← Quay lại trang sách

Chương 786 Phó bản Tiến hóa hỗn loạn 1

Những lời thì thầm khe khẽ truyền vào tai Lục Minh.

Nhưng đó là những người chơi không sợ Lam Bạch Xã ở gần đó thì thầm với nhau, bàn tán về cảnh tượng trước mắt.

"Người phụ nữ đó là ai? Có thể khiến cho A Tân chó điên ngoan ngoãn, không thể nào là người vô danh được. Này, các anh đã gặp người phụ nữ đó chưa?"

"Chưa từng gặp, hình như không phải là người chơi hoạt động trong khu vực này."

"Thực lực thế nào?"

"Không nhìn ra, nhưng có vẻ... Cảm giác, rất mạnh."

Betty thực sự rất mạnh - Siêu phàm cấp trung.

Được rồi, đây là mạnh dưới góc nhìn của người chơi bình thường...

Lúc này, Betty đứng trước mặt Lục Minh, Hi Vọng và A Tân chó điên của Lam Bạch Xã, cũng quả thật có một chút phong phạm cường giả của một thủ lĩnh.

Nhưng việc trở thành tâm điểm, ở một khía cạnh nào đó cũng đồng nghĩa với việc dẫn đến rắc rối.

Một tiếng hừ lạnh đột nhiên truyền đến từ cách đó không xa, ngay sau đó, một giọng nói khàn khàn, như tiếng kim loại cọ xát vang lên bên tai mọi người.

"A Tân chó điên, đúng là danh xứng với thực! Sao nào, nhìn thấy chúng tôi đông người, thấy mình gặp rắc rối, vội vàng tìm viện binh à?"

"Tôi thấy những viện binh mà anh tìm được cũng chỉ là một đám phế vật, một người phụ nữ, một con chó, còn có một tên mặt trắng... Hừ, Lam Bạch Xã, cũng chỉ có vậy thôi."

Mọi người quay đầu, nhìn về phía phát ra âm thanh.

Thấy gần lối vào phó bản có năm người đứng thành một nhóm, người vừa phát ra âm thanh chính là người đứng đầu trong năm người này.

Ông ta đã già, thoạt nhìn ít nhất cũng ngoài 60 tuổi, mái tóc thưa thớt và dáng người gầy gò, nhìn kỹ thì người này trông giống như một bộ xương khô.

A Tân sau khi nghe xong ánh mắt âm trầm, Lục Minh cũng khẽ nhíu mày không thể nhận ra.

Khóe mắt nhìn thoáng qua sắc mặt của Lục Minh, sắc mặt của Betty lập tức trở nên ầm trầm...

Thân là một nhân viên liên lạc, điều quan trọng là phải hiểu rõ thân phận và vị trí của mình - gây rắc rối cho cấp trên của mình là điều tối kỵ nhất đối với một nhân viên liên lạc.

Và rõ ràng là, Betty vừa mới mượn danh nghĩa của Lam Bạch Xã, dẫn đến một số chuyện xấu không lường trước được.

"Chuyện gì xảy ra vậy!"

Betty hỏi A Tân, A Tân vội vàng đi đến bên cạnh Betty, nhanh chóng kể lại toàn bộ nguyên nhân và hậu quả của sự việc.

⚝ ✽ ⚝

Nói một cách dễ hiểu, đây chính là ân oán giữa hai nhóm xã đoàn năng động.

Như mọi người đều biết, các nhóm xã đoàn năng động luôn dễ gây ra rắc rối - ngay cả khi không có chuyện gì, bọn họ cũng sẽ chủ động tìm chuyện…

Dù sao, gây chuyện thị phi có lẽ là ý nghĩa lớn nhất của sự tồn tại của bọn họ.

Theo như lời A Tân, gần đây, Lam Bạch Xã và Hội Khô Lâu đã kết thù, hai bên liên tục xảy ra xích mích ở nhiều lĩnh vực, thậm chí có xu hướng bùng phát thành chiến tranh toàn diện.

