← Quay lại trang sách

Chương 463 Vân Báo đến

Không sai!" Mọi người cùng nhau hoan hô: "Lỗ Thanh Quang tính tình kiệt ngạo, cũng không phải là người dễ nói chuyện. Chỉ cần hơi châm ngòi, tất sinh nội đấu!"

"Hà gia chủ kế tốt!"

"Không biết Hà gia chủ kế sách thứ ba là như thế nào?" Vương Bồi Nguyên đã hỏi.

Nghe được mọi người tán thưởng, Hà Vô Tiễn cũng đắc ý dào dạt, chỉ hận không mang theo quạt lông có thể quạt vài cái để biểu hiện trình độ bày mưu nghĩ kế của mình. Trong miệng lại nói:

"Kế sách thứ ba này lại đơn giản. Tô Trầm hắn không phải người Tiềm Long viện sao? Không phải rất lợi hại sao? Vậy chúng ta cũng tìm người Tiềm Long viện đối phó hắn."

Mọi người nhìn nhau: "Tìm người Tiềm Long viện? Người ta chịu tới sao? Đi chỗ nào tìm bọn họ?"

"Chỉ cần bỏ được tiền, lại có cái gì không được? Ở viện là bạn, ra học viện, chính là tự xoay xở, tự tìm đường ra, tình cảm đồng học, cũng là thứ tình cảm nhạt nhẽo, cũng khó lòng kháng được nguyên thạch thực tế này. Về phần tìm được bọn họ thì càng đơn giản..." Hà Vô Tiễn cười nói: "Vừa lúc ta biết vài người như vậy."

Trong một năm này, Tô Trầm chính thức trở thành mục tiêu liên minh của liên minh quý tộc.

Từ hôm nay trở đi, Tô Trầm không chỉ có tư oán với riêng một quý tộc nào mà là toàn bộ quý tộc thành Thanh Hà.

Nhưng Tô Trầm không sao hết.

Hắn vẫn vui vẻ làm nghiên cứú của mình, thí nghiệm những ý tưởng mới mẻ, tìm kiếm tầng huyến bí sâu nhất thế gian.

Thời gian trôi thật nhanh.

Chớp mắt đã hai tháng trôi qua.

Lúc này Tô Trầm đến Thanh Hà đã gần một năm, địa vị trong thành Thanh Hà cũng dần củng cố.

Trong khoảng thời gian này thành Thanh hà không phát sinh đại sự gì.

Hai bên giường như đã biết kiềm chế, chỉ yên lặng chờ đợi cơ hội.

Ngày hôm nay Tô Trầm đang làm thí nghiệm thì Minh Thư ở bên ngoài thông báo:

“Thiếu gia, Vân Báo công tử tới đây.”

“Vân Báo? Hắn tới rồi?” Ánh mắt Tô Trầm sáng lên, không để ý tới thí nghiệm mà vội vã đi ngoài.

Vân Báo đang chờ trong đại sảnh.

Nhìn thấy Tô Trầm đi ra, Vân Báo cười nói: “Lão Đại.”

“Ngươi rốt cuộc cũng tới đây.” Tô Trầm gật đầu nói.

Hắn đi tới, mở hai tay ra, hai người ôm nhau.

Trong nháy mắt đó, hai người đồng thời phát lực, một cơn bão lớn nổi lên. Tất cả bàn trong đại sảnh đều tinh chế bằng thép luyện thế nhưng cũng bị sóng khí hất lùi ra.

Trong khi so lực, Tô Trầm thét lớn lui về phía sau nửa bước, kêu rên ra tiếng.

Vân Báo thu tay lai, Tô Trầm xoa ngực nói: “Tiểu tử giỏi, một thời gian không gặp thực lực của ngươi lại có tinh tiến.”

Vân Báo lại có vẻ mặt thất vọng nói: “Ta đã luyện thành Thanh Nguyên Lưu Quang Thể, vậy mà cũng chỉ có thể bức lui ngươi nửa bước. Ngươi cũng không đánh cận chiến, thắng không vẻ vang gì”.

“Xem ngươi đắc ý kìa? Không nghiền ép ta ngươi còn không vui?” Tô Trầm cho hắn một quyền, để hắn ngồi xuống một bên, gọi Minh Thư dâng trà mới nói: “ Huấn luyện Thiên Cơ vệ đã hoàn thành rồi?”

Vân Báo than thở: “Đã hoàn thành mấy tháng trước. Vốn lúc đó ta muốn tới đây, thế nhưng huấn luyện viên chúng ta cho rằng ta có tiềm lực, để cho ta huấn luyện thêm, thực sự là phiền muốn chết.”

Tô Trầm cười nói: “Bên trên coi trọng ngươi, ngươi còn có vẻ mặt không vui.”

“Ta còn không phải muốn tới đây giúp ngươi sớm một chút sao? Ta nghe nói, Ngươi bất hòa với quý tộc địa phương ở đây?”

