← Quay lại trang sách

Chương 707 Tiểu nữ hài!

Diệp Huyền ôm Diệp Linh đứng tại chỗ, không hề nhúc nhích.

Mà Lý Tinh Hà thì gắt gao nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền.

Hắn là cường giả lão luyện của đại thế giới Huyền Huyễn, hơn nữa, còn là cường giả siêu nhất lưu.

Đăng Phong Cảnh!

Ở Huyền Hoàng đại thế giới chính là thuộc về siêu nhất lưu.

Thế nhưng, cho dù là hắn, đối với Diệp Huyền cũng có vài phần kiêng kị.

Tiềm lực của Diệp Huyền quá lớn, nếu như để mặc cho hắn trưởng thành, ngày sau tất sẽ mang đến tai họa ngập đầu cho Kiếm Vũ Môn.

Đặc biệt là hiện tại Kiếm Vũ Môn và Diệp Huyền đã trở thành tử địch, nếu không diệt trừ Diệp Huyền ngay bây giờ, qua một đoạn thời gian nữa, cho dù là hắn, cũng không có nắm chắc có thể chém giết Diệp Huyền.

Diệp Huyền phải chết!

Lý Tinh Hà nhìn Diệp Huyền, thần sắc hắn bình tĩnh, nhưng trong lòng lại có chút đề phòng.

Đối với thiếu niên thần bí trước mắt này, hắn cũng không dám có chút khinh thị nào!

Kết cục của Hiên Viên gia hắn đã được chứng kiến.

Trong sân, kiếm thế mà Lý Tinh Hà phóng thích ra càng ngày càng mạnh, kiếm thế này trực tiếp khiến không gian xung quanh bắt đầu vặn vẹo biến dạng.

Diệp Huyền đột nhiên nói: "Viêm Già cô nương!"

Thanh âm của hắn vừa dứt, Viêm Già liền xuất hiện ở trước mặt hắn.

Diệp Huyền đem Diệp Linh trong tay giao cho Viêm Già: "Mang nàng đi!"

Viêm Già nhìn thoáng qua Diệp Huyền, gật đầu, nàng tiếp nhận Diệp Linh, liền muốn rời đi, mà lúc này, một tên cường giả Kiếm Vũ Môn lại ngăn cản nàng.

Diệp Huyền nhìn về phía Lý Tinh Hà: "Các ngươi muốn giết là ta!"

Lý Tinh Hà lắc đầu: "Diệt cỏ tận gốc!"

Trảm thảo trừ căn!

Âm thanh vừa dứt, hắn đột nhiên biến mất.

Xuy!

Một luồng kiếm quang chợt lóe lên giữa sân!

Đạo kiếm quang này cực nhanh, trong nháy mắt làm cho sắc mặt Viêm Già đại biến.

Trong nháy mắt khi Lý Tinh Hà xuất kiếm, Diệp Huyền đột nhiên xông về phía trước, Thiên Tru kiếm trong tay hắn đột nhiên chém một nhát về phía trước.

Thiên Tru kiếm!

Thanh kiếm này hắn vừa rồi cũng không giao cho Lý Tinh Hà, mà đối phương có thể là bởi vì quá muốn có được Giới Ngục Tháp, nên không phải ngay từ đầu đã muốn thanh kiếm này!

Một kiếm này của Diệp Huyền trực tiếp chém lên đạo kiếm quang kia.

⚝ ✽ ⚝

Kiếm quang run rẩy kịch liệt, cũng không nổ tung, ngược lại, bản thân Diệp Huyền trực tiếp bị chấn động đến ngoài ngàn trượng, trong quá trình thối lui, thân thể hắn bắt đầu nứt ra từng khúc, sau khi hắn dừng lại, thân thể đã nứt ra như mạng nhện.

Một kiếm này, Lý Tinh Hà không hề nương tay!

Lý Tinh Hà nhìn thoáng qua thanh kiếm trong tay mình, lúc này kiếm trong tay hắn xuất hiện rất nhiều vết rạn!

