Chương 1401 Điểm mấu chốt!
Cùng tiến lên!
Tất cả mọi người không ngờ được, Diệp Huyền lại khiêu chiến Chân Võ cùng Bạch Bào!
Lấy một đánh hai!
Diệp Huyền này điên rồi sao?
Phải biết, Diệp Huyền tuy yêu nghiệt, nhưng mà, Chân Võ cùng Bạch Bào có thể nói là người mạnh nhất dưới Đạo Đình thành đạo.
Mà bây giờ hắn lại muốn lấy một địch hai?
Chân Võ nhìn Diệp Huyền, không nói gì.
Một bên, Bạch Bào hai mắt khép hờ, một mực trầm mặc.
Diệp Huyền cười nói: "Sao hả, hai người không dám sao?"
Chân Võ nhìn Diệp Huyền, trầm mặc.
Lúc này, giọng nói của Bạch Đế Tử đột nhiên vang lên trong đầu Chân Võ: "Tên này tất có chỗ dựa!"
Chân Võ trầm giọng nói: "Nhưng đây cũng là cơ hội của chúng ta! Một cơ hội để chém giết hắn! Không phải sao?"
Bạch Đế Tử trầm mặc.
Chân Võ và Bạch Bào liên thủ, quả thật có cơ hội giết Diệp Huyền!
Nhưng mà, một khi không giết được! Vậy thì rất có khả năng sẽ giúp Diệp Huyền đạt tới Ngự Đạo Cảnh!
Đúng lúc này, Bạch Bào bên cạnh đột nhiên mở hai mắt ra, "Cần gì nghĩ nhiều như vậy? Chiến là được!"
Âm thanh vừa dứt, hắn đột nhiên xông nhanh về phía trước, sau một khắc, một đạo ngân quang trực tiếp xuất hiện ở vị trí giữa lông mày Diệp Huyền chỉ cách nửa tấc!
Sở dĩ không đâm vào là vì một thanh kiếm đã đỡ được mũi trường thương kia!
Một đòn chưa trúng, Bạch Bào đột nhiên cầm thương quét ngang.
Xuy!
Quét qua, không gian bị xé rách!
Diệp Huyền hoành kiếm đỡ đòn.
⚝ ✽ ⚝
Dưới một thương, Diệp Huyền trong nháy mắt bị đánh bay trăm trượng!
Mà hắn vừa mới dừng lại, một thanh ngân thương phá không mà tới.
Diệp Huyền dựng thẳng kiếm chém mạnh về phía trước.
⚝ ✽ ⚝
Một luồng kiếm quang bùng phát giữa sân!
Diệp Huyền lại lần nữa bị đánh bay trăm trượng!
Hắn còn chưa dừng lại, một đạo tàn ảnh đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn, ngay sau đó, một thanh ngân thương trong nháy mắt nhắm thẳng yết hầu hắn!
Nhanh như sấm sét!
Thần sắc Diệp Huyền bình tĩnh, khi thanh trường thương kia sắp đâm vào yết hầu hắn, thân thể hắn đột nhiên ngửa ra sau một cái, cùng lúc đó, kiếm trong tay hắn đột nhiên bay ra.
Xuy!
Kiếm mang theo một mảnh kiếm quang, tựa như trăng non.
Bạch Bào đột nhiên thu thương, đập mạnh xuống.
⚝ ✽ ⚝
Thanh kiếm kia của Diệp Huyền trực tiếp bị nện trúng, lực lượng cường đại trực tiếp đánh bay thanh kiếm, mà bản thân Diệp Huyền thì mượn cơ hội lui về phía sau trăm trượng, hắn vừa mới dừng lại, tay phải duỗi ra, chuôi kiếm bị Bạch Bào đánh bay kia vững vàng rơi vào trong lòng bàn tay hắn.
Nơi xa, Bạch Bào cầm trường thương đứng đó, một bộ bạch bào, một thanh ngân thương, tựa như một vị Chiến Thần.
Chân Võ không có nhúng tay.
Bất kể là hắn hay là Bạch Bào, kỳ thực đều có ngạo khí!
Chỉ cần Diệp Huyền không dùng những tà môn ngoại đạo kia, bọn hắn cũng sẽ không lựa chọn quần công Diệp Huyền!
Ngạo khí!
Cả đời bọn hắn đã chiến đấu vô số trận, sao có thể sợ hãi Diệp Huyền?
Đúng lúc này, Bạch Bào đột nhiên bước ra phía trước một bước, một bước chính là một thương, không gian trước mặt Diệp Huyền đột nhiên rạn nứt ra, ngay sau đó, một đạo ngân quang thoáng hiện ra!
