Chương 748 Phục kích (1)
Lúc này Tô Trầm mới nói đại khái một chút về một đường mà mình đã trải qua để đến đây của hắn.
Nghe được hắn đi tra xét Hoàng Long Lâm, mọi người đồng thời thở dài một tiếng. Tuy bọn họ đã cố gắng che dấu nhưng dù sao Hoàng Long Lâm lớn như vậy, muốn che lấp tai mắt không dễ chút nào.
Mà Bạo tộc hiển nhiên cũng biết được điểm ấy, cho nên mới có tiểu đội tinh nhuệ xuất hiện ở đó.
“Đáng tiếc ta vô dụng, để một tên chạy rồi, nói vậy hiện tại Bạo tộc đã biết kế hoạch của các ngươi, cho nên Điêu Vong Chi Vực đã không được nữa rồi.” Tô Trầm thở dài nói.
“Việc này không trách ngươi, thật ra cho dù ngươi giết cả đội Bạo tộc thì chỉ cần một đoạn thời gian ngắn không xuất hiện, Thập Ma Thiên hẳn là biết được phán đoán của hắn là chính xác.” Thạch Khai Hoang nói.
“Thập Ma Thiên... Ngài cho rằng đội Bạo tộc ở Hoàng Long Lâm cũng là Sa Tích bộ lạc?” Tô Trầm hỏi.
“Chỉ có thể là bọn hắn.” Sở Anh Uyển nói: “Tham gia vây săn Thiên Uy Quân tổng cộng có mười sáu bộ lạc Bạo tộc, nhưng mà từ đầu đến cuối Sa Tích bộ lạc chính là uy hiếp lớn nhất đối với chúng ta. Lúc trước bọn họ phục kích thành công chúng ta, cũng chính bọn họ bức chúng ta đi đến hoàn cảnh này.”
Sở Anh Uyển giọng điệu căm giận, cho thấy oán hận to lớn với Sa Tích bộ lạc.
“Bộ lạc này rất cường đại sao?” Tô Trầm nghi hoặc hỏi.
Hắn ở trong Tiềm Long Viện học được một phần tri thức có liên quan tới sự cấu thành của bộ lạc đối với Bạo tộc, nhưng mà trong mười ba đại bộ lạc cấu thành Bạo tộc, lại không có nghe nói tới Sa Tích bộ lạc. Không ngờ Sa Tích bộ lạc không nằm trong mười ba đại bộ lạc thế mà trở thành ác mộng với Thiên Uy Quân.
Lý Sùng Sơn nói: “Sa Tích bộ lạc là một bộ lạc quật khởi rất nhanh chóng ở những năm gần đây, cách đây không lâu, bọn họ vừa mới đánh bại Sa Nham bộ lạc, trở thành một trong mười ba đại bộ lạc, mà Đại Tế Tự Thập Ma Thiên của bọn họ cũng vì vậy mà trở thành một trong mười hai tên Đại Tế Tự. Sa Tích có bộ có được ngày hôm nay, tách không được sự cống hiến của Thập Ma Thiên.”
“Mà gần đây, Sa Tích bộ lạc lại đi ra một vị thủ lĩnh thiếu niên thiên tài, chúng ta vì hắn nên mới bị thương nặng.” Thạch Khai Hoang nói: “Vừa vặn tên Bạo tộc này, ngươi cũng biết.”
Tô Trầm chấn động ở trong lòng, lẩm bẩm nói: “Chẳng lẽ là...”
“Đan Ba.” Thạch Khai Hoang nói.
Quả nhiên là hắn à?
Đối thủ mười một năm trước ở Kim Thủy di tích, không ngờ hiện tại đã trở thành Thiếu thủ của Sa Tích bộ lạc rồi sao?
Dựa theo quy của các bộ lạc Bạo tộc, các tù trưởng của các đại bộ lạc không phải do thừa kế mà là được Đại tù trưởng cùng Đại Tế Tự của Thần Miếu mỗi vị tuyển định ra ba vị hậu tuyển giả cho riêng mình, để cho sáu vị hậu tuyển giả này ở trong khoảng thời gian kế tiếp tự phát triển, cạnh tranh với nhau, thẳng đến khi quyết định ra người thắng sau cùng.
Trong lúc này, toàn bộ hậu tuyển giả được xưng là Thiếu thủ, ý chính là thiếu niên thủ lĩnh.
Vì tránh cho xảy ra tử thương nên tranh đấu bị hạn chế trong phạm vi rất nhỏ. Toàn bộ Thiếu thủ bị hạn chế tài nguyên, nhân lực, sau đó bằng vào bản lãnh đi phát triển, đi chiến đấu. Việc này làm cho đám Thiếu thủ thường cạnh tranh rất lâu dài, động hơn mười năm cũng chưa chắc đã có thể quyết định được.
