← Quay lại trang sách

Chương 1055 Vấn đề, đáp án (Phần một) 1

Ầm ầm.”

Một tiếng nổ lớn vang lên, Căn phòng Chân thực xuất hiện rực rỡ!

Chapman triệu hồi đến là hình chiếu của Căn phòng Chân thực, sau khi triệu hồi, Lục Minh vào trong để thăm dò, phát hiện Căn phòng Chân thực có chức năng gì thì hình chiếu cũng có chức năng đó.

Mặc dù vẫn không thể đảm bảo Vĩnh Hằng sẽ không lừa mình nhưng ít nhất về mặt thành ý, Vĩnh Hằng đã thể hiện rất đủ.

Đi ra khỏi Căn phòng Chân thực, nhìn về phía Vĩnh Hằng, thấy Vĩnh Hằng mỉm cười với Lục Minh, năng lượng toàn thân Hắn ta cuộn trào, rất nhanh sau đó, một ông lão râu trắng khác chui ra từ trong cơ thể Hắn ta, đứng ở cửa phong ấn.

Ông lão râu trắng mới sinh ra bước ra một bước, đơn giản là đi ra khỏi phong ấn - đây có thể là nguồn gốc của những phân thân của Vĩnh Hằng.

Ông lão vừa đi về phía Căn phòng Chân thực, vừa thong thả nói.

"Sức mạnh của phân thân này..."

"Cấp độ lột xác, rất yếu." Lục Minh mở lời đánh giá.

"Đúng vậy, cấp độ lột xác nhưng ó phó bản lưu toàn bộ ký ức của bản thể, ta có động tay động chân gì trong đó không, ngươi có thể tự mình lên kiểm tra... Hoặc, ngươi cũng có thể sử dụng pháp thuật tìm kiếm linh hồn."

Ảnh Tử đột ngột xen vào: "Đừng dùng pháp thuật tìm kiếm linh hồn, cách này không hiệu quả với những tồn tại cấp cao - ngay cả khi đó chỉ là phân thân của những tồn tại cấp cao."

Hơn nữa, một phân thân thì cũng chẳng có linh hồn gì cả.

Lục Minh không nói gì, chỉ chỉ vào hình chiếu của Căn phòng Chân thực: "Đã triệu hồi thứ này ra rồi thì cứ dùng nó đi."

Vĩnh Hằng cười thoải mái: "Mọi thứ tùy ngươi quyết định.”

⚝ ✽ ⚝

Sau một hồi kiểm tra chi tiết, Lục Minh và phân thân của Vĩnh Hằng bước vào Căn phòng Chân thực.

Lục Minh không sử dụng phân thân - dù sao thì người cần nói thật cũng không phải hắn.

Vĩnh Hằng không có ý kiến gì về điều này.

Bước vào cánh cửa Căn phòng Chân thực, bên tai vang lên âm thanh máy móc trong trẻo như trẻ ngươi: "Chào mừng đến với Căn phòng Chân thực."

Trong căn phòng trước mặt có một màn hình và hai chiếc ghế.

Lục Minh ngồi ở vị trí bên phải, còn Vĩnh Hằng ngồi ở phía bên kia.

Cùng với tiếng "Ting”, màn hình sáng lên nhưng không hiển thị bất kỳ chữ nào, Vĩnh Hằng chỉ giải thích: "Chỉ cần khởi động là được, bây giờ ngươi hỏi ta trả lời, đặc tính của Căn phòng Chân thực có thể đảm bảo rằng mọi cuộc đối thoại của chúng ta đều là sự thật."

Lục Minh cũng nhận ra rằng có một nguồn năng lượng kỳ lạ tỏa ra từ khắp mọi phía, tràn ngập khắp căn phòng.

'Hi Vọng vẫn ở bên tôi...'

Thầm nói một câu dối trá, Lục Minh cảm thấy năng lượng xung quanh hơi có chút xáo động, sự xáo động này dường như muốn trừng phạt Lục Minh vì lời nói dối của hắn, còn bản thể của Lục Minh thì không sợ Căn phòng Chân thực.

