Chương 1307 Phá giải
Hoàn Lang Bình Nguyên.
Trong phòng thí nghiệm, Tô Trầm còn đang nghiêm túc nghiên cứu cái bóng sáng tối kia
Đây quả thật là một thực nghiệm thể khó mà có được, bởi vì trận pháp dẫn tới sáu tên Linh tộc hợp thể, có tính đột biến rất lớn, mặc dù là bản thân Linh tộc cũng rất khó tái hiện loại chuyện này.
Cho nên trừ đạo lý âm dương sinh diệt, Tô Trầm còn hy vọng thông qua gã để phát hiện nhiều huyền bí hơn nữa.
Hôm nay Tô Trầm đang làm nghiên cứu, đột nhiên Chư Tiên Dao từ bên ngoài tiến vào.
Từ sau khi Tô Trầm đem Chư Tiên Dao từ Vũ tộc mang về, Chư Tiên Dao liền luôn đi theo bên cạnh Tô Trầm, cùng Cố Khinh La, xử lý một ít công việc của tông môn, hành sử bổn phận tông chủ phu nhân.
Nhưng thiên tính Chư Tiên Dao không thích quản những việc này, ngược lại càng cảm thấy hứng thú hơn đối với theo Tô Trầm cùng nhau làm nghiên cứu, cho nên thường thường cũng sẽ tới theo Tô Trầm cùng nhau làm nghiên cứu, làm trợ thủ của hắn. So sánh, Cố Khinh La ngược lại càng giống tông chủ phu nhân hơn, luôn luôn hành sử chức quyền phu nhân.
Cho nên nhìn thấy Chư Tiên Dao tới, Tô Trầm cũng không bất ngờ, ngược lại nói: “Đến, dùng Lục Thần Thứ của nàng, đâm hắn một phát.”
Chư Tiên Dao vừa tới, Tô Trầm đã phân công nhiệm vụ cho nàng.
Lục Thần Thứ là một trong các bí học của Chư gia, cực kỳ cao cấp, cũng cực kỳ khó học, Chư Tiên Dao là trong năm tháng bị nhốt đọc rất nhiều sách, ở dưới sự trợ giúp của Vũ tộc mới nắm giữ được.
Còn chưa từng ra chiến trường phát huy ánh sáng cùng nhiệt độ, đã làm công cho Tô Trầm trước.
Chư Tiên Dao cười hì hì đi tới, đầu ngón tay ngưng tụ một điểm sáng, theo phương hướng Tô Trầm chỉ hạ xuống, cái bóng lúc sáng lúc tối kia lập tức bộc phát ra hào quang mãnh liệt.
Đôi mắt Tô Trầm lóe ra hào quang, quan sát, phân tích, ghi lại tất cả trong cái bóng sáng.
Chư Tiên Dao biết thói quen của hắn, cũng không quấy rầy.
Một lát sau, hình ảnh ánh sáng trong mắt biến mất, Chư Tiên Dao lúc này mới gắt giọng: “Chàng còn không kêu dừng, ta cũng sắp mệt nằm úp sấp rồi.”
Tô Trầm cười nói: “Có thể ngừng rồi.”
Chư Tiên Dao thu tay lại, thuận thế rên rỉ một tiếng nằm ở trong lòng Tô Trầm: “Người ta mệt quá đi.”
Tô Trầm ôm cái eo thon nhỏ của Chư Tiên Dao: “Chú ý chút, Cương Nham còn ở đây.”
Cương Nham mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, một bộ dạng ta cái gì cũng không nhìn thấy.
Chư Tiên Dao càng không kiêng nể gì, ngược lại một bộ dáng ước gì hắn thấy, ôm cổ Tô Trầm, ghé miệng hắn hôn một cái: “Không để ý đâu.”
Tùy ý, lớn mật, làm bậy, ở trong thế giới này, có thể xưng là cử chỉ kinh thế hãi tục.
Tô Trầm lại cũng là kẻ không ngại, ngược lại ôm lấy Chư Tiên Dao hôn dài thâm tình.
Cương Nham không giả bộ nổi nữa, thở dài, hướng bên ngoài đi ra từng bước một.
Đáng tiếc còn chưa ra khỏi cửa đã bị Tô Trầm kêu trở về: “Đi cái gì, thực nghiệm còn chưa kết thúc đâu.”
