Chương 957 Nghi ngờ 3
Từ chỗ Thế Giới, hắn không nghe ngóng được gì.
"Vậy thì, tôi về trước đây."
Lục Minh nói xong, đứng dậy định đi, Thế Giới cười nói: "Về? Về đâu?"
"Thiên Kinh."
"Thiên Kinh không dễ ở rồi... Phó bản quá nhiều, tám mươi phần trăm khu vực thành phố đều bị hiện tượng can thiệp nhiễu loạn. Nếu cậu không ngại, tôi muốn tặng cậu một căn nhà."
Nói xong, Thế Giới chỉ tay ra ngoài cửa sổ: "Ngay bên kia, biệt thự biệt lập, cách tòa nhà trụ sở chính của Cục An ninh 3 km."
Lục Minh suy nghĩ một chút rồi gật đầu.
Lục Minh chắc chắn sẽ nhận căn nhà trong pháo đài cuối cùng này.
"Nhưng tôi thực sự có việc ở Thiên Kinh..."
"Vậy thì tôi không giữ cậu nữa."
Tiễn Lục Minh ra khỏi cửa, Thế Giới cười lắc đầu.
Rõ ràng Lục Minh đã gặp phải một số chuyện trong phó bản và bắt đầu nghi ngờ một số thứ.
Rót cho mình một ly rượu vang đỏ, Thế Giới nhẹ nhàng lắc ly rượu vang, nhìn Lục Minh đang đi xa ngoài cửa sổ.
Anh ta lẩm bẩm: "Nhưng vậy thì sao?"
Đúng, vậy thì sao?
Kế hoạch cuối cùng mưu tính trong thời gian suốt một thế hệ, chẳng lẽ chỉ một chút nghi ngờ là có thể phá giải được nó sao?
Lục Minh có đủ đầu óc để nghĩ cách không?
Lục Minh có đủ thực lực để thực hiện không?
Thậm chí đến thật giả còn không phân biệt được thì Lục Minh làm được gì?
Từ từ nuốt rượu vang, Thế Giới không chú ý đến Lục Minh nữa.
Đúng lúc này, cửa văn phòng được gõ, thư ký An đi vào từ bên ngoài.
"Thưa Thế Giới tiên sinh, Học Giả vừa đến nhưng cô ấy đi theo Lục Minh rồi."
Quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, Thế Giới có thể thấy, Học Giả đã đuổi kịp Lục Minh.
Suy nghĩ đơn giản, Thế Giới cười nói: "Có lẽ cô ấy đến tìm Lục Minh, thôi bỏ đi, mặc kệ họ."
⚝ ✽ ⚝
Quảng trường trung tâm của pháo đài cuối cùng.
Lục Minh và Học Giả ngồi trên một chiếc ghế dài, nói chuyện phiếm.
Có lẽ sự ra đi của Hi Vọng và Ảnh Tử thực sự đã thay đổi một số thứ, lúc này Lục Minh khá dễ nói chuyện.
Hắn đã trò chuyện sơ qua với Học Giả về những sự việc xảy ra trong phó bản, còn Học Giả cũng nói về vấn đề liên quan đến Black Jack.
"Thứ này hữu dụng thì hữu dụng thật, nhưng thực sự không đáng tin cậy."
Trên khuôn mặt xinh đẹp của Học Giả tràn ngập nỗi buồn nhàn nhạt.
"Bây giờ thậm chí tôi còn không biết vấn đề của Black Jack ở đâu... Hệ thống diệt vi-rút cũng không có tác dụng, năng lực cũng không phát huy tác dụng... Nói chung là rất phiền phức."
Học Giả là một thiên tài.
Nhưng đáng tiếc, kiến thức của cô còn kém xa tồn tại cấp Tà thần vẫn – nếu Thao túng giả muốn làm gì đó trên Black Jack, Học Giả không nhìn ra, không tìm ra vấn đề mới là chuyện bình thường.
"Có cách giải quyết không?"
Lục Minh hỏi như vậy, Học Giả lập tức gật đầu: "Tôi đã đến Căn phòng Giao dịch, mua một số thông tin từ Chapman. Chapman nói với tôi rằng, muốn xử lý vấn đề của Black Jack, cần phải tìm một siêu trí tuệ nhân tạo tương tự như Sứ Mệnh."
"Theo ngạn ngữ dạy thì đây chính là, muốn cởi trói thì phải tìm người buộc dây..."
Người buộc dây không thể tìm được nữa rồi, Sứ Mệnh đã chết.
