Chương 1018 Cứ điểm Thiên Miên 2
Cùng với năng lượng màu đen trào ra, chảy vào trong cơ thể con chó nhỏ, rất nhanh, bức tượng gỗ run lên, như thể sống lại.
Con chó vô cùng thân thiết ngửi đế giày của Sát Lục, nhưng Sát Lục lại đá con chó một cái.
"Mau làm việc đi."
"Ư ư ư ~~"
Con vật nhỏ đáng thương bị ép phải làm việc...
Sau khi quay vài vòng tại chỗ, con chó quay mặt về hướng Đông sủa không ngừng - điều này khiến Sát Lục tìm ra hướng chạy trốn của Lục Minh.
Nhặt con chó từ mặt đất lên, Sát Lục không nói hai lời, sải bước đuổi theo về hướng Đông.
Nhưng mà một giờ sau, Sát Lục chết lặng...
Bởi vì con chó trong lòng, đã nói cho hắn ta một sự thật.
Hắn ta hoàn toàn không chạy nhanh bằng Lục Minh!
Điều này không hợp lý...
Trong lòng điên cuồng chửi bới, nhưng trong mắt Sát Lục lại dần dần hiện lên vẻ tàn nhẫn.
"Lần này ông đây sẽ đấu với ngươi! Xem ngươi có thể chạy đến đâu!"
Tà Thần cấp cao có tuổi thọ rất dài, Sát Lục có đủ thời gian để tiêu hao cùng Lục Minh.
⚝ ✽ ⚝
Có thể súc địa thành thốn (co mặt đất lại thành 1 tấc), phần lớn thời gian sẽ nhanh hơn so với sử dụng phi thuyền.
Đây chính là bức tranh chân thực về cuộc rượt đuổi lẫn nhau giữa Sát Lục và Lục Minh.
Hơn nữa, Lục Minh cũng đoán được, kẻ truy đuổi phía sau sẽ không dễ dàng từ bỏ - giống như Lục Hải Phong sẽ không dễ dàng từ bỏ âm mưu của ông ta đối với Thần Hi Vọng vậy.
Đây là một cuộc truy đuổi sinh tử mang tính bán vĩnh cửu, cho đến khi một bên tử vong mới có thể kết thúc!
"Không thể trở về thế giới thực... Bên đó có vẻ an toàn nhưng thực tế không an toàn như ở Thâm uyên."
Lục Hải Phong và Vĩnh Hằng là quan hệ hợp tác, còn phó bản là địa bàn của Vĩnh Hằng, muốn từ Thâm uyên trở về thế giới thực, phải đi qua phó bản, tương đương với việc chủ động bước vào địa bàn của đồng bọn kẻ thù - điều này không sáng suốt.
Còn ở thế giới thực, Lục Hải Phong đã động tay động chân vào Thế Giới từ hơn hai mươi năm trước - ai biết được thế giới thực có thứ gì đang chờ mình.
Huống hồ hiện tại Lục Minh là đứa con cưng của Thâm uyên, rời khỏi Thâm uyên, Lục Minh cũng mất đi lợi thế sân nhà.
Dù thế nào đi nữa, hắn cũng phải nghênh chiến ở Thâm uyên, đợi đến khi có được sức mạnh đủ để tự bảo vệ mình, mới có thể quay trở lại thế giới thực!
Trong lúc suy nghĩ, Lục Minh dừng bước.
Bởi vì đã đến đích.
Phía trước, bức tường thành cao sừng sững đứng ở trước mặt.
Thành trì nằm giữa những ngọn núi, mênh mông rộng lớn, lại có ma khí cuồn cuộn tản ra từ trong thành, thậm chí khiến trời đất trở nên tối đen như mực!
"Cứ điểm Thiên Miên!"
Lục Minh lẩm bẩm, nói ra tên nơi này.
⚝ ✽ ⚝
Cứ điểm Thiên Miên, cứ điểm đầu tiên của Thâm uyên.
Như mọi người đều biết, Thâm uyên vô cùng rộng lớn, ngay cả khi Tà Thần Thâm Uyên từng ở thời kỳ đỉnh cao, dù ông ta là chủ nhân trên danh nghĩa của Thâm uyên, nhưng trên thực tế, trong Thâm uyên cũng có quá nhiều người không phục sự quản thúc của Thâm Uyên.
