Chương 975 Cơn thịnh nộ của tầng thứ 9!
Trên vách núi sâu trong Đế Đô sơn, Diệp Linh bị một cây thiết mâu ghim chặt, cây trường mâu kia đóng vào bụng nàng, đồng thời, một cỗ lực lượng thần bí không ngừng ăn mòn Diệp Linh.
Đang thôn phệ!
Diệp Linh đang bị Đế Quân kia thôn phệ!
Nhìn thấy Diệp Huyền đột nhiên biến thành một người máu, sắc mặt Huyền Ngoa đại biến, trong lòng vô cùng kinh hãi, đây là huyết mạch gì?
Đúng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên biến mất tại chỗ, hắn xuất hiện trước mặt Diệp Linh, lúc này, Diệp Linh chậm rãi ngẩng đầu, khi nàng nhìn thấy Diệp Huyền, nàng cười toe toét: "Ca ca!"
Diệp Huyền đưa tay nắm chặt cây thiết mâu kia, trong nháy mắt, tay hắn bốc cháy.
Diệp Huyền không để ý, đột nhiên rút thiết mâu ra, Diệp Linh ngã vào lòng hắn, Diệp Huyền nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt Diệp Linh, giọng nói run rẩy: "Sao muội lại đi vào đây?"
Diệp Linh nhìn Diệp Huyền: "Muội tới xem huynh còn sống hay không, nếu huynh chết rồi, muội sẽ đi theo huynh!"
Trong mắt Diệp Huyền, hai hàng lệ chảy ra: "Thật ngốc."
Diệp Linh nắm tay Diệp Huyền: "Đừng kích hoạt huyết mạch!"
Nàng có thể cảm nhận được, huyết mạch của Diệp Huyền đang sục sôi. Mà nàng biết, một khi huyết mạch của Diệp Huyền được kích hoạt hoàn toàn, sẽ không thể khống chế được nữa.
Diệp Huyền lắc đầu: "Ca ca không khống chế được nữa rồi. Kẻ nào dám làm muội muội ta bị thương, kẻ đó phải chết!"
Nói xong, hắn đưa Diệp Linh vào Giới Ngục Tháp, quay đầu nhìn về phía Đế Quân trên trời, gầm lên như dã thú: "Lại đây chịu chết đi!"
Tiếng nói vừa dứt, hắn giậm mạnh chân phải, một đạo huyết sắc kiếm quang phóng lên trời, chém thẳng về phía Đế Quân.
Ở phía chân trời xa, Đế Quân đang giao chiến với Tiểu Phạm đột nhiên quay người, lúc này, đạo kiếm quang màu máu kia đã tới trước mặt hắn, hắn không né tránh, vung tay lên đỡ.
⚝ ✽ ⚝
Không gian xung quanh Diệp Huyền và Đế Quân kịch liệt chấn động, ngay sau đó, Diệp Huyền trực tiếp bay ngược ra ngoài, còn Đế Quân thì nhíu mày, bởi vì toàn bộ cánh tay của hắn đã bị vỡ vụn.
Đế Quân nhìn về phía Diệp Huyền ở xa: "Thật là một thanh kiếm tốt, thật là một mảnh Chúc Long chi lân tốt!"
Nói xong, hắn đưa tay phải ra nắm về phía Diệp Huyền, không gian nơi Diệp Huyền đang đứng trực tiếp nổ tung.
Nhưng Diệp Huyền lại không có việc gì!
Chúc Long Giáp!
Chúc Long Giáp của hắn đã đỡ được một kích này của Đế Quân!
Nhìn thấy cảnh này, Đế Quân nhíu mày, hắn đang định ra tay lần nữa, nhưng lúc này, hắn đột nhiên quay người lại, một thanh kiếm đã tới.
Người xuất kiếm chính là Tiểu Phạm!
Đế Quân đưa tay phải ra đỡ.
⚝ ✽ ⚝
Một kiếm này đánh xuống, Tiểu Phạm không lùi nửa bước, còn Đế Quân lại bị đẩy lùi ra xa trăm trượng!
Vừa mới dừng lại, phía sau hắn lại có một đạo kiếm quang màu máu chém tới, Đế Quân đột nhiên xoay người, tung ra một quyền!
⚝ ✽ ⚝
Đạo kiếm quang màu máu kia lập tức nổ tung, nắm đấm của Đế Quân xuyên qua những mảnh kiếm quang vỡ vụn đánh vào ngực Diệp Huyền!