Hơi trầm ngâm, Lý Tinh Hà nhìn về phía Thiên Tru kiếm trong tay Diệp Huyền, nhẹ giọng nói: "Không hổ là Thánh Kiếm của tổ sư!"

Nói xong, hắn nhíu mày: "Vì sao kiếm này lại rơi vào trong tay ngươi?"

Nơi xa, Diệp Huyền lau máu tươi trên khóe miệng, hắn nhìn thoáng qua thân thể của mình, không thể không nói, loại cường giả Đăng Phong Cảnh này còn không phải thứ mà hắn hiện tại có thể chống lại!

Đừng nói Đăng Phong Cảnh, chính là cường giả Nửa Bước Đăng Phong hắn hiện tại cũng khó có thể đối kháng.

Lần này hắn ngược lại không cảm thấy mình yếu, dù sao, người ta là người tu luyện mấy ngàn năm thậm chí trên vạn năm.

Lúc trước hắn ỷ vào hai món chí bảo chém giết cường giả Nửa Bước Đăng Phong, đã rất nghịch thiên rồi!

Lý Tinh Hà nhìn Diệp Huyền, hắn không nói gì, kiếm trong tay đột nhiên rung động.

Ông!

Một tiếng kiếm minh bén nhọn chấn động phía chân trời!

Giữa sân, tất cả mọi người đều đang nhìn Lý Tinh Hà, vị cường giả lão luyện của Huyền Hoàng đại thế giới này!

Nếu như Diệp Huyền còn có thể một kiếm miểu sát Lý Tinh Hà này, vậy thì không phải là nghịch thiên mà là biến thái.

Kiếm thế cường đại phát ra từ trên người Lý Tinh Hà càng ngày càng mạnh mẽ, không gian xung quanh bắt đầu nhấp nhô mãnh liệt.

Diệp Huyền nhìn Lý Tinh Hà, không nói gì.

Đánh không lại!

Hắn biết rõ thực lực của mình hiện giờ, cho dù dùng Thiên Tru kiếm cùng với Nhất Kiếm Vô Lượng cũng không đánh lại Lý Tinh Hà.

Cũng không phải Thiên Tru kiếm và Nhất Kiếm Vô Lượng không được, mà là cảnh giới của hắn kém đối phương quá nhiều.

Tuy Nhất Kiếm Vô Lượng có thể bỏ qua cảnh giới, nhưng không có nghĩa là Nhất Kiếm Vô Lượng có thể vô địch.

Đương nhiên, đánh không lại hắn cũng phải đánh!

Diệp Huyền nắm thật chặt

Thiên Tru kiếm trong tay, kiếm trong tay hắn run lên kịch liệt.

Lý Tinh Hà nhìn Diệp Huyền, đang muốn ra tay, mà đúng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên nhìn về phía Viêm Già cách đó không xa: "Nàng ấy không sao chứ?"

Viêm Già tự nhiên biết Diệp Huyền nói tới ai, nàng nhìn về phía Diệp Linh, một lát sau, nàng lắc đầu: "Chỉ là rơi vào giấc ngủ say, không có gì đáng ngại!"

Diệp Huyền khẽ gật đầu, sau đó nhìn về phía Lý Tinh Hà: "Chúng ta nói chuyện một chút được không?"

Lý Tinh Hà hơi sửng sốt, mọi người trong sân cũng sửng sốt.

Nói chuyện?

Nói chuyện gì?

Lý Tinh Hà nhìn Diệp Huyền: "Ngươi muốn nói chuyện gì?"

Diệp Huyền suy nghĩ một chút, sau đó nói: "Các ngươi thả ta và muội muội ta đi, ta sẽ tha cho các ngươi!"

Mọi người: "..."

Lý Tinh Hà nhìn Diệp Huyền: "Ngươi đang nói đùa với ta đấy à?"

