← Quay lại trang sách

Chương 1108 Phong lôi (1)

Tô Trầm mỉm cười: “Không nhiều, tổng cộng cũng chỉ một trăm sáu mươi mốt cây, thăng xong cấp này, hẳn là còn có một nửa đi.”

Lý Đạo Hồng hoàn toàn tuyệt vọng.

Sinh Mệnh Nguyên Chúc được vô số người tôn sùng là chí bảo thần vật, Tô Trầm lại có nhiều như vậy?

Hơn nữa không chút quý trọngnhư vậy dùng mất một nửa.

Quả thực là điên rồi.

Buồn cười mình lúc trước thế mà còn nói cái gì thân là vương tộc tài lực hùng hậu nội tình dày.

So với đối phương, căn bản chính là cặn bã.

Nói thực ra con bài chưa lật lớn nhất của hắn bây giờ căn bản chính là dựa vào bán đứng lương tri mà có, không có một xu quan hệ với tài lực.

Ngay cả đám người Y Ni Qua Dạ Thần Dương nghe được câu trả lời này cũng tuyệt vọng.

Chúng ta rốt cuộc đã gặp một đối thủ thế nào vậy?

Cũng đã như vậy rồi, vẫn còn lấy tiền đập người.

Hơn nữa thoạt nhìn Tô Trầm hoàn toàn không thèm để ý.

Tô Trầm quả thực không thèm để ý.

Những năm gần đây hắn lấy được quá nhiều thứ tốt, dùng đến lại quá ít, đến bây giờ còn đang vì phát huy tác dụng bảo vật trong tay mình như thế nào mà đau đầu đây.

Sinh Mệnh Nguyên Chúc tính là gì?

Chỗ ta Hoang Huyết còn có hai bình chưa dùng, nguyên thú nguyên tinh cũng có một khối chưa dùng đây.

Lúc này không phải Thần Chi Vũ Dực sắp tới tay, ta nếu không xa xỉ chút... tiền thật là lúc còn sống cũng xài không hết.

Trong vô hình, Tô Trầm đã tiến vào cấp độ vì tiền nhiều mà phiền não.

Lúc này phong hệ của Tô Trầm đã tấn thăng gần được rồi, nhưng các hóa thân lật sách còn chưa có kết quả, cho nên chỉ có thể chờ trước.

Lý Đạo Hồng lại đã gấp không chịu nổi.

Ngươi nha không phải đã tấn thăng sao? Vì sao còn chưa ra tay?

Ngươi là còn chưa tấn thăng xong sao?

Ngươi rốt cuộc muốn tấn thăng tới trình độ nào mới ra tay?

Thế nào? Bát hoàn không đủ, còn muốn cửu hoàn hay sao?

Lý Đạo Hồng cũng sắp khóc rồi.

Tô Trầm không biết hắn hoạt động tâm lý phong phú như vậy, còn đang chờ kết quả lật sách của các hóa thân đây.

Nói lâm thời nước tới trôn mới nhảy thực rất phiền, đại khái cũng chỉ có mình mới có thể làm ra loại chuyện vừa đánh nhau vừa lật sách này nhỉ?

Trong lòng hắn buồn bực, nghẹn một hơi không biết dùng vào đâu, vừa tiêu hao với Lý Đạo Hồng ở nơi đó trước, vừa rút thời gian câu thông phong lôi nguyên tố trong nguyên năng, sau đó chia ra hai bên.

Hai tay hắn vẫn đang chiến đấu, phong lôi nguyên tố không chỗ nào để đi, liền dứt khoát dẫn đường đến sau thân thể, tụ ở phía sau, vừa lúc đặt ở trênmột đôi cánh kia.

Lại là một quả cầu gió, một quả cầu sét.

Đây chỉ là nguyên tố tập hợp cơ bản nhất, không tính là có uy lực mạnh bao nhiêu, chỉ là làm chuẩn bị cho sau đó phóng thích bát hoàn áo thuật mạnh hơn.

Nhưng đồng thời ngưng tụ hai quả, hơn nữa ngưng tụ thời gian dài như vậylại là khó được, người thường cũng không nhất định có thể làm được.

Cũng may Tô Trầm có linh hồn tinh não mới có thể đem phân tâm tam dùng làm được xuất sắc như vậy.

Nhưng đúng lúc này, đột nhiên có một tia cảm giác kỳ quái từ cách đó không xa truyền đến.

Giống như có cái gì đang mơ hồ tác động hắn.

Không, nói chính xác, là tác động quả cầu nguyên tố phía sau thân thể hắn.

Dọc theo cảm giác đó nhìn lại, Tô Trầm nhìn thấy, lại là tấm đồ đằng phong linh kiaphía trên đại điện, ở lúc này nở rộ ra một tia sáng.

Phong Linh đồ đằng sáng rồi!

Một khắc đó trong đầu Tô Trầm lập tức nổi lên hình ảnh ngày đó chiến Phi Sắc Chi Tâm.

Chẳng lẽ nói...

Trong lòng Tô Trầm đột nhiên run lên.

Tại sao có thể như vậy?

