← Quay lại trang sách

Chương 834 Tạp dịch (2)

Nguyên Năng Thánh Điện tẩy lễ chỉ có ý nghĩa với Bạo tộc, tác dụng phụ cường đại đối với tinh thần của nó khiến Tô Trầm không chút hứng thú. Điều Tô Trầm muốn chỉ là hiểu rõ và quan sát, khăng khăng ở phương diện này, Đan Ba muốn giúp cũng không được.

“Này, mấy người các ngươi, nhìn gì ở đó đấy?”

Đang suy nghĩ, mấy tên Bạo tộc thủ vệ đi tới quát to.

Đan Ba khẽ nhíu mày:

“Ta là tù trưởng bộ lạc Sa Tích Đan Ba, làm sao, ta đứng ở đây một chút cũng không được à?”

Nghe thấy là một vị tù trưởng, thủ vệ khách khí hơn nhiều, song vẫn nói:

“Nguyên Năng Thánh Điện không phải nơi có thể đi đứng tùy tiện. Nếu ngươi có tiêu chuẩn tẩy lễ, vậy mời dựa theo thời gian tế ti sắp xếp đến tiếp thụ tẩy lễ. Nếu không có, xin mời mau chóng rời đi.”

Thủ vệ thánh điện có địa vị rất cao, ngay cả Đan Ba cũng không muốn phát sinh xung đột với đám gia hỏa này.

Đang định dẫn Tô Trầm rời đi, Tô Trầm đột nhiên nói:

“Tại sao tên kia có thể đi vào thánh điện?”

Theo ngón tay hắn nhìn tới, liền thấy một tên Bạo tộc già cả chính xách theo một thùng nước đi lên thánh điện.

“Đó là tạp dịch, mỗi ngày đều phải thanh tẩy thánh điện một lần.”

Thủ vệ trả lời.

“Hóa ra là vậy, ta biết rồi.”

Tô Trầm gật đầu.

Lúc đi ra, Tô Trầm không nói một lời.

Mãi đến tận khi hoàn toàn rời khỏi Thánh Quang đại thần miếu, Tô Trầm mới nói:

“Ngươi có cách nào giúp ta...”

“Trà trộn vào làm tên tạp dịch của thánh điện?”

Đan Ba hỏi.

Tô Trầm cười:

“Nói chuyện cùng người thông minh đúng là nhẹ nhàng. Vốn ta còn định trà trộn làm tên thủ vệ. Chỉ là giờ xem ra, làm một tên tạp dịch vệ sinh thánh điện hiển nhiên càng tốt. Thủ vệ yêu cầu cao, mà tạp dịch yêu cầu thấp. Trong khi tạp dịch cần dọn dẹp các nơi trong thánh điện, chuyện này đồng nghĩa phải đi khắp mọi ngóc ngách thánh điện... Chính thích hợp ta.”

Đan Ba gật đầu:

“Ta cũng nghĩ vậy. Chỉ là làm một tên tạp dịch, ta hẳn có thể làm được, then chốt là làm sao bảo đảm vừa khéo sẽ phụ trách dọn dẹp thánh điện, đồng thời không rước lấy phiền phức sau này. Có lẽ chúng ta có thể làm thế này...”

——————————————

Sáng sớm, Thánh Quang đại thần miếu sẽ nghênh đón thời khắc náo nhiệt nhất trong ngày.

Từ lúc mặt trời chưa hiện, liền đã có đại lượng tín đồ Thần miếu tụ tập tới.

Bọn hắn nâng sữa, mật, da và xương thú mới săn, tập hợp ở đây, miệng hát vang thánh ca, bước chân thành kính tiến vào Thần miếu.

Bạo tộc thờ phụng vị thần phẫn nộ và sát lục Long Bá Tư, hắn đại diện cho lực lượng nguyên thủy nhất: lực lượng cuồng bạo vô hạn của Bạo tộc.

Long Bá Tư có chín vị thần đi theo, đại biểu cho chín đại đồ đằng bản.

Có lẽ là do đầu óc đơn giản, hệ thống thần linh của Bạo tộc cũng đơn giản, xa không phiền phức giống như Vũ tộc và Nhân tộc.

Chẳng qua ở thế giới Nhân tộc, lực lượng thế tục cường thịnh, hệ thống thần linh suy nhược, các đại thần hệ tự thành một phái, không có địa vị quá cao, mà Thần miếu Bạo tộc lại là hệ thống trọng yếu chống đỡ lấy toàn bộ Bạo tộc tồn tại, địa vị và tầm quan trọng không hề kém đại tù trưởng chút nào.

Ở một khía cạnh nào đó, cơ cấu tổ chức của Bạo tộc là cơ cấu kép kết nối giữa thế tục và thần linh, bất kỳ một vị tù trưởng nào mà không được Thần miếu ủng hộ đều sẽ đi đứt.

Tỷ như Đan Ba, nhờ giành được sự ủng hộ của Thần miếu bộ lạc Sa Tích mới có thể lật đổ đại tù trưởng cũ, trở thành thủ lĩnh.

