← Quay lại trang sách

Chương 637 Cút xa một chút!

Trong tinh không, nữ tử váy trắng lặng lẽ đứng đó, phía sau nàng, mái tóc dài nhẹ nhàng bay bay.

Mà bốn phía tinh không yên tĩnh không một tiếng động.

Qua một lúc lâu, nữ tử váy trắng đi về phía xa, chẳng mấy chốc đã biến mất ở cuối chân trời tinh không mênh mông.

Thành Trật Tự.

Sau khi Tiểu Thất trở về, lập tức hạ lệnh cho toàn bộ Hỗn Độn Vũ Trụ!

Chiêu mộ nhân tài!

Thần Quốc chiêu mộ nhân tài, đối với toàn bộ người của Hỗn Độn Vũ Trụ mà nói, chắc chắn là một chuyện tốt trời ban!

Đặc biệt là khoa cử!

Trước kia, thực lực là trên hết, không có thực lực, cho dù ngươi có học vấn uyên bác đến đâu cũng chỉ là phù du.

Nhưng hiện tại thì khác, cho dù ngươi không tu luyện, chỉ cần ngươi có tài năng học thức thật sự, đều có thể học tập và ứng dụng, hơn nữa, ở Thần Quốc, địa vị của văn nhân thật sự không phải tầm thường!

Võ công để bình thiên hạ, văn trị để an bang!

Không chỉ như thế, rất nhiều cường giả còn phải tuân theo mệnh lệnh của một số văn nhân.

Điều này trước kia hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi!

Ngoài chế độ khoa cử, Thần Quốc còn làm rất nhiều việc có lợi cho mấy Hoang giới ở khu vực này, ví dụ như dẫn tới rất nhiều linh mạch và long mạch, điều này khiến cho linh khí ở khu vực này cũng dần dần trở nên nồng đậm!

Hơn nữa, người ở khu vực này cũng có thể gia nhập thế lực Thần Quốc để học tập!

Trước kia, tài nguyên chủ yếu ở khu vực này đều bị các thế lực như Trật Tự Minh nắm giữ, người bình thường muốn tăng cao thực lực rất khó, nhưng bây giờ, con đường mà bọn họ muốn tăng cao thực lực có rất nhiều!

Trong khoảng thời gian ngắn, càng ngày càng có nhiều người công nhận Thần Quốc!

Quy tâm!

Sau khi Thần Quốc thống nhất toàn bộ Hỗn Độn Vũ Trụ, không hề có hành động đốt phá cướp bóc, hơn nữa còn mang đến vô số lợi ích cho khu vực này, điều này khiến cho những người ở phía dưới bắt đầu đồng lòng với Thần Quốc!

Trong một đại điện.

Tiểu Thất ngồi ở vị trí đầu, trước mặt nàng có tới hơn hai trăm người, những người này đều là người của Nội Các.

Người đứng đầu là một lão giả tóc bạc mặc áo trắng.

Người này chính là Thần Tướng Dịch Văn Phu của Thần Quốc, ở Thần Quốc có địa vị tôn quý, ngay cả Tiểu Thất cũng phải gọi một tiếng lão sư một cách kính trọng!

Dịch Văn Phu nhìn về phía Tiểu Thất: "Bệ hạ, ta nghe nói người muốn chinh phạt các vũ trụ khác?"

Tiểu Thất gật đầu: "Lão sư có ý kiến gì không?"

Dịch Văn Phu khẽ thở dài: "Bệ hạ, Hỗn Độn Vũ Trụ đã đủ rộng lớn rồi, Thần Quốc chúng ta muốn quản lý tốt Hỗn Độn Vũ Trụ cũng không phải là chuyện đơn giản, nếu lại đi chinh phạt các vũ trụ khác nữa, ta e rằng sẽ hao người tốn của!"

Tiểu Thất im lặng.

Dịch Văn Phu lại nói: "Ta cho rằng, hiện tại chúng ta nên quản lý tốt Hỗn Độn Vũ Trụ, khiến cho toàn bộ Hỗn Độn Vũ Trụ trở nên cường đại hơn so với trước kia."

Tiểu Thất gật đầu, "Lão sư nói rất đúng, tuy nhiên, chúng ta không thể không có lòng phòng bị người khác, Thần Quốc chúng ta, cho dù không thống nhất toàn bộ bốn chiều, nhưng cũng phải luôn sẵn sàng đối mặt với đủ loại thử thách."

