Chương 1125 Đi ra (1)
Nắm giữ pháp tắc, tựa như nắm giữ pháp luật, là tồn tại tôn quý nhất trong trời đất này.
Quyền bính như vậy, làm sao có thể đi tính toán, nghiên cứu và tự mình đạt được?
Không, cái đó chỉ có thể là trời cho.
Thứ Khắc Lôi Tây Đạt muốn Tô Trầm tính toán, không phảiphương pháp tự mình đi tranh thủ, mà là làm sao“lấy lòng”ông trời tốt hơn, do đó đạt được nhiều tác động hơn.
Nhưng Tô Trầm hiển nhiên không nghĩ như vậy.
Hắn luôn kiên trì cho rằng: pháp tắc có thể thông qua tính toán đạt được.
Sở dĩ người trước kiachưa đạt được, đó chỉ là bởi vì bọn họ nghiên cứu còn chưa đủ vào sâu, tính toán còn chưa đủ.
Ở trên một điểm này, ngay cả Mạt Đặc Lạc Khắc cũng cảm thấy Tô Trầm có chút tẩu hỏa nhập ma.
Hắn giận dữ nói: “Lực lượng pháp tắc là lực lượng bổn nguyên của trời đất, ngươi muốn tính toán nó, vậy chẳng khác nào đi tính toán mảnh trời đất này.”
Tô Trầm trả lời: “Chính như ngươi nói, cái này không dễ dàng, nhưng không dễ dàng và không có khả năng lại là hai chuyện khác nhau, đúng không?”
Mạt Đặc Lạc Khắc lập tức không nói gì nữa.
Không sai, không dễ dàng và không có khả năng chung quy là khái niệm khác nhau.
Tô Trầm lại nói: “Nguyên năng khác với pháp tắc, như đã biết cùng không biết. Nếu muốn thăm dò chưa biết, nhất định phải đứng ở đỉnh cao của đã biết trước. Bản thân cái này chính là thế giới này cho chúng ta sự nhắc nhở, khi ngươi nắm giữ đối với lực lượng đã biết đến đủ cấp độ, ngươi liền có thể đi lý giải nó, tính toán nó. Cho nên đừng bị tương lai rộng lớn kia mê hoặc cùng dọa ngã, điều ta cần làm chỉ là đi tiếp mãi, vĩnh viễn không ngừng nghỉ...”
Hôm nay giống với mọi khi, Tô Trầm vẫn đang thôi diễn.
Bên ngoài đột nhiên truyền đến một thanh âm mềm mại nhẹ nhàng.
“Công tử, công tử.”
Là Anh Doanh.
Tô Trầm ngẩn người: “Sao ngươi lại tới đây? Nơi này nguy hiểm!”
Anh Doanh nói: “Công tử yên tâm, thủ lĩnh bây giờ không ở nơi này, hắn có việc rời khỏi rồi.”
“Hả?” Tô Trầm hơi ngạc nhiên.
Khắc Lôi Tây Đạt quả thực đã rời khỏi, điều này hắn là biết.
Bởi vì Khắc Lôi Tây Đạt không giấu hắn.
Hắn nói cho Tô Trầm bản thân có việc cần rời khỏi một đoạn thời gian, tạm thời không thể thảo luận với Tô Trầm.
Nhưng Tô Trầm lại sẽ không bởi vậy cho là thật.
Khắc Lôi Tây Đạt chưa từng từ bỏ tâm tư bắt hắn, nhưloại trò ta đi rồi, ngươi đi ra đi này, không tính là cao minh.
Dù sao ai biết ngươi có phải thật sự rời khỏi hay không? Nhỡ đâu ngươi không đi, nấp ở bên cạnh chờ ta đi ra...Hê hê.
Cho nên ở trên vấn đề này, Tô Trầm là tình nguyện bỏ lỡ cũng không muốn tin tưởng.
Nhưng không ngờ hôm nay Anh Doanh trở về.
Anh Doanhsao có thể đến?
Nàng làm sao biết mình ở chỗ này?
Nàng có bị Khắc Lôi Tây Đạt phát hiện thân phận hay không?
Có phải Khắc Lôi Tây Đạt phát hiện sau đó lợi dụng nàng lừa gạt mình hay không?
Đương nhiên, cũng có khả năng thật sự chỉ là Anh Doanhtự mình phát hiện việc này, sau đó ở sau khi biết được thủ lĩnh rời khỏi mạo hiểm tới đây thông báo Tô Trầm.
Hoặc là còn có một khả năng, chính là Anh Doanh bị Khắc Lôi Tây Đạt phát hiện sau đó bắt được, hôm nay đã phản bội mình.
Đã hơn một năm thời gian, đủ để xảy ra quá nhiều việc, nhiều đến mức bất cứ khả năng nào cũng có thể xuất hiện.
Tô Trầm không biết là loại khả năng nào, nhưng hắn biết mình vô luận như thế nào không thể đi ra—— khả năng Khắc Lôi Tây Đạt ẩn nấp mai phục ở bên cạnh là quá lớn.
Cho nên Tô Trầm chỉ thản nhiên nói: “Như vậy sao? Ta biết rồi, nhưng ta tạm thời không muốn ra ngoài.”
