Chương 1317 Thương Huyết
Tô Trầm liên tục bay về phía trước.
Trên bầu trời mây trắng chậm rãi trôi, thoáng đãng vô biên, không nhìn thấy Linh tộc nào cả.
Nhưng Tô Trầm biết, bọn họ ở ngay nơi đó, ẩn nấp ở nơi nào đó của bầu trời.
Đáng tiếc tên Linh tộc bị hắn giết kia chỉ là Linh tộc bậc thấp, phụ trách gác điểm quan sát, ngay cả hắn cũng không biết trung tâm núi Thiên Từ ở đâu, có thể thấy được Linh tộc che giấu đối với địa điểm này quả thực bí ẩn.
Bay mãi đến nơi cao hai vạn trượng, cũng chưa thấy được trung tâm ở đâu.
Tô Trầm biết đÁm Linh tộc này ẩn nấp cực xảo diệu, xem ra không dễ dàng tìm được rồi. Nghĩ một chút, đột nhiên ‘hừ’ một tiếng, đã phát động Thất Huyết Thiên Địa pháp tướng.
Pháp tướng phát động, thiên địa run rẩy, cả mảng trời liền bao phủ ở dưới uy nghiêm của Tô Trầm.
Tô Trầm phóng thích biên độ lớn nhất uy lực của mình, lay động mọi thứ nơi này, áp lực cực lớn đè ép toàn bộ tồn tại chung quanh. Nhưng nơi này trống trơn, cũng không thể hiện ra được sóng gió gì.
Nhưng rất nhanh, Tô Trầm đã cảm thấy một tia khác thường.
Ở khu vực nào đó dưới pháp tướng của mình bao phủ, tựa như có một mảnh nhỏ không gian không chịu mình khống chế.
Nói chính xác, khi dòng lực lượng của hắn đi qua nơi đây, sẽ có một chút xói mòn và độ lệch.
Tô Trầm nhanh chóng tìm được chỗ lực lượng khác thường, đó là một mảng không vực yên tĩnh, thoạt nhìn cái gì cũng không có, chỉ trừ một đám mây phiêu đãng ở nơi đó.
Đám mây kia bình thường như thế, đặt chung một chỗ với mây khác tuyệt đối không phân biệt được. Nhưng rơi vào trong mắt Tô Trầm, lại lập tức nhìn ra mây này không tầm thường.
Mây này hoàn toàn bất động.
Không chỉ có bản thân nó bất động, cho dù là bị lực lượng khổng lồ như vậy của Tô Trầm đè ép, nó cũng vẫn như cũ không chút dao động.
Nhưng có vấn đề, chính là mây này thật sự quá nhỏ.
Nhỏ đến mức xấp xỉ phòng ốc bình thường.
Hơn nữa trên mây kia, Tô Trầm chưa tìm được bất cứ thứ gì.
Đây là chuyện gì?
Tô Trầm nghĩ một chút, bay tới mây kia, cẩn thận tìm tòi trên dưới một phen, thậm chí ngay cả Vi Sát Chi Nhãn cũng mở ra, dưới thần quang lưu chuyển, rốt cuộc phát hiện manh mối.
Đó là một hạt tro bụi.
Một hạt tro bụi thật nhỏ, nằm ở chỗ trung ương đám mây, nếu không nhìn kỹ, căn bản không nhìn thấy được.
Nhưng ở một khắc rơi vào trong mắt Tô Trầm, hắn nở nụ cười.
“Tìm được ngươi rồi!” Tô Trầm nhẹ nhàng lẩm bẩm một câu, lấy tay chạm về phía tro bụi kia.
Rõ ràng chỉ là một hạt tro bụi, nhưng ngay tại một khắc Tô Trầm chạm đến, trước mắt đột nhiên ‘Ầm’ một cái, vật đổi sao dời, toàn bộ thế giới đều đã thay đổi.
Tô Trầm phát hiện mình đã ở trong một mảng không gian mênh mông, đứng ở trước một tòa điện phủ thần thánh.
Trong đại điện dựng sừng sững một tấm bia đá thật lớn, chung quanh tấm bia đá khắc đầy phù văn đồ lục trận pháp bí ẩn thâm ảo, vô số Linh tộc đang vây quanh nó làm điều gì đó.
Tô Trầm xuất hiện khiến toàn bộ Linh tộc đồng thời ngạc nhiên, cùng nhau ngẩng đầu nhìn Tô Trầm.
Sau đó là thành lập tiếng hô hào tinh thần vang lên.
