← Quay lại trang sách

Chương 692 Thế giới trong sách 1

Bên dưới, là nơi đại trận Thiên Cương Bắc Đẩu tọa lạc.

Theo sương mù bao quanh vòng ngoài tan hết, lộ ra hình dạng bên trong đại trận Thiên Cương Bắc Đẩu...

Theo tính toán của Thư Sinh và Minh Chủ, lúc này bên trong đại trận Thiên Cương Bắc Đẩu, cho dù Phong Quỷ và những người khác chưa phá được trung tâm đại trận, giết chết Mạnh Phiền Chu dưới vó ngựa thì ít nhất bọn họ cũng phải chiếm được ưu thế tuyệt đối!

Nhưng khi mọi thứ trần trụi phơi bày trước mắt Thư Sinh...

Anh ta mới phát hiện sao lại thế này!

Lúc này đây, số người hoặc quỷ trong đại trận Thiên Cương Bắc Đẩu đã ít đi mất một phần ba.

Nhưng những người bị mất không phải là người của hông phải là người của Liên minh ngục giả, cũng không phải là viện binh mà Thư Sinh tìm đến. Mạnh Phiền Chu và đám người hội Đồng Quang đều không chết, ai dám tin chứ?!

Ngay cả phụ tá của Minh Chủ- Phong Quỷ, Chiến Quỷ, Huyết Quỷ cũng mất tích không rõ tung tích.

Cảnh tượng này khiến Thư Sinh im lặng.

Cũng khiến Minh Chủ của Liên minh ngục giả tê liệt...

"Người đâu! Đám người Phong Quỷ đâu?”

Nhìn xuống phía dưới, Thư Sinh và Minh Chủ dù thế nào cũng không tìm thấy bóng dáng của ba người Phong Quỷ.

Cho đến khi sắc mặt Thư Sinh đột nhiên cứng đờ.

Bởi vì... vừa rồi còn có 42 người bên dưới.

Ngay trong lúc họ đang suy nghĩ, lại có hai người biến mất không một tiếng động, chỉ còn lại 40 người...

Người, biến mất ngay trước mặt anh ta,... giống như ảo thuật vậy.

Thư Sinh suy nghĩ trái phải.

Cho đến khi trong sách đột nhiên truyền đến một luồng năng lượng.

Năng lượng theo cơ thể Thư Sinh, từ từ truyền vào đôi mắt của Thư Sinh.

Thế là Thư Sinh nhìn xuống phía dưới, anh ta có thể thấy, trên người một người nào đó phía dưới, đột nhiên lóe sáng.

Giây tiếp theo, anh ta thấy người đàn ông mặt liệt "Đeo kính râm, căn bản không đáng chú ý, như thể biến mất khỏi phạm vi cảm nhận của mình", không một tiếng động đi đến sau lưng một con quỷ thuộc Liên minh ngục giả. Người đó đưa tay ra, cùng với ánh sáng yếu ớt, con quỷ đó lập tức biến mất không còn dấu vết.

Không xa truyền đến tiếng kinh hô của Minh Chủ: "Lại ít đi một người... sao lại có thể ít đi một người nữa!"

Trong lòng Thư Sinh kinh hãi không thôi, nhưng sắc mặt vẫn không thay đổi. Anh ta chỉ tùy tay vung ra một luồng quỷ khí, quỷ khí hóa thành kiếm hung hăng chém vào người đó, nhưng người đó lại dễ dàng tránh được.

Tùy tay tháo kính râm, Lục Minh nhìn Thư Sinh, bình tĩnh nói.

"Quyển sách trên tay anh rốt cuộc là thứ gì?”

⚝ ✽ ⚝

Kính râm không bắt mắt chỉ là đạo cụ phẩm chất màu tím.

Nhưng theo quy tắc của phó bản, ngoại trừ Tà thần, không có vật nào có thể miễn dịch với hiệu ứng đạo cụ.

Nói cách khác, chỉ cần Lục Minh đeo kính râm trà trộn vào đám người (quỷ), ngay cả Tà thần cũng khó có thể tìm ra vị trí của Lục Minh ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Mặc dù vừa rồi hắn " quang minh chính đại." sử dụng U Minh hấp thụ quỷ vật, hành động thực sự có hơi quá.

.. nhưng Lục Minh đã rất cẩn thận rồi đúng không?

