Chương 1468 Ta thật sự phải ra tay rồi!
Trên không Đạo Thành, lúc này đại chiến đã bắt đầu!
Tuy rằng vũ trụ năm chiều bên này ở phương diện nhân số hoàn toàn yếu thế, nhưng mà, sau khi có lão tổ Huyền Ngoa Tông cùng lão tổ Tiêu tộc cùng với lão tổ Quy Đạo Viện gia nhập, cục diện trong nháy mắt đã khác biệt!
Lão tổ Huyền Ngoa Tông chỉ bằng một mình đã ngăn chặn được Đạo Lão Nhị và Đạo Lão Tứ, còn lão tổ Tiêu tộc và lão tổ Quy Đạo Viện lại càng trực tiếp áp chế gần hai trăm cường giả Quy Nhất Cảnh. Tuy chỉ là một luồng phân hồn, nhưng những cường giả Quy Nhất Cảnh này kém xa bọn họ!
Nhưng theo sự ra tay của các lão tổ, phân hồn của họ cũng ngày càng mờ nhạt!
Bên dưới, Bạch Đế Tử đột nhiên quát: "Ra tay!"
Tiếng nói vừa dứt, cường giả Quy Nhất Cảnh của Ngũ Duy vũ trụ đồng loạt bay lên trời. Ngay lúc đó, hai mươi tên hắc y nhân bất ngờ lao vào đám đông cường giả Đạo Môn, lập tức, từng cái đầu đầy máu bắn lên trời.
Sát thủ!
Hai mươi người này chính là hai mươi siêu cấp sát thủ mà Diệp Huyền mượn từ Huyền Thành!
Diệp Huyền vẫn chưa ra tay, ánh mắt hắn luôn dõi theo Đạo Lão Nhị.
Lúc này, Đạo Lão Nhị và Đạo Lão Tứ đang bị lão tổ Huyền Ngoa Tông áp đảo!
Đạo Lão Nhị không dồn hết tâm lực vào lão tổ Huyền Ngoa Tông, hắn vẫn luôn đề phòng Diệp Huyền!
Hắn không thể quên một kiếm kia của Diệp Huyền!
Một kiếm đó suýt nữa đã giết chết hắn!
Vì vậy, đến bây giờ, hắn vẫn luôn phân tâm đề phòng Diệp Huyền, để đảm bảo khi Diệp Huyền ra tay, hắn có thể phản ứng ngay lập tức!
Nhưng Diệp Huyền vẫn chưa ra tay, chỉ nhìn hắn như vậy, điều này tạo thành áp lực cực lớn cho hắn!
Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên cười nói: "Lão Nhị, ta muốn ra tay rồi!"
Muốn ra tay rồi!
Đạo Lão Nhị đang giao chiến với lão tổ Huyền Ngoa Tông biến sắc, hắn liếc nhìn Diệp Huyền, thấy Diệp Huyền đang cười nhìn mình.
Đạo Lão Nhị không dám phân tâm quá nhiều, liền thu hồi ánh mắt, bởi vì lão tổ Huyền Ngoa Tông trước mặt có thực lực cực kỳ mạnh mẽ.
Ngay khi Đạo Lão Nhị thu hồi ánh mắt, Diệp Huyền lại nói: "Đạo Lão Nhị, ta thật sự ra tay rồi!"
Đạo Lão Nhị vội quay đầu nhìn Diệp Huyền bên dưới, Diệp Huyền nháy mắt: "Đừng vội, ta sắp ra tay rồi!"
Đạo Lão Nhị gầm lên: "Diệp Huyền!"
Diệp Huyền cười toe toét: "Ngươi tới đánh ta đi!"
Đạo Lão Nhị đang định nói thì một tàn ảnh đột nhiên lao đến trước mặt hắn.
Đồng tử Đạo Lão Nhị co rụt lại, hai tay hắn vội vàng chắn trước người.
⚝ ✽ ⚝
Đạo Lão Nhị bị chấn động bay ra ngoài mấy trăm trượng!
Ngay lúc đó, Diệp Huyền đột nhiên biến mất. Cảm nhận được điều này, đồng tử Đạo Lão Nhị co lại, tay phải hắn vung lên, một tấm khiên tròn màu đen chắn trước mặt. Tấm khiên tròn màu đen này là hắn đặc biệt chuẩn bị cho Diệp Huyền!
Nhưng hắn nhanh chóng nhận ra, mục tiêu của Diệp Huyền không phải là hắn!
Mà là Đạo Lão Tứ!
Khi nhận ra điều này, Đạo Lão Nhị vội quay đầu nhìn về phía Đạo Lão Tứ cách đó không xa, hai mắt muốn nứt ra: "Tiểu..."
Lời còn chưa dứt——
Xuy!
Một tia kiếm quang đột nhiên xuyên qua mi tâm Đạo Lão Tứ!
Đạo Lão Tứ không còn đạo thể bị Diệp Huyền một kiếm xuyên qua mi tâm, thân thể hắn cứng đờ giữa không trung, hai mắt trợn tròn, đầy vẻ khó tin!