“Thế mà ngươi còn dùng từ bất hòa để nói?” Tô Trầm kinh ngạc nói: “Căn bản chính là như nước với lửa được không? Ta làm thịt không ít người của bọn họ, bọn họ cũng ám sát ta. Thế nhưng ta có viên chức cho nên bọn họ không dám quá mức kiêu ngạo, chỉ là động tác ngầm cũng không ít. Trước đó vài ngày còn hỗn chiến đầu đường, khói lửa khắp nơi, khiến cho ta luống cuống tay chân. Tuy không có thương tổn gì lớn nhưng cũng không để cho ta được yên tĩnh, đồng thời cũng đại biểu cho chiến tranh mãi không thôi”.

“Ta giúp ngươi giết chết bọn họ” Vân Báo nói.

“Làm thế nào? Ám sát từng cái một?” Tô Trầm cười hỏi.

“Không cần” Vân B áo cười toe toét trả lời: “Cho bọn họ mang tội danh mưu phản làm loạn, đại quân giết tời sẽ khiến toàn bộ bọn họ biến thành tro bụi.”

Tô Trầm suýt chút nữa bị ngụm trà làm sặc chết, trừng mắt nhìn Vân Báo nói: “Ngươi ở Thiên Cơ Vệ hơn nửa năm đã học được cái này?”

“Cái này không phải rất hữu hiệu sao?” Vân Báo hỏi lại.

Tô Trầm khoát tay chặn lại nói: “Đừng hòng mơ tới, ta tuyệt đối không chấp nhận phương thức này!”

Chưa nói Vân Báo chưa chắc đã làm được chuyện ấy, coi như hắn có thể làm được, nếu sau này điều tra phát hiện không đúng thì khẳng định Vân Báo cũng sẽ bị trừng phạt, hơn nữa làm như vậy sẽ tử thương rất nhiều, vượt qua điểm mấu chốt trong lòng Tô Trầm.

Quan trọng nhất là đổ cho kẻ địch mưu phản thực quả điên cuồng, nó đánh vỡ quy tắc của trò chơi.

Nếu là Tô Trầm trước kia có lẽ sẽ không từ thủ đoạn để đối phó kẻ địch.

Thế nhưng hơn mười năm trôi qua, tầm mắt của Tô Trầm cũng rộng hơn, ý tưởng cũng càng thêm cao xa, hắn đã thức hải được, không từ thủ đoạn để đối phó kẻ địch không phải là cách làm chính xác của bản thân.

Mọi người không chỉ muốn theo đuổi thẳng lới mà còn muốn theo đuổi thẳng lợi hợp lý, thẳng lợi chính nghĩa.

Bở vì thẳng lợi là nắm giữ càng nhiều.

Nếu thẳng lợi mà phải trả cái giá đắt, vậy còn không bằng không thắng.

Mà có tuân thủ quy tắc trò chơi hay không chính là điểm cân nhắc quan trọng nhất trong đó.

Đạt được thẳng lợi trong quy tắc trò chơi chính là thắng lợi phải đánh đổi ít nhất.

Thẳng lợi ngoài quy tắc trò chơi chính là thẳng lợi phải trả cái giá lớn nhất.

Rất nhiều người tôn sùng vượt khỏi quy tắc, cho ràng đây là phương thức khai thác ý nghĩ mà không biết rằng tranh đấu không phải là toán học, đánh vỡ quy tắc thường sẽ không được quy tắc dung nạp. Càng không biết rằng tuân thủ quy tắc mà đạt được thẳng lợi càng khó hơn so với việc vượt khỏi quy tắc. Vì vậy rất nhiều lúc giải quyết vấn đề vượt khỏi quy tắc kỳ thực chính là bỏ khó lấy dễ, giảm thiểu chiến công, chế tạo hậu hoạn, thực sự không phải là chuyện gì đáng khoe khoang.

Đương nhiên, nếu thủ đoạn của ngươi đã đạt tới tình độ có thể thay đổi quy tắc, thì lại là một chuyện khác.

Lần tranh đấu ở Thanh Hà chính là như vậy. Nếu Tô Trầm làm theo lời nói của Vân Báo, mười đại quý tộc sẽ bị diệt trong nháy mắt, nhưng Tô Trầm sẽ lập tức trở thành kẻ địch của toàn bộ huyết mạch quý tộc. Tuy rằng hắn nghiên cứu phương pháp tấn thăng Vô huyết cũng sẽ trở thành kẻ địch của toàn bộ huyết mạch quý tộc, nhưng dù sao đó cũng là chuyện sau này, đợi đến bước đó thì thực lực của hắn cũng đã đủ mạnh. Hiện giờ làm thế sẽ lập tức trở thành công địch, dẫn tới toàn bộ quý tộc điên cuồng trả thù.

Cho nên Tô Trầm cứng rắng cự tuyện ý kiến của Vân Báo, trong chuyện này tuyệt đối không thể để cho hắn có một tia hi vọng. Nếu không chỉ cần Tô Trầm biểu hiện một chút buông lòng, Vân Báo có thể vi phạm.

Thấy Tô Trấm có thái độ kiên quyết như vậy, Vân Báo cũng dẹp bỏ tâm tư này nói: “Được rồi, vậy ngươi nói phải làm như thế nào?”