Chương 1110 Toàn diệt (1)
Không thể tưởng tượng, chỗ tốt lớn nhất thật sự phong lôi đồ đằng cho hắn không phải tấn thăng một vòng, mà là trầm ổn căn cơ!
Căn cơ kiên cố.
Một kẻ trong vòng một ngày tăng lên tứ hoàn áo thuật sư, cũng dám nói cơ sở của mình vững chắc hơn bất cứ áo thuật sư nào, lời này nói ra ai dám tin?
Nhưng Tô Trầm dám nói!
Bởi vì đây mới là chân lý của phong lôi đồ đằng!
Đó là một loại lý giải tầng sâu nhất đối với lực lượngcủa thế giới này.
Bắt nguồn từ các hoa văn đồ đằng kia, giống như chúng nó chính là ngọn nguồn của tất cả lực lượng.
Mà bây giờ, ngọn nguồn này đã đến trên người Tô Trầm.
Hít sâu một hơi, cảm thụ được phong lôi đồ đằng mang tới cho mình sự mạnh mẽ, Tô Trầm cười dữ tợn nói: “Các ngươi... Đều rất kiêu ngạo phải không?”
Cánh chim giãn ra, tiếng phong lôi động!
Cánh chim của Tô Trầm, vốn là màu đen.
Đó là màu sắc của Phong Bạo Nha Vương.
Nhưng ở sau khi hấp thu phong lôi nguyên năng, cánh chim của hắn đã thay đổi.
Hai bên cánh chim thể hiện ra hai loại sắc thái khác nhau, cánh chim bên trái biến thành màu xanh, quấn từng cơn gió xoáy, những gió xoáy này mang theo lực lượng kỳ lạ, có thể không ngừng hấp thu lại phun sức gió, mà cánh chim bên phải đã thành màu lam, quấn từng luồnglôi điện nhỏ bé, khi lóe khi tắt, tràn ngập chớp sáng quỷ dị mà mau lẹ.
Khi phong bạo cùng lôi điện kết hợp cùng một chỗ, bên trong toàn bộ đại điện giống như đều bị hào quang của một đôi cánh chim này chiếm đầy.
Không chứa được bất luận kẻ nào khác tồn tại.
Tô Trầm mở cánh chim, lơ lửng không trung, thấp giọng nói: “Các ngươi... Đều rất kiêu ngạo à?”
Sau đó hắn ra tay.
Nguyên Huyết Pháp Tướng tái hiện.
Vẫn như cũ là pháp tướng thân người bốn mặt, chỉ là một lần này, sau lưng pháp tướng lại sinh ra một đôi cánh chim.
Pháp tướng của Tô Trầm vốn là lấy Phong Giảolàm chủ thể, nhưng bây giờ, hắn rốt cuộc bắt đầu thoát khỏi Phong Giảo huyết mạch hạn chế, đi ra một bước cực kỳ quan trọng.
Nguyên Huyết Pháp Tướng sinh ra một đôi cánh chim không nói, bốn phía cũng có mảng lớn gió mây sấm dậy.
Nguyên huyết pháp của Tô Trầm tướng tác dụng chủ yếu của nó ban đầu là tăng phúc, căn cứ giai đoạn phát triển khác nhau đối với phương hướng khác nhau tiến hành tăng phúc, mà lúc đầu phương hướng chủ yếu là hắc hỏa.
Nhưng bây giờ, nó đã gia tăng phong lôi không nói, quan trọng nhất là, công năng của nó đã không chỉ có tăng phúc đơn giản như vậy.
Hư ảnh nàyở lúc này như được giao cho sinh mệnh, cho người ta một loại cảm giác sống lại.
Nó vốn không phải một tồn tại chân thật, nhưng thời khắc này ngươi nhìn nó, ngươi sẽ cảm giác nó là chân thật, giống như trên thế giới thực cómột loại sinh linh như vậy, nó cho Tô Trầm huyết mạch của mình, để Tô Trầm có được lượng lực huyết mạch cường đại.
Nhưng chỉ có người hiểu hắn mới biết, đây không phải lực lượng huyết mạch, hoặc là nói cái này không phải ai cho Tô Trầm lực lượng huyết mạch, mà là Tô Trầm tự mình sáng tạo.
Hắn từ số không sáng tạo một loại tồn tại, một loại lực lượng huyết mạch nhân tạo hấp thu các loại huyết mạch cường đại, hòa hợp một thể, lại từ đầu tới cuối lấy con người làm trung tâm.
Đây là Nguyên Huyết Pháp Tướng!
Nó có không gian trưởng thành vô tận.
Mà giờ khắc này, nó lại lần nữa trưởng thành ngay từ đầu đã cho người tacảm giác rung động vô hạn.
Một lần này, nó không giống hư không nữa, không là tăng phúc nữa.
Mà là chân thật sống lại!
“Rống!” Nguyên Huyết Pháp Tướngsau lưng Tô Trầm ngửa đầu phát ra tiếng gào thét phẫn nộ điên cuồng.
Đó là một loại tiếng rống cuồng bạo như thế nào chứ, đánh thẳng tâm linh, làm người ta nghe mà run bần bật.