Diệp Huyền nhìn về phía Lý Tinh Hà: "Ngươi thật sự cho rằng ta chỉ có một át chủ bài là bảo vật ngũ duy kia thôi sao?"

Lý Tinh Hà híp mắt.

Hắn tự nhiên là không tin Diệp Huyền chỉ có một át chủ bài là chí bảo ngũ duy, nếu không, hắn cũng sẽ không kiêng kị Diệp Huyền như thế!

Kiêng kị!

Hắn chính là kiêng kị Diệp Huyền!

Diệp Huyền mang theo một chí bảo ngũ duy đi tới bây giờ, đây đã là có chút nghịch thiên rồi! Hơn nữa, ai mà không biết sau lưng Diệp Huyền có một vị siêu cấp kiếm tu?

Nữ tử váy trắng!

Đối với người này, ai ở Huyền Hoàng đại thế giới mà không kiêng kị?

Một kiếm miểu sát Bắc Cảnh Vương, một kiếm miểu sát tất cả cường giả phía trên Đế Cảnh của Bắc Cảnh!

Thực lực bực này, làm sao có người không kiêng kỵ cho được!

Cho dù là Lý Tinh Hà hắn, đối với nữ tử váy trắng cũng vô cùng kiêng kị, nếu như không phải chí bảo ngũ duy này và thánh kiếm quá quan trọng với hắn, hắn cũng không muốn đối địch với loại cường giả này!

Thu hồi suy nghĩ, Lý Tinh Hà nhìn về phía Diệp Huyền: "Nếu ngươi có át chủ bài, cứ việc lấy ra xem.

Truyện được đăng tải duy nhất tại TruyenTV:"

Diệp Huyền nhìn về phía Lý Tinh Hà: "Ngươi chắc chứ?"

Lý Tinh Hà nhìn chằm chằm Diệp Huyền: "Chắc chắn!"

Thanh âm rơi xuống, cổ tay hắn nhẹ nhàng chuyển động, trường kiếm chỉ xéo mặt đất, trên mũi kiếm, một luồng kiếm quang lóe lên.

Diệp Huyền đột nhiên nói: "Đế Khuyển huynh, ngươi cũng nên ra sân rồi đấy."

Nghe vậy, Lý Tinh Hà nhíu mày, tay phải nắm chặt kiếm trong tay.

Thế nhưng, bốn phía không có bất kỳ phản ứng nào.

Lý Tinh Hà nhìn về phía Diệp Huyền, Diệp Huyền trầm giọng nói: "Đế Khuyển huynh, ngươi nên ra ngoài rồi!"

Bốn phía vô cùng yên tĩnh, vẫn không có phản ứng!

Sắc mặt Diệp Huyền trầm xuống: "Đừng giỡn ta!"

Lúc này, Lý Tinh Hà cách đó không xa đột nhiên nói: "Diệp Huyền, ngươi đang giỡn mặt ta đấy à?"

Âm thanh vừa dứt, hắn trực tiếp biến mất.

Xuy!

Trong sân có tiếng xé rách không gian vang lên.

Diệp Huyền đang muốn xuất thủ, nhưng vào lúc này, một con quái vật khổng lồ đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn.

Đế Khuyển!

Khi nhìn thấy Đế Khuyển, Diệp Huyền trực tiếp ngây ngẩn cả người.

Lúc này Đế Khuyển hoàn toàn khác với trước kia, lúc này Đế Khuyển không chỉ có hình thể lớn hơn gần gấp đôi so với trước, trên người còn tản ra một cỗ tử quang, đương nhiên, quan trọng nhất chính là khí tức của nó!

Lúc này khí tức của Đế Khuyển mạnh hơn trước kia không biết bao nhiêu lần!

Sau khi Đế Khuyển xuất hiện, nó trực tiếp nhảy vọt lên, lao thẳng về phía Lý Tinh Hà.

