Minh 2

Khoảng cách thực lực quá lớn khiến Trương Minh Viễn không thể không thu lại nỗi sợ hãi và cảnh giác với những điều chưa biết, chỉ có thể bất đắc dĩ thể hiện thiện chí và tình hữu nghị...

Trong tình thế người khác mạnh hơn mình, cũng chỉ có thể bị ép buộc.

"Nhưng dù thế nào cũng không thể cho anh ta tin tức về thành phố Linh Đạo được."

Trong lòng lẩm bẩm một câu như vậy, suy nghĩ một chút, Trương Minh Viễn lại lộ ra vẻ cảm khái.

"Cũng không biết tình hình phía cha nuôi thế nào rồi, có chắc chắn đối phó được với đám người kia không."

⚝ ✽ ⚝

Trở về khách sạn.

Gọi một phần ăn sáng, Lục Minh, Tiểu Cao đã sớm trở lại và Hi Vọng vẫn luôn nghỉ ngơi trong khách sạn, vừa ăn vừa trao đổi những chuyện đã xảy ra tối qua.

"Bên Đầu Bếp rất thuận lợi."

Tiểu Cao dùng một câu tóm tắt lại mọi chuyện mà anh ta đã trải qua tối qua.

Cái này cũng không cần Tiểu Cao nhắc lại...

Bởi vì lúc này, Đầu Bếp đã trở thành Hung thần, đã dẫn theo Tiểu Xuyên và Tiểu Dã trở về Cung điện linh dị của Lục Minh.

Điểm mấu chốt vẫn nằm ở những gì Lục Minh nhìn thấy và nghe thấy.

Nghĩ một lúc, Lục Minh chủ động kể lại chuyện xảy ra trong Dạ Yến.

"Có thể khẳng định chắc chắn rằng, Thư Sinh trong Dạ Yến là Hung thần cấp trung."

Điểm này không có sai sót.

Dựa theo sự quan sát của Lục Minh, biểu hiện của Thư Sinh trong Dạ Yến chỉ ở mức Hung thần cấp trung.

Hi Vọng vừa gặm đùi gà vừa lẩm bẩm: "Yếu vậy sao?"

Lục Minh khẽ lắc đầu: "Không yếu, dù sao cũng chỉ là một phân thân."

Thư Sinh có thể tổ chức nhiều Dạ Yến cùng một lúc, điều này chứng tỏ Thư Sinh có khả năng phân thân.

"Trên thực tế, vấn đề không nằm ở Hung thần cấp trung này, vấn đề nằm ở chỗ thực lực bản thể của Thư Sinh ra sao... thậm chí anh ta có bản thể hay không... và anh ta có thể phân ra bao nhiêu phân thân."

Hiện tại không có đủ thông tin hỗ trợ, Lục Minh cũng không phân tích ra được những tình huống này.

"Thứ hai, mối quan hệ giữa Thư Sinh và cuốn sách đó. Tôi có lý do để tin rằng, Thư Sinh và cuốn sách đó thực sự là quan hệ chủ tớ. Nhưng chủ nhân là sách, Thư Sinh chỉ là một tên nô tài mà thôi..."

Hi Vọng lại chen vào: "Cuốn sách đó rốt cuộc là gì?"

Lục Minh lắc đầu: "Tao cũng không biết."

Nói xong, Lục Minh chuyển hướng câu chuyện: "Nhưng chúng ta không cần vội tìm câu trả lời cho vấn đề này."

"Bởi vì một điều có thể dự đoán được là... Dạ Yến thực sự là một cơ hội."

Lục Minh đã moi được bao nhiêu câu chuyện từ phó bản Quái đàm đô thị?

Rất nhiều!

Những câu chuyện này, nếu không có Dạ Yến thì nó chỉ là một câu chuyện - ngoài việc giữ lại chứng tỏ mình đã nếm trải rất nhiều điều, thì căn bản không có tác dụng gì khác.

Nhưng có Dạ Yến, những câu chuyện này đều có thể chuyển hóa thành lợi nhuận nhìn thấy được bằng mắt thường.