“Kẻ địch đánh tới!”
Sóng tinh thần mạnh như sóng biển cuồn cuộn ập tới.
“Đây không phải là đạo đãi khách!” Tô Trầm cười to nói, trong tiếng cười ẩn chứa uy áp mạnh mẽ, trực tiếp đem sóng tinh thần đánh tới áp chế.
Đây là mấy chục tên Linh tộc cùng lúc tấn công, cho dù không thể chồng chất, uy lực cũng không thể xem nhẹ, lại bị Tô Trầm lấy sức một người áp chế, có thể thấy được tinh thần lực cường đại của hắn.
ĐÁm Linh tộc kia ngây người, sau đó phản ứng lại.
“Là Tô Trầm, hắn là Vô Cực tông chủ Tô Trầm!”
Thanh âm mới đầu là khủng hoảng, nhưng sau đó liền tràn ngập hưng phấn.
“Giết Tô Trầm, nguy cơ Linh tộc tự giải!”
“Giết Tô Trầm, cứu vớt Linh tộc ta!”
Toàn bộ Linh tộc đều cao giọng rít gào lên.
Từng cái gai tinh thần vô hình như mưa rào lao về phía Tô Trầm, toàn bộ Linh tộc lập tức điên hết rồi, ngay cả đầu mối cũng mặc kệ.
“Ồ, bày trận lớn như vậy.” Tô Trầm cười nói: “Đáng tiếc, không đủ đâu!”
Hắn nói xong vỗ tay, Thất Huyết Thiên Địa pháp tướng một lần nữa triển khai, thổi quét toàn bộ không gian.
Thất Huyết Thiên Địa Tướng công phòng một thể, bất cứ thủ đoạn công kích nào ở dưới Thất Huyết Thiên Địa Tướng ảnh hưởng đều suy yếu trước ba phần, cũng bao gồm công kích loại tinh thần. Tiếp theo là một con giao long thật lớn bay lên trời, đầu như mỹ nữ, chính là Mộng Giảo pháp tướng, toàn lực thi triển, xây dựng thần quốc trong mộng, toàn bộ tinh thần đâm vào thần quốc trong mộng này, đều biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Tô Trầm đã cười to nói: “Vẫn là nhìn ta đi.”
Nâng tay vỗ về phía mặt đất, chỉ thấy trên mặt đất nháy mắt hiện ra mảng lớn phù văn bí lục, bay lên không trung lóng lánh ra hào quang kinh người.
Tiếp theo liền nhìn thấy một mảng lửa từ trong mặt sàn dần dần dâng lên, thế mà lại cấu thành một con rồng lửa khổng lồ.
Chúc Long!
Tô Trầm nghiên cứu đối với Cố thị huyết mạch rốt cuộc tiến thêm một bước, có thể tái hiện trình độ nhất định uy năng của Chúc Long, lại kết hợp sở trường của bản thân, thần thông Hỏa Phượng rốt cuộc lại lần nữa tấn thăng, thành thần thông hỏa long.
Nhưng bây giờ thật ra còn chỉ có thể gọi là hỏa long, không thể gọi là Chúc Long, cách uy năng Chúc Long chân chính còn quá xa.
Nhưng mạnh hơn Hỏa Phượng trong quá khứ, thời khắc này vừa xuất hiện, năng lượng ngọn lửa khủng bố trong tích tắc thổi quét toàn trường, đem toàn bộ Linh tộc áp chế.
“Tô Trầm, liều toàn bộ sinh mệnh tộc ta ở đây, cũng phải khiến ngươi chết ở nơi này!”
Trong tiếng rít gào phẫn nộ, một gã Linh tộc bay lên, hướng Tô Trầm mở ra cái mồm to.
Một cái đầu quỷ ảo ảnh bỗng xuất hiện, lao về phía Tô Trầm để cắn xé.
“Giảo Hồn Lô?” Trong lòng Tô Trầm rùng mình.
Giảo Hồn Lô là một loại áo thuật phi thường quỷ dị, lại thuộc về riêng Linh tộc. Loại đầu quỷ này vô hình vô chất, tựa như không chịu bất cứ nguyên lực nào ảnh hưởng, đối với mục tiêu công kích thì càng tử chiến không ngừng, một khi bị nó cắn trúng, sẽ chịu tổn thương linh hồn thật lớn, là một loại khiến người ta đau đầu nhất trong các loại bí thuật chiến đấu Linh tộc phát minh, chỉ có trưởng lão bậc cao mới có thể dùng đến. Bởi vì có đặc tính bất diệt, có thể nói tương đối khó chơi.
