Chương 857 Thêm vào biến số 1
Mênh mông, hùng vĩ, chênh lệch giàu nghèo to lớn, cùng sự phồn vinh dị thường.
Đây là cảm quan ban đầu của Lục Minh về thành phố Ban Sơ.
Tường thành của thành phố Ban Sơ cao ngất – có quỷ mới biết họ xây tường thành để làm gì...
Nhưng phong cách của Giáo phái U Năng chính là như vậy, phong cách hội họa, tương đối phục cổ.
Công trình kiến trúc nổi bật một cách hào nhoáng vô dụng – từng tòa lâu đài bên trong nội thành chiếm diện tích vô cùng lớn, từng viên gạch từng viên ngói đều do sức người xây dựng nên, không khó để nhận ra trong đó có rất nhiều bút tích của các Siêu phàm giả.
Mà khu ngoại thành, thì lại là khu ổ chuột rách nát.
Những túp lều gỗ thấp bé, những con phố bẩn thỉu, phân và nước tiểu đầy đất không ai xử lý.
Vừa mới vào thành phố, Lục Minh liền nhìn thấy một đám dân nghèo quần áo rách rưới kéo đến, miệng không ngừng lẩm bẩm "Tôi có sức lực", "Tôi có nhan sắc", "Tôi có kỹ thuật", v.v..., cố gắng kiếm được một hoặc hai đồng bạc từ những người từ bên ngoài đến, để ăn uống chi tiêu.
Đôi mắt vô hồn.
Khuôn mặt đờ đẫn.
Thật khó để tưởng tượng, đây là dân thường dưới sự cai trị của bá chủ vũ trụ.
"Không cần ngạc nhiên."
Ảnh Tử bình tĩnh lên tiếng.
"Đối với những người đứng đầu Giáo phái U Năng, những sinh vật không có tư chất Siêu phàm thì không có giá trị tồn tại. So sánh bình đẳng, thì Đế quốc Chính Nghĩa còn được coi là tốt. Ít nhất, Đế quốc Chính Nghĩa tuy rằng có hơi tham lam, nhưng vẫn có thể làm được việc khiến dân chúng an cư lạc nghiệp và con đường thăng tiến cũng tương đối nhiều."
Nghĩ một lúc, Lục Minh lắc đầu: "Tôi không có cảm xúc gì về điều này."
Hắn cũng không phải là một đại anh hùng lấy việc thiên hạ làm trách nhiệm của mình, những thứ như hình thái xã hội linh tinh gì đó, Lục Minh thực sự không quản được - huống chi hiện tại hắn thân ốc còn không mang nổi mình ốc.
Ảnh Tử cười hắc hắc, cũng không nói thêm gì nữa.
Xuyên qua dòng người đông đúc, rất nhanh, Lục Minh đã đi đến khu buôn bán của Thành phố Ban Sơ.
Thân là chủ thành của tinh cầu này, khu buôn bán của thành phố Ban Sơ khá phồn vinh - dù sao, những ông chủ sống trong lâu đài ăn mặc tiêu dùng đều là tốt nhất, còn không tham gia sản xuất, rất nhiều thứ phải dựa vào mua bán.
Sau khi quan sát trái phải, Lục Minh bước vào một khách sạn.
Vào trong, đến quầy lễ tân, trong sự chào đón nồng nhiệt của lễ tân, Lục Minh đã đặt một tiểu viện - tốn 1 kết tinh năng lượng tiêu chuẩn.
—— Kết tinh năng lượng được coi là đồng tiền mạnh của vũ trụ, không ai có thể cưỡng lại sự hấp dẫn của kết tinh năng lượng.
Dưới sự dẫn dắt của nhân viên, Lục Minh nhanh chóng đến được tiểu viện - hoa cỏ um tùm, hoàn cảnh thanh nhã, Lục Minh rất hài lòng.
Báo cho người phục vụ không cần dọn dẹp, cũng không cần mang đồ ăn, đợi sau khi người phục vụ đi rồi, Lục Minh ngồi một lúc, rồi đi đến căn phòng lớn nhất trong tiểu viện.
Đóng cửa, lên giường, nhắm mắt lại.
Ngủ một giấc ba tiếng.
Khi Lục Minh mở mắt ra lần nữa, Ảnh Tử dưới chân chuyển động, truyền đến thông tin.
"An toàn."
Sau khi nghe xong, Lục Minh đứng dậy, đứng ở chính giữa căn phòng.
....
Ba giờ chờ đợi, chính là để Lục Minh xác định xem nơi này có cơ sở ngầm của Phồn Dục hay không, hoặc là nói, bản thân có bị ai đó theo dõi hay không.
Câu trả lời là không có.
Điều này đã tạo cho Lục Minh không gian hoạt động.
"Đầu tiên là Chính Nghĩa!"
Trong miệng lẩm bẩm như vậy, Lục Minh lật cột đạo cụ, lấy từ cột đạo cụ ra một thiết bị hình hộp kích thước bằng lòng bàn tay!
[Máy phát tín hiệu Đế quốc Chính Nghĩa]
[Loại hình: Đạo cụ]
[Phẩm chất: Xanh tốt]
[Hiệu quả đặc biệt: Phát tín hiệu: Phát tín hiệu vào hư không.]
[Điều kiện sử dụng: Không có.]
[Ghi chú: Học Giả chế tạo, chắc chắn là hàng chất lượng cao!]
Thứ này là do Học Giả chế tạo. Trước đây trong phó bản Dị vực xâm lấn, Học Giả đã giải mã được cấu tạo phi thuyền của Đế quốc Chính Nghĩa, tìm thấy tín hiệu liên lạc của hạm đội Đế quốc Chính Nghĩa từ phi thuyền.
Và khi Lục Minh giải quyết được Parra, hắn lại chiếm được mã tín hiệu ưu tiên cao nhất của Đế quốc Chính Nghĩa!
Bổ sung thêm một số thủ đoạn khoa học kỹ thuật nho nhỏ, liền đủ để truyền tín hiệu vào hư không xa xôi, được Đế quốc Chính Nghĩa bắt được.
Hơn nữa...
Lục Minh còn cho thêm chút gia vị vào đoạn tín hiệu này!
Không nghi ngờ gì nữa, đây là kế sách mượn gió bẻ măng.
Dùng Chính Nghĩa, chống lại Phồn Dục, thậm chí là Thao túng giả!
Từ miệng Parra, Lục Minh biết được Chính Nghĩa và Thao túng giả không có liên hệ trực tiếp hoặc giao dịch nào.
Đoán chừng Thao túng giả cũng không đưa ra được đủ lợi ích để mượn sức một vị Tà Thần cấp cao khác vào cuộc.
Mà nếu Chính Nghĩa và Thao túng giả không phải là một phe, thì Lục Minh cứ dứt khoát gọi Chính Nghĩa đến, mọi người cùng nhau chơi một ván, cũng coi như náo nhiệt.
Đúng vậy...
Náo nhiệt...
Lục Minh cũng là bị ép buộc không còn cách nào khác – hiển nhiên, giả sử chiêu này thực sự đưa được Chính Nghĩa tới, Chính Nghĩa chưa chắc sẽ cấu kết với Thao túng giả, nhưng cũng chưa chắc sẽ không để mắt đến Lục Minh và Ảnh Tử.
Nhưng thân là bên yếu thế, Lục Minh cho rằng tình hình càng hỗn loạn thì càng có lợi cho mình!
....