Dịch Văn Phu gật đầu, "Đúng vậy, Thần Quốc chúng ta nhất định phải đủ cường đại."

Tiểu Thất nói: "Lão sư, chuyện trong nước tạm thời giao cho người xử lý, ta muốn bế quan một thời gian."

Dịch Văn Phu nhìn về phía Tiểu Thất, "Bệ hạ muốn đột phá?"

Tiểu Thất gật đầu.

Nghe vậy, trong lòng Dịch Văn Phu mừng rỡ, thực lực của Tiểu Thất càng mạnh thì đồng nghĩa với việc Thần Quốc càng mạnh!

Có thể nói, sự cường đại của Tiểu Thất có lợi ích rất lớn đối với toàn bộ Thần Quốc!

Tiểu Thất nói xong liền đứng dậy rời đi!

Trong điện, tất cả mọi người khẽ hành lễ, sau đó lui ra.

Trên một hành lang, Tiểu Thất chậm rãi bước đi, bên cạnh nàng là Nam Cung Uyển!

Chẳng mấy chốc, Tiểu Thất đi tới phòng của Diệp Huyền, nàng định bước vào, đột nhiên, nàng nhíu mày, rồi dừng lại.

Nam Cung Uyển hỏi: "Bệ hạ?"

Tiểu Thất nói: "Hắn muốn đột phá!"

Nam Cung Uyển liếc nhìn phòng của Diệp Huyền, không nói gì.

Tiểu Thất xòe lòng bàn tay, Thiên Tru Kiếm xuất hiện trên tay nàng.

Thanh kiếm này, nàng vẫn chưa trả lại cho Diệp Huyền.

Nhìn thanh kiếm trong tay, Tiểu Thất khẽ nói: "Không biết là ta đa nghi hay là gì, luôn cảm thấy ngươi có chút bài xích ta, đúng không?"

Thiên Tru Kiếm im lặng!

Tiểu Thất mỉm cười, nàng buông tay, "Vào đi!"

Thiên Tru Kiếm không chút do dự, nó lập tức hóa thành một đạo kiếm quang bay vào trong phòng Diệp Huyền.

Nam Cung Uyển trầm giọng nói: "Thanh kiếm này thật sự không có mắt nhìn!"

Tiểu Thất lắc đầu, "Thanh kiếm này không thích hợp với ta, thích hợp với hắn!"

Nam Cung Uyển không nói gì nữa.

Tiểu Thất lại nói: "Sau khi hắn ra ngoài, bảo hắn đến phòng tu luyện và Tàng Thư Các của ta, nếu hắn có yêu cầu gì, hãy cố gắng hết sức giúp đỡ hắn."

Nam Cung Uyển có chút kinh ngạc, "Bệ hạ..."

Tiểu Thất nhẹ giọng nói: "Làm theo đi!"

Nói xong, nàng xoay người rời đi.

Tại chỗ, Nam Cung Uyển im lặng.

Ba ngày sau, Diệp Huyền bước ra khỏi phòng.

Bên ngoài phòng, Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, ánh nắng chiếu lên khuôn mặt hắn, ấm áp, rất dễ chịu.

Một lúc lâu sau, Diệp Huyền hít sâu một hơi!

Phá Không Cảnh!

Sau khi thôn phệ mười lăm thanh kiếm Tạo Hóa Cảnh, hắn đã từ Ngự Pháp Cảnh đạt tới Phá Không Cảnh.

Đương nhiên, cảnh giới vẫn còn hơi thấp, bởi vì hiện tại hắn cách Đế Cảnh còn tới mấy đại cảnh giới!

Nhưng hắn chỉ có thể dừng lại ở đây, bởi vì không còn đủ kiếm để dùng nữa!

Hơn nữa, tác dụng của kiếm cấp bậc Tạo Hóa Cảnh ngày càng nhỏ.

Phải nghĩ cách kiếm được kiếm cấp Đạo Cảnh để thôn phệ!

Lúc này, Nam Cung Uyển xuất hiện trước mặt Diệp Huyền, nàng liếc nhìn Diệp Huyền: "Bệ hạ đã dặn dò, bảo ta dẫn ngươi đến phòng tu luyện và Tàng Thư Các của người.

Truyện được đăng tải duy nhất tại TruyenTV:"

Diệp Huyền nhìn về phía Nam Cung Uyển: "Phòng tu luyện của Tiểu Thất?"

Nam Cung Uyển trầm giọng nói: "Diệp Huyền, ngươi có thể đừng gọi bệ hạ như vậy được không?"

