← Quay lại trang sách

Chương 859 Thêm vào biến số 3

Như đã nói trước đó, ba nhà cai quản vũ trụ không có Thâm uyên vô tận- nhưng tổng thể thực lực của Thâm uyên vô tận không hề yếu hơn ba nhà cai quản vũ trụ.

Đáng tiếc là những sức mạnh này không thể hợp nhất lại với nhau!

Các bá chủ lớn của Thâm uyên tự quét tuyết trước cửa nhà mình, người khác bị đánh đừng nói đến việc giúp đỡ, không giẫm đạp lên đã là người tốt bụng trong Thâm uyên rồi.

Trước đây, Tà Thần Thâm Uyên thời kỳ đỉnh cao đã hợp nhất Thâm uyên nhưng thực ra ông ta chỉ hợp nhất một phần sức mạnh của Thâm uyên vô tận- hai Tà Thần cấp trung + ba Tà Thần cấp thấp.

Kết quả là Thâm Uyên vừa chết, những Tà Thần này chạy nhanh hơn cả tên lửa...

Tóm lại, Thâm uyên là nơi ma ăn ma, mà uy danh trước đây của Tà Thần Thâm Uyên không phải là sự trợ giúp của ông ta khi hợp nhất Thâm uyên, ngược lại còn biến thành căn nguyên khiến ông ta nửa bước khó đi.

Ai muốn sống nhờ người khác chứ?

Đừng nói đến ma vật Thâm uyên, ngay cả người bình thường cũng không muốn sống nhờ người khác.

Khi anh mạnh mẽ thì không sao, anh nói gì cũng đúng. Nhưng hiện tại anh đã yếu như vậy rồi, anh muốn hợp nhất tôi? Đang nằm mơ à?

Mà ngược lại.

Đại đa số ma vật cấp Tà Thần đều nghĩ đến việc giết chết Thâm Uyên thêm một lần nữa - nơi này của chúng ta không thịnh hành cái trò chủ nhân Thâm uyên này đâu...

Điều này khiến cho sự phát triển của Tà Thần Thâm Uyên gặp nhiều khó khăn.

Đúng lúc Hi Vọng liên lạc với Thâm Uyên, sau khi trò chuyện đơn giản với Thâm Uyên, Thâm Uyên lập tức đồng ý "Giúp Lục Minh một tay".

Hay nói cách khác - hợp tác đôi bên cùng có lợi!

Lại lấy máy phát tín hiệu ra, Lục Minh tiện tay ném vào bên trong khe nứt.

Đồng thời, hắn mở miệng nói: "Liên lạc với Đế quốc Chính Nghĩa, để hạm đội của Đế quốc mượn đường từ phía các ngươi."

Thâm Uyên cười khúc khích mở miệng, trong giọng điệu đầy ác ý và trêu chọc.

"Yên tâm, chuyện này cứ giao cho ta đi!"

Vừa dứt lời, con mắt to kia đột nhiên biến mất.

Xuyên thấu qua khe nứt, Lục Minh có thể nhìn thấy, đối diện khe nứt là bầu trời màu xám đen và mặt đất bốc cháy.

Hoang vu, không lành.

Mà ở cuối tầm mắt, mơ hồ có một tòa thành khổng lồ sừng sững.

Giọng nói của Tà Thần Thâm Uyên mơ hồ truyền đến.

"Ác Phệ, Sí Liệt."

"Xem ông đây lần này tặng cho các ngươi một món quà lớn!"

....

Tà Thần Ác Phệ, Tà Thần cấp trung.

Tà Thần Sí Liệt, Tà Thần cấp trung.

Hai người không biết xuất phát từ loại mục đích nào, kết minh với nhau, đồng thời, bọn họ cũng là hàng xóm của Tà Thần Thâm Uyên sau khi được trọng sinh.

Mâu thuẫn và xung đột bên trong, không cần nói rõ mọi người cũng có thể tưởng tượng được, nói tóm lại, trong mười năm qua, Tà Thần Thâm Uyên cũng không vớt được lợi ích gì từ trong tay hai Tà Thần cấp trung này.

Nhưng hiện tại, Lục Minh dùng pháp trận mà Thâm Uyên cung cấp, mở ra khe nứt giữa thế giới phó bản và Thâm uyên - khe nứt mở ngay ở rìa lãnh địa của Ác Phệ và Sí Liệt, xa khỏi hướng lãnh địa của Tà Thần Thâm Uyên.

Một khe nứt không gian mới và một thế giới hoàn toàn mới – đám ma vật Thâm uyên rất thích điều này...

Hãy đoán xem, khi đối mặt với một chiếc bánh ngọt ngon lành, những ma vật Thâm uyên nổi tiếng hỗn loạn và vô não sẽ chọn như thế nào?

Tất nhiên là xâm lược!

Chỉ có thể chọn xâm lược!

Tất nhiên, hai Tà Thần Ác Phệ và Sí Liệt không hẳn là không có khả năng suy xét, chắc chắn bọn họ cũng có thể trấn áp được đám tiểu quỷ dưới trướng.

Nhưng điều này không sao cả.

Lục Minh còn có chiêu thứ hai.

Chính Nghĩa!

Đây cũng là cách thứ hai để dụ Chính Nghĩa vào tròng!

Giả sử, thiết bị liên lạc do Học Giả chế tạo không thể xuyên qua màng ngăn của phó bản, vậy thì phải đến Thâm uyên để truyền tín hiệu cho Chính Nghĩa!

Hơn nữa, ngay cả khi Chính Nghĩa nhận được tín hiệu, thì làm thế nào để anh ta vào được phó bản cũng là một vấn đề - thông thường Chính Nghĩa không thể trực tiếp xông vào phó bản, huống chi là thuộc hạ của anh ta.

Nhưng Thâm uyên vô tận nối liền vạn giới!

Đây là trạm trung chuyển tốt nhất!

Đây cũng là nguyên nhân khiến Ảnh Tử giết chết Thâm Uyên ở thế hệ trước - ý nghĩa chiến lược của Thâm uyên vô tận quá lớn!

Mượn đường từ Thâm uyên, sau đó chuyển sang phó bản - điều này dễ dàng hơn nhiều so với việc trực tiếp xông vào phó bản.

Vậy thì vấn đề lại quay trở lại...

Chính Nghĩa sẽ mượn đường từ đâu?

Không phải đã có sẵn, lại còn nóng hổi là khe nứt Thâm uyên sao?

- Mở ngay tại vị trí rìa lãnh địa của Ác Phệ và Sí Liệt...

Đợi đến khi đại quân Chính Nghĩa áp sát.

Ác Phệ và Sí Liệt sẽ làm gì?

Có thể làm gì?

Cầu xin hòa bình với Chính Nghĩa?

Đây không phải là Thâm uyên, cũng không phải là ma vật.

Chính Nghĩa cũng rất ít khi ăn món này...

Hay nói cách khác...

Xuyên qua khe nứt, nhanh chóng chạy trốn?

Tất nhiên lựa chọn này cũng khả thi.

Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, Ác Phệ và Sí Liệt cũng phải chịu đựng sự thiệt thòi này.

Và đây cũng là nguyên nhân khiến Tà Thần Thâm Uyên sẵn sàng hợp tác với Lục Minh.

Mượn tay Chính Nghĩa, đánh bại đối thủ của mình.