⚝ ✽ ⚝

Cú va chạm này, không gian nơi Lý Tinh Hà và Đế Khuyển đang đứng trực tiếp sụp đổ, cùng lúc đó, Lý Tinh Hà trực tiếp lùi lại mấy trăm trượng, mà Đế Khuyển cũng lùi lại gần trăm trượng!

Nhìn thấy một màn này, sắc mặt Diệp Huyền khẽ biến, Đế Khuyển này vậy mà trở nên mạnh như vậy sao?

Tử khí của tiểu gia hỏa màu trắng lúc trước lợi hại như vậy?

Lúc này, Diệp Huyền có chút hối hận!

Hối hận lúc trước không tìm tiểu gia hỏa kia lấy thêm chút tử khí...

Trước mặt Diệp Huyền, Đế Khuyển gầm lên giận dữ, trên người tản ra một cỗ khí tức hung ác!

Bốn phía, sắc mặt của các cường giả Kiếm Vũ Môn vô cùng ngưng trọng.

Lý Tinh Hà nhìn Đế Khuyển, nhẹ giọng nói: "Hung thú!"

Thanh âm rơi xuống, cổ tay hắn run lên, trong nháy mắt, vô số kiếm quang chấn động bắn ra, kiếm quang trong nháy mắt liền bao phủ lấy Đế Khuyển.

Xuy xuy xuy xuy xuy!

Không gian nơi Đế Khuyển đang đứng trực tiếp bị kiếm quang này xé rách thành từng mảnh!

Diệp Huyền đang muốn xuất thủ, trong kiếm quang kia lại đột nhiên bộc phát ra một đạo khí tức cường đại, sau một khắc, kiếm quang tiêu tán, nhưng vào lúc này, một đạo kiếm quang trực tiếp chém lên người Đế Khuyển.

⚝ ✽ ⚝

Trong nháy mắt Đế Khuyển lùi lại trăm trượng, mà trên người nó, chi chít những vết kiếm!

Vỡ phòng ngự!

Sắc mặt Diệp Huyền trầm xuống.

Cách đó không xa, Đế Khuyển quay đầu nhìn về phía Diệp Huyền, tức giận nói: "Tên tiểu tử thối nhà ngươi, lão tử vừa mới xuất quan, ngươi đã tìm cho ta một đối thủ mạnh như vậy, ngươi có thể đừng có lúc nào cũng lừa gạt ta như vậy được không hả?"

Diệp Huyền: "..."

Mà đúng lúc này, Lý Tinh Hà đột nhiên biến mất, nhưng lần này mục tiêu của hắn là Diệp Huyền.

Hiển nhiên, hắn vẫn muốn trực tiếp chém giết Diệp Huyền.

Mà lúc này, Đế Khuyển đột nhiên ngăn ở trước mặt Diệp Huyền, nó vung một chưởng về phía Lý Tinh Hà, một chưởng này đánh ra, không gian trước mặt nó trực tiếp sụp đổ.

Ầm ầm!

Lý Tinh Hà lại bị đánh lui, nhưng Đế Khuyển cũng không dễ chịu gì, toàn thân từ trên xuống dưới đều xuất hiện vết nứt.

Kiếm của Lý Tinh Hà có thể phá vỡ phòng ngự của nó!

Nếu đổi lại là cường giả Đăng Phong Cảnh khác, thật đúng là chưa chắc đã có thể phá vỡ phòng ngự của Đế Khuyển, nhưng Lý Tinh Hà thì khác, đây chính là một kiếm tu, hơn nữa còn là một kiếm tu đỉnh cấp!

Trước mặt Diệp Huyền, Đế Khuyển trầm giọng nói: "Tiểu tử, mau nghĩ cách đi."

Cách gì đây?

Diệp Huyền trầm mặc.

Nhưng vào lúc này, Lý Tinh Hà cách đó không xa đột nhiên nhìn lướt qua bốn phía, nhẹ giọng nói: "Diệp Huyền, vị nữ tử váy trắng phía sau ngươi còn chưa chịu ra mặt sao?"

