← Quay lại trang sách

Chương 1048 Thực lực mười hai kiếm thị (2)

Bởi vì một khắc này bọn họ phát hiện, mười hai người này phối hợp thế mà so với bọn hắn còn mạnh hơn.

Người thiếu phối hợp, bởi vì nguyên năng ảnh hưởng lẫn nhau, sẽ dẫn tới một cộng một nhỏ hơn hai, người am hiểu phối hợp, có thể khiến năng lượng không ảnh hưởng lẫn nhau, cũng chính là một cộng một bằng hai.

Nhưng tổ hợp kẻ mạnh thật sự, lại có thể khiến một cộng một lớn hơn hai, bởi vì lúc này, lực lượng của bọn họ là chồng chất cùng một chỗ với ý nghĩa thật sự, toàn bộ lực lượng hội tụ ở trên thân một người, giống như lực lượng của một người nhân lên tương ứng, khiến thực lực tăng vọt, tổ hợp lúc này đã thật sự là một cộng một lớn hơn hai.

Muốn làm được điểm ấy không phải là chuyện dễ, cái đó không chỉ cần thời gian dài phối hợp, còn có ngày thường tu luyện cũng cần tính đồng bộ nhất định, ở trước kia, chỉ có ở trong một ít gia tộc cùng huyết mạch mới có thể nhìn thấy.

Nhưng mười hai kiếm thị lại đánh vỡ lệ thường này.

Bọn họ tuy không phải thành viên trong gia tộc huyết mạch, lại đều tu luyện cùng hệ thống.

Bọn họ là dùng phép vô huyết của Tô Trầm tấn thăng, tu luyện là Vô Cấu Tâm Pháp của Tô Trầm, phụ trợ là pháp tướng thiên học của Tô Trầm, kiếm pháp cũng là đám người Tô Trầm Lý Sùng Thiện Thạch Khai Hoang đặc biệt chọn ra dạy, học tập thủ đoạn chung, lại thêm phối hợp luyện tập thời gian dài, cho nên mới có thể làm được một điểm này.

Khi mười hai kiếm thị liên hợp một chỗ xuất kiếm, đừng nói ba gã Vũ tộc áo thuật sư kia, dù là Tô Trầm cũng không chống đỡ được.

Cho nên thời khắc này bổ ra một kiếm, kiếm quang mãnh liệt, kích động thiên địa, uy lực đã đạt tới mức một cú chém toàn lực của Nhiên Linh cảnh.

Lục hoàn áo thuật sư kia cũng không cách nào chống cự, nhìn thấy một kiếm này bổ ra, ánh mắt lộ ra thần quang kinh hãi muốn chết.

Tuy cơn lốc sấm sét cùng hào quang nóng rực của bọn họ cũng ở lúc này công kích đến đối thủ, nhưng lấy phòng hộ của Nhân tộc, thực lực Diêu Quang, cứng rắn chịu hai đòn này có lẽ sẽ bị thương nhẹ, lại tuyệt đối không thương cân động cốt, áo thuật sư kia chịu một kiếm này lại chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.

Mắt thấy tên áo thuật sư kia sắp chết dưới một kiếm này, trong hư không đột nhiên xuất hiện một bóng người, nâng tay một mảng hào quang đón đỡ kiếm quang.

Thất hoàn!

Con bài chưa lật của Liệp Phong Đạo lần lượt xuất hiện, một gã thất hoàn ẩn nấp xuất hiện ở lúc này, ý đồ cứu tên áo thuật sư kia.

Nhưng ngay tại cùng lúc hắn ra tay, một bóng người cũng vặn vẹo xuất hiện, như điện đâm về phía tên thất hoàn áo thuật sư kia.

Vân Báo!

Hắn lúc trước cũng không biết ẩn thân ở nơi nào, trước sau không hề động thủ, lại ở thời khắc mấu chốt này ra tay, chỉ có thể nói theo Tô Trầm, thì không có ai không học cái xấu.

Tên thất hoàn áo thuật sư kia trái lại như có chuẩn bị, năng lượng áo thuật hung mãnh trực tiếp trào tới như san núi lật biển, muốn đem Vân Báo cùng với một kiếm kia cùng nhau trừ khử, tốt nhất có thể đem Vân Báo kẹp ở trong thủy triều nguyên năng to lớn, mượn dùng nguyên năng bùng nổ mãnh liệt, đánh chết đối thủ ẩn núp này.

Nhưng một màn làm hắn không ngờ được xuất hiện, rõ ràng năng lượng áo thuật của hắn tràn đi như sóng biển, Vân Báo lại lao tới như không chịu ảnh hưởng chút nào.

Không đúng, không phải không chịu ảnh hưởng, tên thất hoàn áo thuật sư kia thậm chí thấy được Vân Báo đang trào máu —— một đòn này thương tổn không nhẹ đối với gã.