Cương Nham: “Chủ nhân, ngài còn muốn tiếp tục thực nghiệm?”
“Đương nhiên.” Tô Trầm đem Chư Tiên Dao buông xuống, Chư Tiên Dao bĩu môi, rất là mất hứng.
Tô Trầm vỗ cái mông nàng một phát: “Đừng vội mất hứng, có cái tin tức tốt nói cho nàng.”
“Tin tức tốt gì cũng không có hứng thú.” Ngón tay Chư Tiên Dao vẽ vòng ở ngực Tô Trầm, sau đó không ngừng chọc chọc chọc, một tư thế ta dùng từng quyền nhỏ đánh chết ngươi.
Tô Trầm nói: “Cũng bao gồm phương pháp tăng lên Hoặc Tâm Bí Pháp của Chư gia nàng sao?”
Chư Tiên Dao lập tức ngạc nhiên: “Chàng là nói...”
Tô Trầm nhẹ nhàng gật đầu: “Ta đã tìm được một chút huyền bí về tinh thần nô dịch của Linh tộc.”
Tinh thần nô dịch của Linh tộc, từ trước tới nay đều là thủ đoạn cường đại nhất khủng bố nhất của bọn hắn.
Chỉ là loại thủ đoạn này có liên quan với tính chất linh thể độc đáo của bản thân Linh tộc, đừng nói mọi người xem không hiểu, cho dù xem hiểu cũng không học được.
Nhưng Tô Trầm nói đã tìm được một chút huyền bí, vậy tuyệt đối không phải “nhìn thấy” đơn giản như vậy, mà tuyệt đối là cấp bậc “có thể học tập” thậm chí “lợi dụng”.
Vừa lúc thứ Chư gia sở trường cũng là phép mê hoặc tâm thần, cùng tinh thần nô dịch của Linh tộc có hiệu quả kỳ diệu như nhau, cho nên Tô Trầm vừa nói có thể tăng lên Hoặc Tâm Bí Pháp của Chư gia, Chư Tiên Dao muốn không có hứng thú cũng không được.
Trên thực tế hoặc tâm pháp môn của Chư gia đã từng được Tô Trầm tăng lên một lần, mà một lần này, tăng lên chỉ sợ lớn hơn nữa.
Quả nhiên Tô Trầm đã nói: “Phép khống chế của Chư gia khác với Linh tộc. Chư gia khống chế lấy mị hoặc làm chủ, chính bởi vậy xưng là hoặc tâm chi thuật, cũng chỉ thích hợp nữ tử sử dụng. Nhưng tinh thần nô dịch của Linh tộc lại không có khác biệt mục tiêu nam nữ, thậm chí bắt đầu đã là khống chế vĩnh cửu. Đây là bởi vì phép khống chế của bọn hắn, trực tiếp xuống tay với thức hải, thông qua phương thức dệt ra mộng cảnh mạnh mẽ rót vào ký ức, phương thức thay đổi tâm tính để đạt thành.”
Đây là lần đầu tiên, Chư Tiên Dao nghe được bí mật về thủ pháp linh hồn nô dịch của Linh tộc, vẫn dựa vào ở trong lòng Tô Trầm, một đôi mắt to vụt sáng: “Mạnh mẽ rót ký ức vào? Nhưng người bị Linh tộc khống chế, đều không mất trí nhớ mà.”
Tô Trầm trả lời: “Bọn họ đương nhiên không mất trí nhớ. Bởi vì bọn hắn mạnh mẽ rót vào không phải ký ức sự kiện, mà là ký ức giá trị, tư tưởng và đạo đức. Bọn hắn rót vào ở trong lòng mục tiêu bị nô dịch ký ức Linh tộc tối thượng, cường hóa loại logic, nhân quả này, như dấu ấn tâm linh, áp đặt ở trong lòng mỗi kẻ bị khống chế. Cảnh này khiến bọn họ mặc dù biết mình là bị nô dịch, cũng cam tâm tình nguyện. Giống như một người từ lúc sinh ra, đã bị giáo dục phải tôn sư trọng đạo, vua muốn thần chết thần không thể không chết. Đó là một loại kết quả giáo hóa tương tự.”
