← Quay lại trang sách

Chương 440 Giao dịch

Thời điểm rời khỏi Tô phủ, hai vị Tổng quản đều luôn mồm tuyệt không cúi đầu với Tô Trầm, nhưng thật ra ai cũng đều biết, việc này sợ là muốn không cúi đầu cũng không được.

Ai bảo con tin trong tay Tô Trầm đủ phân lượng làm chi?

Nhưng quyết định này bọn họ không thể làm, cũng chỉ có thể trở về mang vấn đề khó này giao cho tộc trưởng nhà mình.

Long Khánh Giang suy xét một phen, chung quy vẫn đồng ý, để cho Tô Tổng quản lại đi Tô phủ đàm phán về chuyện thả người.

Đương nhiên lần này hắn không nói gì tới điều kiện muốn Tô Trầm xin lỗi ——người ta đã nói không sợ ngươi sau này tính sổ, uy hiếp là hoàn toàn không ý nghĩa, vậy chỉ có thể nên cúi đầu thì cúi đầu.

Vì không để cho người Liên gia phát hiện, Tô Tổng quản cố ý nửa đêm đi gặp Tô Trầm.

Lại đi vào Tô gia, Lý Thứ nói Tô Trầm đang tiến hành một thực nghiệm, dẫn hắn đi hậu hoa viên chờ.

Tô Cao Dã ở hậu hoa viên đợi hồi lâu, rốt cuộc nghe được bên ngoài có tiếng người.

Thanh âm là từ bên kia tường truyền đến, Tô Cao Dã bản năng áp đến bên tường, từ lỗ thủng trên vách tường nhìn qua, thì thấy có một người được Lý Thứ dẫn lại đây, đang chiêu đãi hắn nhập tòa.

Người nọ rõ ràng là Lao Tổng quản.

Lão khốn kiếp này, thế mà cũng chạy tới.

Tô Cao Dã vừa sợ vừa giận, đã biết người Liên gia không đáng tin cậy!

Phía sau truyền đến tiếng ho khan nhẹ nhàng.

Tô Cao Dã quay đầu nhìn lại, đã thấy Tô Trầm đang cười hì hì nhìn hắn.

Tô Cao Dã trong lòng chấn động, biết Tô Trầm là cố ý để cho hắn nhìn thấy, gây áp lực cho hắn.

Tô Cao Dã trấn định tâm thần một chút, lúc này mới đi qua, hạ giọng nói: "Cao Dã ra mắt công tử."

Tô Trầm phất phất tay, chỉ chỉ ghế đá bên cạnh: "Tô Tổng quản mời ngồi."

"Là nói chuyện ở chỗ này?" Tô Cao Dã nhìn ra phía sau.

"Yên tâm đi, hắn không nghe được." Tô Trầm trả lời.

Tô Cao Dã thở ra: "Gia chủ lo lắng qua yêu cầu của Tô công tử, trăm vạn nguyên thạch có thể đồng ý, nhưng mà xin lỗi cùng mở ra tàng kinh các này thì không thể đồng ý."

Nguyên thạch đưa còn có thể cướp về được, vứt bỏ mặt mũi là không thể lấy lại được, chẳng sợ sau đó giết cả nhà Tô Trầm thì cũng như vậy.

Tô Trầm chậm rãi nói: "Có thể không cần xin lỗi, nhưng ta muốn quý phủ giúp ta làm hai việc."

"Việc gì?"

"Một là ta muốn Liễu Vô Nhai xin lỗi với ta."

"Để cho Liễu Vô Nhai xin lỗi ngươi?" Tô Cao Dã kinh ngạc.

"Đúng vậy, mặc kệ nói như thế nào, hắn cũng là Nguyên Đô Thự Đô Ti, chuyện lần trước cũng phải cho ta một câu trả lời." Tô Trầm giang tay.

"Cái này... cũng được. Ta sẽ trở về bẩm báo gia chủ, nghĩ cũng không là vấn đề." Tô Cao Dã nói.

"Hai là giao cho ta một người."

"Tôn Mậu có thể giao cho công tử."

"Ta không có hứng thú đối với Tôn Mậu, ta muốn một người khác."

"Ai?"

"Vệ Liên Thành."

Mang theo điều kiện của Tô Trầm, Tô Cao Dã trở về Long gia.

Sau khi tiễn bước Tô Cao Dã, Tô Trầm lại đi gặp Lao Tổng quản, sau khi nói chuyện với nhau một phen, Lao Tổng quản cũng hài lòng trở về phục mệnh.

Mỗi người đều cho rằng mình là nhanh nhất cùng Tô Trầm đạt thành hiệp nghị, Tô Trầm khai ra điều kiện cũng không tính thái quá, hoàn thành sứ mệnh hai vị Tổng quản đều nhẹ nhàng thở ra.

Về phần Long gia bên này.

Đối với chuyện Tô Trầm muốn Vệ Liên Thành, Long Khánh Giang không rõ ràng, cũng không hiểu.

Nhưng sau khi suy xét một phen hắn vẫn đồng ý điều kiện này.

