← Quay lại trang sách

Chương 766 Vận dụng linh hồn tinh thể

Thần Miếu hằng nằm cống hiến lên bố lạc rất nhiều chức nghiệp giả đặc thù, Vấn Cốt Giả, Thất Hồn Giả, Trớ Chú Giả, Huyết Dục Giả, Tuần Thú Giả,... vân vân.

Toàn bộ những chức nghiệp đặc thù này đều được huấn luyện trong sân Thần Miếu, lại bị đám người Tô Trầm một cái không bỏ tận tình cướp đoạt.

Cướp đoạt kẻ địch, lớn mạnh tự thân, đây là một pháp tắc trên chiến trường.

Trận cướp đoạt này duy trì tổng cộng ba canh giờ, không riêng gì Thần Miếu bị cướp sạch, ngay cả các đại phú hộ trong bộ lạc đều bị đoạt không còn một mảnh.

Lương thực, tài nguyên, các loại tài phú, cài gì có thể cướp đều bị cướp, hơn nữa không chê vướng víu - Tô Trầm mang tới nguyên giới có thể mang cả một quốc gia đi bán.

Sau khi cướp xong đám phú hộ, chính là trung hộ, một ít binh sĩ thậm chí bắt đầu phát tiết bằng cách đốt giết, bắt người cướp của.

Nhưng mà các Tướng quân Thiên Uy Quân không có lấy nhân nghĩa ngăn cản bọn họ.

Các bĩinh sĩ bị áp lực lâu lắm, bức thiết cần phát tiết, chỉ cần khống chế tốt thời gian là được.

“Đã đến giờ, chuẩn bị rút khỏi!”

Rốt cuộc, tiếng la rút lui vẫn tới.

Không có kẻ địch ngồi xem đối thủ xâm lược mà không phản kích, cho nên cướp đoạt tổng thể phải có khái niệm chính xác về thời gian, biết khi nào thì đến, càng biết khi nào nên lui.

Tuy vậy, các binh sĩ vẫn cùng nhau phát ra gào thét bất mãn.

Thời gian tốt đẹp này luôn rất ngắn ngủi, không được mấy ngày có thể cướp đoạt tự do như này.

Tuy bất mãn, không cam, nhưng các binh sĩ vẫn nhanh chóng hoàn thành rút lui.

Một trận tuyết lớn rơi xuống, che vùi ánh lửa, cũng che vùi toàn bộ tội ác.

Sườn núi.

Doanh trướng của Thiên Uy Quân trải dài trên phiến dị thổ địa này, trừ bỏ số ít binh sĩ thủ doanh, đại đa số mọi người đã vào mộng đẹp.

Tô Trầm là số ít người ngủ không được, tinh thần lực cường đại làm cho hắn mỗi ngày cần ngủ rất ít thời gian, nếu cần, hắn hiện tại cho dù là mười đêm mười ngày không ngủ cũng không có việc gì.

Trong doanh trướng, Tô Trầm đang cầm linh hồn tinh thể thận trọng quan sát.

Giờ phút này trên tay hắn, linh hồn tinh thể đang không ngừng phát ra lấp lóe, thế mà mơ hồ lộ ra hình ảnh kỳ dị.

“Thật có ý tứ, nó có thể cộng minh cùng ý thức của ta, để cho ý thức của ta chiếu lên bề mặt.”

“Nó vốn là linh hồn tinh thể, là hiển hóa thực chất của năng lượng linh hồn, nếu ngươi để cho vào đầu thân vào trên nó, ta có thể mượn nó trở thành linh thể độc lập!” Mạt Đặc Lạc Khắc nói, Trảm Nhảm Đao phản chiếu ra gương mặt già nua của hắn.

“Đó là cách dùng không có ý nghĩa nhất, lãng phí một viên linh hồn tinh thể chỉ vì đạt được một tên nô bộc Linh tộc?” Tô Trầm cười lắc đầu: “Ta không làm chuyện ngu như vậy đâu.”

“Nhưng ngươi có thể đạt được sự trung thành của ta!” Mạt Đặc Lạc Khắc nói gấp.

“Ta không muốn ngươi trung thành, Mạt Đặc Lạc Khắc, ta chỉ muốn học thức của ngươi. Nhưng vài năm gần đây, ngươi có thể cung cấp cho ta tri thức đã ngày càng ít.” Tô Trầm không khách khí trả lời, trực tiếp đánh nát hy vọng của Mạt Đặc Lạc Khắc.

“Ngươi đúng là một tên quỷ keo kiệt, nó chỉ có thể mang đến cho ngươi nhiều thêm một ít năng lượng tinh thần mà thôi, ngươi không thiếu thứ này. Ngươi chỉ cần hảo hảo tu luyện Chân Linh Bí Giải ta đưa cho, hoàn toàn có thể bù lại phần lực lượng này.”

Tô Trầm lắc đầu: “Ta muốn nó không phải vì ta muốn đề thăng tinh thần lực.”