Chư Tiên Dao lập tức nói: “Nhưng giáo hóa có thất bại, nô dịch không có.”
Tô Trầm gật đầu: “Đúng vậy, giáo hóa chung quy là có thất bại, linh hồn nô dịch lại không có. Đó là bởi vì giáo hóa luôn là tầng ngoài, nông cạn, thông qua ngôn ngữ hướng dẫn từng bước, từ bề mặt vào trong ảnh hưởng đối phương. Gặp phải một ít mục tiêu có ý chí bản thân mãnh liệt, thất bại cũng bình thường. Nhưng linh hồn nô dịch thì khác, nó trực tiếp tác dụng ở tâm linh mục tiêu, từ trong ra ngoài sinh ra tác dụng. Trên thực tế vì làm được một điểm này, thủ đoạn của Linh tộc cao minh hơn nhiều. Bọn họ ở trong thức hải mục tiêu bị khống chế tăng thêm một cái linh chủng (chủng: hạt giống, mầm móng).”
“Linh chủng?” Chư Tiên Dao hưng phấn hẳn lên.
Thứ Tô Trầm lúc trước nói, còn chưa tính là quá cơ mật. Nhân tộc và Linh tộc tiếp xúc nhiều năm như vậy, ít nhiều cũng biết một chút chuyện Tô Trầm vừa rồi nói, chỉ là không rõ ràng được như hắn.
Nhưng ‘linh chủng’ từ này, Chư Tiên Dao vẫn là lần đầu tiên nghe nói.
“Đúng, linh chủng!” Tô Trầm nói rất khẳng định: “Linh chủng giấu phi thường bí ẩn, nếu không phải lục linh hợp thể này, ta còn thật không biết mấu chốt linh hồn nô dịch ở đây.”
Lục linh hợp thể bản chất là sáu tên Linh tộc độc lập, tuy bởi trận pháp hợp lại với nhau, nhưng dù sao không phải cá thể độc lập thật sự, do đó cũng tồn tại chỗ thiếu hụt.
Hợp thể làm mục tiêu của bọn họ phóng to, đồng thời cũng tồn tại chỗ thiếu hụt rõ ràng, Tô Trầm lại bảo Chư Tiên Dao vận dụng Lục Thần Thứ, cho quái vật hợp thể này một đòn trí mạng, rốt cuộc khiến hắn bại lộ ra khuyết điểm của bản thân, cũng khiến Tô Trầm hiểu rõ bộ phận bí mật về linh hồn nô dịch.
Thì ra cái gọi là linh chủng, thật ra chính là một cái ý thức con độc lập.
Khi Linh tộc sử dụng linh hồn nô dịch đối với mục tiêu, thật ra là từ bản thân tách ra một cái ý thức con, sau đó thông qua tinh thần đâm xuyên trực tiếp gieo vào trong thức hải mục tiêu, khống chế và ảnh hưởng tâm linh của mục tiêu. Bởi vì là cần chia lìa ý thức của bản thân, mà Linh tộc lại là linh thể, cho nên mỗi một lần thi triển linh hồn nô dịch, đều sẽ tạo thành ảnh hưởng nhất định đối với thực lực của bản thân.
Đặc điểm lớn nhất của linh chủng khống chế chính là nó kế thừa hoàn mỹ ý thức của Linh tộc, ý thức của Linh tộc không có lúc nào là không thay đổi ý chí của mục tiêu, khiến mục tiêu rõ ràng ký ức vẫn còn, lại cam tâm tình nguyện cho Linh tộc nô dịch. Bởi vì ý chí đó không phải ý chí mục tiêu, mà là ý chí của Linh tộc.
Linh chủng bị che giấu phi thường hoàn mỹ, rất khó phát hiện, đồng thời còn có đặc tính tự hủy. Một khi gặp tuần tra, linh chủng sẽ lựa chọn tự hủy, do đó không cho bất luận kẻ nào cơ hội quan sát.
Bao nhiêu năm rồi, Linh tộc đã khống chế vô số mục tiêu, nhưng dựa vào ý thức độc lập cùng đặc điểm tức thời tự hủy, chưa từng để người ta phát hiện nó tồn tại.
Thẳng đến lục linh hợp thể này xuất hiện.