Bùm!
Diệp Huyền lập tức bay ngược ra ngoài, một cú bay này, hắn bay xa tới mấy trăm trượng, vừa mới dừng lại, không gian phía sau hắn lập tức nứt toác ra!
Nhưng hắn không sao!
Chúc Long Giáp lại một lần nữa đỡ được lực lượng của Đế Quân, có thể nói, tám phần lực lượng của Đế Quân đều bị Chúc Long Giáp chặn lại.
Còn lại hai phần lực lượng, thân thể Diệp Huyền trực tiếp chịu đựng, hơn nữa, hắn còn chưa sử dụng tới Bất Tử Chi Thân, nếu như sử dụng Bất Tử Chi Thân, cho dù hắn đứng im cho Đế Quân đánh, trong vòng nửa canh giờ, e rằng Đế Quân cũng không thể giết chết hắn!
Đương nhiên, chỉ dựa vào Bất Tử Chi Thân thì vẫn chưa đủ, nhưng nếu là Chúc Long Giáp cộng thêm Bất Tử Chi Thân, vậy thì hoàn toàn có thể làm được!
Đế Quân nhìn chằm chằm Diệp Huyền: "Lão thợ rèn chết tiệt kia!"
Hắn biết, chỉ riêng Chúc Long Giáp thì tuyệt đối không thể nào khủng bố như vậy, dù sao cũng chỉ là một bộ giáp, nhưng Chúc Long Giáp do lão thợ rèn kia chế tạo thì lại hoàn toàn khác!
Bởi vì lão già đó là người của thời đại Bạch Ác,
Là thợ rèn giỏi nhất, có thể nói, là thợ rèn giỏi nhất từ thời đại Bạch Ác cho tới thời đại này!
Thuật chế tạo, không ai có thể vượt qua hắn!
Chúc Long Giáp trong tay hắn, ít nhất cũng có thể tăng cường gấp năm lần!
Đúng lúc này, một đạo kiếm quang đột nhiên cắt ngang dòng suy nghĩ của Đế Quân.
Người ra tay là Tiểu Phạm!
Nhìn thấy Tiểu Phạm lại ra tay, Đế Quân nheo mắt, lần này, hắn không dám cứng rắn đỡ đòn, bởi vì kiếm của Tiểu Phạm có thể gây ra uy hiếp trí mạng cho hắn.
Đế Quân lùi về phía sau, hắn lùi về sau trăm trượng, lúc này, Tiểu Phạm đột nhiên vung kiếm về phía trước, nhẹ nhàng cắt ngang.
Xuy!
Đồng tử của Đế Quân co rút lại, hắn vung tay phải lên đỡ.
⚝ ✽ ⚝
Đế Quân lại một lần nữa bị đẩy lùi, sau khi hắn dừng lại, trên cánh tay phải của hắn xuất hiện một vết thương màu đỏ.
Tiểu Phạm đang định ra tay lần nữa, toàn thân Đế Quân đột nhiên xuất hiện rất nhiều vảy màu đen, đồng thời, một cỗ khí tức âm lãnh tỏa ra từ cơ thể hắn.
Nửa người nửa yêu!
Lúc này, Tiểu Phạm ném ra một kiếm.
Xuy!
Kiếm xé rách không gian, chém thẳng về phía Đế Quân.
Tay phải của Đế Quân đột nhiên biến thành móng vuốt, giờ khắc này, tay của hắn đã biến thành móng vuốt yêu thú, hắn hung hăng chộp về phía trước.
⚝ ✽ ⚝
Một trảo này, trực tiếp bắt được thanh kiếm kia!
Hắn dùng sức, muốn bẻ gãy thanh kiếm, nhưng hắn không ngờ rằng, một trảo này, thanh kiếm không hề bị hư hại, ngược lại, móng vuốt của hắn còn bị cứa rách!
Đế Quân nhíu mày, lúc này, Diệp Huyền lại xuất hiện phía sau hắn, Đế Quân đột nhiên xoay người, một trảo chụp vào bụng Diệp Huyền, tốc độ của hắn nhanh hơn kiếm của Diệp Huyền, kiếm của Diệp Huyền còn chưa kịp chém tới đầu hắn đã bị hắn một trảo chụp vào bụng.
Bùm!
Diệp Huyền lập tức bay ngược ra ngoài, nhưng trong khoảnh khắc hắn bay ra ngoài, Thiên Tru kiếm của hắn đã lướt qua lông mày của Đế Quân, lông mày của Đế Quân bị Thiên Tru kiếm rạch ra một vết thương.
