← Quay lại trang sách

Chương 798 Quyết đấu (Thượng) (2)

“Đường đường cường giả Diêu Quang, đối mặt với khiêu chiến từ một tên Khai Dương cảnh lại chọn cách cầu cứu trước, rồi mới chiến đấu. A Tư Đình, lòng can đảm của ngươi chạy đâu rồi? Đến tự tin cũng không có, còn tư cách gì đòi chiến đấu với ta?”

A Tư Đình cười gằn nói:

“Muốn dùng ngôn ngữ để công tâm? Đáng tiếc, loại ngôn từ này vô dụng với ta! Trước nay ta không tin cái gì mà ý chí, bạo phát…có bao nhiêu bản lĩnh thì dùng bấy nhiêu bản lĩnh. Ta chiến đấu, không cần tự tin, chỉ cần thực lực!”

Nói rồi hắn liền thấp giọng ngâm xướng, âm luật rất kỳ lạ.

Tùy theo tiếng ngâm xướng, nguyên lực trong thiên địa chợt biến hóa. Từng luồng từng luồng nguyên lực hội tụ lại, hóa thành một vòng xoáy khổng lồ khuếch tán ra.

Nguyên Tố Tuyền Qua!

A Tư Đình thân là hậu duệ Áo tộc, sử dụng chính là Áo thuật thượng cổ. Nguyên Tố Tuyền Qua là tứ hoàn Áo thuật, uy lực không tính quá lớn, lại là cơ sở để sử dụng những Áo thuật khác, cũng là thủ thuật Áo thuật sư thích sử dụng nhất.

A Tư Đình làm người cứng nhắc, câu nệ bảo thủ, không thích biến hóa, nhưng cũng bởi vậy mà chính như hắn nói, lúc chiến đấu dựa hết vào thực lực để áp bách đối thủ, có bao nhiêu bản lĩnh liền dùng bấy nhiêu bản lĩnh, kết quả là chiến đấu hắn nên thắng hắn tuyệt sẽ không thua, chiến đấu hắn nên thua hắn cũng tuyệt sẽ không thắng.

Hệt như công thức toán học khô khan vậy.

Chính vì nguyên nhân này, ở trong Phục Hưng Chi Môn, A Tư Đình có bí danh gọi Xích Quy.

Xích (thước) và quy (compa) đều là công cụ đo đạc, lấy đây làm hiệu, có thể thấy được phần nào tác phong hành sự của A Tư Đình.

Nguyên Tố Tuyền Qua vừa hiện, bước kế tiếp chính là toàn lực thi triển Áo thuật thượng cổ.

Chợt thấy không gian giữa A Tư Đình và Tô Trầm đột nhiên vặn vẹo, như là có một bàn tay vô hình đang xé toạc tất cả, đột nhiên hình thành vô số lôi điện, hội tụ thành một quang cầu bắn về phía Tô Trầm.

Quang cầu lôi điện này rõ ràng khác với lôi điện của Tô Trầm, Tô Trầm có thể cảm giác được năng lượng ẩn chứa bên trong quang cầu lôi điện gấp mấy chục lần của mình.

Công kích khủng bố!

Đặc điểm lớn nhất của Áo thuật thượng cổ chính là uy lực Áo thuật đặc biệt cường hãn, xét về kỹ kích mà nói thì hoàn toàn vượt trên nguyên kỹ hiện đại.

Đối mặt từ trường vặn vẹo khủng bố này, Tô Trầm không dám ngạnh kháng.

Chớp mắt, thân thể hắn kéo thành một quang ảnh hư huyễn, nhanh chóng tránh sang bên cạnh, đồng thời đao trong tay bổ ra.

Nguyên Huyết hóa thân cự đại vung lên Trảm Nhạc Đao cũng đã trướng lớn đến độ có thể khai sơn chấn thạch, chỉ thấy một đao kích lên sóng trào cuộn cuộn, mang đến cảm giác khủng bố như là gió tanh mưa máu.

Đao lãng cuồn cuộn tràn tới, khí thôn vạn dặm, ẩn ước có mấy đầu thú ảnh đang gầm thét tứ ngược.

Thú ảnh có Đằng Xà chi ảnh, có Lôi Linh chi ảnh, có Sơn Tiêu chi ảnh, thậm chí còn có Lạc Du chi ảnh... Tô Trầm sưu tập huyết mạch của vô số người, luyện hóa một ít trong đó, hấp thu, lợi dụng, dung nhập vào người mình, tuy không thể hình thành lực lượng huyết mạch, nhưng cũng đã hòa chúng vào trong phương thức chiến đấu của mình, hình thành nên uy năng đặc biệt.

Một đao này như khiến bầu trời nứt vỡ, chém lên quang cầu lôi điện, bùng lên quang hoa vô tận.

Quang cầu lôi điện kia cố nhiên bị một đòn chém tan, nhưng năng lượng khủng bố bùng nổ ra vẫn chấn cho Tô Trầm bay lên.

Tô Trầm thân giữa không trung, đột nhiên lóe lên một cái rồi biến mất, hắn trực tiếp dùng Bạch Tháp Chiết Dược xuất hiện sau lưng A Tư Đình.