Con hợp thể quái này là kết quả của ý chí phi chủ quan, bản thân đã là bị động xuất hiện, chỉ thuộc loại bất ngờ. Quan trọng nhất là, làm hợp thể quái, ý chí của hắn không thể tránh được xuất hiện hỗn loạn trình độ nhất định.
Tô Trầm bảo Chư Tiên Dao dùng Lục Thần Thứ đâm gã, kích phát bản năng chiến đấu của gã, vì thế gã liền không ngừng phóng thích tinh thần nô dịch đánh trả.
Nhưng ngại là Tô Trầm có Tâm Linh Bích Lũy, căn bản mặc kệ gã ra tay, ngược lại nhân cơ hội quan sát. Không những như thế, Lục Thần Thứ làm tinh thần của hợp thể quái tê dại, tốc độ ra tay cũng giảm bớt rất nhiều. Ý chí hỗn loạn, tự do bị trói buộc, lại thêm Lục Thần Thứ mang đến thống khổ, khiến hợp thể quái rốt cuộc lộ ra dấu vết, cũng để Tô Trầm quan sát được phương thức linh chủng tồn tại và ra tay.
“Lối suy nghĩ xảo diệu, thủ pháp hoàn mỹ.” Ở sau khi giải thích sự huyền bí của linh hồn nô dịch, Tô Trầm phát ra tán thưởng chậc chậc: “Nhưng quan trọng nhất là, nó thật ra cũng không xa xôi như chúng ta nghĩ.”
Mắt Chư Tiên Dao sáng lên: “Ý của chàng là nói...”
“Nhân tộc có thể học!” Tô Trầm trả lời.
Một câu, đã đánh tan chỗ dựa lớn nhất Linh tộc vạn năm qua xưng hùng thế giới.
Đúng vậy, Nhân tộc có thể học.
Thủ pháp chế tạo linh chủng tuy phức tạp, nhưng thật ra có thể học tập. Chẳng qua yêu cầu học tập sẽ tương đối cao, cũng tương đối phức tạp, hiệu quả cũng sẽ không tốt hơn Linh tộc, nhưng tóm lại là có thể học tập và sử dụng.
Nhưng đây còn không phải điều quan trọng nhất.
Trên thực tế Tô Trầm cũng không hy vọng đem bí mật linh chủng truyền bá ra, một cái Linh tộc đã đủ làm người ta chán ghét, để càng nhiều người học được đi khống chế người khác, cũng không phải chuyện gì tốt.
Nhưng đã biết bí mật linh chủng, thì có thể đúng bệnh hốt thuốc tìm ra thủ đoạn chống lại linh hồn nô dịch.
Như lúc trước, thủ pháp dựa vào hôn mê để chống lại linh hồn nô dịch, rốt cuộc có thể vứt bỏ rồi.
Ý thức được một điểm này Chư Tiên Dao lập tức hưng phấn hẳn lên, túm áo Tô Trầm kêu: “Ta mặc kệ, chàng nhất định phải dạy ta phép linh chủng.”
Tô Trầm cười nói: “Ta có thể dạy nàng, nhưng nàng phải cam đoan, phép này không truyền. Nếu không... Thiên hạ tất loạn.”
“Ừm!” Chư Tiên Dao rất nghiêm túc gật đầu: “Ta nếu học được cái này, sau đó khống chế một lượng lớn Linh tộc cho ta sử dụng, như vậy có thể làm được rất nhiều chuyện cho phu quân, cũng không cần chuyện gì cũng để Khinh La tỷ tỷ gánh vác.”
Quả nhiên, vẫn là ý tứ không muốn Cố Khinh La giành hết cái tốt sao, Tô Trầm thầm nghĩ.
Nhưng cũng tốt.
Cố Khinh La có được Chúc Long huyết mạch, chấn nhiếp bát phương. Chư Tiên Dao cũng nên có chút tuyệt kỹ, lấy lực lượng huyết mạch của nàng, lại thêm phép nô dịch của Linh tộc, nói không chừng thật sự có thể đắp nặn ra một cường giả khống chế.
Nếu như vậy... Hắc hắc, khống chế một đám Linh tộc cho ta sử dụng.
Cảnh này, nghĩ chút thôi quả thật rất có cảm xúc.