CHƯƠNG 54
Garza có cảm giác chiếc còng ở cổ tay xiết chặt một cách không cần thiết.
Mấy gã này rất nghiêm túc, ông nghĩ, vẫn vô cùng bàng hoàng bởi hành động của chính những đặc vụ Cận vệ của mình.
“Có chuyện quái gì vậy?!” Garza gặng hỏi lần nữa khi người của ông đưa ông ra khỏi nhà thờ và bước vào không khí ban đêm của quảng trường.
Vẫn không có câu trả lời.
Khi đoàn người di chuyển qua khoảng trống trải rộng tiến về phía quảng trường, Garza nhận ra có rất nhiều máy quay truyền hình và những người phản đối bên ngoài cổng trước.
“Ít nhất cũng đưa tôi đi vòng lối sau chứ,” ông nói với người chỉ huy. “Đừng để công chúng thấy cảnh này.”
Mấy người lính phớt lờ lời khẩn cầu của ông và cứ đi tiếp, ép Garza diễu thẳng qua quảng trường. Chỉ trong vài giây, những giọng nói phía ngoài cổng bắt đầu la ó và ánh sáng chói chang của những ngọn đèn rọi xoay về phía ông. Chói mắt và bực mình, Garza phải cố tỏ ra bình thản và ngẩng cao đầu khi đám Cận vệ dong ông vào cách cổng chỉ vài thước, đi thẳng qua đám quay phim và phóng viên đang la ó.
Một mớ hỗn độn đủ giọng nói bắt đầu cất lên những câu hỏi cho Garza.
“Tại sao ông lại bị bắt?”
“Ông đã làm chuyện gì, Tư lệnh?”
“Ông có can dự vào vụ ám sát Edmond Kirsch phải không?”
Garza hoàn toàn cho rằng các đặc vụ của mình tiếp tục đi qua đám đông mà không hề liếc mắt, nhưng trước sự sững sờ của ông, mấy đặc vụ đột ngột dừng lại, giữ ông đứng yên ngay trước máy quay. Từ phía cung điện, một bóng người mặc bộ vest nữ rất quen thuộc sải bước đi vội qua quảng trường về phía họ.
Chính là Mónica Martín.
Garza đinh ninh cô sẽ sững sờ khi nhìn thấy tình trạng khó xử của ông.
Thế nhưng, lạ thay, khi Martín đến nơi, cô nhìn ông không có vẻ gì ngạc nhiên, mà là sự khinh bỉ. Đám cận vệ ép Garza xoay mặt về phía các phóng viên.
Mónica Martín giơ tay lên ra hiệu cho đám đông im lặng và sau đó rút một tờ giấy nhỏ từ trong túi ra. Chỉnh lại cặp kính dày cộm của mình, cô đọc một thông báo trực tiếp với các máy quay truyền hình.
“Hoàng cung,” cô tuyên bố, “sau đây bắt giữ Tư lệnh Diego Garza vì vai trò của ông ta trong vụ sát hại Edmond Kirsch, cũng như những âm mưu lôi kéo Giám mục Valdespino vào tội ác đó.”
Garza thậm chí còn chưa kịp hiểu lời kết tội phi lý ấy thì đám cận vệ đã dùng sức mạnh kéo ông về phía cung điện. Lúc rời đi, ông vẫn còn nghe thấy Mónica Martín tiếp tục đọc thông báo của mình.
“Về hoàng hậu tương lai của chúng ta, Ambra Vidal,” cô tuyên bố, “và giáo sư người Mỹ Robert Langdon, tôi e rằng tôi có một số tin rất phiền lòng.”
Dưới gác trong cung điện, giám đốc an ninh điện tử Suresh Bhalla đứng trước máy thu hình, chôn chân trước nội dung phát sóng trực tiếp cuộc họp báo ngẫu hứng của Mónica Martín trên quảng trường.
Cô ấy trông không vui.
Chỉ năm phút trước, Martín nhận được một cuộc điện thoại riêng trong văn phòng của mình, thì thào trao đổi và ghi chép rất cẩn thận. Sáu mươi giây sau, cô xuất hiện, trông chấn động đến mức Suresh chưa từng thấy. Không giải thích gì, Martín mang những ghi chép của mình thẳng ra quảng trường và thông báo với truyền thông.
Cho dù những tuyên cáo của cô chính xác hay không thì chắc chắc có một điều - người đã ra lệnh đọc tuyên cáo này vừa đẩy Robert Langdon vào nguy hiểm ghê gớm.
Ai ra lệnh cho Mónica? Suresh thắc mắc.
Trong khi cố hiểu cách hành xử kỳ quái của điều phối viên quan hệ công chúng, máy tính của anh kêu báo hiệu có tin nhắn đến. Suresh bước lại và nhìn màn hình, sững sờ khi thấy tên người viết thư cho mình.
Người báo tin, Suresh nghĩ.
Cũng chính nhân vật này đã cung cấp thông tin cho ConspiracyNet suốt buổi tối. Và giờ đây, vì một lý do nào đó, người đó đang trực tiếp liên hệ với Suresh.
Đầy cảnh giác, Suresh ngồi xuống và mở e-mail. Thư viết:
tôi đã bẻ khóa các tin nhắn của Valdespino ông ta có những bí mật nguy hiểm.
hoàng cung cần truy cập vào hồ sơ SMS của ông ta. ngay bây giờ.
Hoảng hốt, Suresh đọc lại tin nhắn. Sau đó anh xóa đi.
Mất một lúc lâu, anh ngồi im lặng, cân nhắc các lựa chọn của mình.
Và cuối cùng đã đi đến một quyết định, anh nhanh chóng tạo ra một thẻ khóa chủ vào khu căn hộ hoàng gia và len lén đi lên gác không để ai nhìn thấy.