Chương 872 Trận chiến cuối cùng (Hạ) (2)
Trong thân hình cứng như sắt thép này ẩn chứa lực lượng khủng bố mà thường nhân khó có thể tưởng tượng nổi, giờ phút này một gã Bạo tộc dũng sĩ vừa xuất hiện, liền dẫn đầu vọt tới yêu thú Lĩnh chủ. Khi vọt tới yêu thú Lĩnh chủ, hai cánh tay nhanh chóng bành trướng, biến thành to như là đùi người, từng đạo từng đạo lực lượng mênh mông tràn ra.
“Đúng là... một đám quái vật!” Xa xa nhìn thấy một màn này, Tô Trầm không khỏi phát ra tán thưởng từ tận đáy lòng.
Phong trần khí lãng liên tiếp xuất hiện, thoáng cái nhấc lên nhiệt huyết trong lòng Tô Trầm.
Nhưng hắn rất nhanh liền áp chế cảm xúc này xuống.
Lúc này, thời khắc này, trò hay vừa mới bắt đầu mà thôi.
Quay đầu nhìn quanh người một chút, một đầu Liêm Đao Cự Xỉ Thú đang chạy tới như điên.
“Chính là ngươi.” Tô Trầm khẽ nói một tiếng, nghênh tiếp Liêm Đao Cự Xỉ Thú, nguyên năng đạo kiện trên dưới toàn thân sáng lên theo thứ tự, thôi diễn đến cực hạn.
Sau đó hắn phóng tới Liêm Đao Cự Xỉ Thú.
Một khắc khi đối mặt, ánh sáng thủ hộ trên người Tô Trầm chợt ảm đạm, ngay sau đó liêm nhận liền đánh vào trên người hắn cắt ra một hoa lửa sáng loáng.
Quang hoàn thoát phá, liêm nhận xẹt qua thân thể Tô Trầm kéo ra một chút huyết hoa rõ ràng. Trùng kích cự đại đụng hắn bay vào không trung, máu tươi theo đó bay lả tả.
“Mau cứu Tướng quân!” Bố Lạp Kỳ phát ra tiếng hô to lo lắng.
Rất nhiều Bạo tộc cận vệ hướng lại đây liều chết hộ chủ, một tên lại một tên Bạo tộc cận thế cứ thế nghênh tiếp yêu thú, vì bảo đảm Tô Trầm bị thương tổn, có thậm chí còn dùng chính thân thể của mình đi ngăn cản. Nhất là những Nhân tộc binh sĩ kia, giờ phút này hầu như là toàn tuyến rút lui tụ lại bên người Tô Trầm.
Tô Trầm bị Bạo tộc cướp trở nhìn thoáng qua vết thương trên người, liêm nhận đã gần như cắt mở cả người hắn, nếu không phải thân thể đủ cứng rắn thì nói không chừng lần này đã bị cắt thành hai nửa.
“Ta tạm thời không thể chiến đấu, Bố Lạp Kỳ, nơi này liền giao ngươi chỉ huy.” Tô Trầm nói: “Ta muốn đi gặp Hoàng đế bệ hạ.”
“Vâng!” Bố Lạp Ký rống to.
“Tất cả Nhân tộc binh sĩ theo ta đi gặp Hoàng đế bệ hạ.” Tô Trầm hô một tiếng, dẫn theo Nhân tộc binh sĩ thối lui về hậu phương. Bởi vì là mệnh lệnh của hắn cho nên Bạo tộc khác không có ý kiến gì.
Phi tốc thoái lui đến bên cạnh A Nỗ Bỉ, Tô Trầm dùng giọng điệu vô cùng xấu hổ nói: “Gặp qua bệ hạ, Long Đồ vô năng, chiến đấu bị thương tạm thời không thể tiếp tục chiến đấu.”
A Nỗ Bỉ nói: “Ta đã thấy sự chiến đấu anh dũng của ngươi, Long Đồ, ngươi làm khá lắm. Hiện tại ngươi lui ra đi, để Tế Tự trị thương cho ngươi.”
Bên cạnh đã có Tế Tư lại đây để trị thương cho Tô Trầm, cường độ thân thể và sinh mệnh lực của Tô Trầm vốn không khác Bạo tộc lqà mấy, dưới sự trị liệu của Bạo tộc Tế Tự cấp cao liền khôi phục rất nhanh.
Một bên hưởng thụ Tế Tự trị liệu, một bên Tô Trầm lấy ra một vật thưởng thức ở trong tay.
Đó là một tảng tá có hình dạng thiên nga trắng, ngểnh cổ lên trời trông rất sống động.
“Đây là cái gì?” Tế Tự hỏi.
“Thu hoạch được trong một lần thám hiểm, thoạt nhìn cũng không tệ lắm, phải không?” Tô Trầm cười hỏi.
Tế Tự cấp cao lắc lắc đầu, tỏ vẻ hoàn toàn không hứng thú.
“Ồ?” Cách đó không xa, Thần Miếu Tổng Tế Cung Cổ Nhĩ Đồ chợt phát ra tiếng ồ kinh ngạc.
“Làm sao vậy?” Cổ Tra hỏi.
“Phi Sắc đang di chuyển Tiên Phù Cung, nó đang rời khỏi Xa Hoàng.” Cung Cổ Nhĩ Đồ thần sắc ngưng trọng nói.
