← Quay lại trang sách

Chương 1070 Khẽ chạm là bùng nổ (2)

Xe bay sau khi đến trên trấn liền tự động hạ xuống, bọn họ cần ở đây làm chút bổ sung, mua chút tiếp tế tiếp viện thường ngày.

Tô Trầm thì như thói quen đi lại chung quanh, xem nơi này có cái gì thú vị không, nhưng chưa có phát hiện gì mới mẻ. Anh Doanh và Chức Hỏa Nữ thì theo phía sau hắn, ngoan hiền như thị nữ.

Đồ trên trấn tuy không phải rất tốt, trái lại cũng có một chút đặc sản.

Tô Trầm thấy có chút hữu dụng đối với mình thực nghiệm, có chút thì thích hợp làm thuốc, mấu chốt giá còn rẻ, cũng sẽ mua một ít.

Thời khắc này đang đi dạo vui vẻ, chợt thấy một đội ngũ phía trước qua đây.

Nhìn kỹ, Tô Trầm lại ngẩn ngơ.

Thế mà là Lý Đạo Hồng.

Kẻ này sao lại chạy đến đây?

Lý Đạo Hồng thân là Nhân tộc, xuất hiện ở trên thôn trấn này ngược lại rất bắt mắt, dọc đường đưa tới không ít ánh mắt chú ý.

Bản thân hắn thì không thèm để ý, thậm chí còn rất hưởng thụ cảm giác làm người ta chú ý đó.

Thời khắc này hắn đi tới, thanh thế to lớn, Tô Trầm nghĩ chút, vẫn đứng sang bên cạnh, nhường đường.

Tuy hắn rất muốn tìm hiểu Lý Đạo Hồng này một phen, nhưng nay bí cảnh Ngọc Thanh Lam hiển nhiên càng thêm quan trọng, thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện. Dù sao hắn đeo mặt nạ, Lý Đạo Hồng không thấy mặt hắn, cũng không biết hắn là ai.

“Chủ vũ, ngươi tựa như rất để ý nhân loại này?” Chức Hỏa Nữ bên cạnh lại đột nhiên nói.

Thân là thất hoàn áo thuật sư, sức quan sát của Chức Hỏa Nữ khá mạnh.

Tô Trầm chú ý đối với Lý Đạo Hồng, nàng ngay lập tức đã có phát hiện.

Tô Trầm thản nhiên nói: “Nơi này hẻo lánh, đột nhiên xuất hiện một đám nhân loại, muốn không để ý cũng không được. Với lại nhân loại có thể đến cảnh nội Vũ tộc ta, đều tất nhiên không phải người thường, ta lo lắng bọn họ tạo thành ảnh hưởng đối với hành động của chúng ta.”

Chức Hỏa Nữ đảo tròng mắt: “Chủ vũ cần ta đi giải quyết bọn họ không?”

“Bớt sinh thị phi.” Tô Trầm nói xong quay đầu rời khỏi.

Thấy hắn như vậy, Chức Hỏa Nữ có chút thất vọng.

Vừa vặn lúc này Lý Đạo Hồng đã đã đi tới, nhìn thấy Chức Hỏa Nữ và Anh Doanh, hai nữ tử này nhan sắc không tầm thường, liền không khỏi nhìn thêm vài lần.

Thấy người này háo sắc như thế, Chức Hỏa Nữ hơi động tâm, thầm nghĩ chủ vũ đã không cho phép mình sinh sự, vậy thì để cho đối phương sinh sự, cái này chung quy không trách được mình nhỉ. Vì thế cố ý vô tình hướng Lý Đạo Hồng nháy mắt một cái, càng thè lưỡi liếm môi, cử chỉ tràn ngập ý mị hoặc.

Nàng tuy không có năng lực mị hoặc người ngẫu nhiên gặp, nhưng trời sinh mĩ lệ, cũng đủ để dẫn động ngọn lửa trong lòng người khác.

Lý Đạo Hồng thấy thế, cười nói: “Không ngờ được nơi này lại có người kỳ diệu.”

Nói xong đã vươn tay đi sờ gò má Chức Hỏa Nữ.

Theo hắn nghĩ, đây là đối phương cố ý câu dẫn mình, hành vi của mình tự nhiên là quá bình thường.

Không ngờ thân thể Chức Hỏa Nữ nhẹ nhàng chợt lóe, tránh thoát một cú sờ này không nói, ngược lại nhân cơ hội trốn tới phía sau Tô Trầm, kéo tay hắn nói: “Chủ vũ, người kia đùa giỡn ta.”

“Ừm?” Tô Trầm nhìn về phía Chức Hỏa Nữ.

Vẻ mặt Chức Hỏa Nữ vô tội.

Lý Đạo Hồng cũng ngây người, chợt giận dữ: “Ngươi trêu ta?”

Chức Hỏa Nữ cho hắn một cái hừ lạnh khinh miệt, lại quay đầu không để ý tới hắn.

Tô Trầm nhìn nhìn Chức Hỏa Nữ, lại nhìn Lý Đạo Hồng, trong lòng đã hiểu vài phần.

Hắn có ý không để ý tới việc này, không ngờ Lý Đạo Hồng lại không phối hợp.

