Chương 1119 Thâm tầng lực (2)
Tô Trầm lười biếng nói: “Lời thề của lão đại Vận Mệnh Chi Thủ... Ha ha, ta có thể nói một câu rất không đáng tiền không?”
Trong lòng lại là một đợt lật sông nghiêng biển.
Khắc Lôi Tây Đạt, thì ra gã này lại là Khắc Lôi Tây Đạt.
Cả nhà ngươi chứ, trách không được có thể truy tung mình.
Khắc Lôi Tây Đạt có thể nói là một trong các cường giả nổi bật nhất thế giới hiện nay, có “Tử Triệu Tinh (sao điềm báo cái chết)”“kẻ đào mộ hắc ám”“chúa tể lôi âm”… một loạt danh hiệu.
Nghe nói gã này ở trên nghiên cứu áo thuật đã đạt tới tiêu chuẩn của các đại áo thuật sư thời kì thượng cổ, cũng ở một số phương diện nào đó thậm chí vượt, tiếp xúc đến lực lượng tầng sâu không thể giải thích trong truyền thuyết.
Đối với một điểm này, Tô Trầm tràn đầy thể hội, tỏ vẻ quả thật như thế.
Có thể đem lời mình nói ra cố định trạng thái và vây trói được mình, đây tuyệt đối là lực lượng tầng sâu trong truyền thuyết.
Thời trẻ Khắc Lôi Tây Đạt không chỉ có riêng rong ruổi ở Vân Tiêu quốc độ, hắn từng du lịch thiên hạ, cũng từng sinh sống ở địa bàn các trí tuệ tộc, hơn nữa mỗi một chỗ đều từng tạo ra tên tuổi to lớn. Chính bởi vậy, hắn không chỉ là áo thuật sư hùng mạnh, đối với hệ thống tu luyệncủa nhân loại, hệ thống đồ đằng của Bạo tộc cũng đều đọc, nghiên cứu, học tập.
Lúc hắn ở Nhân tộc, đã từng giao thủ vớiLý Vô Y, Phong Chúc Ảnh, Trình Khấp Không, Giang Cư Thánh, Lâm Nhiễu Huyền, Cố Hoài Tích… một đám người kinh tài tuyệt diễm thời đó, từng đánh ra không ít chiến cuộc kinh điển, cũng được người ta nhắc tới.
Hắn cũng là đối thủ ít có, tuy là dư nghiệt Áo tộc, lại có thể làm người ta tôn trọng tôn kính.
Dù sao gã này thật sự quá yêu nghiệt, cũng quá thiên tài.
Khắc Lôi Tây Đạt từng một lần gia nhập Vĩnh Sinh Điện Phủ, nhưng căm thù đến tận xương tuỷ hắn đối với chuyện phân liệt nội bộ của Vĩnh Sinh Điện Phủ, cho rằng Vĩnh Sinh Điện Phủ đã sa đọa, đã định sẵn là khó tái khởi, cho nên giận mà rời khỏi, đi Vạn Lại Địa Quật tìm Diệu Quang Xã, sau đó không lâu thì biến mất không dấu vết.
Ởtrong một đoạn thời gian rất dài sau đó, cũng rất ít nghe được tên Khắc Lôi Tây Đạt nữa.
Không ngờ hôm nay ở chỗ này, lại nghe được đối phương nói bản thân là Khắc Lôi Tây Đạt.
Vậy thật đúng là...May mắn ba đời nha!
Tô Trầm ở trong lòng muốn.
Bên này Khắc Lôi Tây Đạt cũng bị một câu danh hiệu lão đại Vận Mệnh Chi Thủ không đáng tiền làm ngây dại.
Hắn đặc biệt nói ra tên bản thân, chính là hy vọng đối phương có thể có một chút độ tin cậy cơ bản đối với mình, tốt xấu mình cũng là Khắc Lôi Tây Đạt, ngươi có bao giờ từng nghe nói Khắc Lôi Tây Đạt bội ước, nói chuyện không tính toán? Ta sau khi bội ước xưa nay đều là giết người diệt khẩu, cho nên thanh danh khẳng định tốt, ngươi dựa vào cái gì không tin ta? Không giảng đạo lý vậy hả!
Khắc Lôi Tây Đạt rất phẫn nộ, nhưng hắn cũng không có cách nào, chỉ có thể nhẫn nại nói: “Vậy ngươi muốn hứa hẹn gì?”
Tô Trầm thản nhiên nói: “Hứa hẹn không có sức ước thúc là không có ý nghĩa, cho nên vẫn là thôi đi. Ta bây giờ có chút mệt rồi, tạm thời không muốn nói chuyện với ngươi, để ta nghỉ ngơi trước một chút rồi nói sau.”
Nói xong mặc cho Khắc Lôi Tây Đạt kêu gọi như thế nào, cũng không để ý tới.
Hắn bây giờ thật sự có chút mệt, vừa rồi đào vong, tuy thời gian không dài, tiêu hao lại không nhỏ, ứng đối có chút lỗi, phản ứng hơi sai lầm, vậylà đã chết rồi.
Cho nên thời khắc này yên lòng, sự mệt mỏi dâng lên, dần dần thật sự ngủ mất.