Dù sao Vệ Liên Thành chỉ là một hộ viện bình thường Long gia, giao ra hắn so với giao ra Tàng thư các vẫn tốt hơn nhiều.

Thời gian định ở hoàng hôn hai ngày sau, bởi vì Vệ Liên Thành đi áp xe, còn cần thời gian hai ngày mới có thể trở về.

Trao đổi con tin sẽ tiến hành tại thời điểm đó, Liễu Vô Nhai cũng ở khi đó xin lỗi Tô Trầm.

Sự tình cứ như vậy đàm phán xong, thời điểm trước khi đi Tô Cao Dã khinh thường cười cười, cảm thấy người trẻ tuổi này quả nhiên trẻ tuổi khí thịnh, loại thời khắc này thế mà còn muốn thứ như vậy.

Lại không biết phồn hoa qua đi, chính là điêu linh —— Long Khánh Giang đã quyết định, ngay ở sau khi trao đổi người hoàn thành, trực tiếp động thủ diệt trừ Tô Trầm, phụ trách động thủ chính là Liễu Vô Nhai xin lỗi. Hắn sẽ sau khi nói ra thực xin lỗi, mang Phân Thủy Phù Linh Kiếm của hắn đâm vào trong ngực Tô Trầm.

Vì bảo đảm kế hoạch vạn vô nhất thất, Long Khánh Giang còn sẽ phái ra lượng lớn nhân thủ nhìn thẳng phủ thành chủ, Thành vệ quân cùng Lăng Nguyên thuỷ quân.

Nếu Tô Trầm có ám thủ gì, đơn giản cũng chính là phương diện quan gia.

Chỉ cần bọn họ hơi có động tác, sẽ có lượng lớn hắc bang chế tạo hỗn loạn, khiến cho bọn hắn nửa bước khó đi.

Tóm lại, Tô Trầm phải chết!

Mọi người đều đang hợp kế, mọi người đều đang mưu tính, tất cả cứ như vậy tiến hành ở trong đâu vào đấy.

————————————

Hai ngày sau.

Thập lý đình ngoại ô thành tây.

Người Long gia mang nơi này bố thành một mảng thiên la địa võng, nơi nơi đều là hộ viện Long gia canh gác, đem đường ra vào các nơi đều khống chế. Cũng có khách khanh Long gia ở trong này chung quanh điều tra, tìm kiếm tồn tại nguyên cấm linh tinh mai phục hay không. Bản thân bọn họ cũng không bố trí giống như vậy, thật sự là nhiều người, không cần thiết thứ này.

Khi xe ngựa Tô Trầm từ từ đi vào Thập lý đình, cả con đường đều đã bị dẹp quang một lần.

Long Khánh Giang đại mã kim đao ngồi ngay ngắn trong đình, ngồi bên cạnh là Liễu Vô Nhai, bên người là lão quản gia hầu hạ, phía sau đứng Tang Mậu Nguyên, cũng có hơn mười Nguyên Sĩ ở bên như hổ rình mồi.

Từ tư thế mà xem, đã không phải giết gà dùng dao mổ trâu, mà là dùng Đồ Long đao.

Có thể thấy được Long Khánh Giang đối với việc này là cực kỳ thận trọng.

Xe ngựa sau khi đến nơi thì dừng lại.

Cương Nham xốc lên màn xe, Tô Trầm từ bên trong xe đi ra, Cương Nham thì mang Long Thiểu Du kéo ra, vỗ mở cấm chế trên người hắn, Long Thiểu Du đã điên cuồng gào thét lên: "Phụ thân, giết hắn! Giết hắn!"

"Câm miệng! Đồ vô dụng!" Long Khánh Giang sắc mặt trầm xuống.

Cương Nham đã một tây nắm cổ họng Long Thiểu Du, để hắn câm miệng.

Long Khánh Giang quay đầu cười nói với Tô Trầm: "Tô Tri Hành bản lãnh tốt, thật can đảm! Tuy hành vi của Tô công tử làm cho ta thực tức giận, ta vẫn đối với Tô Tri Hành thực thưởng thức. Nếu Tô Tri Hành nguyện ý giúp ta như Liễu Đô Ti, như vậy giao dịch lúc trước vẫn như cũ, chuyện quá khứ cũng có thể xóa bỏ, ngươi xem thế nào?"

Phải nói, Long Khánh Giang lúc này đây đưa ra điều kiện đã tính là phi thường thành khẩn.

Một khắc nọ ngay cả lão Tổng quản cùng Liễu Vô Nhai đều ngẩn người, hiển nhiên không nghĩ tới Long Khánh Giang sẽ nói như vậy, hoàn toàn vượt qua kế hoạch vốn có.

Cũng may Long gia chủ tuy vừa thấy mặt đã thoát ly kế hoạch làm việc, Tô Trầm lại cứng rắn mang lộ tuyến kéo lại.

Hắn trực tiếp lắc đầu: "Thật có lỗi, ta còn không có ý tưởng bán mình làm cho người ta."