Chương 1039 Trung tâm (Thượng) (2)
Ở phía trên cùng của đại sảnh này, mơ hồ còn có thể nhìn thấy một viên Tử Lưu Thiên Tinh treo cao trên không.
Tử Lưu Thiên Tinh là một loại tinh thể linh hồn cực kỳ hiếm thấy, Tô Trầm từng gặp một lần, riêng là một viên to bằng ngón út, đã cần mấy trăm vạn nguyên thạch. Mà bây giờ một khối trước mắt này, lại to bằng đầu người, riêng một khối Tử Lưu Thiên Tinh này, sợ phải cần tới vài trăm triệu nguyên thạch. Quan trọng nhất là vật ấy có tiền mà không có chỗ bán, căn bản không nơi nào để mua, cũng không biết Vũ tộc từ đâu kiếm được.
Thời khắc này trên Tử Lưu Thiên Tinh kia thỉnh thoảng toát ra một mảng pháo hoa màu tím, mơ hồ có thể nghe được tiếng rít gào như có như không, mang theo uy áp thật lớn không thể nói bằng lời. Tiếng kêu này mang đến khủng bố cực kỳ cường đại, ở trong nháy mắt đó thậm chí ngay cả Tô Trầm cũng cảm thấy tâm thần lay động, có loại sợ hãi vô biên, cảm giác muốn la to. Cũng may hắn sớm phát động Tâm Linh Kiên Bích, lúc này mới ngăn được lực khủng bố thật lớn ẩn chứa trong tiếng kêu này, trên trán cũng bị dọa mồ hôi chảy ròng ròng.
Một đường vô kinh vô hiểm, cũng đã đến dải đất trung tâm, lại đột nhiên có một lần như vậy, muốn nói không bị chấn động là không có khả năng.
Đây là công kích thuần túy tầng diện linh hồn, nhưng không phải công kích có ý thức, hoàn toàn là uy nghiêm theo bản năng của một tồn tại cường hãn dẫn tới.
Dạng sinh mệnh nào có thể có uy nghiêm khủng bố như thế? Đáp án có lẽ cũng chỉ có con hoang thú này.
Nhưng hoang thú này không phải thất trí sao?
Vì sao còn có thể có tiếng rống phẫn nộ như vậy?
Tô Trầm mơ hồ cảm thấy mình tựa như đã chạm đến một chút rìa về sự thần bí của Hỗn Độn Yêu Tháp.
Nhưng có chuyện cần chú ý, chính là tiếng rống này khiến hắn cũng cảm thấy khó có thể thừa nhận, các Tượng tộc cùng Vũ tộc tương đối bình thường kia lại là làm sao chống đỡ được?
Hắn nhìn kỹ các Tượng tộc kia, liền nhìn thấy trên thân từng Tượng tộc đều mang theo một linh kiện kỳ dị, tản ra dao động như có như không, lại hoàn toàn chặn được sự kinh sợ linh hồn do thanh âm đó mang đến.
“Thì ra là như thế.” Tô Trầm có chút hiểu.
Xem ra những vật trang sức này không chỉ là dấu hiệu thân phận, đồng thời cũng có tác dụng phân biệt kẻ lẻn vào. Nếu có ai không biết nguyên lý lẻn vào nơi này, bị hoang thú kia chấn nhiếp linh hồn chấn động, chỉ sợ lúc ấy sẽ bị dọa tè ra quần. Ngại là Tô Trầm có hàng rào tâm linh, lại tránh được một kiếp này.
Nhưng ở sau khi qua một cửa này, nơi này thoạt nhìn không có gì có thể làm khó được hắn nữa.
Nghĩ đến đây, Tô Trầm lớn mật tiến vào đại sảnh.
Không ngờ vừa bước vào phòng, chỉ thấy hào quang phía trên chợt lóe, bóng người Tô Trầm lại tự động hiển hiện ra.
Trong đại sảnh bận rộn, một người tự dưng xuất hiện như vậy, muốn nói không dẫn tới sự chú ý là không có khả năng.
Trong nháy mắt vô số ánh mắt rơi ở trên người Tô Trầm, đồng thời lộ ra sự kinh nghi bất định.
Trong lòng Tô Trầm cũng chấn động, hoàn toàn không ngờ kế sau kinh sợ linh hồn, trong phòng này còn bố trí ánh sáng chân thật, bất cứ sự ngụy trang nào ở dưới ánh sáng chân thật này đều không thể che giấu.
Đã bị phát hiện, cần dứt khoát giết sạch hay không?
Tô Trầm đang nghĩ như vậy, lại nhìn thấy một gã Tượng tộc hướng mình khom người nói: “Người tới là Hà Dương Đại Vũ phải không?”
Hử?
Tô Trầm ngẩn người, lúc này mới chú ý tới, ánh sáng chân thật chẳng những đem sự ẩn nấp của hắn phá giải, đồng thời đem cánh chim phong bạo hắn giấu ở sau lưng cũng chiếu ra.
Cho nên ở trong mắt đám Tượng tộc kia, xuất hiện ở nơi này là một vị Vũ tộc.