Hắn không ngờ mục tiêu của Diệp Huyền không phải là Đạo Lão Nhị mà là hắn, hắn càng không ngờ một kiếm kia lại nhanh như vậy, nhanh đến mức hắn không kịp phản ứng!
Trước mặt Đạo Lão Tứ, Diệp Huyền nắm chặt kiếm, từ từ rút ra. Máu tươi từ mi tâm Đạo Lão Tứ phun ra.
Đạo Lão Nhị nhìn chằm chằm Diệp Huyền, hắn đang định ra tay thì lão tổ Huyền Ngoa Tông lại xuất hiện trước mặt. Đạo Lão Nhị quay phắt lại, gầm lên: "Cút!"
Tiếng nói vừa dứt, hắn đột nhiên tung ra một quyền!
Đạo Quyền!
Một quyền dốc toàn lực!
Ầm ầm!
Tinh không xung quanh chấn động dữ dội, Đạo Lão Nhị bị đẩy lùi ra xa mấy trăm trượng. Lão tổ Huyền Ngoa Tông cũng bị đẩy lui trăm trượng, sau khi dừng lại, lão không tiếp tục ra tay, bởi vì linh hồn của lão đã rất mờ nhạt, sắp biến mất!
Nhìn thấy cảnh này, Đạo Lão Nhị định chủ động ra tay, nhưng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên xuất hiện trước mặt lão tổ Huyền Ngoa Tông. Đạo Lão Nhị nheo mắt, hắn quay đầu nhìn về phía Đạo Lão Tứ. Lúc này, linh hồn của Đạo Lão Tứ đã bị kiếm của Diệp Huyền hấp thu, chỉ còn lại một cái xác.
Hồn phi phách tán!
Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Đạo Lão Nhị trở nên cực kỳ dữ tợn, hắn quay đầu nhìn Diệp Huyền: "Diệp Huyền, Đạo Môn ta và ngươi không đội trời chung!"
Diệp Huyền cười khẩy: "Bây giờ ngươi nói câu này, không thấy ngu ngốc sao?"
Sau lưng Diệp Huyền, lão tổ Huyền Ngoa Tông đột nhiên nói: "Tiểu hữu, phân hồn của ta sắp biến mất rồi!"
Diệp Huyền xoay người nhìn lão tổ Huyền Ngoa Tông, chắp tay nói: "Ơn giúp đỡ của tiền bối, Diệp Huyền xin ghi nhớ trong lòng!"
Lão tổ Huyền Ngoa Tông cười nói: "Chỉ cần ngươi chiếu cố Huyền Ngoa Tông là được!"
Diệp Huyền gật đầu: "Nhất định!"
Lão tổ Huyền Ngoa Tông lại quay đầu nhìn về phía một đám mây nào đó, sau đó, thân thể lão dần dần trở nên mờ ảo.
Diệp Huyền nhìn theo hướng lão tổ Huyền Ngoa Tông nhìn, nhưng hắn không thấy gì cả!
Diệp Huyền suy nghĩ một chút rồi hỏi: "Tiền bối có nhìn thấy gì sao?"
Lão tổ Huyền Ngoa Tông đang định nói thì đột nhiên biến mất không còn dấu vết!
Thấy vậy, Diệp Huyền nheo mắt!
Có người đã cưỡng ép xóa sổ lão tổ Huyền Ngoa Tông!
Là ai?
Diệp Huyền quay đầu nhìn về phía đám mây đó, nhưng chẳng có gì ở đó cả!
Trên đám mây, thực ra có hai nữ tử đang đứng, nhưng Diệp Huyền không nhìn thấy!
Lúc này, Niệm Niệm đột nhiên nói: "Ngươi hẳn là còn hậu chiêu.
Truyện được đăng tải duy nhất tại TruyenTV:"
Nữ tử thần bí cười: "Đương nhiên!"
Niệm Niệm gật đầu: "Ta rất mong chờ!"
Nữ tử thần bí cười: "Ta cũng có chút mong chờ!"
Ở xa, Diệp Huyền thu hồi ánh mắt, hắn quay đầu nhìn xung quanh. Lão tổ Tiêu tộc và lão tổ Quy Đạo Viện vẫn còn đó, hai người liên thủ đã giết hơn năm mươi cường giả Quy Nhất Cảnh!
Hai người này thực lực kém hơn lão tổ Huyền Ngoa Tông một chút!
Lúc này, phân hồn của hai người cũng ngày càng mờ nhạt!
Nhìn thấy cảnh này, Diệp Huyền biết, không thể kéo dài thêm nữa!
Diệp Huyền mở lòng bàn tay, kiếm Vô Thượng xuất hiện trong tay hắn. Ngay sau đó, hắn biến mất tại chỗ.
Ở xa, Đạo Lão Nhị nheo mắt, tung ra một quyền!
⚝ ✽ ⚝
Một tia kiếm quang bị chặn lại!
Trước mặt Đạo Lão Nhị, Diệp Huyền dậm mạnh chân phải, đạo kiếm trong tay đột nhiên biến thành hình thái công nghệ, ngay sau đó, sức mạnh của hắn tăng lên gấp bội!
Ầm ầm!
