← Quay lại trang sách

Chương 759 Tin dữ liên tiếp 1

Hai lần cuối tuần.

Hai lần cuối tuần!

Thoạt nhìn thì không dài... nhưng đây là hai lần cuối tuần tuần trong thế giới thực!

Còn đối với Lục Minh, hai lần cuối tuần này chính là ít nhất mười lần tiến độ phó bản! Thậm chí là mười phó bản qua cửa hoàn mỹ!

Nhưng bây giờ...

Vì nhiệm vụ, tất cả đều hỏng bét rồi!

Không thể nói rõ được biểu cảm của Lục Minh lúc này đang như thế nào.

Hoang mang...

Phẫn nộ...

Hay là kiểu tự an ủi bản thân trong đau khổ như AQ?

*AQ: nhân vật trong “AQ chính truyện” của Lỗ Tấn, mang ý nghĩa châm biếm phép thắng lợi tinh thần, tự huyễn hoặc bản thân khi gặp thất bại.

*AQ: nhân vật trong “AQ chính truyện” của Lỗ Tấn, mang ý nghĩa châm biếm phép thắng lợi tinh thần, tự huyễn hoặc bản thân khi gặp thất bại.

Đúng vậy, hai lần cuối tuần, đây có thể coi như tin tốt trong tin xấu - ít nhất thì mọi thứ vẫn chưa đến mức không thể cứu vãn...

Bên này, sắc mặt Lục Minh phức tạp, không biết nên biểu lộ cảm xúc gì trước tin tức này.

Còn bên kia, Ảnh Tử và Sứ Mệnh lại đang trò chuyện với nhau...

Việc đã đến nước này, nghĩ nhiều cũng vô ích - đây chính là điểm khởi đầu cho cuộc nói chuyện phiếm của Ảnh Tử và Sứ Mệnh.

"Là ai đã bày ra cục diện này? Và ai có thể mời một Tà thần cấp trung như ngươi ra tay? Tên đó đã cho ngươi lợi ích gì?"

"Một Tà thần cấp cao, là một tên lão làng, nhưng ta không thể nói cho ngươi biết danh tính."

Sau khi Sứ Mệnh trả lời xong, Ảnh Tử còn muốn mở miệng nhưng Sứ Mệnh đã nói trước một bước.

"Ta biết ngươi muốn hỏi gì..."

"Về mục đích của kẻ đã đặt ra cái bẫy này, đúng không?"

"Nhưng rất tiếc, chuyện này ta cũng không biết."

Nói trắng ra, Sứ Mệnh chỉ là con dao, làm việc là đủ, không cần phải biết quá nhiều.

Mà thân là một Tà thần tiến hóa từ một đoạn chương trình, bản thân Sứ Mệnh cũng không quá nhiệt tình với việc truy căn vấn để - Hắn ta thiếu hụt sự tò mò của con người.

Ảnh Tử hơi nheo mắt, chìm vào suy tư.

Một lát sau, hắn ta lại nói.

"Ngươi đã làm thế nào?"

Giọng nói của Sứ Mệnh vang lên bên tai Lục Minh và Ảnh Tử.

"Rất đơn giản."

"Ngươi cũng hiểu, cấp Tà thần có thể chống lại quy tắc đặt lại của phó bản. Còn Tà thần cấp trung thì có thể làm được nhiều hơn thế."

"Tất nhiên, có rất nhiều cách để chống lại quy tắc đặt lại của phó bản, các Tà thần khác nhau sẽ có cách ứng phó với quy tắc đặt lại phó bản khác nhau."

"Còn thứ ta làm, chính là thiết lập khu vực an toàn."

"Sử dụng Black Jack, tức là bao vây một khu vực bằng sương mù đen, đồng thời sử dụng năng lượng dự trữ để chống lại quy tắc đặt lại phó bản. Như vậy, ta có thể đảm bảo rằng mọi thứ trong một khu vực chắc chắn sẽ không bị ảnh hưởng bởi quy tắc đặt lại phó bản."

Hắn ta đã thiết lập hai khu vực an toàn.

Một là căn cứ ngầm này.

Hai là tòa nhà Linh Huyễn Khoa Kỹ!

Nói cách khác, chỉ cần Lục Minh còn ở trong hai địa điểm này, hắn sẽ không bị ảnh hưởng bởi quy tắc đặt lại phó bản - tương tự như vậy, Lục Minh cũng sẽ không nhận được lời nhắc hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến, trở về ngay lập tức!

"Căn phòng Hồi ức cũng có vấn đề. Tốc độ dòng thời gian ở đó không ổn định."

Ảnh Tử nói xong, Sứ Mệnh lập tức lên tiếng: "Đúng vậy."

"Căn phòng Hồi ức đã bị cải tạo."

Có người đã thêm thứ gì đó vào Căn phòng Hồi ức!