Người chưa đến, thương đã tới trước!
Diệp Huyền không đỡ, mà là đồng dạng đâm ra một kiếm!
Lần này, hắn chọn cứng đối cứng!
⚝ ✽ ⚝
Kiếm quang vỡ vụn, Diệp Huyền lùi lại hơn mười trượng, nhưng mà, Bạch Bào kia cũng bị đánh bật lui lại trọn vẹn hơn ba mươi trượng!
Lần cứng đối cứng này, Diệp Huyền lại chiếm thượng phong!
Cách đó không xa, Bạch Đế Tử nhíu mày, "Sao có thể?"
Lúc này, Chân Võ đột nhiên nói: "Sức mạnh của hắn không giống trước kia!"
Sức mạnh!
Sức mạnh của Diệp Huyền bây giờ cùng trước kia tự nhiên không giống nhau!
Hắn đã hấp thu toàn bộ máu của tộc Già Long!
Bây giờ hắn có được sức mạnh của tộc Già Long kia!
Nếu chỉ so về sức mạnh, có lẽ chỉ có Na Già Lâu mới có thể so sánh với hắn!
Lúc này, giọng nói của Bạch Đế Tử đột nhiên vang lên trong đầu Chân Võ: "Đợi lát nữa khi hắn giao thủ với Bạch Bào, nếu ngươi đánh lén, ngươi có bao nhiêu phần trăm chắc chắn có thể giết hắn?"
Nghe vậy, Chân Võ nhíu mày, hắn nhìn về phía Bạch Đế Tử, "Ngươi có ý gì?"
Bạch Đế Tử sắc mặt âm trầm vô cùng, "Chân Võ, ta biết ngươi có ngạo khí của ngươi, nhưng mà, ngươi phải biết, Diệp Huyền này..."
Chân Võ đột nhiên lắc đầu: "Bạch Đế Tử, ta biết, trong lòng ngươi, ngươi vẫn luôn muốn Diệp Huyền chết, ta cũng muốn hắn chết, nhưng, ta sẽ không đánh lén. Bây giờ, là hắn và Bạch Bào đang chiến đấu công bằng."
Bạch Đế Tử nhìn chằm chằm Chân Võ, "Chân Võ, đừng cố chấp! Coi như ta cầu ngươi!"
Chân Võ nhìn về phía Diệp Huyền ở nơi xa, nói khẽ: "Không phải cố chấp, mà là điểm mấu chốt!"
Bạch Đế Tử còn muốn nói cái gì, lúc này, Diệp Huyền nơi xa đột nhiên cầm kiếm xông về phía Bạch Bào.
Bạch Đế Tử sắc mặt vô cùng khó coi.
Nếu như Chân Võ đột nhiên đánh lén, là có nắm chắc rất lớn chém giết Diệp Huyền!
Nhưng mà, Chân Võ quá cố chấp!
Điểm mấu chốt?
Bạch Đế Tử hắn cũng muốn có điểm mấu chốt, nhưng điểm mấu chốt ở giữa sinh tử tồn vong của Đạo Đình, hắn lựa chọn cái sau.
Hình như nghĩ đến cái gì, hắn đột nhiên nhìn về phía một gã Thần Quân bên phải, lúc này, giọng nói của Chân Võ đột nhiên vang lên từ trong đầu hắn, "Bạch Đế Tử, Đạo Đình chúng ta không chấp nhận nổi thất bại sao?"
Bạch Đế Tử nhìn về phía Chân Võ, Chân Võ nhẹ giọng nói: "Cho dù thua, cũng để chúng ta thua có chút tôn nghiêm được không?"
Bạch Đế Tử trầm mặc.
Chân Võ lại nói: "Để bọn họ đánh, nếu như Bạch Bào thua, ngươi lựa chọn quần công, ta cũng không nói gì, nhưng hiện tại, để bọn họ đánh công bằng, ta tin tưởng, Bạch Bào cũng sẽ lựa chọn như vậy."
Bạch Đế Tử vẫn trầm mặc.
Chân Võ nhìn Bạch Đế Tử, "Đạo Đình là tín ngưỡng của ta, ta sẽ vì tín ngưỡng này mà chiến đấu đến cuối cùng, ta biết, Đạo Đình cũng là tín ngưỡng của ngươi, nhưng, chúng ta không thể vì tín ngưỡng của mình mà vứt bỏ điểm mấu chốt của mình!"
Bạch Đế Tử thấp giọng thở dài.