"Vì vậy, trước khi tôi vắt kiệt Thư Sinh, bản thể của Thư Sinh và cuốn sách đó đều không quan trọng!"

Lục Minh vừa hay đang thiếu tiền, nếu không tối đa hóa lợi ích thì thật uổng công hắn chuẩn bị nhiều câu chuyện như vậy trước đó.

Hi Vọng bên cạnh cũng gật đầu đồng tình: "Đúng vậy. Nếu muốn tối đa hóa lợi ích thì có thể hoãn việc qua cửa hoàn mỹ lại."

Một lần tiến độ phó bản không qua cửa được... Không, phải là không kể hết được câu chuyện thì hắn lại làm thêm một lần nữa, quả thật không cần vội vàng qua cửa hoàn mỹ.

Nhắc đến chuyện này, Lục Minh đột nhiên nảy ra một ý: "Hai người nói xem, nếu tôi kể một câu chuyện đã kể trong phó bản lần trước thì Thư Sinh sẽ có phản ứng gì không?"

Logic này khiến Hy Vọng và Tiểu Cao chìm vào suy tư.

Một lát sau, Tiểu Cao lắc đầu: "Không biết... Lần sau thử xem."

Hy Vọng tiếp lời: "Thực ra vào Dạ Yến tối hôm qua, lão đại đã nên thử rồi... Từ khía cạnh này, chúng ta cũng có thể suy đoán ra một số thứ."

Điều này có thể suy đoán ra được vị cách đại khái của Thư Sinh và cuốn sách đó.

Lục Minh gật đầu ghi nhớ chuyện này.

Sau đó lại chuyển sàng chủ đề tiếp theo.

"Về vấn đề liên quan đến Trương Minh Viễn."

Lục Minh mở lời, kể lại những chuyện liên quan đến Họa Sĩ, Trương Minh Viễn xảy ra vào sáng sớm, nói xong, Lục Minh bổ sung: "Trương Minh Viễn chắc chắn có liên lạc với những nơi trú ẩn khác, nhưng anh ta không tin tưởng tôi lắm, hoặc là kiêng dè tôi, nên Trương Minh Viễn không hề tiết lộ gì đến chủ đề này với tôi."

Nghe Lục Minh nói xong, Tiểu Cao chen vào: "Thực ra chúng ta cũng không nhất thiết phải hỏi Trương Minh Viễn về tung tích của những nơi trú ẩn khác. Với năng lực của lão đại, cho dù cậu tìm kiếm theo kiểu rà soát từng nơi một, thì vẫn có thể nhanh chóng tìm ra những nơi trú ẩn khác chứ?"

Lục Minh gật đầu thừa nhận bản thân có năng lực này, nhưng Hi Vọng cho Tiểu Cao một ánh mắt khinh bỉ.

"Ý nghĩa của Trương Minh Viễn không nằm ở chỗ đó, tạo quan hệ với anh ta, tương đương với việc tạo quan hệ với tất cả quỷ vật và Siêu phàm giả đứng về phe nhân loại. Giống như khi anh đi tìm việc, đãi ngộ của người tham gia tuyển dụng xã hội và người cầm thư giới thiệu nhận được chắc chắn sẽ khác nhau."

Tiểu Cao gật đầu nhưng vẫn lẩm bẩm: "Chỉ sợ sẽ mất quá nhiều thời gian, thời gian của chúng ta rất eo hẹp, nhiệm vụ lại nặng nề, dây dưa quá lâu với Trương Minh Viễn thì sẽ chậm trễ việc khác."

Thời gian của người chơi trước giờ vẫn luôn không đủ.

Nhưng may mắn thay, đối với Lục Minh, không cần tốn quá nhiều thời gian để giải quyết Trương Minh Viễn.

Lục Minh chuyển hướng câu chuyện: "Thực ra không biết hai người có phát hiện ra một chuyện không."

Tiểu Cao và Hy Vọng cùng dựng tai lên.

Lục Minh không giấu diếm: "Thế giới phó bản này, thực sự rất hợp ý tôi..."