Chương 1034 Đi tới (2)
Chư Tiên Dao nghe mà ngây người, ngay cả đám người mẫu thân Chư Vân Nhan, Mạt Đặc Lạc Khắc bên cạnh nàng cũng nghe mà mắt dại ra.
Chư Vân Nhan nói: “Đây là điều bản thân ngươi nghĩ sao?”
Tô Trầm gật đầu: “Những năm gần đây, lúc rảnh rỗi cũng từng tự hỏi một số vấn đề như vậy, ngẫu nhiên có thu hoạch, lúc này nói ra, cũng coi như bêu xấu.”
“Lại là chí lý đó!” Mạt Đặc Lạc Khắc cũng thổn thức nói: “Trí giả thật sự, nên là tập hợp năm điều này, trong đó đặc biệt phẩm tính là hạng nhất, tiếp theo mới là bốn thứ còn lại, mà trong bốn thứ này, cái gọi là thông minh, chẳng qua là tiểu thừa nhất, tuy quan trọng, lại không đủ để chống đỡ. Ta cũng không tin Lý Đạo Hồng sẽ không nghĩ ra khúc mắc giữa bọn họ rốt cuộc là chuyện gì, chỉ là hắn nghĩ thông suốt là một câu chuyện, có nguyện ý làm hay không là một câu chuyện khác.”
Tô Trầm cười nói: “Lý Đạo Hồng tính tình kiêu ngạo, bảo thủ, Đông Thanh Minh đánh tới tận cửa, cơn giận này hắn không thể nhịn, cho nên cho dù biết rõ là bố cục cũng sẽ chui vào.”
Chư Tiên Dao vỗ tay nói: “Vốn còn cho rằng Lý Đạo Hồng sẽ là một cường địch lớn của phu quân, bây giờ xem ra, cũng chỉ có vậy mà thôi, ta an tâm rồi.”
Tô Trầm lại lắc đầu: “Liệu địch tòng khoan (mở rộng góc nhìn mà đối đãi kẻ địch), Lý Đạo Hồng mặc dù có vấn đề, nhưng cây hoa độc này xuất thân vương tộc, từ nhỏ có danh sư chỉ điểm, lại từng trải qua lên xuống, từng chịu khổ từng hưởng phúc, từng tiếp xúc với đời, có thể lên có thể xuống, nghĩ hẳn cũng co được dãn được, trí giả năm hạng, thông minh có, tri thức cùng lịch duyệt cũng chưa chắc quá ít, chỉ riêng tính tình không tốt, nhưng hoa độc phát uy cũng là khá đáng sợ, tuy đã định sẵn không thành được châu báu, lại vẫn có thể trở thành cường địch, không thể khinh thường! Không thể khinh thường!”
Hắn cũng không cho rằng lần này tính kế Lý Đạo Hồng đã là mình thắng, nói đến cùng đây là bởi mình ở trong bóng tối đối phương ở ngoài sáng, chờ đối phương nghĩ kỹ lại, sự tình có thể sẽ khác.
Hoa độc kịch độc, là ở thủ đoạn gì cũng có thể dùng.
“Tốt nhất hắn bị con rối của Đông Thanh Minh loạn quyền đánh chết.” Chư Tiên Dao than thở.
“Ta thấy khó.” Mạt Đặc Lạc Khắc thở dài: “Đánh đến bây giờ, cũng xấp xỉ tới lúc kết thúc rồi.”
Đúng vậy, xấp xỉ tới lúc kết thúc rồi.
Một hồi chiến cuộc kia trên bầu trời, cho tới bây giờ rốt cuộc có bộ dáng sắp thu tay lại.
Con rối của Đông Thanh Minh tuy nhiều, thủ đoạn của Lý Đạo Hồng cũng không ít, hai bên đánh tiếp, chết và bị thương cũng đều là thủ hạ. Chết ít không để trong lòng, chết nhiều thì cũng đau lòng.
Đặc biệt Lý Đạo Hồng, Mộng Giảo huyết mạch tuy giỏi về khống chế, nhưng cũng là trồng cải trắng trên đất, hắn trong chốc lát thời gian vậy, tử sĩ dưới trướng đã chết mất mấy người, đau lòng.
Đó đều là của cải của chính hắn.
Lúc này Đông Thanh Minh cũng đau lòng con rối của mình tổn thất —— Lý Đạo Hồng tiêu hao nguyên năng chậm rãi nghỉ ngơi có thể khôi phục lại, mình tổn thất đều là tiền đó. Cứ như vậy chọi mất hết, có thể không đau lòng sao?
Cho nên cuối cùng hai bên không giải quyết được gì.
Qua một trận chiến này, Lý Đạo Hồng và Đông Thanh Minh xem như hoàn toàn kết oán rồi.
Nhưng ầm ầm, Lý Đạo Hồng cũng biết quá nửa là bị Chư Tiên Dao tính kế. Hắn bây giờ còn không biết Tô Trầm đến đây, chỉ cho rằng là Chư Tiên Dao đang mượn cơ hội ám toán hắn. Về phần Đông Thanh Minh, hắn lại nghĩ tới có thể là tiểu tử “tặng” con rối kia, trách không được không cần tiền, hóa ra còn muốn cầm về. Hừ, việc này chưa xong đâu. Nhân tộc Nguyên Quang Chiến Bảo chỉ mấy chi như vậy, dễ tìm thôi.