Nhưng thông qua thử nghiệm đơn giản, Lục Minh cũng thực sự biết được nguyên lý phát hiện nói dối của Căn phòng Chân thực.

"Vậy thì bắt đầu thôi."

Nói xong, Lục Minh bổ sung: "Còn nữa, ngươi cũng nên thả mảnh vỡ linh hồn của thần Hi Vọng ra rồi, vừa trò chuyện vừa tu luyện, chẳng phải rất tuyệt sao?"

Vĩnh Hằng vuốt râu cười dài: "Đúng vậy, đúng vậy."

Hắn ta nâng tay, búng ngón tay.

Một mảnh vỡ linh hồn của thần Hi Vọng thoát ra khỏi phong ấn.

Dưới sự kiểm soát của Vĩnh Hằng, nó ngoan ngoãn bị Lục Minh hấp thụ.

Vừa hấp thụ, Lục Minh vừa mở lời, hỏi câu hỏi đầu tiên của mình.

“Ta có phải con ruột của Lục Hải Phong không?"

⚝ ✽ ⚝

Lục Minh đã có câu trả lời cho câu hỏi này từ lâu.

Cho dù là phỏng đoán của chính hắn hay là từ những quang ảnh mà hắn nhìn thấy ở bên ngoài, đều có thể chứng minh rằng hắn không phải là con ruột của Lục Hải Phong.

Nhưng phỏng đoán có thể là giả.

Ảo ảnh cũng có thể là giả.

So sánh mà nói, lời nói của Vĩnh Hằng có độ tin cậy cao hơn một chút.

Hắn nghe thấy Vĩnh Hằng lắc đầu, mở lời: "Không phải."

Căn phòng Chân thực không có gì thay đổi - sự thật.

Dưới chân Lục Minh, Ảnh Tử hơi co giật, như thể đang thở dài, nhưng Lục Minh không để ý, chỉ tiếp tục hỏi.

"Vậy thì ta là ai?”

“Ta cũng không rõ ngươi là ai." Vĩnh Hằng một lần nữa mở lời, nói ra sự thật: "Ta chỉ biết rằng, lần đầu tiên ta và lão Lục gặp ngươi là ở chiến trường thâm uyên.”

“Lúc đó, ngươi được bọc trong tã lót, xung quanh còn có một hàng rào đơn giản..."

Vừa nói, Vĩnh Hằng vừa hồi tưởng, một lát sau, hắn ta lại mở lời: “Đừng hỏi ta vấn đề ngươi là ai, ngay cả Lục Hải Phong cũng không thể biết rõ. Người duy nhất có thể biết rõ, chỉ có thần Hi Vọng... hoặc là Thảm Họa."

Đúng rồi.

Điều này hoàn toàn trùng khớp với mọi thứ trong quang ảnh.

Điều này chứng minh rằng quang ảnh là sự thật, thế là Lục Minh lại hỏi câu tiếp theo.

“Ngươi nói ngươi và Lục Hải Phong chia chác không đều, đây là lừa ta đúng không?”

Vĩnh Hằng hơi sửng sốt, dường như không ngờ Lục Minh lại hỏi ra câu hỏi như vậy, nhưng sau khi suy nghĩ một lúc, hắn ta lại cười.

"Không, đứa trẻ, ta không lừa ngươi.”

“Ta thực sự có một chút mâu thuẫn về việc chia chác với Lục Hải Phong."

"Thực ra lúc đầu, khi kế hoạch của chúng ta vừa thành công thì ta khá hài lòng với kết quả chia chác. Nhưng sau khi mọi chuyện ở đây kết thúc, ta suy nghĩ lại thì luôn cảm thấy mình bị thiệt thòi.”

Đây là vấn đề về trình tự thời gian.

Quang ảnh mà Lục Minh nhìn thấy, Vĩnh Hằng và Lục Hải Phong rất hòa thuận - vì lúc đó, Vĩnh Hằng rất hài lòng với phương án phân chia.

Nhưng sau đó, Vĩnh Hằng đã thay đổi.

Gật đầu chấp nhận lý do này, Lục Minh lại hỏi.

“Hãy nói về âm mưu của ngươi và Lục Hải Phong ở thế hệ trước."

⚝ ✽ ⚝