A Tân thân là một tay đấm cấp cao của Lam Bạch Xã, danh tiếng lẫy lừng.

Còn cái tên trông giống như bộ xương khô vừa rồi tên là Singh, là Hoa Hồng song côn của Hội Khô Lâu.

Hai bên vốn đã không vừa mắt nhau, lúc này, Singh lại nói lời chế giễu, ý khiêu khích rõ ràng, cũng là điều hợp lý.

"Chuyện này thực ra cũng là tình cờ."

A Tân cười khổ giải thích với Betty.

"Vốn, cho dù tình hình giữa Lam Bạch Xã và Hội Khô Lâu có căng thẳng đến đâu, cũng không đến mức vào phó bản là sẽ phân định anh sống tôi chết. Nếu hai người không đến, có lẽ tôi và Singh cũng sẽ bình an vô sự, nước sông không phạm nước giếng."

Nhưng sự xuất hiện của Betty và Lục Minh đã khiến Singh hiểu lầm rằng A Tân đã tìm viện binh.

Anh gọi viện binh để làm gì?

Có phải muốn đánh nhau không?

Không muốn đánh nhau thì tại sao lại tìm viện binh?

Chuyện này hoàn toàn không thể giải thích được.

Mùi thuốc súng bỗng bốc lên.

Sau khi Betty nghe xong thì gật đầu hiểu rõ, nhưng trong lòng lại hận A Tân muốn chết …

Anh xem anh xem, một cơ hội tốt để tạo ấn tượng tốt với Lục Minh, thế mà từ một chuyện tốt lại biến thành chuyện xấu, nguyên nhân lại là do mâu thuẫn giữa hai băng đảng xã hội đen…

‘Cho nên mới nói, mấy đoàn xã năng động này đều đáng chết!'

Trong lòng điên cuồng chửi má nó, nhưng trên mặt Betty vẫn không biểu lộ cảm xúc gì – cũng không phải là cô có tính toán gì, chỉ là bởi vì cục diện như vậy, Betty thực sự không tiện quyết định cái gì nữa.

Cho đến khi truyền âm của Lục Minh rơi vào tai Betty.

"Vào phó bản đi."

Betty thở phào nhẹ nhõm.

Hung tợn trừng mắt A Tân và Singh một cái, Betty dẫn đầu đi về phía lối vào phó bản.

Lục Minh, Hi Vọng, A Tân theo sát phía sau.

Lúc này, Singh cũng không nói gì nữa.

Ông ta chỉ dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn đám người Lục Minh đi về phía lối vào phó bản, cho đến khi nhìn thấy bọn họ hoàn toàn biến mất trong lối vào phó bản, ông ta mới nhếch khóe miệng, để lộ hàm răng vàng khè và nụ cười dữ tợn.

Bên cạnh, một đàn em nhỏ giọng hỏi.

"Lão đại, nếu A Tân tìm được viện binh, vậy chúng ta còn động thủ không?"

Singh hừ lạnh một tiếng: "Động thủ, tại sao lại không động thủ?"

Vừa nói, trong mắt Singh vừa lóe lên u quang.

Ông ta chậm rãi bước tới lối vào phó bản, đồng thời lạnh lùng nói: "Lần này, tiền thưởng của A Tân, tôi lấy chắc rồi. Lại nói, chẳng phải chỉ là hai viện binh thôi sao? Các cậu đừng quên, ngày hôm qua phía trên đã phát cho tôi bao nhiêu lợi ích."

Phía sau truyền đến tiếng cười khúc khích của đàn em: "Đúng vậy, phía trên đã giao thứ đó cho lão đại Singh."

"Có vật kia, cho dù là người chơi Siêu phàm cấp cao cũng không phải là đối thủ của chúng ta."

"A, lão đại, trước tiên thương lượng một chút, người phụ nữ đó, anh xem có thể không... hắc hắc hắc..."

Trong bầu không khí vui vẻ, Singh của Hội Khô Lâu và bốn đàn em bước vào phó bản.

⚝ ✽ ⚝