Chương 1110 Hậu chiêu của thần Hi Vọng (Hết phần này) 2
Ảnh Tử nói: "Điều này không quan trọng, vấn đề là, anh đã nói dối hắn ta chuyện gì?”
Dù sao thì Ảnh Tử cũng không nghe ra được, Lục Minh đã nói dối câu nào.
Suy nghĩ một lúc, Lục Minh lên tiếng.
“Tôi nói với hắn ta, tôi không hiểu ý của Thảm Họa."
“Nhưng thật ra tôi biết thứ mà Thảm Họa nói là át chủ bài của Thần Hi Vọng, là chỉ cái gì."
Ảnh Tử sửng sốt, vội vàng hỏi.
"Là gì?"
"Là thứ này..."
Lục Minh đã lấy một thứ gì đó ra khỏi thanh công cụ.
⚝ ✽ ⚝
[Lộ dẫn thần bí]
[Loại: Đạo cụ]
[Chất lượng: Không rõ]
[Hiệu ứng: Chỉ dẫn tối tăm: Tấm thẻ này sẽ chỉ dẫn bạn đến phó bản mà bạn nên đến nhất!]
[Lưu ý: Cách sử dụng: Trước khi vào phó bản, cầm vật này trên tay, phó bản sẽ tự động thay đổi thành "phó bản thần bí”, lối vào phó bản ban đầu sẽ bị đóng lại!]
[Nhắc nhở thân thiện: Tốt nhất là ngươi nên có thực lực Tà thần cấp cao rồi mới sử dụng vật phẩm này- Lời khuyên đến từ một sự tồn tại thần bí nào đó.]
Thật ra, khi Thảm Họa nói xong lời cuối cùng với Lục Minh, Lục Minh đã liên hệ mọi thứ lại với nhau!
Hắn cố tình tỏ ra bối rối không biết phải làm sao, không chỉ để lừa Lục Hải Phong, mà còn để lừa Thần Chủ và những "Người có tâm” khác.
Lúc đó, Thảm Họa trước tiên nói "Thế giới hạch tâm rất quan trọng”, sau đó nói "Thần Hi Vọng chắc chắn có kế hoạch khác", lại nói "Lục Minh chính là át chủ bài của Thần Hi Vọng."
Rất dễ dàng để liên kết tất cả những điều này lại với nhau!
Đầu tiên là, Thảm Họa đến từ đâu...
Hắn ta được Lục Minh đánh thức bằng hộp ma thuật bất ngờ!
Vậy hộp ma thuật bất ngờ đến từ đâu?
Là do Lục Minh mang ra từ hệ thống phó bản toàn cầu!
Thảm Họa được đánh thức bằng hộp ma thuật bất ngờ, trở thành biến số nằm ngoài kế hoạch của Lục Hải Phong.
Điều này có nghĩa là, hệ thống phó bản toàn cầu không nằm trong sự kiểm soát của Lục Hải Phong - nếu Lục Hải Phong cũng có những thứ không tính toán được thì điểm mù tính toán duy nhất của ông ta chính là hệ thống phó bản toàn cầu!
Do đó có thể biết, át chủ bài của Thần Hi Vọng chắc chắn cũng được giấu trong hệ thống phó bản toàn cầu.
Vậy thì, ở đâu?
Khi cuối cùng, Thảm Họa thì thầm với Lục Minh, nói: "Ngươi hiểu rõ hơn ta." vào khoảnh khắc này, Lục Minh lập tức phản ứng lại...
Bởi vì trên tay, thực sự còn một phần thưởng không biết dùng như thế nào – Lộ dẫn thần bí!
Lộ dẫn thần bí trên tay, giống như một lá bài poker đơn giản.
Trắng tinh, trên đó có đầy những hoa văn phức tạp.
Nhìn chằm chằm vào lá bài poker có vẻ đơn giản này, Lục Minh nhẹ giọng nói.
"Có rất nhiều vấn đề, chúng ta đều không có câu trả lời."
"Lục Hải Phong, hay nói cách khác là Tận Thế, giống như một bí ẩn lớn... Trước bí ẩn này, dù là Thần Hi Vọng, hay Vĩnh Hằng, hay Thảm Họa mới sinh, đều bị nuốt chửng sạch sẽ."
“Nhìn ông ta thì có vẻ như không gì không làm được. Nhưng tôi nghĩ, chỉ cần là sinh linh thì chắc chắn sẽ có điểm yếu.”
"Lục Hải Phong giấu điểm yếu rất kỹ, đến mức bây giờ chúng ta vẫn không có manh mối gì."
Nói xong, Lục Minh lại giơ Lộ dẫn thần bí lên.
“Nhưng tôi nghĩ, Thần Hi Vọng biết..."
“Chắc chắn hắn ta biết!”
Trong khi Thần Hi Vọng giấu mọi thứ ở một nơi nào đó chưa biết thì trong tay Lục Minh lại có chìa khóa của nơi chưa biết đó.
Nhìn lại ba người có mặt ở đây.
Lục Minh, kế hoạch một của Lục Hải Phong.
Ảnh Tử, kế hoạch hai của Lục Hải Phong.
Hi Vọng, phần cảm xúc của Thần Hi Vọng.
Nói ra cũng thật trớ trêu.
Ba “người” có mặt ở đây, ban đầu đều là quân cờ của Lục Hải Phong...
Nhưng con người không thể mãi mãi làm quân cờ của người khác.
Cũng giống như không ai có thể tính toán mọi thứ một cách hoàn hảo.
“Tôi thừa nhận, tình hình hiện tại đối với chúng ta có vẻ hơi bất lợi... Mặc dù chúng ta đều biết, Lục Hải Phong chắc chắn vẫn đang tính toán điều gì đó, và ông ta sắp tính toán thành công rồi. Nhưng tiếc là chúng ta vẫn chưa có bất cứ manh mối nào về tính toán đó.”
“Tôi cũng không biết chúng ta sẽ phải đối mặt với điều gì tiếp theo."
“Tôi chỉ biết, bây giờ chúng ta không thể toàn thân trở ra được nữa rồi."
Lục Hải Phong có thể sẽ không để ý đến Lục Minh và Ảnh Tử nữa - dù sao thì, hai người thực sự đã thoát khỏi sự tính toán của Lục Hải Phong, Lục Hải Phong cũng có kế hoạch dự phòng và kế hoạch dự phòng này đã hoàn thành.
Ông ta không cần Lục Minh và Ảnh Tử nữa...
Nhưng ông ta vẫn cần Hi Vọng.
Chưa đợi Lục Minh mở lời, Ảnh Tử đã xoa tay.
"Đừng nói những điều vô nghĩa đó nữa, hãy nói xem chúng ta nên làm gì, phải làm như thế nào."
"Chỉ cần có thể cho Lục Hải Phong một bài học lớn thì dù có chết tôi cũng cam lòng.”
Thực ra, ý định giết Lục Hải Phong của Ảnh Tử không lớn đến vậy...
Biểu hiện như vậy, chỉ là để Hi Vọng yên tâm mà thôi.
Rốt cuộc, từ bây giờ trở đi, nguyên nhân Lục Minh và Ảnh Tử đối đầu với Lục Hải Phong, hơn một nửa đều do Hi Vọng gây ra.
Hi Vọng nhìn ra điều này, nhưng cậu ta cũng hiểu chuyện mà không nói gì.
Lục Minh lên tiếng.
"Đầu tiên, hãy trở về thế giới hạch tâm.”
Hắn đứng dậy, bình tĩnh nói: “Tôi cảm thấy tôi nên trò chuyện tử tế với Thế Giới một chút.”