Nhưng vẫn có thể tìm đồng loại của hắn ta.
Rốt cuộc, lý niệm thiết kế của những thứ như trí tuệ nhân tạo này đều không chênh lệch nhiều, hệ thống năng lực cũng rất giống nhau.
Giơ tay ra, Học Giả vỗ vai Lục Minh: "Nói chung, vẫn phải làm phiền Tử Thần tiên sinh giúp tôi chú ý xem trong phó bản nào có trí tuệ nhân tạo cấp Tà thần hoặc gần Cận Tà thần."
Thật khéo...
Trước tiên hắn thầm suy đoán xem có cái bẫy gì trong này không...
Nhưng rất nhanh, Lục Minh đã lắc đầu, hắn sắp mắc chứng hoang tưởng bị hại rồi.
Quay đầu nhìn Học Giả, Lục Minh nói: "Vừa hay, phó bản tiếp theo của tôi có thể gặp một siêu trí tuệ nhân tạo, và vừa hay tôi cũng cần người giúp đỡ."
"Vì vậy, cô có muốn đi cùng tôi không?"
Thực lực của Học Giả vẫn khá ổn.
Sức mạnh của cấp Tà thần bậc trung, mặc dù đã mất vị cách, nhưng sức mạnh chính là sức mạnh! Sức mạnh này đủ để nghiền nát những Tà thần cấp thấp bình thường!
Trong số những người chơi hiện tại, sức mạnh chiến đấu cá nhân của Lục Minh xứng đáng xếp vị trí đứng đầu, còn người thứ hai, chắc chắn là Học Giả.
Về phần hầu hết sức mạnh của Học Giả đều nằm ở Black Jack...
Hơn nữa Black Jack còn có vấn đề...
Thực ra Lục Minh không quan tâm điều này lắm.
Người động tay động chân vào Black Jack là Thao túng giả, còn trong phó bản tiếp theo, Lục Minh phải đối phó với Chính Nghĩa. Hai người này không cùng một phe.
Mặc dù trong Vùng đất Tử vong, tân sinh và luân hồi, cả hai đã từng hợp tác trong thời gian ngắn, nhưng đó chỉ là bất đắc dĩ vì tình thế bắt buộc.
Huống hồ, lúc này Thao túng giả và Phồn Dục hẳn vẫn đang trong trạng thái Thiên nhân ngũ suy, chúng còn tâm trí và thời gian đâu mà quan tâm đến chuyện gì đã xảy ra ở Garonaduo?
Không cần suy nghĩ nhiều, Học Giả lập tức gật đầu đồng ý.
Hẹn gặp nhau ở Thiên Kinh, Học Giả đứng dậy rời đi, còn Lục Minh thì một mình rời khỏi pháo đài cuối cùng, lên đường đến Thiên Kinh.
⚝ ✽ ⚝
Trong phó bản một năm, trong thế giới thực một tuần.
Một mình lái xe đi trên đường phố Thiên Kinh, Lục Minh như ở trong một thế giới tách biệt.
Thay đổi... quá lớn...
Cũng quá nhiều...
Trên bầu trời, trên đường phố, khắp nơi đều là những người chơi qua lại.
Họ đang bay, hoặc đang chạy, giống như những thước phim lướt ngang, phô diễn năng lượng, thể hiện sự mạnh mẽ.
Ở giai đoạn tuần thứ mười này, ngay cả trong số những người chơi bình thường, cũng đã xuất hiện rất nhiều cao thủ cấp Siêu phàm - mà cấp Siêu phàm thì đã không giống người thường nữa rồi.
Sức mạnh có thể dời núi, bay lên trời, đao thương bất nhập.
Theo lý mà nói, ngay cả khi không có Cục An ninh, chính phủ các nước cũng có cách kiểm soát được tình hình - đừng bao giờ coi thường các cơ quan vũ lực nhà nước dưới sự kiểm soát của ý chí quốc gia!
Dân thường có thể sinh ra những người chơi cấp cao, người chơi cấp cao trong quân đội sẽ còn nhiều hơn, mạnh hơn!
Nhưng đáng tiếc, số lượng phó bản và hiện tượng can thiệp đã biến mọi ý định ổn định tình hình thành giấc mộng hão huyền.
Trên đường đi, Lục Minh có thể nhìn thấy rất nhiều phó bản sắp xếp không theo quy luật, từ sân bay Thiên Kinh đến khu nội thành, Lục Minh đã nhìn thấy ít nhất một trăm phó bản…