Nhưng gã lại chưa bị đánh bay, ngược lại tốc độ nhanh hơn áp sát mình, một cây đao ngắn màu đen ‘Soạt’ đâm về phía cổ họng mình.

Áo thuật ngược dòng!

Trong đầu thất hoàn áo thuật sư hiện lên từ này.

Hắn đã không kịp cân nhắcVân Báo sao lại biết áo thuật, bởi vì tốc độ đối thủ nhanh hơn xa so với hắn tưởng tượng, cây đao ngắn màu đen lại tản mát ra khí tức trí mạng, một khắc đó hắn phúc chí tâm linh, biết nếu bị cây đao ngắn này cắt phải một phát, sợ cũng là kết cục mất mạng.

Mặc kệ mọi thứ, thất hoàn áo thuật sư kia lắc mình biến mất.

Năng lượng ngăn cản kiếm quang biến mất, trảm thiên chi kiếm không chịu chút trở ngại nào ngang trời bổ xuống, đuổi theo thân thể tên áo thuật sư kia chém tới.

Tuy mượn dùng cơ hội thất hoàn chắn một chút, tên áo thuật sư thi triển cơn bão sấm sét kia đã kịp thời thêm khiên bảo vệ cho bản thân, cũng lóe lên tránh lui, phản ứng không thể nói là không nhanh. Nhưng kiếm quang như bóng với hình đuổi giết tới, vẫn đánh ở trên người hắn, trong nháy mắt đó vòng bảo hộ tan vỡ, dưới kiếm quang công kích, tên lục hoàn kia tan xương nát thịt ngay tại chỗ.

“Phốc!”

Mười hai kiếm thị cùng nhau phun ra ngụm máu tươi.

Đó là cái giá lấy bản thân cứng rắn chống đỡ cơn lốc sấm sét cùng hào quang nóng rực cần trả.

Nhưng so sánh với nhanh chóng giết chết một gã lục hoàn, trả giá vậy là rất đáng giá.

Ngay sau đó mười hai người lại lần nữa liên thủ, lại bổ ra một kiếm.

Hai gã áo thuật sư khác nào còn dám cứng rắn chống đỡ, cùng nhau nhanh chóng lui về phía sau, lại nhìn thấy bóng kiếm mơ hồ, thì ra chỉ là hư chiêu.

Liên hợp như vậy đối với mười hai kiếm thị mà nói cũng không phải chuyện dễ, há là nói dùng thì dùng.

Nhưng mượn một chiêu này dọa lui hai tên Vũ tộc, mười hai kiếm thị đã nhân cơ hội vận chuyển điều tức, sau đó cực độ vô sỉ mỗi người lấy ra một bình dược tề nhanh chóng ăn vào —— chủ tử là dược tề sư chỉ có điểm ấy là tốt.

Vì thế chút thương tổn vừa mới thừa nhận đã nhanh chóng khôi phục.

Hai gã áo thuật sư bỏ lỡ chiến cơ, hối hận đã là không kịp.

Mà ở bên kia, Vân Báo đã đánh với tên thất hoàn áo thuật sư kia.

Cây đao ngắn màu đen đạt được từ Sở Hoài Lương cắt qua bầu trời, nổi lên từng đạo hắc quang ở trên bầu trời.

Sở Hoài Lương từng có một ngoại hiệu, gọi là Hắc Bạch.

Bạch chỉ là phá thương bạch nhận, hắc chỉ chính là thanh đao này.

Đao tên Ám Diệt, lấy xương Hắc Sa Vương trong Nam Hải kết hợp hỗn kim Bắc Thiên sơn chế thành, thêm vào vô tận oán niệm của Hắc Sa Vương.

Cho nên khi bị cây đao này đâm trúng, oán niệm của Hắc Sa sẽ xâm nhập thân kẻ đó, cắn nuốt sinh mệnh, bởi nó vô thanh vô tức lại khó có thể ngăn cản, tên cổ Ám Diệt, lực ăn mòn của nó mạnh đến mức Tâm Linh Kiên Bích cũng không thể ngăn cản.

Nhưng thanh đao này có một chỗ hỏng, chính là bởi vì oán niệm quá mạnh, rất dễ dàng bị người tinh thần lực cao cảm giác, cho nên Tô Trầm có thể phát hiện, thất hoàn áo thuật sư kia cũng có thể phát hiện, làm ra phản ứng tương tự chính là vô luận như thế nào cũng không thể để đối phương đâm trúng mình.

Vân Báo thân động như mị, đao ra như gió, đâm về phía đối thủ, từng đao chỉ đâm như vậy, động tác đơn giản trực tiếp.

Hắn xuất thân phố phường, dựa vào đánh nhau ngoài đường mà đi lên, chưa từng học thủ đoạn chính thống nào, cho nên về sau hình thành phong cách chiến đấu cũng mang theo hơi thở đường phố mãnh liệt, mặc dù bây giờ bay trên trời, sử dụng nguyên lực, ngự hành cửu thiên, động thủ vẫn như cũ là tính cách thối đó.