Đây thực sự là điều mà Ảnh Tử và Lục Minh đã bỏ qua.

Họ hơi quá tin tưởng vào sức mạnh của Vĩnh Hằng.

Phải biết rằng, sáu căn phòng mà Lục Minh cần tìm chỉ là những món đồ chơi nhỏ của Vĩnh Hằng, Vĩnh Hằng không tốn quá nhiều tâm tư cho sáu căn phòng này.

Điều này dẫn đến một hậu quả.

Những tồn tại cùng cấp bậc, thực sự có thể động tay động chân vào sáu căn phòng này.

"Những Tà thần cấp cao bình thường không làm được điều này."

"Tất nhiên, ta không nói đến việc không thể động tay động chân vào Căn phòng Hồi ức. Mà là chỉ việc động tay động chân vào Căn phòng Hồi ức mà không bị Vĩnh Hằng phát hiện."

Mức độ khó của việc động tay động chân và mức độ khó của việc không bị phát hiện khi động tay động chân hoàn toàn khác nhau.

"Như vậy, phạm vi của kẻ chủ mưu đằng sau lại thu hẹp hơn nữa..."

"Những kẻ có thể làm được chuyện này vốn không có mấy... Chính Nghĩa? Thảm Họa?"

Giọng nói của Sứ Mệnh đột nhiên vang lên.

"Không cần đoán già đoán non, cũng không cần thăm dò."

"Trên thực tế, từ đầu đến cuối, tên kia cũng không nghĩ đến việc che giấu sự tồn tại của mình, càng không nghĩ đến việc che giấu danh tính của mình."

"Ta không nói, vì có nói cũng vô nghĩa."

"Bởi vì tên kia đã để lại cho các ngươi một manh mối rất trực tiếp."

Ảnh Tử ngẩn người.

Một lát sau, anh ta nheo mắt nói: "Xem ra tính cách không giống hạng người giấu đầu lộ đuôi."

"Vậy thì ta sẽ xem xem, cuối cùng là ai đang gây chuyện."

Nói xong, Lục Minh và Ảnh Tử đã đến trước phòng thí nghiệm của Học Giả.

Cánh cửa lớn trước mặt đột nhiên chuyển động.

Ngay sau đó, nó tan biến thành một đám sương mù đen tràn ngập bầu trời.

Cảnh tượng bên trong lọt vào tầm mắt của Lục Minh.

Học Giả nằm ngay chính giữa, hôn mê bất tỉnh.

Còn Thánh giả Lâm Khắc đang ở trong lồng giam trong suốt bên cạnh, buồn chán đếm ngón tay.

Khi nhìn thấy Lục Minh bước vào, biểu cảm của Lâm Khắc chuyển từ ngạc nhiên, sau đó là vui mừng, cuối cùng, khi anh ta nhìn thấy sương mù đen xung quanh Lục Minh, biểu cảm lại trở nên tuyệt vọng.

Có lẽ anh ta nghĩ rằng Lục Minh cũng bị sương mù đen bắt giữ.

Còn khi Lục Minh nhìn thấy biểu cảm này của Lâm Khắc cũng nhận ra một sự thật.

"Ta đã giải trừ thôi miên cho anh ta, hy vọng ngươi sẽ không cho rằng ta đang làm điều thừa."

Sứ Mệnh rất lịch sự...

Đúng vậy, sau khi Lục Minh rời khỏi Căn phòng Giao dịch, Sứ Mệnh vẫn luôn rất lịch sự.

Tuy nhiên, sự lịch sự này không có nghĩa là nịnh nọt, ngược lại nó mang nghĩa hắn ta đã nắm chắc thắng lợi.

Hắn ta đã sắp xếp mọi thứ!

Thậm chí hắn ta còn biết rằng, từ lâu Lục Minh đã động tay động chân vào Thánh giả!

Nhớ lại sự đánh giá trước đây của Lục Minh và Ảnh Tử về Sứ Mệnh – Hắn ta không thông minh lắm.

Còn bây giờ nhìn lại... hóa ra kẻ ngốc lại là chính mình!?

Điều này khiến Lục Minh rất khó chịu.

Ra hiệu cho Lâm Khắc “đừng lo lắng", Lục Minh nhìn về phía Học Giả.

Một lát sau, khuôn mặt Lục Minh đột nhiên trở nên méo mó.

Hắn đột ngột quay đầu nhìn về phía sương mù đen, hét lớn: "Ngươi đã làm gì với cô ấy!?"

Trong cảm nhận của Thông cảm linh dị.

Não bộ của Học Giả đã hoàn toàn bị sương mù đen chiếm giữ!

Tất cả các tổ chức bên trong hộp sọ đều biến mất không còn dấu vết! Thay vào đó, là một bộ não sinh học thuần túy được cấu tạo từ sương mù đen!!