← Quay lại trang sách

Chương 1041 Trung tâm (Hạ) (2)

Cho nên kết luận chính là trong khoảng thời gian ngắn, nơi này không có một cường giả Vũ tộc nào tiến vào.

Đã như vậy, hắn còn vội cái gì?

Tô Trầm cười ha ha nói: “Không vội, không vội. Nếu là Hồng Nhan Đại Vũ trở về, ta vừa lúc tán gẫu với hắn, đã lâu không gặp hắn, cũng thật nhớ. Như vậy đi, người của ngươi đi đem thủy tinh mang tới trước, chúng ta tiếp tục xem bên trên.”

Vân Công bị sự vô liêm sỉ của hắn làm cho hoàn toàn kinh ngạc.

Móa, ngươi cần không biết xấu hổ như vậy hay không?

Ngươi kẻ lẻn vào bị phát hiện còn chưa tính, cho ngươi chỗ tốt còn không vội đi, còn muốn tiếp tục quan sát? Thật không sợ cao tầng Vũ tộc trở về bắt ngươi?

Nhưng hắn bây giờ mạng trong tay người ta, Tô Trầm nói như thế nào, hắn chỉ có thể làm như thế đó, lập tức lệnh một gã Tượng tộc đi lấy Thâm Nguyên Thủy Tinh, bản thân thì tiếp tục đi vòng vòng với Tô Trầm.

Dù sao cũng đã bị đối phương phát hiện thân phận, Tô Trầm dứt khoát không che dấu các loại vấn đề, ngay cả giả giọng cũng miễn.

“Đây là cái gì? Dùng để làm gì?”

“Loại thiết bị vận chuyển này nguyên lý là gì?”

“Tử Lưu Thiên Tinh vây khốn là hồn phách hỗn độn nhỉ? Vì sao phải thông qua phương thức này khống chế hoang thú?”

“Nguyên trận và Thiển Hải Chi Liên quan hệ là gì? Nó là vận hành thao tác như thế nào?”

“Có bản vẽ thiết kế tòa yêu tháp này hay không? Nguyên trận đâu? Toàn bộ ghi chép về tâm đắc thể hội tương quan?”

Tô Trầm hỏi tiếp từng tầng một, Vân Công chỉ có thể lần lượt trả lời, Tô Trầm càng hỏi càng không che giấu, thậm chí ngay cả một ít bí mật Vũ tộc cũng không biết đến đều trực tiếp hỏi ra, vẻ mặt ta không sợ ngươi chọc thủng bộ dáng vô sỉ của ta.

Nhưng Vân Công lại càng đáp càng kinh ngạc.

Bởi vì mới đầu Tô Trầm hỏi còn đều là các vấn đề dễ hiểu, chủ yếu là tác dụng, cơ chế vận chuyển của các loại thiết bị, Vân Công cho rằng hắn không hiểu, trái lại cũng hỏi thì sẽ đáp, nghĩ cho dù nói cho ngươi ngươi cũng không biết là cái gì.

Không ngờ Tô Trầm học thức như biển, bản thân lại có linh hồn tinh não.

Thứ Vân Công nói, mười phần có tám phần hắn lúc ấy đã lý giải, hai phần còn lại không hiểu, trước thông qua linh hồn tinh não ghi nhớ, sau đó tiến hành giải toán tốc độ cao, bình thường bản thân đã có thể phá giải một phần nữa. Một phần còn lại còn chưa hiểu, thì hỏi tiếp một chút tương quan khác, chậm rãi cũng có thể hiểu.

Mới đầu Vân Công trả lời một vấn đề, Tô Trầm còn cần đầu óc xoay chuyển mấy vòng, nhưng đến về sau, lý giải của Tô Trầm đối với phương diện này dần dần sâu sắc, hầu như là Vân Công vừa trả lời, Tô Trầm lập tức hiểu, ngay cả một phần còn lại cũng nhanh chóng hiểu biết.

Đến sau nữa, liền phát triển đến Vân Công nói một nửa, Tô Trầm đã tự động đẩy ra một nửa còn lại, hắn lý giải nhanh chóng làm người ta líu lưỡi.

Tượng tộc Vân Công kia càng vô cùng chấn động rồi.

Hắn không biết kẻ lẻn vào này là loại người nào, nhưng sự học rộng của đối phương quả thực khiến hắn chấn động.

Hắn vốn cho rằng đối phương là hướng về phía tài phú nơi này mà đến, nhưng trong không ngừng hỏi đáp, Vân Công lại dần dần hiểu, đối phương chỉ sợ thật sự không phải hướng về phía tài phú, mà là hướng về phía nguyên lý vận chuyển cùng tri thức của bản thân yêu tháp này mà đến.

Dẫn tới khi cuối cùng Tô Trầm đòi toàn bộ nguyên lý xây dựng cùng vận hành về yêu tháp, Vân Công đã không kỳ quái chút nào nữa.

Hắn muốn kỳ quái cũng chỉ là kỳ quái, Vũ tộc rốt cuộc từ bao giờ xuất hiện một vị đại năng học rộng như vậy?