Đế Quân đưa tay sờ lên trán, một giọt máu tươi chảy xuống theo đầu ngón tay hắn.
Đế Quân nheo mắt, hắn nhìn về phía Diệp Huyền ở xa: "Nhân loại, ngươi đã thành công chọc giận ta!"
Nói xong, hắn đột nhiên gầm lên.
⚝ ✽ ⚝
Không gian trong phạm vi mấy vạn dặm xung quanh lập tức nứt toác, núi non sụp đổ!
Tiểu Phạm đang định ra tay lần nữa, nhưng lúc này, Đế Quân đột nhiên quay đầu gầm lên: "Ngăn cản Thiên Mạch giả cho ta!"
Giọng nói của hắn vừa dứt, một tiếng cười quái dị đột nhiên vang lên: "Hắc hắc, ta đã sớm muốn giao thủ với Thiên Mạch giả rồi. Hôm nay có thể thử một chút!"
Âm thanh này vừa dứt, một bóng đỏ đột nhiên xuất hiện trước mặt Tiểu Phạm, trong nháy mắt, vô số sợi tơ đỏ nhỏ như sợi tóc lao về phía Tiểu Phạm!
Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Huyền Ngoa ở bên cạnh lập tức thay đổi!
Tà Linh!
Ở Vĩnh Sinh chi địa này, Tà Linh cũng là một tồn tại không thể trêu chọc!
Mà nàng không ngờ, Tà Linh này lại liên thủ với Đế Quân!
Tiểu Phạm không biểu cảm, nàng vung kiếm chém ra, những sợi tơ đỏ kia lập tức bị chém đứt, lúc này, Tà Linh kia đột nhiên trở nên hư ảo, ngay sau đó, không gian xung quanh Tiểu Phạm bắt đầu nứt toác.
Trong mắt Tiểu Phạm không có chút gợn sóng nào, đột nhiên, kiếm của nàng đã ra khỏi vỏ.
Lúc này, Đế Quân ở bên kia chậm rãi đi về phía Diệp Huyền, hắn nhìn chằm chằm Diệp Huyền: "Ngươi muốn chết như thế nào?"
Ở phía xa, Diệp Huyền đang hoàn toàn rơi vào trạng thái cuồng bạo, lúc này, tầng thứ chín đột nhiên nói: "Tiểu tử, ngươi đừng xúc động! Liều mạng với loại người này, không đáng đâu!"
Diệp Huyền im lặng.
Nếu như hắn không thôi động huyết mạch chi lực, hắn căn bản không thể làm gì được Đế Quân này, đương nhiên, trong thời gian ngắn, Đế Quân kia cũng không thể làm gì được hắn!
Nhưng hắn muốn Đế Quân kia phải chết!
Đúng lúc này, Đế Quân kia đột nhiên nhìn về phía bụng Diệp Huyền: "Ngươi là cái thứ rác rưởi gì vậy?"
Nghe vậy, tầng thứ chín nổi giận: "Ngươi thì là cái thứ gì? Đồ rác rưởi!"
Diệp Huyền sửng sốt.
Lúc này, tầng thứ chín lại nói: "Không đúng, ngươi không phải thứ gì cả, ngươi chỉ là một thứ tạp giao, đúng vậy, ngươi là đồ tạp chủng!"
Diệp Huyền: "..."
Nghe vậy, dường như chạm vào nỗi đau của Đế Quân, sắc mặt Đế Quân kia lập tức trở nên dữ tợn: "Con kiến hôi, ngươi dám sỉ nhục ta!"
"Con kiến?"
Tầng thứ chín cười ha hả: "Ngươi là đồ tạp chủng nửa người nửa yêu, vậy mà dám nói ta là con kiến, đồ tạp chủng, ngươi có dám vào đây đánh nhau với ta không?"
⚝ ✽ ⚝
Đúng lúc này, một cỗ khí tức cường đại đột nhiên bộc phát từ cơ thể Đế Quân, trong nháy mắt, không gian trong phạm vi mấy vạn dặm xung quanh lập tức sôi trào!
Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Diệp Huyền thay đổi, hắn đang định ra tay, nhưng tầng thứ chín lại đột nhiên nói: "Ái chà, đồ tạp chủng lại còn tức giận nữa chứ! Ngươi nửa người nửa yêu, chắc chắn là do nữ nhân loài người và yêu tộc sinh ra, loài người và dị thú kết hợp sinh ra thứ như ngươi, chẳng lẽ không phải là tạp chủng sao? Đương nhiên, ta xin nói rõ, ta không phản đối tình yêu vượt qua ranh giới chủng tộc, cha mẹ ngươi cũng không sai, sai lầm chính là ngươi, đồ tạp chủng, không chỉ cướp đoạt bảo vật của người khác, còn muốn ỷ mạnh hiếp yếu, ta khinh thường ngươi! Ngươi có bản lĩnh thì vào đây đánh với ta! Ngươi ức hiếp một thiếu niên hai mươi tuổi thì tính là gì? Ngươi có dám vào đây đánh với ta một trận không? Ba chiêu không giết được ngươi, ta sẽ trồng cây chuối!"
Trồng cây chuối!
Khóe miệng Diệp Huyền giật giật, tầng thứ chín này thật là quá thô lỗ!
Lúc này, Đế Quân kia đột nhiên chế giễu: "Thì ra là bị phong ấn trong tháp, thật nực cười, một kẻ bị phong ấn, vậy mà dám lên mặt với ta, thật nực cười!"
Tầng thứ chín cười nói: "Sao, không dám vào à?"
Đế Quân nói: "Nếu ngươi có bản lĩnh, sao không ra ngoài đánh với ta một trận? Ngươi ra đây!"
Tầng thứ chín im lặng.
Hắn đương nhiên có thể ra ngoài, nhưng nếu như cưỡng ép ra ngoài, có thể sẽ khiến Diệp Huyền mất mạng!
Nếu như Diệp Huyền chết, nữ tử váy trắng kia chắc chắn sẽ tới tìm hắn, mẹ kiếp, vừa nghĩ tới điều này, da đầu hắn liền tê dại!
Nữ nhân kia, giết hắn nhiều nhất chỉ cần ba kiếm!
Lúc này, Đế Quân kia lại cười khẩy nói: "Sao, không ra được à? Bị một cái tiểu tháp vây khốn, nếu là ta, ta đã tự kết liễu lâu rồi!"
Tầng thứ chín trầm mặc.
Đế Quân kia đột nhiên nói: "Cũng đúng, ta nói nhảm với loại phế vật bị phong ấn như ngươi làm gì? Thật mất mặt!"
Cảm giác ưu việt tràn đầy!
Lúc này, tầng thứ chín đột nhiên nói: "Tiểu tử, có muốn mạo hiểm một phen không?"
Diệp Huyền do dự một chút, rồi nói: "Tiền bối, bình tĩnh!"
Tầng thứ chín tức giận nói: "Lão tử bình tĩnh cái rắm, hôm nay lão tử không bình tĩnh nữa! Mượn nhục thân của ngươi dùng một chút!"
Diệp Huyền trầm mặc một lúc, rồi nói: "Ngươi có thể giết chết hắn không!"
Tầng thứ chín tức giận nói: "Nếu lão tử không giết được hắn, sau này sẽ nhận ngươi làm đại ca! Được không!"
Diệp Huyền nói: "Nói lời phải giữ lời! Ngươi tới đi!"
Giọng Diệp Huyền vừa dứt, thân thể hắn bỗng nhiên run lên, ngay sau đó, hai mắt Diệp Huyền trực tiếp biến thành màu tím đậm.
Lúc này, nhục thân của Diệp Huyền vẫn là nhục thân của hắn, nhưng linh hồn đã biến thành tầng thứ chín!
Trong nháy mắt tầng thứ chín xuất hiện, toàn bộ thế giới bên trong Dị Thú Kinh đột nhiên chấn động dữ dội.
Mà vào lúc này, trong vũ trụ bốn chiều xa xôi kia, trong một vùng tinh không vô tận, nữ tử váy trắng đột nhiên dừng bước, nàng đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía vũ trụ năm chiều, trong mắt, tràn đầy sát ý.
Vũ trụ năm chiều, núi Đế Đô, tầng thứ chín dường như cảm nhận được điều gì đó, sắc mặt lập tức đại biến, hắn vội vàng kinh hãi nói: "Đại tỷ, ta đang giúp hắn đánh nhau! Ta đang giúp hắn đánh nhau, ta không phải đoạt xá! Đại tỷ, thật đấy, ta thề! Tiểu tử, ngươi mau nói chuyện đi, nói lão tử đang giúp ngươi đánh nhau, nếu không ta chết mất."
Diệp Huyền: "..."