Người cầm đầu trong số đó, chính là chủ nhân của cứ điểm Thiên Miên - Bạo quân Thiên Miên!
Con quỷ này từng là Tà Thần cấp trung đỉnh cao, ba thủ lĩnh ma vật dưới trướng đều có thực lực của Tà Thần cấp trung,và trước khi Thâm uyên sụp đổ không lâu, còn nghe được một tin tức - Bạo quân Thiên Miên đang cố gắng thăng cấp.
Lần thăng cấp này của Bạo quân Thiên Miên mất khá nhiều thời gian - dù sao thì hiện tại vẫn chưa nghe nói Bạo quân Thiên Miên đã trở thành Tà Thần cấp cao.
Tuy nhiên, bất kể hắn ta có thành công lên cấp cao hay không, việc có một kẻ tàn nhẫn như vậy trấn giữ cứ điểm Thiên Miên, cũng đã đủ để đảm bảo an toàn cho nơi này.
Sau khi Thâm Uuyên ngã xuống, Thâm uyên bước vào thời kỳ quần hùng cát cứ, mặc dù Bạo quân Thiên Miên vẫn bế quan không ra, nhưng lại có chỉ thị truyền vào tai ba ma tướng dưới trướng của hắn ta - mở rộng, trở nên mạnh mẽ.
Đến nay, cứ điểm Thiên Miên đã có khí thế nuốt chửng Thâm uyên, ngoài việc thiếu một thủ lĩnh cấp Tà Thần cấp cao, các phương diện khác đều không kém gì thế lực Tà Thần Thâm Uyên thời kỳ đỉnh cao.
Mà cứ điểm Thiên Miên cũng thể hiện hoàn hảo khí phách của một đại ma quân có chí nuốt chửng vũ trụ.
Cứ điểm Thiên Miên không chỉ rộng rãi sạch sẽ, mà trật tự bên trong cũng hơn hẳn các thành trì Thâm uyên khác - nơi đây bao dung mọi chủng tộc, đồng thời có điều lệ trật tự, pháp luật nghiêm ngặt.
Đi qua cổng chính vào thành, đập vào mắt là đường lớn rộng rãi.
Xung quanh, có khá nhiều kiến trúc thô sơ của ma vật, nhưng lại được sắp xếp ngay ngắn - thậm chí còn có tiếng rao hàng của những người bán hàng rong lọt vào tai.
Ma tộc kỳ hình dị dạng đi lại tấp nập, mặc dù mùi máu tanh nồng nặc nhưng không ai dám trút cơn bạo ngược và ham muốn giết chóc của mình ở cứ điểm Thiên Miên.
Lục Minh đeo kính râm thong thả bước đi trên phố, dưới sự che giấu kép của Bí mật không thể nói và kính râm, mặc dù chủng tộc của Lục Minh khác biệt, nhưng cũng không thu hút sự chú ý của bất kỳ ai.
Cho đến khi hắn dừng lại, đứng ở trước một nơi có tên là khách sạn Thiên Miên.
Đi vào khách sạn, trao đổi đơn giản với chủ quán, Lục Minh đã thuê một biệt viện độc lập với giá cao.
Sau khi thông báo với chủ quán không được làm phiền mình, Lục Minh đi vào phòng tu luyện, chuẩn bị chính thức bước vào kỳ Khếch trương.
Đồng thời, Lục Minh cũng đang theo dõi cảm giác nguy cơ trong lòng, từ đó xác định khoảng cách giữa Tà Thần cấp cao chưa biết kia và mình.
Một lát sau, Lục Minh mở mắt.
"Còn ba giờ nữa."
Tốc độ của người đó cực nhanh.
Mặc dù không đuổi kịp tốc độ súc địa thành thốn của mình, nhưng cũng không chênh lệch bao xa.
Còn ba giờ nữa, Lục Minh muốn bước vào kỳ Khếch trương, e là không đủ...
"Nhưng vấn đề ở chỗ, ngươi dám gióng trống khua chiêng tìm ta ở đây không?"
Không chắc.
Nhưng Lục Minh thiên về hướng không dám.