← Quay lại trang sách

Chương 1081 Số lượng 1

Ách thú.

Vực Tận Thế.

Hai danh từ Ảnh Tử không hiểu...

Nhìn khuôn mặt thanh tú của Thảm Họa, Ảnh Tử nhận ra Thảm Họa hiểu rất rõ về nơi này.

Vừa định hỏi thì nghe Thảm Họa nói tiếp.

"Ồ đúng rồi, có thể ngươi không tự xua đuổi được năng lượng của Ách thú... Có cần cần ta giúp không?"

Điều này làm gián đoạn dòng suy nghĩ của Ảnh Tử, khiến Ảnh Tử do dự một chút.

Cho đến khi Hi Vọng ở bên cạnh nhẹ nhàng cắn vào ống quần của Ảnh Tử, ánh mắt sáng ngời rõ ràng muốn nói: Thảm Họa đáng tin.

Vì vậy Ảnh Tử gật đầu.

"Được rồi."

Năng lượng của Ách thú không dễ xua đuổi, càng kéo dài thì ảnh hưởng càng lớn, thương thế càng nặng.

Đừng thấy Ảnh Tử giải quyết hai con Ách thú dễ như trở bàn tay, nhưng sau đó Ảnh Tử mới phát hiện ra rằng năng lượng mà Ách thú đưa vào cơ thể anh ta thực sự rất kỳ lạ.

Giống như trúng phải Thiên nhân ngũ suy bản đơn giản hóa.

Không thể xử lý vết thương chậm trễ.

⚝ ✽ ⚝

Bên này, Ảnh Tử và Hi Vọng gặp lại nhau.

Bên kia, Lục Minh bám sát theo Ách thú, tiến về phía chiến trường quyết chiến.

Ách thú vừa giết vừa ăn, mơ mơ màng màng như không có mục tiêu, nhưng phương hướng của nó lại rất rõ ràng. Tính công kích của nó cực mạnh, gặp người là giết! Hơn nữa cho đến bây giờ, Lục Minh vẫn chưa nhìn thấu toàn bộ thực lực của con Ách thú phía trước!

Nó gặp Cận Tà thần, có thể bùng nổ thực lực của Tà thần cấp thấp.

Gặp Tà thần cấp thấp, có thể bùng nổ thực lực của Tà thần cấp trung.

Còn về sau thế nào, Lục Minh không biết - vì Ách thú không gặp đối thủ là Tà thần cấp trung trở lên, Lục Minh cũng không thể tự mình mạo hiểm.

Qua quan sát của Lục Minh, Ách thú có ba loại năng lực biểu hiện ra.

Một là ngụy trang - Ách thú có thể biến thành bất kỳ hình dạng nào.

Thứ hai là đọc ký ức - Ách thú dường như có thể nhìn thấu ký ức của con mồi chỉ bằng một ánh mắt, từ đó biến thành hình dạng người quen của đối phương.

Thứ ba chính là loại năng lượng tương tự như Thảm Họa - sau khi nghiên cứu kỹ lưỡng, Lục Minh phát hiện ra rằng năng lượng của Ách thú hơi khác biệt so với sức mạnh Thiên nhân ngũ suy của Thảm Họa.

Nhưng chỉ yếu hơn một chút về cường độ mà thôi.

Nghĩ đến cảnh tượng bị sức mạnh Thiên nhân ngũ suy hành hạ đến thảm hại của Phồn Dục trước đó, Lục Minh không khỏi rùng mình - điều này càng khiến hắn hạ quyết tâm tuyệt đối không giao chiến với con quái vật phía trước.

Lục Minh và Ách thú đã đi được khoảng một ngày một đêm.

Nhưng vẫn chưa rời khỏi vùng sương mù.

Đúng lúc Lục Minh đang đoán mò không biết vùng sương mù này rộng lớn đến mức nào thì con quái vật phía trước một lần nữa dừng lại.

Nó bắt đầu biến hình.

