← Quay lại trang sách

Chương 1397 Bí Hội

“Xì, cho dù không có ngươi, ta cũng có thể xử lý.”

Trong sân nhỏ, Thường Hòa vẫn còn không phục.

“Đương nhiên đương nhiên, Thường Hòa Thường lão Tam của chúng ta ra tay, tự nhiên là một hơi công thành, dễ như trở bàn tay, là Diệp lão đại nhiều chuyện.” Một tráng hán vác đại chuỳ đi tới, là Vương Tân Triều.

Vì đối phó thần đạo, Vô Cực Tông tổ chức đội diệt ma, người phụ trách cụ thể chính là Diệp Phong Hàn, Vương Tân Triều cùng Thường Hòa.

Diệp Phong Hàn và Thường Hòa tự nhiên không cần phải nói, hai người này là bạn nối khố, Thường Hòa tuy tính tình có chút không đáng tin, thiếu ổn trọng, nhưng hắn tạp học nhiều ở phương diện nào đó cũng là ưu thế, năng lực đơn đấu yếu nhất trong ba người, năng lực thích ứng lại cực mạnh. Về phần Vương Tân Triều cũng là nhân tài mới xuất hiện của Vô Cực Tông, làm việc vững vàng, tác phong đáng tin, cho nên thành nhị đương gia của đoàn đội diệt ma.

Nhìn thấy Vương Tân Triều xuất hiện, Thường Hòa cũng ngẩn ngơ: “Sao hai ngươi đều đến đây?”

“Lục Dục Ma Thần đã buông xuống hình chiếu rồi, ta còn có thể nào không đến.” Diệp Phong Hàn trả lời như thế.

Nhìn thi thể Trương thiên sư, trong mắt tràn ngập sầu lo.

Khe hở hàng rào các vị thần đang to lên, lực lượng thẩm thấu tới cũng càng ngày càng mạnh, áp lực của đội diệt ma cũng càng lúc càng lớn.

Một điểm này từ tà tự chống cự càng ngày càng mạnh có thể thấy được.

Nhưng trong quá trình này, Vô Cực Tông cũng sưu tập được rất nhiều kinh nghiệm quý giá.

Một điểm quan trọng nhất trong đó chính là tiên nguyên có thể khắc chế thần đạo.

Vừa rồi một kiếm kia của Diệp Phong Hàn, sở dĩ có thể bẻ gãy nghiền nát đánh chết hình chiếu Lục Dục Ma Thần, là vì điểm ấy.

Tiêu hao nửa thành (5%) tiên nguyên, đánh chết hình chiếu, tiêu hao vẫn lớn.

Diệp Phong Hàn thầm nghĩ.

Hắn bây giờ giống như trước đây, vẫn là cảnh giới Kim Đan, nhưng lại đã ở dưới sự chỉ điểm của Tô Trầm bù lại vấn đề quá khứ căn cơ không đủ, khiến căn cơ càng thêm vững chắc, đang từ ngụy Kim Đan trở thành chân Kim Đan.

Nhưng dù vậy, nửa thành tiên nguyên Kim Đan cảnh toàn lực công kích, cũng vừa đủ tiêu diệt một hình chiếu ma thần, có thể thấy được tiên nguyên tuy có thể phá thần lực, lại vẫn cần bản thân hùng hậu.

Còn cần một tầng cảnh giới cao hơn!

Không biết sư phụ nghiên cứu ra sao rồi.

Những năm gần đây, Tô Trầm luôn luôn thôi diễn cảnh giới mới tăng lên. Ý đồ kết hợp cảnh giới Hoàng Cực, đem Kim Đan thôi diễn tới một bước cao hơn, hình thành cảnh giới hoàn toàn mới.

Nhưng điều này thoạt nhìn rất khó.

Diệp Phong Hàn cũng không biết có thể thành công hay không.

Mà mặc dù thành công... Lại có đủ hay không?

Thực lực không đủ, thì chỉ có người đến bù vào.

Diệp Phong Hàn nhìn thoáng qua Thường Hòa, lạnh nhạt nói: “Không phải đã hoàn thành Trúc Cơ sao? Lấy lực lượng Trúc Cơ kỳ của ngươi, một đòn toàn lực, tuyệt đối có thể vồ chết hắn, vì sao không dùng?”

Thường Hòa sờ đầu xấu hổ trả lời: “Ta đây không phải vừa đánh nhau là quên mất sao.”

“Hừ!” Diệp Phong Hàn tức giận nói: “Lần sau còn như vậy, sẽ không có ai tới cứu ngươi nữa.”

“Xùy. Không cần ngươi cứu ta cũng sẽ không sao, phải không Tân Triều?”

“Gọi nhị ca.”

“Cút đi, ta sớm muộn gì đánh bại ngươi tự mình làm lão Nhị.”

Vương Tân Triều không để ý đến hắn, đi thẳng đến cạnh thi thể Trương thiên sư, bẻ tay hắn, sau đó hai mắt biến thành màu trắng.

Một lát sau, Vương Tân Triều nói: “Là hắn.”