Chân Võ cũng không nói gì nữa, hắn nhìn về phía xa, lúc này Diệp Huyền và Bạch Bào đang chiến đấu kịch liệt!
Kỳ thực, trong lòng hắn có chút cảm khái!
Lúc trước khi Diệp Huyền vừa đi Thiên Giới Uyên, Diệp Huyền còn không phải là đối thủ của hắn, nhưng mà hiện tại, thực lực của Diệp Huyền đã không kém hắn cùng với Bạch Bào!
Diệp Huyền này trưởng thành quá nhanh, quá nhanh!
⚝ ✽ ⚝
Đúng lúc này, một tiếng nổ vang đột nhiên vang vọng, trong ánh mắt của mọi người, Bạch Bào bị một kiếm của Diệp Huyền đánh bay gần trăm trượng.
Bạch Bào vừa mới dừng lại, hắn đột nhiên bay lên trời, sau một khắc, hắn cầm ngân thương trong tay ném mạnh về phía vị trí của Diệp Huyền.
Thương như rồng cuồng xuất hải, xuyên qua thiên địa!
Phía dưới, thần sắc Diệp Huyền bình tĩnh, thương chưa tới, không gian xung quanh hắn đã vặn vẹo biến hình!
Thế thương quá mạnh mẽ!
Khi thanh trường thương này đến đỉnh đầu của Diệp Huyền, Diệp Huyền đột nhiên hóa thành một đạo kiếm quang phóng lên trời.
⚝ ✽ ⚝
Một tiếng nổ kinh thiên đột nhiên vang vọng giữa sân, ngay sau đó, không gian trong vòng mấy vạn trượng trực tiếp rạn nứt ra!
Trên không trung, Diệp Huyền cầm kiếm gắt gao chống đỡ thanh trường thương kia!
Sức mạnh bên trong trường thương vẫn chưa hoàn toàn biến mất!
Kiếm quang trên trường kiếm của Diệp Huyền càng ngày càng ảm đạm!
Đúng lúc này, Bạch Bào đột nhiên xuất hiện trên không trung phía trên trường thương, chân phải của hắn giẫm lên đuôi thương.
⚝ ✽ ⚝
Trên không trung, Diệp Huyền cả người lẫn kiếm bị đánh thẳng xuống, mà mũi thương của thanh trường thương kia, vẫn luôn chống đỡ mũi kiếm của Diệp Huyền, bởi vậy, sức mạnh của Bạch Bào liên tục không ngừng áp chế Diệp Huyền!
Đúng lúc này, chân phải Diệp Huyền đột nhiên đạp mạnh một cái, ngay sau đó, Kiếm Vực đột nhiên xuất hiện giữa sân, cùng lúc đó, hai tay hắn cầm kiếm chém mạnh về phía trước.
⚝ ✽ ⚝
Diệp Huyền dừng lại, sau một khắc, Bạch Bào cả người lẫn thương trực tiếp bị đánh bay ra ngoài trăm trượng!
Sau khi Bạch Bào dừng lại, hắn nhìn về phía Diệp Huyền, trong mắt tràn ngập chiến ý!
Chiến!
Trong mắt Diệp Huyền cũng tràn ngập chiến ý!
Từ khi hắn hấp thu long huyết, đồng thời sau khi thân thể tu luyện thành Đạo Thể, hắn rất ít chiến đấu, mà bây giờ hắn, muốn chiến một trận thật đã!
Diệp Huyền cầm kiếm đi về phía Bạch Bào!
Trong cơ thể hắn, máu bắt đầu cuồn cuộn.
Nhưng hắn không có phóng thích huyết mạch chi lực của mình!
Không chỉ không phóng thích huyết mạch chi lực của mình, ngay cả Đạo Thể hắn cũng không bại lộ!
Nơi xa, Bạch Bào nhìn Diệp Huyền, tay phải hắn nắm chặt ngân thương trong tay, ngân thương trong tay hắn bắt đầu rung động kịch liệt, một cỗ thương thế ngập trời bao phủ bốn phía!
Thương thế bức người!
Đúng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên biến mất tại chỗ, sắc mặt Bạch Bào không chút thay đổi, tay phải cầm thương đâm một cái về phía trước.
⚝ ✽ ⚝
Một đạo kiếm quang trực tiếp bị một thương này chặn lại!
Không gian bốn phía của Bạch Bào và Diệp Huyền vào lúc này trực tiếp hóa thành hư vô, mà Bạch Bào cùng Diệp Huyền cũng là tại thời khắc này vừa chạm vào liền tách ra, hai người đồng thời bị đánh bay ra xa mấy trăm trượng.