Cổ Tra cũng thấy được, vẻ mặt hơi đổi: “Kỳ quái, sao lúc này lại đột nhiên đổi hướng?”
Hai cánh quân còn chưa đánh tan Thú tộc, không thể tạo nên bao vây, dưới loại tình huống này nếu Phi Sắc Chi Tâm muốn chạy trốn thì không có ai ngăn được hắn.
Nhưng ngay sau đó, bọn họ liền phát hiện không đúng.
Bởi vì hướng đi của phù cung chính là chỗ bọn họ.
Ngay khi phù cung di động, rất nhiều yêu thú bổ khuyết vào chỗ trống xung quanh phù cung, cách trở truy kích xa hoàng, kéo khoảng cách hai bên ngày càng xa.
“Không ổn, bọn họ phát hiện chúng ta!” Cổ Tra kêu lên.
Vì hấp dẫn sự chú ý của Phi Sắc Chi Tâm, cũng đứng vững dưới áp lực đáng sợ mà vị Yêu Hoàng này mang lại, Cổ Tra cùng Cung Cổ Đồ Nhĩ phái hầu hết lực lượng tinh nhuệ sang bên kia, như thế mới có thể kháng cự trùng kích của đối phương, về phần A Nỗ Bỉ bên này chỉ có hai cường giả là Cổ Tra và Cung Cổ Đồ Nhĩ, nhưng mà đối mặt nhiều yêu thú như vậy, đừng nói là Yêu Hoàng Phi Sắc Chi Tâm, chính là một đống Yêu Vương cùng Lĩnh Chủ là đủ xử bọn họ rồi.
“Lập tức rời khỏi chỗ này!” Cổ Tra nói lớn, sau đó cùng Cung Cổ Đồ Nhĩ bảo vệ A Nỗ Bỉ rút lui.
Chỉ là bọn hắn vừa rút lui, phù cung cũng theo đó chuyển hướng, hơn nữa bởi vì vội vàng di chuyển thêm vào biến tốc trục bánh xe, tốc độ của phù cung trái lại càng nhanh hơn.
“Bọn họ biết chỗ của chúng ta!” Cổ Tra lộ ra vẻ mặt sầu thảm: “Sau có thể như vậy được? Hắn đã dùng cách nào?”
Trong tầm nhìn, TIên Huyết Phù Cung giống như là một con trâu đực chạy như điên, thần tốc vọt lại đây. Bởi vì hầu hết Bạo tộc cũng không biết Hoàng đế trên Xa Hoànglà giả cho nên không có chia quân ra truy đuổi, khiến cho phù công một đường di chuyển như bão táp. Mà Xa Hoàngtuy đã bắt đầu chuyển hướng nhưng vốn không thiên về tốc độ thêm vào sự cản trở của yêu thú cho nên tốc độ trở nên rất chậm.
Vì vậy hai bên liền hình thành tình trạng thực lực hai bên không đồng đều.
Suy nghĩ từ góc độ chiến tranh, loại phân chia này thật ra khá có lợi cho Bạo tộc, dù sao hiện tại là Thú tộc lao vào vòng vây của Bạo tộc, nhưng đối với Bạo tộc mà nói, cho dù tiêu diệt hết Thú tộc thì chỉ cần Hoàng đế bọn họ có chút chuyện, đều là một thất bại thảm trọng.
“Phải lập tức lui về, bệ hạ.” Tô Trầm hợp thời nói.
“Không được! Không thể bỏ!” Cổ Tra nói lớn: “Nếu hiện tại lui về, chúng ta liền thua cả trận. Sĩ khí sẽ mau chóng sụp đổ.”
“Các binh sĩ sẽ không biết chuyện này.” Tô Trầm trả lời: “Chẳng lẽ ngươi muốn để bệ hạ mạo hiểm sao?”
“Đều là ngươi...” Cổ Tra căm giận trừng mắt Tô Trầm: “Đều vì ngươi nên chúng ta mới rơi xuống một bước này.”
“Không có một bước này, dưới sự Thống soái của ta, trận chiến nhất định thắng lợi, chỉ cần bệ hạ tạm lánh mà thôi. Chỉ cần Xa Hoàng không ngã, các binh sĩ sẽ biết được Hoàng đế lúc nào cũng ở cùng với bọn họ.”
“Như vậy thì Nguyên Cốt Quyền Trường và Bản Sinh Mệnh Đồ Đằng đây?” Cung Cổ Nhĩ Đồ hỏi.
“Ta sẽ đi cầm về. Đi nơi Thú tốc chiếm lãnh, vì bệ hạ, vì Thần Miếu, thu hồi trọng bảo quốc gia, bảo đảm không mất đi.” Tô Trầm dùng lời nói không sợ hãi nói, đồng thời thu hồi đá thiên nga trắng.
Tiên Huyết Phù Cung trùng kích ngày càng mãnh liệt.
Một khắc khi thu hồi Đại Đạo Thiên Ca Thạch, Tiên Huyết Phù bỗng nhiên đề thăng công kích, trong khói bụi phấp phới, nháy mắt duỗi thân hình dài ra mấy chục trượng, một đường tập kích đến chỗ A Nỗ Bỉ.