Thế mà trong tình huống như vậy, Thư Sinh có thể tìm đúng vị trí của Lục Minh ngay lập tức.

Điều này không phù hợp với thực lực của Thư Sinh.

Giải thích duy nhất, chỉ có thể là quyển sách trên tay Thư Sinh có vấn đề, gây ra biến số.

Bên cạnh, Harriet chậm rãi bước tới, đưa đám Chiến Quỷ đến bên cạnh Lục Minh.

Lục Minh cứ thế trước mặt Minh Chủ và Thư Sinh, khởi động U Minh, thu ba chiến quỷ vào trong cơ thể.

Trong tai vang lên liên tiếp âm thanh nhắc nhở của hệ thống!

[Khả năng U Minh có hiệu lực!]

[Sức mạnh, nhanh nhẹn, thể chất, tinh thần, cảm nhận của bạn, +1!]

[U Minh...]

Ba tiếng liên tiếp.

Cho đến lúc này, trong trận chiến vừa rồi, Lục Minh trà trộn vào đám đông thu phục tứ phương, đã gia tăng sức mạnh, nhanh nhẹn, thể chất, tinh thần, cảm nhận, lên đến 82 điểm!

Ngay cả cường độ linh hồn quý giá, cũng nhờ sức mạnh của U Minh mà tăng lên 2 điểm, lên đến 52 điểm!

Những thứ này chỉ là chi tiết nhỏ... thu hoạch lớn thực sự, vẫn nằm ở những cư dân mới trong Cung điện linh dị...

Ban đầu, Lục Minh chỉ muốn thu phục những quỷ vật của Liên minh ngục giả.

Nhưng không ngờ Thư Sinh không chịu thua kém, cũng tặng Lục Minh một phần quà lớn.

Anh nói chuyện này náo nhiệt quá...

Anh gọi đây là tìm quân tiếp viện sao?

Anh đây là thêm món cho tôi thì đúng hơn...

Tôi đợt này thực sự ăn no rồi.

Ban đầu Lục Minh còn định lẩm bẩm chuyện này, xem có thể làm lung lay tâm trí Thư Sinh thêm lần nữa không.

Nhưng không ngờ, ba người Thư Sinh, Minh Chủ, Vương Đồng Quang đã ra tay trước.

⚝ ✽ ⚝

Minh Chủ lập tức hủy bỏ quỷ vực trói buộc Vương Đồng Quang, thân hình như điện xẹt đến bên cạnh Thư Sinh.

Nhìn Lục Minh tháo kính râm ở phía dưới, trên mặt Minh Chủ không khỏi lộ ra vẻ kinh hoàng.

"Tên đó rốt cuộc là ai!"

Hầu như tất cả thuộc hạ đều biến mất, Minh Chủ biết mình đã thua.

Thêm vào đó, đối diện còn có Vương Đồng Quang và người bí ẩn có bí danh là Tử Thần kia, Minh Chủ muốn chạy cũng khó mà chạy được.

Như vậy, ông ta chỉ có thể gửi gắm mọi thứ lên người Thư Sinh.

Minh Chủ kéo Thư Sinh đến, mục đích là để Thư Sinh trợ trận từ đó giành chiến thắng trong trận chiến này. Nhưng không ngờ, Thư Sinh bây giờ lại trở thành sợi rơm cứu mạng cuối cùng của ông ta...

Thư Sinh chỉ mỉm cười, nhìn chằm chằm Lục Minh, trong mắt chậm rãi tràn ngập hận ý.

Ánh mắt đó chắc chắn là muốn nói: “Cuối cùng đã tìm được cậu rồi...”

Vương Đồng Quang thì thu nhỏ cơ thể, đến trước mặt mọi người, nhìn chằm chằm Thư Sinh và Minh Chủ ở phía trước, Vương Đồng Quang không có niềm vui chiến thắng, ngược lại lông mày cau lại, không biết đang suy nghĩ gì...

Cho đến khi Lục Minh tiến lên một bước, đứng bên cạnh Vương Đồng Quang.

Ánh mắt nhìn về phía cuốn sách trong tay Thư Sinh, Lục Minh một lần nữa hỏi: "Cuốn sách trên tay anh rốt cuộc là thứ gì?”

Thư Sinh cười nói: "Muốn biết không?"