Độ đoàn kết nội bộ của Vũ tộc cực cao, Hỗn Độn Yêu Tháp phòng ngự đối ngoại không đối nội, đại khái hôm nay còn có Đại Vũ nào đó muốn tới nơi đây, cho nên đám Tượng tộc kia đương nhiên hiểu lầm Tô Trầm, đem hắn coi là Vũ tộc cấp cao nào đó. Về phần phương thức Tô Trầm xuất hiện, chỉ có thể lý giải là mỗi người đều có sự cổ quái thuộc về mình, vị Đại Vũ này có lẽ chỉ là muốn thử tiêu chuẩn phòng ngự của yêu tháp.
Vừa nghĩ tới đây, Tô Trầm ho nhẹ một tiếng nói: “Ừm, tất cả đều ổn cả chứ?”
Tên Tượng tộc kia cung kính trả lời: “Bẩm Hà Dương Đại Vũ, Thiển Hải Chi Liên đã hoàn thành đổi mới, Thâm Nguyên Thủy Tinh tổng cộng ba mươi mốt viên, cần phải nộp lên không?”
Tô Trầm ngẩn người.
Thiển Hải Chi Liên Tô Trầm không biết, nhưng Thâm Nguyên Thủy Tinh thứ này Tô Trầm lại biết, là một loại kết tinh nguyên năng phi thường kỳ lạ.
Nó khác với nguyên thạch, nguyên thạch nói trắng ra chính là một loại vật chất chứa đựng nguyên năng, hơn nữa giàu lượng lớn tạp chất, bởi vậy chỉ có thể dùng cho tu bổ thường quy, không thích hợp dùng cho tu hành.
Thâm Nguyên Thủy Tinh lại là nguyên năng kết tinh thuần khiết có thể dùng để tu hành.
Đương nhiên, loại vật chất này nếu dùng để tu hành không khỏi lãng phí, nó trên thực tế đối với rất nhiều nguyên kỹ, áo thuật tu hành đều có ý nghĩa phụ trợ thật lớn, tương tự cũng có thể làm tài liệu đặc thù, dùng cho chế tác nguyên trận, con rối, nguyên khí… vật phẩm nguyên năng đặc thù.
Một món nguyên khí nếu được khảm Thâm Nguyên Thủy Tinh loại vật báu này, uy lực tăng lên không phải chỉ chút ít.
Thâm Nguyên Thủy Tinh là thứ chỉ Vũ tộc có, chưa từng đưa ra ngoài. Phương thức duy nhất các tộc khác đạt được Thâm Nguyên Thủy Tinh chính là đánh chết cường giả Vũ tộc, từ trên vật phẩm nguyên năng của bọn họ đạt được Thâm Nguyên Thủy Tinh chưa hư hao.
Chính bởi vậy, Thâm Nguyên Thủy Tinh ở quốc gia Nhân tộc luôn luôn là giá trên trời, từ trước tới nay cũng sẽ không xuất hiện ở trên danh sách mua của Nhân tộc.
Thời khắc này nghe Tượng tộc kia hỏi hắn có ba mươi mốt viên Thâm Nguyên Thủy Tinh, cần nộp lên hay không, khiến Tô Trầm cũng vui vẻ muốn hỏng mất.
Còn có chuyện tốt như vậy?
Hắn đang muốn gật đầu nói giao đây đi, nghĩ lại thứ tốt trong tay mình đã nhiều như vậy, như máu hoang thú các thứ đến bây giờ cũng chưa có cơ hội dùng, cũng không thiếu chút Thâm Nguyên Thủy Tinh ấy, liền nói: “Không vội, ta xem chung quanh trước.”
Hắn muốn xem trước phương thức vận hành thao tác của nơi này.
Tên Tượng tộc kia nghe xong, ngây ra một lúc, hỏi: “Đại Vũ muốn xem cái gì?”
Hắn ngẩn người, rơi vào trong mắt Tô Trầm, trong lòng đột nhiên nổi lên một tia cảm giác kỳ quái.
Nghĩ nghĩ, hắn nói: “Ngươi dẫn ta xem xem nơi này vận hành thao tác đi. Đúng rồi, ngươi tên gì?”
Tượng tộc đó cúi đầu trả lời: “Tiểu tượng Vân Công.”
“Vân Công phải không, ngươi dẫn ta vòng quanh nơi này chút. Bản vũ lần đầu đến, tự nhiên phải xem xét kỹ một chút nơi này vận hành.”
“... Vâng!” Tượng tộc đó do dự một chút, rốt cuộc vẫn mang theo Tô Trầm quan sát tất cả nơi này.
Nơi này là trung tâm mấu chốt Hỗn Độn Yêu Tháp vận chuyển, toàn bộ cơ mật tự nhiên đều hiện ra ở trước mắt Tô Trầm. Chỉ là chỉ có thể nhìn thấy không thể xem hiểu cũng là chuyện làm người ta sốt ruột, cho nên dọc theo đường đi, Tô Trầm còn có ý vô tình hỏi vị Tượng tộc này một ít vấn đề, nói bóng nói gió đạt được chút tư liệu.