Trong lúc này, các Thiếu thủ sẽ tích lũy ra kinh nghiệp đấu tranh phong phú, bao gồm thủ đoạn chính trị, thủ đoạn quân sự, do đó đủ tư cách trở thành lãnh tụ của bộ lạc.
Tuy trên danh nghĩa là tranh đoạt công bằng, nhưng thực tế đều không phải như vậy.
Đại bộ phận tình huống đều là phía của Đại tù trưởng giành được thắng lợi.
Việc này cơ bản là do Đại tù trưởng đề cử đều là con cái của mình, ở mặt ngoài bọn họ có tài nguyên y như là hậu tuyển gia do Thần Miếu đề cử, trên thực tế lại được Đại tù trưởng âm thầm chiếu cố, ngay từ đầu liền hưởng thụ đãi ngộ cao hơn hậu tuyển giả của Thần Miếu rất nhiều.
Ví dụ như mọi người đều quy định, mỗi tên Thiếu thủ ngay từ đầu không được mang quá mười tên thủ hạ, còn lại phải tự mình chiêu mộ.
Điệu kiện này thoạt nhìn thì có vẻ công bằng, nhưng Đại tù trưởng lại cho thủ hạ của mình dùng cái giá cực thấp để cho Thiếu thủ mình chiêu mộ, phục vụ cho hắn.
Mà tuy Thần Miếu chưởng quản tín ngưỡng, nhưng khuyết thiếu quân, quan trọng nhất là Thần Miếu xưa nay coi trọng thế tục xa xa không bằng nhất hệ Đại tù trưởng.
Vì nguyên nhân này, đại bộ phận thời điểm hậu tuyển giả của Đại tù trưởng đều giành được thắng lợi, việc này nhìn như là chế độ tuyển cử nhưng sau cùng vẫn như cũ biến thành thừa kế huyết mạch.
Nhưng mà Bạo tộc cùng Thần Miếu đối với chuyện này luôn duy trì thái độ cam chịu, ở cái nhìn của bọn họ, chế độ này ngay từ đầu là để rèn luyện người thừa kế hợp pháp của Đại tù trưởng, mà không phải thật sự muốn cấp vị cho Bạo tộc khác.
Nhưng nếu được Đại tù trưởng chiếu cố đặc thù mà vẫn như cũ không đạt được thắng lợi thì bộ lạc sẽ cam chịu là hậu nhân của Đại tù trưởng không xứng lãnh đạo bộ lạc, sẽ nhận hậu tuyển giả do Thần Miếu đề cử lên làm lãnh đạo, vì vậy, người bị Đại tù trưởng chiếu cố cũng đồng dạng bị hạn chế trong một phạm vi nhất định, khiến cho mỗi khi trôi qua một đoạn thời gian, sẽ có một hai kỳ tích như vậy xuất hiện.
Mỗi một kỳ tích xuất hiện, đều đại biểu cho một bộ lạc quật khởi.
Đan Ba chính là một tân sinh kỳ tích như thế.
Từ ba năm trước hắn đã đánh bại toàn bộ đối thủ cạnh tranh, trở thành Thiếu thủ duy nhất, là người thừa kế hợp pháp duy nhất của Sa Tích bộ lạc.
Tất cả những gì mà Thiên Uy Quân gặp phải ngày hôm này, đều do hắn dựng lên.
Tuy đã sớm đoán được Đan Ba nhất định không đơn giản nhưng Tô Trầm vẫn không nghị tới Đan Ba sẽ huy hoàng nhanh đến như vậy.
Sau khi nghe đám người Thạch Khai Hoang giảng giải, Tô Trầm mới biết được sau khi trở về từ Kim Thủy di tích không bao lâu, Đan Ba đã được Thập Ma Thiên đề cử trở thành hậu tuyển giả. Tuy hắn thất bại ở Kim Thủy di tích, nhưng những Bạo tộc từng tham dự chiến đấu cùng hắn khi đó lại thuyết phục dùm hắn, rồi trở thành tùy tùng trung thành nhất của hắn. Đan Ba không vì thế mà kiêu ngạo, ngược lại mượn chuyện bất lợi ở Kim Thủy di tích cố ý ngụy trang vô năng, mê hoặc đối thủ.
Ba người thừa kế của Đại tù trưởng xác nhận đối thủ đang ở tình huống vô lực thì bắt đầu khai mở tranh chấp, Đan Ba nhân cơ hội này liên thủ với hai tên người thừa kế của Thần Miếu, trước là châm ngồi nội chiến của tù trưởng hệ, sau khi đánh bại một đối thủ thì lại liên thủ tiến công một tên khác, khi đánh bại thế lực thừa kế thứ hai của tù trưởng hệ thì đã khiến cho người thừa kế thứ ba thuộc tù trưởng hệ cảnh giác nên hắn liền khởi xướng phản công tổng lực.
Người thừa kế có được sự ủng hộ của Đại tù trưởng này có lực lượng viễn siêu những người thừa kế khác, nhưng mà cuối cùng người thắng vẫn là Đan Ba.