Đợi tới lúc tỉnh lại, trời đã tối.
Tô Trầm nhìn bầu trời ngoài hang, không khỏi cười: “Ta đúng là tim to, dưới loại tình huống này cũng ngủ được.”
Chỉ là đã tỉnh ngủ, vậy kế tiếp nên làm cái gì?
Hôm nay kẹt ở chỗ này, khắp nơi trống vắng, tất cả đều trống rỗng, nhất thời không biết làm cái gì mới tốt.
Vừa vặn lúc này nhìn thấyvật trong tay, không khỏi sửng sốt.
Đó chính là mảnh chữ“Tâm” kia của mình, bị Khắc Lôi Tây Đạt lấy lực lượng thần bí ngưng kết mà thành, thế mà đến bây giờ cũng chưa tiêu tán.
Cầm mảnh vỡ này, Tô Trầm hơi động tậm, không khỏi cẩn thận tỉ mỉ xem xét.
Hai mắt dần phát sáng, lại theo bản năng vận dụng tới Vi Sát Chi Nhãn.
Làm hắn kinh ngạc là, Vi Sát Chi Nhãn thế mà không thể nhìn thấu cấu thành của mảnh vỡ này.
Thứ Vi Sát Chi Nhãn có thể nhìn thấy là vật chất nhỏ bé nhất, nhưng mảnh vỡ trước mắt, lại không thuộc vềcấu thành của bất cứ vật chất nào, bởi vậy ở trong Vi Sát Chi Nhãn, thế mà lại nhìn không ra bất cứ thành phần nào, chỉ có một mảng hư không, giống nhưtrong tay Tô Trầm không cầm cái gì hết.
Nhưng muốn nói Vi Sát Chi Nhãn hoàn toàn nhìn không ra cái gì, lại cũng không đúng.
Bởi vì ởtrong mảng hư không này, Tô Trầm vẫn như cũ có thể cảm nhận được một ít tồn tại.
Một ít tồn tại đặc thù, xen vào giữa chân thật cùng hư ảo.
“Cho nên, đây tất nhiên không phải lực lượng vật chất sao?” Tô Trầm lẩm bẩm.
Đây là lực lượng tầng sâu trong truyền thuyết, thần bí, không thuộc vềlực lượng vật chất, chỉ có thật sự lý giải nó, cảm thụ nó, mới có thể có được nó.
Giờ khắc này, khi nắm mảnh vỡ này, Tô Trầm ngược lại thật sự cảm nhận được tất cả lời nói truyền thuyết.
Truyền thuyết không sai, thật là như vậy.
Loại lực lượng này không thể nắm giữ, nó không phải vật chất, không thể để ngươi vo viên ép bẹp, nhưng lại có năng lực ảnh hưởng vật chất.
Nó là ánh sáng, là sóng, là hư không, là tồn tại không thể nói bằng lời, nhưng vẫn có thể bị người ta ảnh hưởng.
Là cái gì đang ảnh hưởng nó? Khống chế nó?
Không phải nguyên năng!
Khẳng định không phải khống chế nó như khống chế nguyên năng.
Là tầng diện cao cấp hơn.
Thể xác và tinh thần Tô Trầm dần ổn định.
Nếu là ngày xưa, hắn có lẽ sẽ không có cách nào.
Nhưng bây giờ, hắn biết mình có thể.
Bởi vì hắn đã có năng lực khống chế lực lượng tầng sâu này.
Đó là đến từ tấm nguyên tố đồ đằng.
Đúng vậy, giờ khắc này hắn rốt cuộc có thể xác nhận, tấm nguyên tố đồ đằng biến hóa trực tiếp tương quan với loại lực lượng tầng sâu này.
Mình ở sau khi đạt được lực lượng ba tấm nguyên tố đồ đằng, thật ra đã ở trình độ nhất định nắm giữ loại lực lượng tầng sâu này, chẳng qua lúc đó, hắn chỉ là có được, lại không biết vì sao có được, lại càng không biết sử dụng như thế nào.
Nói trắng ra thứ hắn có được vẫn như cũ không phải lực lượng của mình, mà là lực lượng của tấm đồ đằng.
Nhưng bây giờ đã khác.
Mảnh chữ Tâm đã cho hắn dẫn dắt, lực lượng tầng sâu vô căn cứ ở giờ khắc này ngưng tụ thành thực thể, đây chỉ sợ là kỳ ngộ ngàn năm không có, mà bản thân Tô Trầm có được năng lực, lực lượng tấm đồ đằng và Vi Sát Chi Nhãn lại cho hắn khả năng tiến một bước nghiên cứu, thời khắc này nghiêm túc nhìn, lực lượng tầng sâu trong cơ thể Tô Trầm đến từ tấm đồ đằng kia đã tự sinh ra, hô ứng từ xa với mảnh vỡ trong tay, vì thế mảnh chữ Tâm kia liền phát ra hào quang mờ nhạt, vầng sáng trong mắt thường của Tô Trầm rõ ràng tăng cường.
Tô Trầm kích động, không ngừng tăng thêm lực lượng tầng sâu này trong cơ thể.