Mà so với kết cấu thế tục, tính nhất trí của hệ thống Thần miếu càng mạnh.

Tóm lại, Thần miếu nắm giữ địa vị tối quan trọng trong lòng Bạo tộc, vô số Bạo tộc vinh dự vì được tiến vào Thần miếu.

Nếu nói mục đích đám đại tù trưởng tự phát tới đây là vì Nguyên Năng Thánh Điện, như vậy trong mục tiêu của dân chúng phổ thông, đến Thánh Quang đại thần miếu ở Cổ Lan bảo diện thánh một lần chính là mục tiêu hàng đầu.

Mỗi năm đều có lượng lớn Bạo tộc bên ngoài tới đây hành hương, khiến cho Thánh Quang đại thần miếu luôn luôn trong cảnh bận rộn, náo nhiệt.

Lượng lớn tín đồ Bạo tộc ra vào nơi đây, dưới sự chúc phúc của đám tế tự áo bào trắng, thả xuống lễ vật quý giá nhất của mình, tiếp nhận nước thánh chúc phúc, sau đó cảm ân rời đi.

Mật ong và sữa bò quý giá cứ vậy được tung vào trong thánh trì, hội tụ thành dòng chảy cuồn cuộn.

Da thú và xương thú chồng chất thành núi.

Chuông vàng rền vang, tiếng phạn xướng dâng cao, tiếng tụng niệm trầm thấp vang khắp toàn trường.

Khung cảnh thần thánh, hành vi trang nghiêm, dù là Bạo tộc cuồng bạo kịch liệt nhất, ở chỗ này cũng trở nên hành xử đúng mực, cử chỉ có lễ.

Song luôn có ngoại lệ.

Luôn có một ít ngoại lệ, ngay cả Thần miếu cũng dám phá hoại.

“Tránh ra! Tránh ra! Đám chết tiệt các ngươi, ta muốn triều kiến Long Bá Tư vĩ đại. Long Bá Tư, ta đến gặp ngươi đây!!!”

Nơi ngàn vạn người tụ tập, nhưng thanh âm tên Bạo tộc kia vẫn có vẻ sắc bén, chói tai dị thường.

Kẻ nào dám càn rỡ như thế?

Vô số Bạo tộc thầm nghĩ.

Một tên chủ tế Bạo tộc chính đang ban phúc ngẩng đầu nhìn lại.

Ở chính giữa đoàn người, một tên Bạo tộc đang không ngừng đẩy ra đám đông, chen tới phía trước.

Hắn khoác một kiện da thú, trong tay còn cầm một bầu rượu, lảo đảo xông tới.

“Một con sâu rượu?

Chủ tế nhíu mày.

Bạo tộc thích uống rượu, nhưng rất ít Bạo tộc nào dám uống rượu rồi còn đi Thần miếu.

Đặc biệt là uống đến độ say khướt như này.

Ừ, chẳng qua nói đi thì cũng phải nói lại, chỉ có uống đến say khướt mới dám chạy đến đây làm càn, đúng không nào?

Tên gia hỏa này không có đồng bạn à? Sao không Bạo tộc nào ngăn cản hắn, để đến nỗi dẫn tới thế này.

Chủ tế kia nghĩ.

Lúc này mấy tên thủ vệ thần miếu đã tiến lại, đè tên sâu rượu đang không ngừng chen về phía trước kia, lôi hắn đến trước mặt chủ tế.

“Sát Hợp chủ tế, gia hỏa say rượu gây sự này đã bị bắt, xin hỏi nên trừng trị thế nào?”

Chủ tế Sát Hợp nói:

“Say rượu đã là thất lễ, còn lớn tiếng ồn ào, bất kính chủ thần, dám gọi thẳng họ tên chủ thần... Cứ dựa theo quy củ, phạt ba trăm khối nguyên thạch.”

“Nguyên thạch... Quá mắc, ta không có.”

Sâu rượu say khướt kia trả lời:

“Ngươi không nhìn thấy đến cả lễ phẩm ta cũng không có sao? Ta còn mong có ai cho ta chút gì ăn đây. Ta nói này, trong cái ao kia không phải có nhiều sữa thế sao? Trên tế đàn còn có thịt... Ta muốn ăn thịt! Ta muốn uống rượu!”

Bạch bào chủ tế nhìn nhìn sâu rượu:

“Không có nguyên thạch, càng không có thành ý, một tên hỗn đản lấy ăn chờ uống chực làm mục đích, cần phải giáo huấn nghiêm khắc, phạt hắn vụ công...”

Ngay khi hắn định sắp xếp một công việc nặng nào đó, tên tế ti áo xám bên cạnh chợt nói:

“Chủ tế, ngày hôm qua một tên tạp dịch dọn dẹp thánh điện không cẩn thận ngã từ trên cao xuống, giờ vẫn đang trọng thương nằm liệt trên giường.”

“À, nếu đã vậy, thế cứ sắp xếp hắn đi dọn dẹp thánh điện đi.”

Chủ tế lập tức hạ lệnh.