Vì sao lúc này phong linh đồ đằng sẽ có phản ứng, mà mình nghiên cứu lôi linh đồ đằng lâu như vậy cũng chưa có phản ứng?

Đợi chút, lôi linh đồ đằng?

Tô Trầm đột nhiên nghĩ tới cái gì, một đòntoàn lực đẩy lui Lý Đạo Hồng, sau đó từ trong nguyên giới lấy ra tấm lôi linh đồ đằng.

Quả nhiên, tấm đồ đằng chó chết này cũng sáng lên.

Trách không được Nguyên Cốt Quyền Trượng không biểu hiện ra điều kiện sử dụng tấm lôi linh đồ đằng, nhìn xem trong đại điện này, bao nhiêu cường giả!

Nó là không biểu hiện được.

Nhưng, vì sao phong linh cùng lôi linh đồ đằng bản ở lúc này sẽ bị kích phát?

Bởi vì áo thuật của mình tăng lên tới bát hoàn?

Cái này không hợp đạo lý!

Trên đời này nhiều áo thuật bát hoàn mà... A, được rồi, cũng không phải rất nhiều, nhưng cũng không ít, Tô Trầm không tin bọn họ chưa có một ai từng tiếp xúc tấm đồ đằng, vì sao không thể kích phát?

Cho nên khẳng định không phải chuyện bát hoàn.

Nhưng phong linh đồ đằng lại thật sự ở sau khi mình tăng lên đại bát hoàn bắt đầu có cảm ứng, hơn nữa lôi linh đồ đằng cũng có cảm ứng, cái này ý nghĩa khẳng định đạt thành điều kiện nào đó cho nên mới có thể kích hoạt bọn nó.

Còn có mình ngày đó đối chiến vớiPhi Sắc Chi Tâm, đã kích hoạt tấm sinh mệnh đồ đằng.

Sinh mệnh ngay cả áo thuật cũng không có...

Ừm?

Đúng vậy, ở trong phân loại áo thuật nguyên tố là không có một hạng mục sinh mệnh này, vậy mình lại là dựa vào cái gì kích phát đây?

Giữa ba thứ này rốt cuộc có điểm chung nào?

Tô Trầm cảm thấy vô cùng to đầu.

Hắn thời khắc này đang đối chiến với Lý Đạo Hồng, phong linh đồ đằng và lôi linh đồ đằng còn đang loang loáng, hơn nữa một khối trong đó còn ởtrên tay mình, vấn đề lập tức nhiều như vậy, Tô Trầm lại vẫn đang tự hỏi đáp án.

Ngay cả người khác cũng đã phát hiện không đúng.

Y Ni Qua kinh nghi nhìn Tô Trầm: “Vì sao? Vì sao ngươi cũng sẽ có một tấm đồ đằng? Vì sao chúng nó đang phát sáng? Đây là có chuyện gì?”

“Đúng vậy, đây là chuyện gì? Ta cũng đang kỳ quái.” Tô Trầm trả lời.

Giữa hai lần cùng nhau lóe sáng, nhất định có nguyên nhân chung nào đó tồn tại, mới có thể dẫn tới tất cả điều này xảy ra.

Nhưng hắn bây giờ thật sự không có thời gian tự hỏi vấn đề này.

Bởi vì Y Ni Qua đã sử dụng Pháp Sư Chi Thủ chộp về phía tấm phong linh đồ đằng.

Lúc trước không tranh cướp, đó là bởi vì mọi người đều cáo già, biết ai cướp người đó chính là cái bia ngắm chung, bây giờ cướp, là vì ý thức được phong linh đồ đằng biến hóa có thể bất lợi cho mình.

Mắt thấy Y Ni Qua động thủ, ánh mắt Tô Trầm trầm xuống: “Đã là vật của ta, ngươi còn muốn cướp?”

Dưới tâm niệm tác động, tấm phong linh đồ đằng kiathế mà lại tự động bay lên, hướng về Tô Trầm bay đi.

Y Ni Qua kinh hãi: “Mau ngăn hắn!”

Dạ Thần Dương, Đông Thanh Minh, Lý Đạo Hồng cùng nhau toàn lực ra tay, Lý Đạo Hồng càng là đấm một phát về phía tấm phong linh đồ đằng. Kẻ này cũng đủ ác, phát hiện trước hết không dễ ngăn cản, thế mà vọng tưởng hủy diệt nó.

Tô Trầm giọng điệu lành lạnh: “Các ngươi thế mà còn có thời gian đi cướp đồ!”

Lời này kích thích nghiêm trọng đám người Chư Trần Hoàn Lý Sùng Sơn, từng người cũng rít gào khai hỏa toàn bộ hỏa lực, Chư Trần Hoàn càngđiểm ra một chỉ.

Thiên Hồ Chỉ!

Sau đó Y Ni Qua quyết tâm cũng muốn phá hỏng hành động của Tô Trầm, trang sách liên tục lật, từng vòng bảo hộ màu vàng liên tục chồng chất, mình thì vẫn như cũ chộp về phía tấm phong linh đồ đằng, Dạ Thần Dương cũng là không tiếc tiền lại lần nữa kích phát thần lực.