Hai chữ này ra khỏi miệng, tinh thần Diệp Phong Hàn Thường Hòa đồng thời rung lên: “Xác nhận?”

Vương Tân Triều gật đầu rất khẳng định: “Xác nhận, là thành viên Bí Minh (liên minh bí mật), còn là thành viên quan trọng cấp trưởng lão.”

Nghe được lời này, hai người đồng thời mừng rỡ.

Bí Minh là một liên minh tổ chức kẻ hiến tế bí mật của thần đạo ước chừng nửa năm trước xuất hiện, có thể gia nhập tổ chức này đều là cuồng tín đồ thần đạo, cũng là kẻ tổ chức các loại giáo phái.

Vì đối kháng Vô Cực Tông càn quét, bọn họ nghĩ mọi cách làm việc cùng tổ chức các loại thần đạo hiến tế, bất chấp thủ đoạn.

Vì đối phó bọn họ, đội diệt ma cũng nhọc lòng.

Ba đại thủ lĩnh của đội diệt ma sở dĩ đồng thời xuất hiện ở đây, là vì được biết có thể là thành viên quan trọng của Bí Minh Trương thiên sư đến chỗ này làm việc tà tự, cho nên mới cùng nhau tìm đến.

Về phần Vương Tân Triều, hắn ở trong một trận chiến diệt Linh tộc cơ duyên xảo hợp đạt được linh thuế (thuế: sự lột xác) của một Linh tộc, nắm giữ lực lượng hỏi hồn.

Chỉ cần một người thời gian tử vong chưa vượt qua một canh giờ, ý chí kẻ đó chưa hoàn toàn tan đi, Vương Tân Triều có thể thẩm vấn. Loại thủ đoạn này ngay cả Tô Trầm cũng không biết, trong Nhân tộc chỉ có một mình hắn, có thể nói là vô cùng hiếm có, có một không hai.

Do đó thẩm tử quan (quan thẩm vấn kẻ đã chết), mới là nguyên nhân quan trọng hắn có thể trở thành ba thủ lĩnh diệt ma, mà không phải Trấn Ngục Ma Sát Chùy hắn đại sát bốn phương.

“Còn có ai là thành viên Bí Minh?” Diệp Phong Hàn đã hỏi.

Vương Tân Triều lắc đầu: “Bí Minh tụ hội đều sẽ che giấu thân phận với nhau, chỉ có hội trưởng Bí Minh mới biết được thân phận mọi người. Nhưng Trương thiên sư căn cứ ở chung và suy đoán, ngược lại cũng đoán được thân phận một số người. Nguyệt Thần tế tự Hà Đồ, Mẫu Thần tế tự Vũ tộc Lưu Hương, Cuồng Thần tế tự Âm Quỷ, Hà Bá tế tự Lý Nguyên. Đúng rồi, còn có Mộng Thần tế tự Phi Ngạch, Minh Không.”

“Đều là đối thủ cũ.” Diệp Phong Hàn nói.

Tiếp xúc nhiều với bọn tà tự, cũng quen thuộc lẫn nhau, Vương Tân Triều báo ra tên, Diệp Phong Hàn cũng biết từng người một.

Vương Tân Triều tiếp tục nói: “Lần này Trương thiên sư tới đây, chính là gặp mặt với Phi Ngạch, vì kế hoạch lớn nào đó.”

“Kế hoạch gì?”

“Trọng chấn Mộng Giới.”

Sau khi biết Ảo Mộng Chi Chủ là một trong các vị thần, Tô Trầm đã hạ lệnh cấm Ảo Mộng Không Gian, không cho phép Nhân tộc tiến vào nơi đó nữa.

Đây cũng là thứ từ khi Vô Cực Tông ban bố các loại pháp lệnh tới nay chịu mâu thuẫn nhiều nhất. Dù sao Ảo Mộng Không Gian mang tới cho mọi người tiện lợi thật lớn.

Nhưng Ảo Mộng Không Gian đồng thời cũng là căn cơ Ảo Mộng Chi Chủ tồn tại, bằng vào lượng lớn tinh thần lực chống đỡ, Ảo Mộng Chi Chủ đại khái là một kẻ sống dễ chịu nhất trong các vị thần hôm nay.

Tuy gặp phải bắn ngược thật lớn, Tô Trầm vẫn kiên quyết đem mệnh lệnh chấp hành tiếp.

Quyền lợi nằm mơ vĩnh viễn so ra kém quyền lợi sinh tồn, ở dưới áp chế mạnh mẽ của Vô Cực Tông, mọi người chỉ có thể bóc đi dấu ấn mộng cảnh, tiêu diệt toàn bộ mộng tinh linh, gián đoạn không gian kết nối.

Trong đoạn thời gian đó, một số người rời khỏi tương đối muộn tận mắt nhìn thấy, từng tòa thành mộng ảo đẹp như trong câu chuyện cổ tích bên trong Ảo Mộng Không Gian sụp đổ, vô số mộng tinh linh đáng yêu đảo mắt biến thành ác mộng khủng bố dữ tợn, thê lương kêu khóc.