Diệp Huyền hỏi: "Vậy ngươi thấy ta nên gọi như thế nào?"

Nam Cung Uyển nói: "Ngươi gọi thẳng tên bệ hạ như vậy là rất bất kính!"

Diệp Huyền đi tới trước mặt Nam Cung Uyển, cười nói: "Ta không thấy là bất kính, trong lòng ta, ta xem nàng ấy như bằng hữu, gọi tên bằng hữu thì có làm sao?"

Nam Cung Uyển nhìn Diệp Huyền, không nói gì.

Diệp Huyền tiếp tục nói: "Có phải ngươi cảm thấy ta không có tư cách làm bằng hữu với nàng ấy không?"

Nam Cung Uyển lạnh nhạt nói: "Đây là ngươi nói đấy nhé!"

Diệp Huyền cười nói: "Đây là chuyện của ta và nàng ấy, không liên quan gì đến ngươi, đúng không?"

Nam Cung Uyển nhìn Diệp Huyền: "Diệp công tử, người của Thần Quốc chúng ta không thích ngươi lắm đâu!"

Diệp Huyền hỏi ngược lại: "Ta cần các ngươi thích sao?"

Nam Cung Uyển nhìn Diệp Huyền hồi lâu, cuối cùng, nàng xoay người rời đi: "Đi theo ta!"

Diệp Huyền nhún vai, sau đó đi theo Nam Cung Uyển, rất nhanh, Nam Cung Uyển dẫn hắn tới phòng tu luyện của Tiểu Thất.

Phòng tu luyện của Tiểu Thất không lớn lắm, mà trong phòng tu luyện này có bày mười hai thanh kiếm!

Mười hai thanh kiếm cấp bậc Đạo Cảnh!

Nhìn thấy mười hai thanh kiếm này, Diệp Huyền lập tức ngây người.

Lúc này, Nam Cung Uyển đột nhiên nói: "Mười hai thanh kiếm này đều là do các đời quốc chủ của Thần Quốc chúng ta thu thập, chủ nhân của mỗi thanh kiếm, về cơ bản đều đã từng đạt đến Siêu Phàm Kiếm Thần!"

Nói xong, nàng liếc nhìn Diệp Huyền: "Ngươi hiểu ý ta chứ?"

Diệp Huyền nghiêm mặt nói: "Ý gì?"

Nam Cung Uyển nhìn chằm chằm Diệp Huyền: "Đừng có giả ngu với ta, những thanh kiếm này ngươi không được động vào!"

Diệp Huyền hỏi: "Tiểu Thất nói với ngươi là ta không được động vào sao?"

Nam Cung Uyển có chút tức giận: "Ngươi..."

Diệp Huyền suy nghĩ một chút, rồi nói: "Nam Cung quốc sĩ, lần đầu tiên chúng ta gặp mặt, ấn tượng của ta với ngươi rất tốt, bởi vì trên người ngươi có khí chất ung dung. Nhưng hiện tại, ngươi là vì ta, hay là vì chính mình, mà lại trở nên nóng nảy như vậy?"

Nam Cung Uyển nhìn Diệp Huyền, không nói gì.

Diệp Huyền lạnh nhạt nói: "Tiểu Thất là Thần Chủ của ngươi, nhưng không phải của ta, chuyện của ta và nàng ấy, tốt nhất ngươi đừng xen vào, ngươi cũng không có tư cách xen vào, đây là lần cuối cùng ta nói chuyện với ngươi một cách khách sáo, lần sau mà còn lải nhải, ta nhất định sẽ không khách sáo nữa đâu."

Nói xong, hắn lạnh lùng liếc nhìn Nam Cung Uyển: "Chọc giận ta, ta nhất định sẽ chém chết ngươi!"

Nam Cung Uyển nhìn Diệp Huyền: "Ngươi đang uy hiếp ta sao?"

Lời vừa dứt, phía sau nàng đột nhiên xuất hiện hai tên áo đen.

Diệp Huyền nhìn Nam Cung Uyển, ngay sau đó, một thanh phi kiếm chém thẳng về phía Nam Cung Uyển.

Mà phía sau Nam Cung Uyển, hai tên áo đen đột nhiên xuất hiện trước mặt nàng, hai người đồng thời ra tay, thế nhưng, khi kiếm của Diệp Huyền chém xuống, hai người lập tức bị chém bay!

Diệp Huyền bước lên một bước, tay cầm Thiên Tru Kiếm chém thẳng về phía đầu Nam Cung Uyển.

