Chương 1144 Sự chuẩn bị cuối cùng (3) 2
Không liên quan đến ân oán cá nhân, chỉ xuất phát từ lập trường của mỗi người, sự kiên trì của mỗi người và sự tự tin của mỗi người.
Trận chiến này, vừa quyết thắng bại, cũng quyết định sự sống chết, kẻ thắng sẽ ăn hết mọi thứ, sau đó lại đi đối mặt với kẻ thù chung của họ.
Chuyện này không có gì để thương lượng.
Cũng sẽ không có khả năng hòa hoãn.
Lại càng không có chuyện một người rút lui nhượng bộ.
Nhưng điều này không ngăn cản hai người trao đổi thông tin trước khi quyết chiến.
Dù sao, đây không phải là ân oán cá nhân.
Thần Chủ dần thu lại dao động năng lượng, lại mở miệng nói.
"Thực ra, chuyện của Thảm Họa cũng chẳng có gì hay để nói."
"Cũng giống như thần Hi Vọng và Tận Thế, đều muốn phá vỡ Luân hồi Icarus, Thảm Họa cũng vậy."
"Nhưng hắn ta hiểu rõ, mình không có năng lực đó, mình cũng nhất định không thể trở thành người chiến thắng cuối cùng."
"Vì vậy, trước khi hắn ta đi chấp hành sứ mệnh của mình... Cũng tức là trước khi quyết chiến với thần Hi Vọng, hắn ta đã nói hết mọi chuyện cho ta biết."
Lúc bấy giờ, Thần Chủ là vị Chân thần mạnh nhất - theo quan điểm của Thảm Họa, Hi Vọng và Tận Thế đối đầu với nhau, giống như hai con hổ tranh đấu... Điều này rất có thể khiến cho bên thứ ba hái được quả đào.
Và Thần Chủ, chính là bên thứ ba mà Thảm Họa nhận định.
"Hắn ta nói cho ta biết về vấn đề của chính bản thân ta. Nói cho ta biết chuyện có liên quan đến Luân hồi Icarus và ngày tận thế. Đồng thời, hắn ta còn nói cho ta biết, ta là người có khả năng cứu vãn mọi thứ, phá vỡ Luân hồi Icarus nhất."
Nói đến đây, trên mặt Thần Chủ đột nhiên nở một nụ cười sảng khoái.
"Chân thần tối cao, điều này thật thú vị. Còn cả việc cứu vớt thế giới và vân vân nữa, thực ra ta thích nhất là điều đó."
"Trong suốt thời gian dài, ta luôn coi việc giải quyết ngày tận thế là động lực để mình trở nên mạnh mẽ hơn. Thực ra không có lý do gì phức tạp ở đây cả. Trở thành người mạnh nhất, cứu vớt thế giới, bản thân nó đã là một mục tiêu đáng theo đuổi."
"Vì vậy..."
Nói đến đây, Thần Chủ hơi xòe tay, năng lượng mạnh mẽ hơn tỏa ra từ cơ thể hắn ta.
"Ta đã đi đến tận bây giờ rồi. Bất kể ta có thể giải quyết được ngày tận thế hay không, nhưng ít nhất là vào giờ khắc này, khi ta đối mặt với ngươi, ta sẽ không lùi bước. Cũng không thể lùi bước."
"Lục Minh!"
Giọng nói của Thần Chủ đột nhiên cao vút.
Ý chí khổng lồ, mênh mông cuồn cuộn như vũ trụ, trực tiếp khóa chặt lấy Lục Minh.
"Tác thành cho ta! Và ta sẽ giải quyết mọi thứ!"
Lục Minh nhẹ nhàng mở lời.
"Ngươi đang nằm mơ."
....
"Ầm ầm ầm!"
Hư không chấn động dữ dội!
Đứng bên cạnh Lục Minh, Thảm Họa và Chính Nghĩa vô cùng kinh ngạc.
Bởi vì cho đến tận bây giờ, bọn họ mới biết được rốt cuộc Lục Minh đã trưởng thành đến mức độ nào!
Một tháng trước, Chính Nghĩa đã từ bỏ mọi thứ mà mình kiên trì, tung một cú đấm vào Lục Minh.
..
Mà kết quả, thực ra cũng không nằm ngoài dự đoán của Chính Nghĩa.