Mộng đẹp tan vỡ trở thành ác mộng trong lòng mọi người, cũng làm bọn họ hoàn toàn ý thức được tốt đẹp thành lập ở trên hư ảo này là không chân thực cỡ nào.

Nhưng vẫn luôn có một số người, cho dù là hư ảo đẹp đẽ cũng muốn truy cầu.

Bọn họ khát vọng trở lại ngày xưa, đem tất cả đãi ngộ không công bằng bây giờ đều quy kết cho Vô Cực Tông “Làm ác”.

Cho nên tổ chức ý đồ khôi phục Mộng Giới thật ra vẫn luôn tồn tại, ngay cả bản thân Mộng Giới thật ra cũng chưa hoàn toàn tiêu trừ, mà là ở dưới sự chống đỡ của chút ít phần tử ngoan cố, co đầu rút cổ ở góc, kéo dài hơi tàn.

Cho nên thời khắc này nghe được bốn chữ trọng chấn Mộng Giới, Diệp Phong Hàn Thường Hòa đều không cho là đúng.

Thẳng đến một câu sau đó của Vương Tân Triều.

Hắn nói: “Bọn hắn hình như đã có nắm chắc. Phi Ngạch nói, hắn đã đạt được một khối thần tinh của Ảo Mộng Chi Chủ, có thể xây dựng Mộng Giới càng thêm hoàn chỉnh cùng vững chắc.”

“Thần tinh?” Diệp Phong Hàn Thường Hòa nhìn nhau một cái.

“Thứ này là gì?” Thường Hòa hỏi.

“Không rõ, nhưng vạn vật đều có tinh hoa, nguyên lực có nguyên tinh, như vậy thần lực có thần tinh cũng có thể lý giải.” Vương Tân Triều từ từ nói.

Tuy trước đó chưa từng tiếp xúc, nhưng điều này không trở ngại bọn họ nhân danh tư nghĩa, suy một ra ba.

Thường Hòa đã nheo mắt lại: “Vậy nhất định phải điều tra một phen kỹ càng. Biết bọn hắn ở đâu làm việc này không?”

“Ngay tại Lang Tâm Cốc (khe Tim Sói) cách đây không xa, thời gian là ba ngày sau.”

“Quá tuyệt, chúng ta đi chơi bọn hắn một phen!” Thường Hòa kích động nói.

Vương Tân Triều lắc đầu: “Đừng xúc động, trong trí nhớ Trương thiên sư, lần này sẽ có không ít tà tự đến, dựa vào chúng ta chỉ sợ không đủ.”

“Xì, một ít tà tự nho nhỏ mà thôi.” Thường Hòa không chút nào khiêm tốn nói.

Diệp Phong Hàn lại gật đầu: “Quả thật là không quá đủ.”

Thường Hòa trừng mắt: “Ngươi tăng chí khí người khác? Từ khi đội diệt ma thành lập tới nay, chúng ta có bao giờ thua lũ hề đó?”

Diệp Phong Hàn nghiêm mặt trả lời: “Khác. Trước kia lực lượng thần đạo hiến tế còn không mạnh, chúng ta đối phó chỉ là một ít hương dã thôn phu, nói trắng ra, đội diệt ma lúc đó, gặp phải phiền toái lớn nhất là làm sao tìm được tà tự, mà không phải tiêu diệt như thế nào. Cho nên nhân thủ chúng ta thành lập, cũng là lấy điều tra làm chính. Nhưng theo các vị thần tăng mạnh thẩm thấu, lực lượng bọn tà tự kia cũng không ngừng tăng cường. Trong khoảng thời gian này, phản kích đội diệt ma nhận phải tăng cường rõ ràng, thương vong tăng lên chứng cứ rõ ràng. Một gã Trương thiên sư chúng ta tự nhiên không sợ, nhưng nếu là mười tên trăm tên, vậy thì đau đầu.”

“Vậy ý của ngươi là cần hướng bên trên xin giúp đỡ?” Thường Hòa có chút không cam lòng.

“Ta đã đem tin tức gửi cho phó tông chủ, cụ thể quyết đoán như thế nào, do bọn họ định ra đi.” Diệp Phong Hàn làm việc ổn trọng, tuyệt không liều lĩnh, đây cũng là nguyên nhân hắn có thể đi đến bây giờ, được ủy thác trọng trách.

Sau khi có hộp thông tin, Vô Cực Tông trả lời tin tức rất nhanh.

Chiều cùng ngày, Diệp Phong Hàn đã nhận được tin tức.

Nhưng một khắc nhìn thấy tin tức, hắn cũng ngẩn ra.

Buông cái hộp xuống, Diệp Phong Hàn nói: “Bên trên có trả lời.”

“Cái gì?”

“Sư phụ tự mình tới đây.”

“Cái gì?” Thường Hòa Vương Tân Triều đồng thời kinh hãi.

Tô Trầm muốn đích thân tới đây?

“Ừm!” Diệp Phong Hàn rất khẳng định gật gật đầu, nhắc lại một lần nữa: “Sư phụ tự mình đến!”