“Áo thuật thượng cổ?”

A Tư Đình thốt lên kinh ngạc, không ngờ Tô Trầm cũng sử dụng Áo thuật thượng cổ?

Đồng thời, thân thể A Tư Đình đột nhiên thoáng vặn vẹo, hệt như quang ảnh. Đao Tô Trầm chém xuống, lại như trúng phải mặt nước, chỉ bùng lên một phiến gợn sóng.

Thân thể A Tư Đình cấp tốc từ hư chuyển thực, tay phải giương lên nổ ra một phiến liệt diễm khủng bố, hỏa diễm tăng vọt, hình thành nên một đám hỏa diễm quang nhận.

Đây là Diễm Kích thuật, tam hoàn Áo thuật, không có từ trường vặn vẹo như nguyên tố lốc xoáy, lại thắng ở nhanh chóng, lấy thực lực A Tư Đình, ra tay gần như tức thì, không cần phải chuẩn bị gì cả.

Hỏa diễm nhận sắc bén đánh lên mặt Tô Trầm, lại bị thủ hộ tráo cản lại.

Nhưng một khắc sau, trong miệng A Tư Đình lại phát ra thanh âm kỳ lạ.

Nghe được thanh âm này, thân thể Tô Trầm thoáng chấn động, động tác đều chậm lại.

Tà Chi Vãn Ca, thủ đoạn cường lực có thể khống chế tâm thần đối phương, khiến nguyên năng tụ tập chậm chạp.

A Tư Đình cười lên tà dị, triều lưu hắc ám quỷ dị đã bắt đầu nhấn chìm Tô Trầm.

Hắc Tử Quang Ba, ngũ hoàn Áo thuật có thể bỏ qua hộ tráo, uy lực cực lớn, chỉ là cần thời gian mới có thể phóng thích. Vì vậy A Tư Đình thường dùng Tà Chi Vãn Ca khống chế đối thủ trước, sau đó mới sẽ dùng Hắc Tử Quang Ba.

Nhưng ngay khoảnh khắc quang ba đen ngòm xuất hiện, thân thể Tô Trầm đã lần nữa biến mất.

Hoàn toàn không bị Tà Chi Vãn Ca ảnh hưởng, hắn cứ thế bước ra, đầy vẻ thong dong, mỉm cười tự tin.

“Ngươi không bị ảnh hưởng?”

Astin ngạc nhiên.

Tô Trầm nghiêng nghiêng đầu nói:

“Công kích tinh thần ở trình độ như ngươi, ta thật sự rất khó phối hợp.”

Vừa nói vừa chém xuống một đao.

Cùng thời điểm hắn vung đao, quang mang điện và lửa rực sáng lên, thoáng chốc đề thăng mấy lần, đao mang theo khí thế hùng hồn mạnh mẽ chém thẳng xuống.

A Tư Đình rít gào một tiếng thê lệ, Nguyên Tố Tuyền Qua đột nhiên phun trào ra đại lượng triều lưu năng lượng, hội tụ thành một bức tường thủy tinh che ở trước mặt, tiếp đó trước người A Tư Đình lại xuất hiện một vòng sáng, đó là Trật Tự Chi Thuẫn, cuối cùng trên thân A Tư Đình xuất hiện một phiến hỏa diễm lan lưu, đó là Hỏa Diễm Hộ Giáp.

Liên tiếp ba tầng thủ đoạn phòng ngự.

Tô Trầm lại chỉ là một đao hung dũng bổ tới, xát ra một đạo vết rách hẹp dài trên mặt đất, va vào tường thủy tinh, nổ ra băng hoa vô tận, chém trên Trật Tự Chi Thuẫn, thiên không đột nhiên vang lên minh âm thần thánh, trong phạm vi minh âm, đao quang cấp tốc ảm đạm suy yếu, cuối cùng chỉ còn lại một tia, Trật Tự Chi Thuẫn rốt cục biến mất, đao quang còn lại chém lên Hỏa Diễm Hộ Giáp, tạc ra hoa lửa đầy trời.

Ầm!

Lấy A Tư Đình làm trung tâm, một phiến hỏa diễm lan lưu mãnh liệt bùng nổ ra.

“A!”

A Tư Đình thét lên thống khổ.

Trên người hắn xuất hiện một vết thương chạy nghiêng từ bả vai kéo tới phần eo.

Không ngờ mình lại bị thương!

Một đại Áo thuật sư, lại bị một tên tiểu tử Khai Dương cảnh đả thương.

A Tư Đình vô cùng phẫn nộ.

“Tên khốn kiếp này!”

Hắn rít gào thê lệ, hung hăng trừng hướng Tô Trầm, hai mắt luân chuyển ra quang mang tà dị đến cực điểm.

Ngưng Thị Chi Mâu!

Đây là thiên phú Áo thuật đặc hữu của Áo tộc, khi hắn nhìn chăm chú vào đối thủ, hắn có thể nhìn thấy tất cả kẽ hở trên người đối phương, đồng thời nhân cơ hội phát động công kích cường đại.

Khoảnh khắc A Tư Đình nhìn vào mình, theo bản năng Tô Trầm cảm nhận được uy hiếp cường đại.