Diệp Huyền nhìn về phía Lý Tinh Hà: "Ngươi cứ việc đi tìm nàng ấy như Bắc Cảnh Vương đã làm là được!"

Tìm nữ tử váy trắng!

Lý Tinh Hà nhìn Diệp Huyền, lạnh giọng nói: "Ngươi cảm thấy ta ngu sao?"

Nữ tử váy trắng xuất hiện thì hắn tự có cách khác để đối phó, mà nếu nàng ta không xuất hiện thì tự nhiên là tốt nhất.

Tự mình đi tìm người ta?

Chẳng phải là đầu óc có vấn đề sao?

Lý Tinh Hà mở lòng bàn tay, một thanh kiếm xuất hiện trong lòng bàn tay hắn. Hắn nhìn Diệp Huyền, kiếm trong tay nhanh chóng xoay tròn, rất nhanh, từng tiếng kiếm minh không ngừng vang vọng ra xung quanh.

Lý Tinh Hà nhìn Diệp Huyền: "Diệp Huyền, vẫn luôn nghe nói ngươi có rất nhiều chỗ dựa, gọi một vị ra đây xem nào?"

Trước mặt Diệp Huyền, Đế Khuyển vội vàng nói: "Tiểu tử, gọi đi!"

Gọi?

Diệp Huyền trầm mặc một lát, rồi nói: "Tiểu Linh Nhi, đến lượt ngươi rồi!"

Giọng nói của hắn vừa dứt, Tiểu Linh Nhi lập tức xuất hiện trước mặt hắn.

Sau khi Tiểu Linh Nhi xuất hiện, nàng nhìn về phía Diệp Huyền. Diệp Huyền do dự một chút, rồi nói: "Có nắm chắc không?"

Tiểu Linh Nhi chớp mắt, sau đó nàng cẩn thận ôm ra một cái hộp!

Cái hộp!

Nhìn thấy cái hộp này, Đế Khuyển ở bên cạnh nheo mắt. Lúc trước Tiểu Linh Nhi ôm ra một cái hộp, trong hộp có một tiểu gia hỏa màu trắng. Mà hiện tại nó sở dĩ có thể đột phá gông cùm xiềng xích huyết mạch của bản thân, cũng là bởi vì tiểu gia hỏa kia!

Tiểu gia hỏa kia lại muốn xuất hiện sao?

Tiểu Linh Nhi nhìn về phía Lý Tinh Hà cách đó không xa, Lý Tinh Hà cười khẽ: "Mau gọi ra, hi vọng đừng quá yếu."

Tự tin!

Là một trong những kiếm tu đỉnh cấp nhất của thế giới này, hắn tự nhiên là có tự tin.

Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, Tiểu Linh Nhi mở hộp ra.

Một đạo hắc quang đột nhiên bay ra, hắc quang trên không trung tản đi, một tiểu nữ hài xuất hiện trước mặt mọi người.

Nữ hài không cao, buộc tóc đuôi ngựa, trên người mặc một bộ y phục nhỏ màu trắng tuyết, hai cánh tay trần trụi, bên dưới là một chiếc quần nhỏ màu lam, đầu gối quần nhỏ còn có mấy cái lỗ nhỏ, trên chân là một đôi giày vải nhỏ trắng nõn như tuyết.

Đáng nói là, tiểu nữ hài đầu mọc hai sừng, phía sau có một cái đuôi dài.

Hai tay tiểu nữ hài đút ở trong túi quần, trong miệng ngậm một cây kẹo hồ lô, chân phải rất có tiết tấu nhẹ nhàng giẫm xuống đất, còn ngân nga giai điệu không biết tên.

ps: Cảm tạ các bằng hữu đã ủng hộ và tặng nguyệt phiếu ngày hôm qua!

Cảm tạ sự ủng hộ của các vị!

Ta đã biết mà, các vị vẫn yêu mến ta!!