Nam Cung Uyển nheo mắt, lùi về phía sau, trực tiếp ra khỏi phòng tu luyện, tuy nhiên, thanh kiếm của Diệp Huyền vẫn ở trên đỉnh đầu nàng.

Nếu một kiếm này chém xuống, nàng chắc chắn sẽ bị chém thành nhiều mảnh!

Rất ít thứ có thể đỡ được Thiên Tru Kiếm!

Đúng lúc này, một thanh trường đao đột nhiên chém lên Thiên Tru Kiếm của Diệp Huyền.

⚝ ✽ ⚝

Thiên Tru Kiếm rung lên dữ dội, bay ngược về tay Diệp Huyền.

Mà trước mặt Nam Cung Uyển, xuất hiện một nam tử trung niên.

Diêm Đao!

Nam tử trung niên bịt mắt, tay phải đặt trên chuôi đao, khí thế của hắn khóa chặt Diệp Huyền.

Diệp Huyền nhìn Diêm Đao, ngay sau đó, một tòa tháp nhỏ hư ảo xuất hiện giữa lông mày hắn!

Nhìn thấy tòa tháp nhỏ hư ảo này, Diêm Đao nhíu mày, còn sắc mặt Nam Cung Uyển thì lập tức đại biến, nàng quát lên: "Diệp Huyền, ngươi bị điên à?"

Giới Ngục Tháp!

Uy lực của tòa tiểu tháp này, nàng đã được chứng kiến, có thể nói, toàn bộ Thần quốc, e rằng chỉ có Tiểu Thất mới có thể miễn cưỡng ngăn cản tòa tiểu tháp này!

Đúng lúc này, tòa Giới Ngục Tháp kia đột nhiên chấn động dữ dội, trực tiếp lơ lửng trên đỉnh đầu Diêm Đao, bị Giới Ngục Tháp bao phủ, toàn bộ thân thể Diêm Đao trực tiếp bị một cỗ lực lượng cường đại khóa chặt, mà trên đỉnh đầu hắn, xuất hiện một chữ "Tù" màu đỏ như máu!

Nhìn thấy một màn này, sắc mặt Nam Cung Uyển lập tức trắng bệch, nếu như Diêm Đao bởi vì nàng mà bị Diệp Huyền chém giết, vậy nàng thật sự là tội lỗi lớn!

Phải biết, cường giả như Diêm Đao, ở bên trong Thần quốc cũng là rất ít có, có thể nói là lực lượng đứng đầu Thần quốc!

Nàng không ngờ Diệp Huyền lại điên cuồng như vậy, nói muốn giết người là thật sự ra tay!

Nam Cung Uyển trầm giọng nói: "Diệp công tử, vừa rồi là ta không đúng, mong ngươi đại nhân đại lượng, đừng so đo với ta."

Nhưng mà, Diệp Huyền không có dừng lại, mà phía dưới Giới Ngục Tháp kia, thân thể Diêm Đao đã bắt đầu hư ảo!

Nam Cung Uyển vừa kinh hãi vừa tức giận, nàng vội vàng nói: "Diệp công tử, bệ hạ đối xử với ngươi cũng không tệ, ngươi làm việc tuyệt tình như vậy, sau khi nàng xuất quan, ngươi làm sao đối mặt với nàng?"

Nghe vậy, Diệp Huyền cách đó không xa khẽ nhíu mày, trầm mặc trong giây lát, Giới Ngục Tháp trên đỉnh đầu Diêm Đao dừng lại, nó trở về trước mặt Diệp Huyền.

Nhìn thấy một màn này, Nam Cung Uyển lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Diệp Huyền nhìn thẳng Nam Cung Uyển và Diêm Đao: "Ta biết, Thần quốc các ngươi xem thường Diệp Huyền ta, nhưng không sao, ta cũng không cần các ngươi coi trọng. Lần này, ta nể mặt Tiểu Thất, lần sau, nếu còn chọc giận ta, ta cam đoan sẽ giết ngươi!"

Nói xong, hắn xoay người rời đi.

Sau lưng, Nam Cung Uyển trầm giọng nói: "Diệp thành chủ, bệ hạ cho ngươi đi phòng tu luyện của nàng, hơn nữa còn bảo ta tận lực trợ giúp ngươi, ngươi có gì cần?"

"Cút xa ra!"

Cách đó không xa, tiếng quát phẫn nộ của Diệp Huyền truyền đến, rất nhanh, hắn đã biến mất ở nơi xa.