← Quay lại trang sách

Chương 1008 Những điều đã biết, những điều chưa biết 2

Thần Hi Vọng cải tạo linh hồn của mình chính là chìa khóa để hắn ta đổi đường. Lục Hải Phong không có yếu tố quan trọng này, chỉ có thể dựa vào việc cướp đoạt... Đây chính là ý nghĩa sự tồn tại của tôi.”

"Vậy còn Hi Vọng thì sao?" Chúa tể chân thân hỏi một câu hỏi quan trọng.

Trong loạt kế hoạch này, Hi Vọng - phần cảm xúc của Thần Hi Vọng, có tác dụng gì?

Lục Minh dứt khoát lắc đầu: "Tôi không biết."

Thông tin không đủ, những điều đã nói ở trên chỉ là phỏng đoán của Lục Minh, Hi Vọng đóng vai trò gì ở đây, Lục Minh không đoán được, cũng không nghĩ ra.

Chủ đề này, chỉ có thể bỏ qua. Lục Minh tiếp tục nói.

"Còn lần đổi đường này của tôi, thực sự quá tình cờ."

Đầu tiên là đổi đường sớm khiến cho sự dung hợp giữa Thần Hi Vọng và Lục Hải Phong không hoàn chỉnh - điều này đã được đề cập trước đó.

Điều này khiến cho khả năng cướp xác của linh hồn dung hợp bị giảm xuống, từ đó tạo cho Lục Minh một chút thời gian thở dốc.

Thứ hai, lần đổi đường này, Lục Minh đi chính là con đường chân thần – Hắn tự sáng tạo ra một hệ thống tu luyện chân thần hạch tâm kép không ra hồn nhưng lại vô tình trở thành giải pháp tối ưu nhất cho loạt vấn đề này!

"Phần con đường chân thần bình thường, tức là phần hạch tâm Thế giới, có thể áp chế phần con đường chân thần của mảnh vỡ linh hồn. Một lần nữa giảm rủi ro cướp xác!”

"Còn mảnh vỡ linh hồn được phong ấn bên dưới cung điện Linh dị cũng là chìa khóa để Thần Hi Vọng đi con đường chân thần!"

"Tôi đã biến nó thành loại hạch tâm Thế giới, thực ra điều này hoàn toàn giống với mục đích ban đầu của Thần Hi Vọng!"

"Như vậy, hạch tâm kép mới có thể cùng tồn tại! Thậm chí, tôi còn kế thừa hoàn hảo con đường chân thần của Thần Hi Vọng - tức là dùng cách thôn phệ thâm uyên để tăng cường vũ trụ bên trong!”

Vừa nói, Lục Minh vừa há miệng.

Một lượng lớn không khí và quy tắc bị Lục Minh nuốt vào bụng!

Vì vậy, vũ trụ bên trong mới mở ra đó nhanh chóng phát triển mạnh mẽ!

Thành phố Ác linh vốn là một phần của Thâm uyên.

Còn Thâm uyên thì từng là lương thực và chất dinh dưỡng để Thần Hi Vọng đổi đường.

Sau khi đánh cược được con đường chân thần của Thần Hi Vọng, Lục Minh không cần thời gian chuyển đổi mà trực tiếp bước vào kỳ Thôn phệ- còn Thâm uyên vô tận rộng lớn chính là nguồn dinh dưỡng cho vũ trụ bên trong của Lục Minh, hắn có thể lấy mãi không hết, dùng mãi không cạn!

Con đường chân thần của Thần Hi Vọng có tính tăng trưởng mạnh, tốc độ tăng trưởng nhanh!

Điều này khủng khiếp hơn nhiều so với con đường chân thần bình thường!

"Cuối cùng, còn một điểm thú vị nữa."

"Bây giờ, ngay lúc này, tôi cho rằng không ai biết tôi đã đổi đường thành công rồi..."

"Bởi vì cung điện Linh dị vẫn chưa sụp đổ, mảnh vỡ linh hồn bên dưới vẫn đang trong trạng thái bị phong ấn."

Nói như vậy, khóe miệng của Lục Minh khẽ nhếch lên, lộ ra một nụ cười.