“Vậy ngươi muốn dùng nó để làm gì? Đối phó tinh thần khống chế? Bạo tộc mới cần dùng như thế, lấy cường độ linh hồn của ngươi, hiện tại không có ai có thể khống chế ngươi.”

“Đương nhiên cũng không phải vì cái đó, nó còn có cách dùng rất tốt.” Tô Trầm đáp.

“Cái gì?”

Nghĩ ngợi, Tô Trầm nói: “Mạt Đặc Lạc Khắc, ngươi còn nhớ rõ năm đó vì cái gì ngươi khiến cho mình lâm vào vĩnh hằng tuyệt cảnh này sao?”

Mạt Đặc Lạc Khắc ngẩn người, một lát mới trả lời: “Đương nhiên, đó là vì tâm ta muốn những huy hoàng cùng vinh quang.”

“Xác thực mà nói, là vì truy cầu một thứ ở trong lòng. Nếu ta nhớ không lầm, thì truy cầu này là khống chế ký ức. Đúng không?”

Khống chế ký ức, chính là đầu đề nghiên cứu của Mạt Đặc Lạc Khắc những năm đó khi còn là Đại Ảo Thuật Sư.

Hắn khát vọng thông qua thí nghiệm để thực hiện một loạt sự tích vĩ đại là truyền thừa tri thức, khống chế các chủng tộc.

Tuy hắn tối chung vẫn thất bại, nhưng không phải hoàn toàn thất bại, chức nghiệp Thú Linh Lữ Giả chính là sản phẩm phụ của thí nghiệm này.

Việc này vốn đã là một chuyện rất lâu về trước, dã tâm của Mạt Đặc Lạc Khắc cũng theo kế hoạch này thất bại cùng sự diệt vong của Ảo Thế Đế Quốc mà vùi sâu vào trong bụi bậm.

Cố tình trong lúc này, Tô Trầm lại nhắc lại chuyện xưa, làm cho Mạt Đặc Lạc Khắc cũng lâm vào ngạc nhiên.

Hắn hỏi: “Ngươi hỏi cái này để làm gì?”

“Ta nhìn qua một ít ghi chép về khống chế ký ức cùng truyền thừa, không thể không thừa nhận vẫn là không tệ cho lắm, đáng tiếc tinh lực của ta từ trước đến nay đều tập trung trên việc tăng lên thực lực, làm cho ta không thể phân tâm quá nhiều trên phương diện này. Tuy kế thừa tri thức của ngươi, lại không thể phát triển nó.”

“A... việc này không có gì.” Mạt Đặc Lạc Khắc cảm thấy không có lời gì để nói.

Dừng một chút, Tô Trầm mới tiếp tục nói: “Tuy vậy, những tri thức này vẫn thường xuyên cho ta một ít linh cảm, tuy đại đa số thời điểm bởi vì đủ loại nguyên nhân không thể thực hiện nhưng ngẫu nhiên ta sẽ làm một số thí nghiệm nho nhỏ. Ví dụ như khi ở Thanh Hà, ta từng nếm thử tiến hành cải tạo thức hải của ta, tiến hành đông cứng một số tri thức đã biết, khắc vào trong thức hải của ta. Cứ như vậy, rất nhiều lần gặp phải bài toán lặp lại, ta có thể trực tiếp trong thức hải thần tốc hoàn thành, không cần tiến hành nhiều thí nghiệm lặp đi lặp lại. Ví như như thế này...”

Tô Trầm vỗ tay một cái, một cỗ hỏa diễm bốc lên, biến thành bộ dáng một đài thí nghiệm, tiếp theo đó là một ít khí cụ thí nghiệm. Sau khi hấp thụ hỏa diễm nguyên chất, khả năng chưởng khống hỏa diễm của Tô Trầm tăng lên một mảng lớn, như loại thủ đoạn ngưng hình hỏa diễm này, đối với hắn đã không phải việc khó gì nữa.

Hắn nói: “Thông qua phương thức này ta có thể rất mau chóng hoàn thành rất nhiều công tác cần phải diễn toán nhiều lần.”

Mạt Đặc Lạc Khắc rất mau hiểu được ý tứ của hắn.

Toàn bộ công tác nghiên cứu đều được tiến hành dựa trên cơ sở là đại lượng tri thức, thông qua rất nhiều tri thức đã biết thôi diễn ra nội dung chưa biết, chính là áo nghĩa chung cực của việc nghiên cứu.

Chính vì như vậy, phần lớn nghiên cứu đều không thoát được việc phải lặp đi lặp lại cùng một công tác cùng một phép tính.

Ý đồ của Tô Trầm là thông qua một phương thức nào đó để thay thế mình lặp lại loại công tác này, nếu có thể thành công, hiệu suất công tác của hắn có thể sẽ tăng lên gấp mười lần thậm chí gấp trăm lần.

Không thể không thừa nhận ý tưởng này xác thức rất có sáng ý.