Điều này khiến Lục Minh từ từ nheo mắt lại...

Bởi vì, con quái vật trước mặt đã biến thành một hình dạng mà Lục Minh rất quen thuộc...

Cao ba mét, toàn thân xương xẩu, đầu hình tam giác, đôi mắt nhỏ xíu.

Tà thần Sát Lục!

Vừa biến hình xong, con quái vật lập tức tiến lên.

Tiếng nói mơ hồ truyền đến từ trong sương mù.

"Thao túng giả, là ta."

"Sát Lục? Ngươi chạy đi đâu vậy?"

"Ngươi cũng biết sương mù này rất kỳ lạ, chúng ta vào đây thì bị tách ra... Ta cũng giống như một con ruồi không đầu, đi lung tung, ai ngờ lại tìm thấy ngươi..."

Phải nói rằng, nếu trước đây chưa từng gặp loại quái vật này thì khả năng biến hình ngụy trang của quái vật vẫn rất có tính lừa gạt - phần lớn cường giả nhận dạng thân phận người khác thông qua khí tức, rất ít người nhìn ánh mắt để nhận diện người khác.

Còn năng lực ngụy trang của com quái vật này có thể mô phỏng hoàn hảo khí tức của người khác.

Lục Minh không khỏi hơi nhướng mày.

Rõ ràng, Thao túng giả trước đây chưa từng gặp loại quái vật này.

Điều này khiến Lục Minh cảm thấy hứng thú.

Chậm rãi di chuyển bước chân, Lục Minh dần dần tiến gần đến hai người, tiếng nói chuyện mơ hồ truyền đến từ trong sương mù, những thông tin tiết lộ có thể xem như vô cùng hấp dẫn.

"Thần Chủ đâu?"

"Giống như ngươi, biến mất không thấy đâu."

"Ồ."

"Đúng rồi, nói về thông tin ngươi dò la được sau khi chúng ta tách ra đi..."

"Cũng không có gì, nơi này ngoài sương mù ra thì chỉ có sương mù, không có gì khác."

Thao túng giả cười khẩy: "Trước đây không phải vẫn luôn nói nơi này rất nguy hiểm sao?"

"Ta đoán hẳn là lời đồn thổi hù dọa..."

Thao túng giả phát ra tiếng cười khặc khặc khặc.

"Không chắc đâu..."

"Ầm ầm!"

Tiếng nổ lớn kinh hoàng đột nhiên vang lên!

Nhưng lan ra chưa được bao xa thì đã bị sương mù triệt tiêu - thậm chí khi truyền dẫn đến bên cạnh Lục Minh cách đó trăm mét, tiếng nổ lớn đã bị giảm đi hơn một nửa.

Lục Minh lùi lại hai bước, nghe thấy phía trước truyền đến giọng nói điên cuồng của Thao túng giả!

"Thứ đồ bỏ đi còn muốn lừa ta!? Ngươi coi thường ta quá rồi!"

"Bây giờ, để ta xem ngươi rốt cuộc là thứ quỷ quái gì!?"

Thao túng giả dường như thực sự chưa từng gặp Ách thú trước đây.

Nhưng với tư cách là cường giả tối cao, anh ta vẫn nhận ra được sự bất thường của "Sát Lục" từ một số chi tiết nhỏ.

Có thể vì quan hệ của anh ta với Sát Lục không thân thiết lắm.

Cũng có thể vì anh ta làm việc thận trọng, thà giết nhầm còn hơn bỏ sót.

Tóm lại, Thao túng giả đã ra tay một cách ngang ngược!

Và kích thích phản ứng dây chuyền!

Tiếng gào thét chói tai vang lên từ miệng "Sát Lục", thấy rằng đánh lén không thành, con quái vật lập tức tấn công mạnh mẽ!

Những xúc tu vươn ra, vừa lao về phía Thao túng giả, vừa lột bỏ lớp ngụy trang ban đầu!