Chương 492 Thủy chiến (Hạ) (1)
“Ngư long” chính là một trong số đó.
Hình thành nên nó chủ yếu là Đằng xà nguyên chất của Cố gia, cùng với một ít nguyên chất khác cấu thành.
Loại vật giới chất này không thể như Ám Ảnh nguyên chất có thể cho người sử dụng năng lực ẩn thận, thậm chí không có không gian để tiến hóa, nhưng có thể cho người sử dụng năng lực biến thân cùng hô hấp dưới nước.
Cái đuôi cá thật dài kia chính là minh chứng tốt nhất.
Đuôi cá hùng tráng vung lên, một trăm năm mươi tên võ sĩ như mũi tên nhọn gào thét trong nước, trường mâu lợi nhận trong tay bắt đầu tận tình thu gặt sinh mệnh của đối thủ.
“Chạy...” Thủy phỉ đầu lĩnh hô một tiếng, nhưng nước bao phủ cổ họng hắn, mang toàn bộ thanh âm đuổi về cổ họng.
Hắn dùng hành động làm gương, xoay người điên cuồng bơi về phía sau.
Hắn rốt cuộc đã rõ ràng vì cái gì kẻ địch muốn đốt thuyền.
Trong nước, mới là chiến trường kẻ địch định ra.
Rời khỏi nơi này! Mau chạy khỏi nơi này!
Đây là ý niệm duy nhất trong đầu thủy phỉ đầu lĩnh, may mắn là hắn không chỉ có một chiếc thuyền.
Còn không đợi cho hắn bơi đến bên cạnh chiến thuyền thứ hai, đã chợt nghe oành đùng đùng tiếng vang, trên chiếc thuyền thứ hai bốc lên một trận biển lửa, vô số gỗ vụn không có tiết tấu bắn lên bầu trời, rồi hỏa diễm lại từ không trung rơi xuống, nện vào trên đầu thủy phỉ trong nước, phóng ra một mảnh gào khóc thảm thiết, cũng tạo ra một mảng cảm xúc tuyệt vọng.
Mẹ nó!
Bọn chúng làm bằng cách nào vậy?
Thủy phỉ đầu lĩnh không biết đối phương bằng cách nào làm nổ thuyền của mình, hắn cũng không có thời gian để tự hỏi.
Đám như ngân mau lẹ nhảy lên, lợi nhận trong tay sáng chói lọi.
“Con mẹ nó, liều mạng với bọn chúng!” Ở trên mặt nước ra sức đập nước, thủy phỉ đầu tĩnh biết đã vào tuyệt lộ, rốt cuộc bùng nổ ra dũng mãnh.
“Liều mạng!” Toàn bộ thủy phỉ cùng nhau gào to.
Mặc kệ như thế nào, ít nhất trên phương diện nhân số, bọn họ vẫn nhiều hơn, trên tu vi, cũng là bọn hắn mạnh hơn.
“Chơi bọn chúng!” Một gã thủy phỉ nửa ngập trong nước, hai tay giơ lên, nhấc lên một mảnh màn nước thật lớn cuốn về phía trước.
Nhưng mà đám “ngư nhân’ ở trước mặt thấy vậy thì đồng thời ngửa mặt rít lớn một tiếng, đuổi cá thật lớn vung lên, đồng thời nhảy lên, như một đầu phi ngư nhằm phía không trung thế mà trực tiếp nhảy qua màn nước. Trong lúc ở không trung, chưa hạ xuống thì mấy người đã đồng thời phóng cây mâu trong tay ra.
Vù vù vù vù!
Mâu như mưa trút xuống, đám thủy phỉ trước mặt đã lập tức bị đâm thành cái sàng.
Nhất thời các ngư nhân xoay người rơi vào trong lòng, đuổi cá vung ra, thẳng vào đáy nước, vòng thành một vòng cong cực đại rồi công kích về phía trước.
“A!” Một gã thủy phỉ chợt hét rầm lên.
Một gã võ sĩ dùng tốc độ nhanh không thể tưởng tượng được đột nhiên xuất hiện ở sau lưng hắn rồi bắt lấy hắn, sau có cắn một phát ở trên cổ họng của hắn.
Để cho hắn sợ hãi là cùng lúc cắn một ngụm này, răng nanh đối phương còn không ngừng dài ra, mau chóng đâm thủng cổ hắn, sau đó kéo một cái, cổ của thủy phỉ bị xé rách ra hơn một nửa.
Lợi xỉ thuật có lẽ là một môn nguyên kỹ không có bao nhiêu ý nghĩa thực chiến nhất trong toàn bộ nguyên kỹ, dù sao không có ai sẽ rãnh rỗi không gì làm đi dùng răng nanh để chiến đấu.
Nhưng mà dưới tình huống lực cản nước thật lớn, phải cận thân cận chiến mà nói, thì Lợi xỉ thuật lại thành một môn nguyên kỹ khá tốt để sử dụng dưới nước.