"Lần đổi đường này, khiến tôi thành công từ chỗ sáng chuyển sang chỗ tối!"

Đây là chênh lệch thông tin!

Chỉ cần nghĩ đơn giản thôi, Chúa tể chân thân cũng hiểu được điều này quan trọng đến mức nào!

Hai Lục Minh lại một lần nữa chìm vào suy nghĩ.

Một lát sau, Chúa tể chân thân lại lên tiếng.

"Thực ra còn rất nhiều vấn đề mà chúng ta không giải thích được."

"Một, ý nghĩa của Hi Vọng."

Lục Minh lắc đầu.

Điều này thực sự không giải thích được.

"Hai, vừa nãy anh nói, Vĩnh Hằng và Lục Hải Phong là quan hệ hợp tác, nhưng kết quả là Lục Hải Phong có được con đường chân thần của Thần Hi Vọng, còn Vĩnh Hằng lại bị phong ấn... Điều này không giống quan hệ hợp tác."

Lục Minh đột ngột chen ngang: "Vĩnh Hằng thực sự bị phong ấn sao?"

Chúa tể chân thân sửng sốt, sau đó bừng tỉnh.

Đúng vậy.

Mọi người đều nói Vĩnh Hằng bị phong ấn... bị trừng phạt...

Nhưng ai đã tận mắt nhìn thấy Vĩnh Hằng trong trạng thái bị phong ấn?

Không có ai!

Tin tức này, nguồn gốc không rõ ràng...

"Tôi đoán, Vĩnh Hằng không phải bị phong ấn... mà là trốn đi tiêu hóa những thứ mà anh ta có được từ thần Hi Vọng...”

Suy nghĩ lại về vấn đề này, một lát sau, Chúa tể chân thân lại nói.

"Ba, Thảm Họa.”

“Thảm Họa sau khi sống lại, mang hình dáng của Thần Hi Vọng... Hắn ta đã xảy ra chuyện gì? Trạng thái hiện tại của hắn ta liệu có liên quan gì đến Lục Hải Phong không?”

Vấn đề này, cũng không rõ.

Nhưng rất quan trọng - vì nó liên quan đến vị trí của Hi Vọng.

Nói xong, Chúa tể chân thân do dự một lát, rồi lại nói: "Bốn, Ảnh Tử có biết những chuyện này không."

Câu hỏi này khiến Lục Minh hoàn toàn im lặng.

Cho đến khi Lục Minh lên tiếng.

"Tôi hi vọng anh ta không biết...”

⚝ ✽ ⚝

Ảnh Tử đã trở thành chủ đề kết thúc cuộc trò chuyện này.

Nói đến Ảnh Tử, Chúa tể chân thân và Lục Minh đều mất hứng nói chuyện phiếm.

Cho đến khi Chúa tể chân thân chuyển chủ đề.

"Vậy thì tiếp theo chúng ta phải làm sao?"

Lục Minh nhẹ giọng nói: "Cục diện đã được mở ra, bây giờ tôi đã trở thành bên chiếm ưu thế."

"Nhưng thực ra, tôi không muốn làm những chuyện kinh thiên động địa gì."

"Ba chuyện. Một, đợi Ảnh Tử trở về, tôi muốn xem anh ta có thể đưa cho tôi lời giải thích như thế nào.”

“Hai, đi tìm Hi Vọng."

Hai chuyện trên đều là vấn đề gia đình, không thể thương lượng!

Còn chuyện thứ ba, thực ra cũng liên quan đến gia đình.

"Tôi phải tìm Lục Hải Phong... Ông ta chưa chết, tôi dám chắc rằng ông ta chưa chết! Nếu như đã không chết thì tôi phải đi tìm ông ta.”

“Một mặt, tôi muốn nghe xem ông ta giải thích những chuyện này như thế nào.”

“Mặt khác, tôi cũng muốn xem người cha vô dụng này của tôi rốt cuộc là người như thế nào...”

Sau đó.

Lục Minh sẽ quyết định, kết cục cuối cùng của Lục Hải Phong!

Chúa tể chân thân cười nhẹ một tiếng.

“Oán niệm của anh rất sâu...”