—— Lục Minh tiếp được cú đấm toàn lực của anh ta, dễ như ăn cơm uống nước vậy.
Điều này khiến Chính Nghĩa đồng ý với đề xuất của Lục Minh.
Mà ngay sau đó, là thời gian biểu diễn cá nhân của Lục Minh.
Lúc trước Lục Minh cũng đã nhận được sự ưu ái của Ý chí Thâm uyên, mà sau khi trở thành Chân thần kỳ Diễn biến hạch tâm kép, sức mạnh của Lục Minh lại tiếp tục tăng cao - điều này khiến tốc độ hấp thu quy tắc, năng lượng và vật chất của Lục Minh tăng lên trên diện rộng!
Lấy thủ đô của Đế quốc Chính Nghĩa mới làm trung tâm, Lục Minh toàn lực thi triển, ngay sau đó một cảnh tượng kinh hoàng đã xảy ra.
Toàn bộ Thâm uyên giống như là bị hấp dẫn, điên cuồng tràn về phía Lục Minh!
Lúc này, Lục Minh giống như một hố đen không đáy, chỉ trong vòng một tháng, đã biến toàn bộ Thâm uyên thành hỗn độn hư vô...
Tiếng "Ầm ầm ầm" vừa rồi, chính là tiếng vang cuối cùng của Thâm uyên...
Thâm Uyên và Chính Nghĩa lơ lửng trong hỗn độn hư vô, vẫn không dám tin vào những gì đã xảy ra trước đó. Nhưng nhìn về phía lớp màng sáng mỏng manh bảo vệ mình khỏi sự xâm nhập của hỗn độn xung quanh, bọn họ không thể không tin.
Cho đến khi có một giọng nói vang lên bên tai cả hai.
"Kết thúc rồi."
Quay đầu lại, liền nhìn thấy Lục Minh không biết từ lúc nào đã xuất hiện sau lưng hai người.
Đối mặt với Lục Minh, Thâm Uyên chậm rãi cúi thấp đầu xuống, còn Chính Nghĩa cũng thu lại sự kiêu ngạo trước đây.
Nhìn hai người, Lục Minh lại lên tiếng.
"Lời hứa hẹn của ta với hai người, sẽ không khác đi một chút nào cả."
"Ta đã tạo ra một Thâm uyên khác ở trong vũ trụ bên trong. Nó nhỏ hơn nhiều so với Thâm uyên ban đầu, nhưng mật độ tài nguyên cao hơn, ta nghĩ, Thâm Uyên, đó sẽ là vương quốc và thiên đường của ngươi."
Thâm Uyên gật đầu nói cảm ơn.
Sau đó, Lục Minh giơ tay chỉ ra, ánh sáng rơi vào trên người Thâm Uyên, đưa Thâm Uyên vào vũ trụ bên trong.
Lại quay đầu, nhìn về phía Chính Nghĩa.
Nhìn khuôn mặt hơi căng thẳng của Chính Nghĩa, Lục Minh bình tĩnh nói: "Đế quốc Chính Nghĩa của ngươi, ta cũng đã tái hiện lại. Diện tích lãnh thổ gần bằng diện tích của Đế quốc Chính Nghĩa ban đầu, nhưng dân số không nhiều."
Nói xong, Lục Minh lại giơ tay, ánh sáng tràn vào cơ thể Chính Nghĩa, nhưng không kéo Chính Nghĩa vào vũ trụ bên trong.
Trong ánh sáng kia ẩn chứa đựng một sức mạnh kỳ lạ và khổng lồ, trong nháy mắt khi tràn vào cơ thể Chính Nghĩa, nó thế mà ổn định được sức mạnh đang không ngừng suy yếu của Chính Nghĩa, thậm chí còn trực tiếp làm cho sức mạnh của Chính Nghĩa trở lại đỉnh cao.
Điều này khiến cho Chính Nghĩa ngây người rất lâu...
Cho đến khi một tiếng thở dài nhẹ vang lên từ miệng Chính Nghĩa.
"Lòng ta tâm phục khẩu phục."
Điều này khiến cho trên mặt Lục Minh nở một nụ cười nhàn nhạt.
"Đừng vội."
Nói xong, hắn quay đầu nhìn về phía bầu trời đầy sao xa xôi.