Mượn khả năng hô hấp dưới nước cùng ưu thế tốc độ mà đuổi cá mang lại, tiếp cận đối thủ cực kỳ nhanh, rồi sử dụng thủ pháp tán loạn vây khốn đối thủ, sau đó một ngụm cắn xuống. Cắn không chết cũng không có gì, mượn lực kéo không ngừng dây dưa, bảo đảm luôn chiến đấu dưới nước, thì có thể dần dần làm đối thủ vô lực, sau cùng tử vong.
Đây là chiến đấu dưới nước, không có con đường thứ hai, với lại không phải ai cũng làm được, trừ phi là có nguyên kỹ cùng đặc chất đặc thù có liên quan.
Mà hiện tại, toàn bộ một trăm năm mươi người thủ hạ này của Tô Trầm đều có.
Đúng vậy, bọn họ mới chân chính là con bài chưa lật của Tô Trầm!
Tựa như là một đám thủy ma từ trong nước đánh úp lại, mang đến một hồi khủng bố giết chóc.
Thủy phỉ đầu lĩnh nhìn đến, nơi nơi đều là võ sĩ đuôi cá điên cuồng bơi qua bơi lại trong nước, cơ hồ là không lộ ra mặt nước, không biết khi nào sẽ đột nhiên có một tên vọt đến một tên thủy phỉ, sau đó nắm tay lôi hắn xuống, mượn lực quấn cùng lực lượng răng nhọn ở trong nước giết chết đối thủ.
Một mảng lại một mảng máu tươi từ khắp thủy vực dâng lên, nhiễm đỏ toàn bộ thủy vực, thủy phỉ đầu lĩnh nhìn thấy vậy, tâm muốn chết đi.
Hắn điên cuồng ho to: “Toàn bộ Nguyên Sĩ dựa vào ta!”
Giờ này khắc này, dựa vào nhiều người đã không còn có ý nghĩa gì, hi vọng duy nhất có thể thay đổi trận chiến chính là chiến lực vượt trội.
Toàn bộ Nguyên Sĩ thủy phỉ đều tập trung sau lưng thủy phỉ đầu lĩnh.
Thủy phỉ đầu lĩnh hô to: “Tinh thông phong nguyên kĩ giúp nâng người lên, am hiểu viễn trình toàn bộ sử dụng viễn trình, nghĩ biện pháp quay trở lại trên thuyền!”
Đánh nhau trong nước, thực lực giảm lớn, lực lượng cường đại không dùng được, tộc độ mau lẹ cũng không dùng được đến, duy nhất có thể trông cậy chính là thủ đoạn viễn trình công kích.
Thời khắc này sau khi thủy phỉ đầu lĩnh la lên thì toàn bộ Nguyên Sĩ viễn trình đều tổ chức chiến đấu.
Hai gã Nguyên Sĩ lấy cung tiễn ra, dưới sự trợ giúp của đồng đội nổi trên mặt nước, bắt đầu xạ kích phương xa.
Vù vù vù, tuy chỉ có hai người, nhưng một mũi tên lại tiếp một mũi tên, khiến cho người ta có cảm giác châu chấu đầy trời.
Phác phác bốc lên huyết hoa, vài tên “ngư nhân” võ sĩ nhảy lên tại chỗ bị tên bắn rơi xuống nước, Tô Trầm một phương rốt cuộc xuất hiện tình trạng thương vong.
Tiếp theo lại có vài tên Nguyên Sĩ ra tay, phi tiêu, phong nhân, kiếm khí, tất cả gào thét xẹt qua mặt nước.
Nguyên kĩ hiện đại cận chiến đánh nhau, muốn cận thân giết người thì bên người ai cũng là hảo thủ, các loại chưởng pháp, kiếm pháp, quyền pháp đều đánh được rất xinh đẹp, nhưng nói đến viễn trình thì hơi thiếu một chút. Mười mấy tên Nguyên Sĩ phát ra viễn trình công kích lại có chút mờ nhạt, như như cũ vẫn làm cho đám ngư nhân võ sĩ cảm thấy không chịu nổi.
Một gã ngư nhân mới từ đáy nước nhảy lên, đã bị một cái phong nhận cận mặt chém tới, khuôn mặt bị chém thành nửa, cứ như vậy ngã vào trong nước đọng.
“Rống!” Đám thủy phỉ cùng nhau phát ra tiếng kêu hưng phấn.
Nhưng mà ngay sau đó, một cái hỏa ưng to lớn từ trên trời giáng xuống, gào thét quay qua mặt nước, đánh vào trên người một tên Nguyên Sĩ xạ tiễn. Tên Nguyên Sĩ kia bị một kích nổ ra làm bốn phần.
Lại nhìn nơi xa, chỉ thấy Tô Trầm nổi trên mặt nước lạnh lùng nhìn một đám thủy phỉ.
Nói đến viễn trình, thứ gì có thể so được với thượng cổ huyễn thuật?
Tay phải duổi ra, nhất thời lại ngưng tụ ra một siêu cấp hỏa ưng, hai cái cánh hỏa diễm to lớn thiêu đốt bầu trời tới đỏ bừng.