Hắn vốn là vương tộc quần là áo lụa, từ trước tới giờ đều là hắn bắt nạt người ta, nào có đạo lý người ta ức hiếp hắn? Ở địa giới Vũ tộc hắn không thể không thu liễm, nhưng trấn nhỏ này lại là nơi hẻo lánh của Vũ tộc, cho dù là địa giới Vũ tộc, hắn cũng không có gì cố kỵ, cho nên thời khắc này trực tiếp trở mặt nói: “Tiểu tử, hầu gái của ngươi dám trêu ta, ta muốn ngươi đem nàng giao cho ta!”

Tô Trầm quay đầu nhìn hắn một cái, một đôi mắt dưới mặt nạ lãnh khốc vô tình.

Hắn không nói gì, chỉ nhìn Lý Đạo Hồng.

Lý Đạo Hồng bị hắn nhìn tới mức tức giận, giọng điệu âm trầm nói: “Ngươi đang nhìn cái gì?”

Tô Trầm giọng khàn khàn nói: “Vị đại nhân này, tìm chỗ khoan dung mà độ lượng.”

Hắn và Lý Đạo Hồng chính thức gặp mặt chỉ có một lần, lời cũng chưa từng nói hai câu, theo lý Lý Đạo Hồng hẳn là không nhớ được giọng hắn. Nhưng cân nhắc đến đầu óc hổ trướng, trí nhớ kinh người của gã này, cho nên Tô Trầm vẫn đè thấp giọng đổi thanh âm, để Lý Đạo Hồng nghe không ra.

Chỉ là Chức Hỏa Nữ nghe, lại kinh ngạc nhìn hắn một cái, như có chút đăm chiêu.

Lý Đạo Hồng chưa nghe ra giọng Tô Trầm, chỉ cười dữ tợn nói: “Lão tử không bỏ qua đó thì sao nào?”

Tô Trầm nheo mắt lại, hai người ở lúc này ánh mắt gặp nhau, ai cũng không nhường, trên tinh thần lực đầu tiên là va chạm một phen.

Làm Tô Trầm kinh ngạc là, tinh thần lực của Lý Đạo Hồng thế mà khá mạnh, lần va chạm này Tô Trầm tuy chưa thi triển toàn lực, người bình thường cũng tuyệt không chống đỡ được, Lý Đạo Hồng lại dễ dàng ngăn cản không nói, thậm chí đặc biệt có thừa sức phản công.

Quả nhiên hoang thú huyết mạch đúng là phi phàm.

Lý Đạo Hồng cũng lộ ra sự kinh ngạc: “Hảo tiểu tử, có chút khả năng nhỉ?”

Khi nói chuyện khí thế tăng lên, chịu hắn kích thích, khí thế của Tô Trầm cũng theo đó bành trướng, hai người đồng thời mở ra khí tràng, một lực lượng vô hình đã tràn ngập toàn trường.

Chiến đấu, khẽ chạm là bùng nổ.

Ngay lúc hai người giương cung bạt kiếm, một thanh âm truyền đến.

“Điện hạ, ngài sao lại ở chỗ này?”

Nghe được thanh âm này, khí thế của Lý Đạo Hồng đột nhiên xì hơi.

Hắn mỉm cười quay đầu, chỉ thấy một gã Vũ tộc trung niên cách đó không xa đang đi tới.

Hắn kéo tay Lý Đạo Hồng, cười nói: “Điện hạ để ta tìm mất một lúc lâu đó.”

Lý Đạo Hồng cười ha ha: “Ta không dễ gì tới đây một chuyến, tự nhiên phải đi dạo kỹ chút, xem phong cảnh nơi này.”

Nơi đây hẻo lánh, phong cảnh gì cũng không có, Lý Đạo Hồng thuận mồm nói láo, đối phương lại vẻ mặt lẽ ra nên như vậy: “Một khi đã như vậy, ta sẽ dẫn điện hạ đi dạo.”

Đã kéo Lý Đạo Hồng rời khỏi.

Đợi sau khi đi xa chút, Vũ tộc kia mới thấp giọng nói: “Ngươi từng đáp ứng ta không gây chuyện.”

Lý Đạo Hồng trả lời: “Ta không gây chuyện, nhưng chuyện lại cứ trêu vào ta mà.”

“Thôi đi, một ít việc nhỏ cũng đáng để ngươi như thế? Chớ tham bát bỏ mâm!” Vũ tộc kia không khách khí dạy dỗ Lý Đạo Hồng.

Lý Đạo Hồng lại chưa phản bác, chỉ hừ một tiếng: “Biết rồi.”

Lấy tính tình hắn, lại cứng rắn chịu đối phương dạy dỗ.

Bên kia, Tô Trầm nhìn bọn họ rời đi, như có chút đăm chiêu.

Anh Doanh cẩn thận gọi một tiếng: “Chủ nhân.”

“Chuyện gì?” Tô Trầm hỏi.

Anh Doanh cúi đầu nói: “Anh Doanh có thể biết Vũ tộc kia là ai.”

Anh Doanh đang muốn nói chuyện, Chức Hỏa Nữ đã cười nói: “Có thể? Anh Doanh muội tử sẽ không là nhìn lầm thành ai chứ?”

“Hả?” Tô Trầm nhìn về phía Chức Hỏa Nữ.

Tâm thần Chức Hỏa Nữ liền phát lạnh, ngay sau đó đã đau đầu như quấy, như có cái gì đâm vào trong óc của nàng, đem óc của nàng hung hăng quấy.