Nhưng nó bất diệt cũng là tương đối.
Thời khắc này Tô Trầm liên tục ra tay vài lần, chưa thể tiêu diệt Giảo Hồn Lô, ngay cả hỏa long thần thông cũng chỉ khiến hào quang của nó hơi ảm đạm một phen, ngược lại ép Tô Trầm liên tục lắc mình tránh lui vài cái, nó lại vẫn như cũ không chết không ngừng cuốn tới.
Trong mắt Tô Trầm chợt lóe ánh sáng lạnh lẽo: “Thực cho rằng mình là bất hủ bất diệt sao?”
Ngay tại thời điểm Giảo Hồn Lô kia lại lần nữa tới gần, thân hình Tô Trầm bỗng chợt lóe biến mất không thấy, biến mất theo còn có Giảo Hồn Lô kia.
ĐÁm Linh tộc ngạc nhiên, ngay sau đó Tô Trầm đã một lần nữa xuất hiện, Giảo Hồn Lô lại không thấy bóng dáng nữa.
Tô Trầm khinh thường nói: “Giảo Hồn Lô cái gì, trước mặt hư không sụp đổ, vẫn như cũ là cặn bã.”
Thế mà lại đem Giảo Hồn Lô kia trực tiếp dẫn tới trong hư không hủy diệt rồi.
Hư không bây giờ chính là sát khí lớn nhất của Tô Trầm, có cái gì đánh không lại thì dẫn đi ném vào bên trong, đối với Tô Trầm mà nói, chỉ có không mang nối, chứ không có không giết được.
Giảo Hồn Lô tuy quỷ dị, mang đi lại thoải mái vô cùng.
Tên Linh tộc cấp cao kia mắt thấy Giảo Hồn Lô không được việc gì, hai mắt nhuốm máu: “Trả giá sinh mệnh bất hủ của ta, vĩnh hằng chi thương, phóng thích phẫn nộ của ngươi đi. Thương Huyết!”
Nghe được hai chữ Thương Huyết, sắc mặt Tô Trầm cũng biến đổi chút: “Chơi, thực liều mạng rồi.”
Vội lui về phía sau.
Chỉ thấy không gian đại điện đột nhiên thay đổi màu sắc, biến thành một mảng đỏ rực.
Đồng thời toàn bộ Linh tộc cùng nhau kêu rên lên, phát ra tiếng thét chói tai thống khổ.
Linh thể của bọn họ đang vặn vẹo, đang biến hóa, ở dưới bầu trời màu đỏ tan rã, ngay cả Linh tộc bậc cao kia cũng không ngoại lệ, linh thể cũng đang tan biến.
Nhưng Linh tộc bậc cao lại không kiêng kị sợ hãi, chỉ thù hận nhìn Tô Trầm: “Trả giá toàn bộ thành viên của Linh tộc ta ở nơi này, không tiếc tất cả, cũng phải giết ngươi. Ra đi, Thương Huyết!”
Vì thế không gian đỏ tới mức muốn nhỏ máu này càng đọng lại hơn nữa, mang theo lực lượng vặn vẹo, dục vọng hủy diệt, điên cuồng phân giải mọi thứ chung quanh.
Tô Trầm muốn thử rời khỏi nơi này, hoặc nhảy vào hư không rồi lại đi ra, lại phát hiện đã không thể nhảy đi nữa.
Không gian đã bị phong tỏa.
Nói chính xác, đây là một ý chí khác, một loại lực lượng khác.
Căn cứ cách nói của Linh tộc cổ xưa, thế giới là có ý chí.
Ý chí này chính là trời, là cái gọi là thiên ý.
Là ý thần thánh chí cao vô thượng.
Nó bắt nguồn từ hồng hoang, rơi vào yên lặng, vĩnh hằng hôn mê, vô biên vô hạn.
Nhưng ở dưới một ít điều kiện cần thiết, có thể đánh thức nó, chấp hành ý chí của nó.
Ý chí cổ xưa thê lương này vốn không có định hướng, nhưng nếu gieo vào tín niệm, liền có thể tạm thời trở thành ý của trời xanh.
Đây là nguồn gốc của Thương Huyết.
Cái gọi là Thương Huyết, tức là máu của trời.
Linh tộc trả giá lượng lớn sinh mệnh Linh tộc hướng trời hiến tế, không, không phải hiến tế, là đánh thức, là chọc giận, là để thương thiên đổ máu.