Theo lý đại năng học rộng như vậy, sớm nên đưa đến trong các trọng địa cứ điểm trung tâm của Vũ tộc đi phát huy tác dụng, sao có thể chạy tới làm trộm?

Vân Công không hiểu, hắn chưa nghĩ tới đối phương căn bản không phải Vũ tộc, dưới ánh sáng chân thật chiếu rọi, cánh của đối phương vô cùng chân thật, căn bản không có khả năng là Nhân tộc, cho nên toàn bộ tư duy của hắn đều đảo quanh ở trong Vũ tộc, lại như thế nào cũng không nghĩ tới trong Vũ tộc có nhân vật như vậy.

Bên này Tô Trầm lại ở trong nói chuyện cùng Vân Công được lợi không phải là nhỏ.

Tòa yêu tháp trước mắt này, nhìn như chỉ là lợi dụng năng lực hoang thú thành lập một cứ điểm, bên trong ẩn chứa tri thức nội tình lại thật sự không ít, đề cập đến không gian, nguyên năng, linh hồn, nguyên trận, cải tạo sinh mệnh… rất nhiều tầng diện, mỗi một tầng diện tri thức đối với Tô Trầm mà nói đều là chuyện mở rộng tầm mắt, khiến tri thức nội tình của hắn vốn đã phong phú lại lên tầng tiếp.

Quan trọng nhất là, người khác tới dạo một vòng, cho dù nghe được nhiều thứ như vậy, cũng không nhất định có thể nhớ, hắn có linh hồn tinh não, nghe được, đó là nhớ, nhớ, đó là học hiểu.

Học tập ngay tại chỗ hiểu ngay tại chỗ, thậm chí có thể sử dụng ngay tại chỗ, hiệu quả dựng sào thấy bóng.

Thời khắc này Tô Trầm nghe Vân Công nói chuyện, suy một ra ba, thậm chí trực tiếp điểm ra mấy vấn đề trên lối suy nghĩ của bọn Vân Công, tìm ra phương án giải quyết.

Bản thân Vân Công cũng là đại năng học rộng, đối với tri thức có hứng thú nghiên cứu vô tận. Mới đầu hắn đối với Tô Trầm còn chỉ là có hỏi tất đáp, về sau chính là dạy có ý thức, tiếp theo không qua bao lâu, hắn kinh hãi phát hiện về vấn đề tri thức, đã thành hai người tham thảo.

Mà đến cuối cùng, ở sau khi Tô Trầm chỉ ra mấy chỗ cực hạn trên tư duy cả hắn, Vân Công nhìn Tô Trầm đã như thấy quỷ.

Cái này con mẹ nó quá kinh hoàng rồi phải không?

Sao lập tức từ học sinh tiểu học biến thành đại sĩ học rộng rồi?

Mấu chốt nhất là Tô Trầm chỉ ra mấy điểm vấn đề kia cùng phương án suy luận, nghe thật sự rất có khả năng thực hiện đó!

Nếu không phải đại địch ở phía trước, Vân Công hận không thể bây giờ lập tức đi thí nghiệm một phen suy luận của Tô Trầm.

Điều này làm hắn càng thêm nhìn không thấu người trước mắt.

Không phải đến trộm đồ sao?

Sao chỉ chớp mắt đã biến thành sư phụ chỉ đạo?

Đây rốt cuộc là vũ gì thế? Sao có thể thiên tài thành thế này?

Vân Công đã hận không thể muốn hét lên.

Nếu không phải cố kỵ đến sinh tử, Vân Công hận không thể hướng hắn hô, làm trộm vặt cái gì, theo ta cùng nhau nghiên cứu học vấn làm nghiên cứu đi!

Đáng tiếc Tượng tộc đến đưa Thâm Nguyên Thủy Tinh đánh vỡ loại ăn ý này.

Một khắc đó, nhìn Thâm Nguyên Thủy Tinh trong tay, hai người đột nhiên hiểu.

Duyên phận đến rồi.

Nên tan tóm lại phải tan, mặc kệ tán gẫu vui vẻ như thế nào, Tô Trầm tên trộm này vẫn phải đi rồi.

Vân Công cũng ý thức được điểm ấy, một khắc đó hắn nhìn Tô Trầm, thế mà toát ra một loại cảm xúc không nỡ.

Nghĩ nghĩ, hắn đột nhiên nói: “Ngươi chờ một chút.”

Sau đó vội vàng rời khỏi.

Vì thế Tô Trầm cứ chờ như vậy, hoàn toàn không lo lắng hắn nhân cơ hội hại mình.

Một lát sau, Vân Công trở về, trong tay còn cầm một đống sách dày.

Hắn đem sách giao cho Tô Trầm, nói: “Những thứ này là ghi chép xây dựng cùng vận chuyển Hỗn Độn Yêu Tháp, đều là bút ký của cá chân ta, không kém hơn ghi chép chính thức. Tặng ngươi!”