Sau đó liền nhìn thấy pháp tướng hóa thân khổng lồ này rít gào giơ cao hai tay, đầu tiên là một cơn lốc thổi quét ra, tiếp theo là một thanh quang đao lôi điện từ trên không bổ xuống.
“Cơn Lốc Tử Vong, Lưỡi Đao Lôi Thần?” Y Ni Qua kinh ngạc tới mức thanh âm cũng đã thay đổi.
Hai áo thuật này, một cái là phong hệ cửu hoàn, một cái là lôi hệ cửu hoàn, uy lực đều vô cùng to lớn.
Tô Trầm quả nhiên cửu hoàn rồi!
Nhưng đây không phải điều khủng bố nhất.
Khủng bố là hắn vừa vào cửu hoàn đã có thể sử dụng áo thuật đối ứng;
Khủng bố là hắn thế mà không phải bản thể mà là pháp tướng sau lưng đang sử dụng áo thuật;
Khủng bố là pháp tướng của hắn thế mà đồng thời sử dụng hai cửu hoàn áo thuật!
Đây tuyệt đối là chuyện đỉnh phong cửu hoàn đại áo thuật sư mới có thể làm được, lại để Tô Trầm thông qua một cái pháp tướng phía sau hoàn thành.
Vừa vào cửu hoàn, đã là đỉnh phong!
Thế này bảo Y Ni Qua có thể nào không kinh, có thể nào không sợ?
Không chỉ có lão, bọn Dạ Thần Dương cũng bị dọa hỏng mất.
Mặt hàng này cũng quá mạnh rồi nhỉ?
Tốc độ thực lực tăng vọt nhanh đến bùng nổ!
Thế này làm sao mà đánh?
Cơn Lốc Tử Vong là công kích quần thể phạm vi lớn, vừa xuất hiện đã thổi quét toàn bộ mục tiêu đám người Y Ni Qua, vẫn như cũ là tinh diệu như có ý thức né tránh toàn bộ người bên mình.
Lưỡi Đao Lôi Thần là chiêu số công kích đơn thể, vừa xuất hiện đãhướngthẳng Lý Đạo Hồng.
Mục tiêu hàng đầu của Tô Trầm vẫn như cũ là Lý Đạo Hồng.
“Ngươi không giết được ta!” Lý Đạo Hồng điên cuồng hò hét.
Trong nháy mắt đó hắn lại liên tục lấy ra mấy bảo vật.
Thủ đoạn áp đáy hòm của gã này thật sự không ít, nhưng lấy ra mỗi một món, đều khiến sát khí của Tô Trầm càng tăng lên một ít.
Bởi vì các bảo vật đó phần lớn dính máu, hầu như đều là món đồ lai lịch bất chính.
Phát rồ!
Rõ ràng là vương tộc, có thể càng thêm quang minh chính đại đạt được bảo vật, lại cứ thích loại chỗ tốt thất đức dính máu này, tâm lý người này đã biến thái vặn vẹo đến mức đáng sợ.
Gã phải chết!
Đối mặt thủ đoạn ùn ùn không hết của Lý Đạo Hồng, Tô Trầm lạnh lùng tàn khốc nói: “Ngươi cho rằng, ngươi đối mặt chỉ là những thứ này sao?”
Hắn nâng tay, giơ lên Lưu Kim Chi Nhận trong tay.
Một ngọn lửa màu đen bốc lên ở trên thân kiếm.
Phong Lôi song sát chỉ là hắn thông qua Nguyên Huyết Pháp Tướng phóng ra, bản thân hắn còn rảnh đây.
Chiến ý hừng hực thiêu đốt, khí thế tràn đầy không ngừng tăng lên, lực lượng của Tô Trầm cũng đang sôi trào.
Đã lâu không có cảm giác nhiệt huyết trong lòng như vậy.
Một lần này, hắn muốn giết cho thống khoái!
Sinh mệnh đồ đằng sau khi kích phát khiếntố chất thân thể hắn lại một lần nữa được cường hóa kiểu biến cách, thứ mình tăng lên không chỉ có riêng áo thuật!
“Chịu chết đi!”
Trong tiếng rống, Lưu Kim Chi Nhận đã chém xuống.
Vẫn như cũ là một lưỡi đao chiến lóe ra ngọn lửa màu đen kia, đem tới cho Lý Đạo Hồng cảm giác không kém gì Lưỡi Đao Lôi Thần.
Hắc hỏa chưa tăng lên, Lưu Kim Chi Nhận cũng chưa tăng lên.
Nhưng Tô Trầm đã tăng lên.
Lực lượng của hắn tăng trưởng trên diện rộng, chiến ý kích phát trên diện rộng, lý giải đối với nguyên tố chiến nhận (chiến nhận: lưỡi đao, lưỡi kiếm chiến đấu) tinh tiến trên diện rộng.
Lực lượng và áo thuật ở giờ khắc này rốt cuộc có sự kết hợp hoàn mỹ, do đó sinh ra một đao hoàn mỹ nhất này.
“Huyết Phách Thiên Quang!” Tô Trầm hô to.
Đây là cái tên hắn đặt cho một đao này của mình.