Tô Trầm lại lười biếng đóng “màn hình”: “Trò hay xem xong rồi, trở về nghỉ ngơi đi, ngày mai còn cần lên đường đó.”
“Việc này cứ thế kết thúc rồi?” Chư Tiên Dao hỏi.
“Đương nhiên sẽ không.” Tô Trầm cười lạnh: “Chẳng qua ngày dài, vội cái gì.”
Sáng sớm hôm sau, thương đội tiếp tục xuất phát, hướng về Thiên Không Thành mà đi.
Bọn họ đi không lâu, Lý Đạo Hồng cũng xuất phát theo, mọi người đều giống nhau, mục đích cuối cùng là Thiên Không Thành.
Lý Đạo Hồng đi rồi, Đông Thanh Minh không qua bao lâu cũng đi.
Bởi vì hắn đã tra được tiểu tử tặng hắn con rối ở thương đoàn Chư gia.
Đáng giận nhất là, con rối thông tin kia lại xuất hiện ở Chư gia, ngay cả giấu cũng không giấu đi một lần —— tiểu tử ngươi kiêu ngạo lắm đó!
Loại tình huống này, Đông Thanh Minh nếu không đi theo vậy không phải hắn nữa, dù sao Lý Đạo Hồng và tạp dịch Chư gia, hai tên khốn kiếp này đều phải thu thập.
Thuyền rồng bay ở trên bầu trời thêm ba ngày.
Ba ngày sau đến Vọng Viễn xuyên.
Vọng Viễn xuyên vốn là một khu vực đồi gò nhiều núi, trong đó lại lấy một ngọn Thông Thiên Phong cao tới vạn trượng là nổi tiếng nhất, người thời xưa trèo lên cao nhìn được xa, vì vậy xưng nơi đây là Vọng Viễn xuyên. Nhưng địa mạo đại lục chịu đại năng ảnh hưởng, thỉnh thoảng biến hóa một phen, cũng không phải chuyện gì hiếm lạ. Cũng không biết chuyện của niên đại nào, một ít đại năng đánh nhau to ở nơi này, đánh long trời lở đất, lật sông nghiêng biển, cuối cùng đem đại bộ phận đỉnh núi đều san thành bình địa, cuối cùng đồi gò biến hóa thành đất bằng, biến thành một mảng đồng bằng vạn dặm.
Nhưng khiến mọi người lấy làm kỳ vẫn là Tiên Lý Vân nơi này.
Tiên Lý Vân là một loại đám mây rất kỳ lạ, không phải là sương mù biến thành, mà là một loại vật chất độc đáo trong không khí ngưng kết thành, lơ lửng ở bầu trời, mềm nhẹ lại không dễ vỡ vụn, nghe nói mặc dù là phàm nhân cũng có thể đi lại ở bên trên.
Loại mây này chính là bùn đất của Vũ tộc, Vũ tộc ở trên Tiên Lý Vân gieo trồng Không Phong Linh, Tuyết Lê Cao, Hoa Vô Ảnh vân vân chỉ riêng bọn họ có.
Vũ tộc phần nhiều thích đồ chay, hơn nữa phần nhiều lấy đóa hoa xinh đẹp làm chủ, những thứ này là món chính của bọn họ.
Dùng lời của Cương Nham để nói, mỗi ngày ăn những thứ này, có thể cường tráng lên mới là lạ. Cho nên nói Vũ tộc cơ thể yếu ớt, không phải là tự dưng mà thế.
Tô Trầm trái lại rất có thể lý giải, lúc đầu trí tộc phần nhiều không có phép tu luyện, nếu ăn quá nặng còn bay như thế nào? Nhẹ nhàng là cơ sở để bay trên trời, bởi vậy mất đi ưu thế thân thể cũng là bình thường.
Mà Vũ tộc ở tranh đấu về sau sa sút ở thế yếu cũng là bởi vì nguyên nhân tương tự —— sau khi tu luyện đến trình độ nhất định mọi người đều biết bay, ưu thế bay của Vũ tộc liền giảm đi rất nhiều. Cho nên cuối cùng chỉ có thể dựa vào Thiên Không Thành.
Tám xa quá rồi.
Tiên Lý Vân là nền tảng Vũ tộc sinh tồn, Nguyên Quang Chiến Bảo coi như tiền tuyến, không sản xuất, cho nên không nhìn thấy bao nhiêu Tiên Lý Vân, đến nơi này, liền có thể nhìn thấy cả mảng lớn Tiên Lý Vân lơ lửng ở bầu trời, còn có vô số Vũ tộc bình thường đang phụ trách gieo trồng, tưới, tẩm bổ, thu gặt… một loạt lao động.
Một số phương diện nào đó, bọn họ giống với con người, đều cần thông qua lao động vất vả mới có thể sinh tồn, nhiều nhất chỉ là đồ ăn khác nhau, gieo trồng khác nhau mà thôi. Nhưng đều là chủng tộc số khổ, mãi không thể ở chung tốt đẹp, chỉ có thể nói đây là kết quả tất nhiên của khác biệt chủng tộc đi.