Thương thiên mất máu mà giận, Thương Huyết ẩn chứa cơn giận của thương thiên, mang theo lực lượng hủy diệt tuyệt đối giáng thế.
Đó là lực lượng hoàn toàn khác với cơn bão hư không hủy diệt, lại có tính hủy diệt như nhau, ngay cả Tô Trầm cũng không chống cự được.
Đúng vậy, hắn không chống đỡ được.
Tô Trầm có thể chống đỡ được năng lượng hư không hủy diệt, là vì hắn nắm giữ hư không pháp tắc. Hắn thật ra không phải cứng rắn đối kháng, mà là thuận theo hư không pháp tắc, do đó không chịu hư không thương tổn. Ngươi thực bảo hắn cứng rắn chống đỡ năng lượng hư không, hắn vẫn như cũ không chống đỡ được.
Mà Thương Huyết chi uy, uy lực tương đương năng lượng hư không, Tô Trầm lại không hiểu thiên ý, không dùng khéo mà tránh được.
Cho nên thời khắc này nhìn thấy Thương Huyết xuất hiện, da đầu Tô Trầm cũng phát tê.
Nhưng may mắn là, Thương Huyết phiên bản hoàn toàn, Tô Trầm khẳng định không chống lại được, Thương Huyết trước mắt Linh tộc dùng ra, lại khẳng định không phải phiên bản hoàn toàn.
Điều này khiến Tô Trầm còn có một tia cơ hội.
Thời khắc này mắt thấy không gian càng lúc càng đỏ, ngưng tụ ra nguy cơ rất lớn, ngay cả bản thân Tô Trầm cũng toàn thân cao thấp trào máu ra bên ngoài.
Mắt thấy vậy, Tô Trầm hạ quyết tâm, không lùi mà tiến tới, lạo trực tiếp hướng tấm bia đá chạy đi.
Thời điểm chỉ mành treo chuông, tấm bia đá kia lại thành ngọn cỏ cứu mạng Tô Trầm.
Linh tộc bậc cao thấy thế kinh hãi, theo bản năng muốn ra tay ngăn cản. Nhưng hắn lấy bản thân trả giá kích phát Thương Huyết, linh thể tan rã hơn phân nửa, nào còn có thực lực ngăn trở Tô Trầm.
Chỉ thấy Tô Trầm đã lao tới bên cạnh tấm bia đá, một bàn tay ấn lên tấm bia đá.
Ầm!
Lại là một luồng năng lượng cực lớn bùng nổ.
Nguyên năng chảy xiết!
Tấm bia đá này chính là chỗ khống chế cửa vào Loạn Không giới, vị trí bản thân càng là điểm kết hợp của Loạn Không giới cùng Nguyên Hoang thế giới, Tô Trầm toàn lực kích phát, bùng nổ ra nguyên năng chảy xiết khủng bố vô cùng, trong nháy mắt đó ngay cả Tô Trầm cũng không thể chống đỡ, chỉ cảm thấy nguyên lực toàn thân mình đều đang bạo tẩu, hầu như khiến hắn phát cuồng.
Nhưng chính là lực lượng này xuất hiện, Thương Huyết chi lực liền khựng lại trong nháy mắt.
Thương thiên chi nộ (cơn giận của trời) còn đang sinh thành cũng bởi vậy bị ảnh hưởng, chẳng những chưa tiếp tục sinh thành, ngược lại bắt đầu héo rút.
“Không!!!” Tên Linh tộc bậc cao đã tan rã đến mức chỉ còn một cái đầu phát ra tiếng kêu tuyệt vọng.
Hắn tận mắt thấy, ở dưới cơn lốc nguyên năng ảnh hưởng, Không Gian Thương Huyết lại lần nữa khôi phục bình tĩnh, tan rã từ đây.
Đây là vỏ quýt dày có móng tay nhọn, Thương Huyết khủng bố có thể bị cơn lốc nguyên năng loạn lưu trừ khử, nguyên năng loạn lưu luôn luôn hỗn loạn cuồng bạo lại mang đến an bình như vòng tay của mẫu thân.
Cùng lúc đó.
Phốc!
Tô Trầm khẽ buông tay, bị cơn lốc nguyên năng hung hăng đánh vào trên điện phủ, Tô Trầm ‘Ọe’ phun ra ngụm máu.
Chưa bị Thương Huyết giết chết, lại bị cơn bão nguyên năng mình trước nay không sợ làm bị thương nặng.