Anh Doanh khẩn trương: “Công tử đã kẹt ở đây hơn một năm, cho dù chuẩn bị đầy đủ nữa, chỉ sợ cũng không chống đỡ được quá lâu. Bây giờ là cơ hội trời ban, ngươi nếu còn không đi, chỉ sợ thực sự sẽ không còn cơ hội đi nữa.”
“Ta tự có tính toán. Đúng rồi Anh Doanh, ngươi là làm sao biết ta ở chỗ này?”Tô Trầm hỏi.
Anh Doanh thở dài: “Quả nhiên công tử vẫn không tin ta sao? Thật ra việc này của công tử, đã sớm truyền ra ở trong núiVạn Độc.”
“Ồ?” Tô Trầm ngẩn người, việc này hắn trái lại không nghĩ tới.
Thì ra Khắc Lôi Tây Đạt sau khi vây khốn Tô Trầm, cũng chưa giữ bí mật, mà là trực tiếp thông báo cả ngọn núi.
Đây là vì hắn cần bảo vệ tôn nghiêmVận Mệnh Chi Thủ.
Vận Mệnh Chi Thủ bị trộm, đây chính là tin tức lớn, một khi truyền ra, đối với tiếng tămcủa Vận Mệnh Chi Thủ tuyệt đối là sự đả kích.
Đừng nhìn là tổ chức khủng bố, thật ra tổ chức khủng bố cũng có tiếng tăm, không có tiếng tăm, làm sao hấp dẫn hạng người cùng chung chí hướng? Làm sao mở rộng ảnh hưởng của mình?
Khắc Lôi Tây Đạt không có khả năng ngồi nhìndanh dự Vận Mệnh Chi Thủ bị hao tổn, cho nên hắn tất nhiên phải truyền ra tin tức mình vây khốn kẻ trộm.
Anh Doanh biết, cũng không kỳ quái.
“Vậy ngươi làm sao biết Khắc Lôi Tây Đạt rời khỏi?” Tô Trầm lại hỏi.
“Là đạo sư nói cho ta biết.”
“Y Ni Qua?” Tô Trầm trầm ngâm một tiếng: “Lão không có việc gì chứ?”
“Thủ lĩnh tựa như đã hoài nghi đến lão, nhưng chưa ra tay với lão. Nhưng đạo sư rất sốt ruột, lần này lão nghĩ cách đem thủ lĩnh điều ra ngoài, sau đó sai ta đến thông báo.”
Tô Trầm cười nói: “Lão là sợ ta rơi vào trong tay Khắc Lôi Tây Đạt, đem hắn khai ra?”
“...Vâng!”
“Vậy lão đã muộn, Khắc Lôi Tây Đạt không dễlừa như vậy, hắn hẳn là đang tương kế tựu kế, trở về nói cho Y Ni Qua, bảo lão tự mình chạy trốn đi, về phần có thể chạy thoát hay không, thì phải xem sự quyết đoán của chính lão. Khắc Lôi Tây Đạt bây giờ hẳn là ngay tại phụ cận, hắn đang chờ ta đi ra. Có ta ở đây, hắn tạm thời sẽ không để ý tới Y Ni Qua.”
“A?”Anh Doanhsững sờ.
Rõ ràng nàng là tới thông báo đây là thời cơ chạy trốn tốt nhất của Tô Trầm, kết quả lại bị đối phương báo cho biết, bây giờ là thời cơ đạo sư của ngươi chạy trốn.
Cái này thật sự là...
Tô Trầm lại đã không nói gì nữa.
Hắn vừa rồi nói đều xuất phát từ chân tâm, hắn bây giờ tin tưởng Anh Doanh không phải đến hại hắn, nhưng hắn cũng khẳng định, Khắc Lôi Tây Đạt cũng tuyệt đối không phải dễlừa như vậy.
Nếu Anh Doanh nói là Khắc Lôi Tây Đạt tự có việc rời khỏi, lại bởi vì nguyên nhân nào đó bị Anh Doanh biết, Tô Trầm có khả năng còn tin một chút. Nói là bị Y Ni Qua lừa đi... Ở dưới tình huống Khắc Lôi Tây Đạt không thể tránh khỏi đã nổi lòng nghi ngờ đối với Y Ni Qua, hắn còn mắc bẫy nữa thì thực sự trở thành kẻ ngốc rồi.
Cho nên Tô Trầm lại nói một lần: “Đi đi, ta bây giờ hiểu biết một chút lôi âm pháp tắc, có thể phát hiện việc nghe trộm, Khắc Lôi Tây Đạt sợ ta biết được, hẳn là sẽ không nghe lén ngươi ta đối thoại. Ngươi bây giờ lập tức trở về thông báo Y Ni Qua, bảo lãochạy trốn, cũng coi như ta tận tình tận nghĩa đối với lão. Về phần ngươi, một tiểu cô nương... Khắc Lôi Tây Đạt tự cao thân phận, hẳn là sẽ không làm khó dễ ngươi quá mức.”
Anh Doanh nuốt ngụm nước miếng, gật đầu nói: “Vâng!”
Nàng nói xong quỳ xuống tại chỗ, hướng phía Tô Trầm dập đầu lạy ba cái, thấp giọng tụng một câu: “Nguyện Đại Hoang Độc Thần phù hộ ngươi.”
Nói xong xoay người rời khỏi.