Mà trong quá trình Diệp Huyền đang bay ngược, một thanh phi kiếm đột nhiên chém về phía Bạch Bào!
Trên không trung, Bạch Bào đâm một thương về phía trước.
⚝ ✽ ⚝
Phi kiếm bị chặn lại, nhưng mà sau một khắc, Diệp Huyền đột nhiên xuất hiện ở trước thanh phi kiếm kia, hắn một phát bắt lấy kiếm, sau đó thuận thế chém mạnh về phía trước.
Một kiếm này chém xuống, sắc mặt của tất cả mọi người trong sân đều đại biến!
Cũng bao gồm cả Bạch Bào!
Đạo Kiếm!
Một kiếm này, đã không phải là kiếm chiêu bình thường, mà là Đạo Kiếm!
Cũng là lần đầu tiên Diệp Huyền thi triển Đạo Kiếm sau khi tu luyện thành công!
Một kiếm chém xuống, kinh thiên động địa!
Trước mặt Diệp Huyền, trong mắt Bạch Bào lần đầu tiên hiện lên vẻ ngưng trọng, hai tay hắn cầm thương đột nhiên quét ngang về phía trước, bên trong trường thương, một cỗ thương thế bá đạo cuồn cuộn mà xuất, nhưng sau một khắc, cỗ thương thế này trực tiếp bị một kiếm kia của Diệp Huyền chém nát!
⚝ ✽ ⚝
Trong ánh mắt của mọi người, Bạch Bào trong nháy mắt bị đánh bay ra ngoài ngàn trượng, mà trước mặt Diệp Huyền, không gian trong vòng ngàn trượng trực tiếp biến thành hư vô!
Một kiếm này, mạnh mẽ xóa đi vùng không gian này!
Cách đó không xa, khóe miệng Bạch Bào, một vệt máu tươi chậm rãi chảy ra.
Mà ngân thương trong tay hắn, càng xuất hiện vô số vết nứt!
Trong sân đột nhiên trở nên yên tĩnh!
Lần giao phong này, Bạch Bào hoàn toàn ở thế hạ phong!
Nơi xa, Diệp Huyền cầm kiếm chậm rãi đi về phía Bạch Bào.
Lúc này, trong mắt Bạch Bào hiện lên một tia hung ác, hắn đột nhiên nhảy lên, giờ khắc này, cả người hắn trực tiếp trở nên hư ảo, trong tay hắn, thanh ngân thương kia đột nhiên rung động kịch liệt!
Thế yếu, Diệp Huyền đột nhiên nhảy lên, một kiếm chém ra!
Đạo Kiếm!
Một kiếm này chém ra, không gian bốn phía Diệp Huyền trực tiếp trở nên hư ảo!
Lúc này, Bạch Bào đột nhiên đâm một thương xuống.
Châm phong đối đầu!
Hai người đều thi triển ra một kích mạnh nhất của mình!
⚝ ✽ ⚝
Thương kiếm vừa mới tiếp xúc, toàn bộ không gian Nam Môn trong phạm vi mấy vạn trượng trực tiếp bị xóa bỏ, mà Diệp Huyền cùng Bạch Bào điên cuồng lùi lại, lần này lùi, hai người ước chừng lui xa mấy ngàn trượng!
Diệp Huyền vừa mới dừng lại, không gian ngàn trượng phía sau hắn trong nháy mắt hóa thành hư vô!
Diệp Huyền đầu tiên là sững sờ, sau đó vội vàng ngã xuống đất, hai tay ôm ngực, giống như sắp chết!
Kỳ thực hắn không hề hấn gì, bởi vì nhục thân của hắn đã cứng rắn chịu đựng toàn bộ sức mạnh của Bạch Bào!
Nhưng hắn còn không muốn bại lộ Đạo Thể của mình!
Mà ở phía xa, Bạch Bào kia cũng bị thương không nhẹ, bất quá, hắn không có ngã xuống, mà là đứng thẳng cầm thương.
Lúc này, Bạch Bào đột nhiên cầm thương xông về phía Diệp Huyền!
Rõ ràng, hắn muốn trực tiếp kết liễu Diệp Huyền!
Hiện tại Diệp Huyền bị trọng thương, chính là thời cơ tốt để giết hắn!
Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, Diệp Huyền ôm ngực, máu tươi trong miệng không ngừng trào ra, giống như sắp tắt thở.
Bạch Bào càng ngày càng đến gần Diệp Huyền