Đạo Lão Nhị bị chấn động bay ra ngoài trăm trượng!
Diệp Huyền không tiếp tục tấn công Đạo Lão Nhị mà hóa thành một tia kiếm quang biến mất.
Xuy!
Trong đám đông ở xa, đầu của một cường giả Đạo Môn Quy Nhất Cảnh bay thẳng ra ngoài.
Thuấn Sát Nhất Kiếm!
Cường giả Quy Nhất Cảnh bình thường căn bản không thể chống đỡ Thuấn Sát Nhất Kiếm của Diệp Huyền!
Tàn sát!
Sau khi Diệp Huyền lao vào đám đông, đó chính là một cuộc tàn sát!
Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Đạo Lão Nhị trở nên cực kỳ khó coi. Hắn vừa định ra tay thì Diệp Huyền ở phía xa đột nhiên quay trở lại, chém về phía hắn một kiếm!
Đạo Lão Nhị không né tránh, trực tiếp tung ra một quyền!
Đạo Quyền!
Còn một kiếm này của Diệp Huyền là Đạo Kiếm!
⚝ ✽ ⚝
Theo một tiếng nổ lớn, hai người liên tục lùi lại. Diệp Huyền lùi lại trăm trượng, còn Đạo Lão Nhị cũng lùi lại gần trăm trượng!
Hai người ngang tài ngang sức!
Sau khi Diệp Huyền dừng lại, hắn vung kiếm về phía bên phải.
Thuấn Sát Nhất Kiếm!
Xuy!
Bên phải cách đó trăm trượng, đầu của một cường giả Quy Nhất Cảnh bay thẳng ra ngoài!
Giết chết ngay lập tức!
Trên chiến trường, những cường giả Quy Nhất Cảnh đến giúp Đạo Môn cuối cùng cũng sợ hãi!
Bởi vì đến lúc này, đã có hơn hai trăm cường giả Quy Nhất Cảnh bỏ mạng!
Trong đó phần lớn là do lão tổ Tiêu tộc và lão tổ Quy Đạo Viện giết, còn có một phần là do hai mươi siêu cấp sát thủ Huyền Thành giết!
Còn về phần tinh nhuệ của Đạo Môn, vẫn luôn bị lão tổ Quy Đạo Viện kiềm chế!
Thực ra, nếu không có ba lão tổ này, tình hình của Ngũ Duy vũ trụ sẽ rất tệ!
Ba người này có thể ngăn cản được hàng trăm cường giả Quy Nhất Cảnh!
Dù sao cũng từng là nhân vật lừng lẫy một thời, chỉ cần không gặp phải cường giả cấp bậc như nữ tử áo trắng, cho dù chỉ là phân hồn, cũng không phải người thường có thể đối phó.
Hiện tại Diệp Huyền cũng rất gấp, bởi vì một khi lão tổ Tiêu tộc và lão tổ Quy Đạo Viện biến mất, tình hình sẽ rất bất lợi cho Ngũ Duy vũ trụ.
Vì vậy, hắn phải kết thúc trận chiến trước khi hai người này biến mất!
Đạo Lão Nhị cũng hiểu rõ điều này, hắn phải làm là kéo dài thời gian, chỉ cần kéo đến khi lão tổ Tiêu tộc và lão tổ Quy Đạo Viện biến mất, cục diện sẽ thay đổi!
Đạo Môn vẫn còn hy vọng chiến thắng!
Đúng lúc này, Diệp Huyền nhìn về phía lão tổ Tiêu tộc ở xa: "Tiền bối, giúp ta ngăn cản lão già này, được không?"
Lão tổ Tiêu tộc ở xa dừng lại, quay đầu nhìn Đạo Lão Nhị: "Một khắc đồng hồ!"
Diệp Huyền cười nói: "Đủ rồi!"
Nói xong, hắn biến mất tại chỗ.
Đạo Lão Nhị đang định ra tay thì lão tổ Tiêu tộc xuất hiện trước mặt hắn. Đạo Lão Nhị trầm giọng nói: "Các hạ, ngươi không sợ Tiêu tộc ngươi vạn kiếp bất phục sao? Ngươi..."
Lão tổ Tiêu tộc lắc đầu cười: "Đến nước này rồi ngươi còn uy hiếp ta! Ngươi đúng là ngu xuẩn!"
Nói xong, lão biến mất.
Đạo Lão Nhị lập tức tung ra một quyền.
⚝ ✽ ⚝
Không gian xung quanh chấn động như động đất!
Lão tổ Tiêu tộc bị đẩy lui, sau khi dừng lại, lão lắc đầu: "Rốt cuộc cũng chỉ là một luồng phân hồn!"
Nói xong, lão lao ra ngoài.
Một khắc đồng hồ!
Lão chỉ cần tranh thủ cho Diệp Huyền một khắc đồng hồ là đủ!
Sau khi Diệp Huyền lao vào đám đông, từng đạo kiếm quang xuất hiện, mỗi đạo kiếm quang đều lấy đi một sinh mệnh!
Thuấn Sát Nhất Kiếm!
Hơn nữa hắn là Đạo Thể, cường giả Quy Nhất Cảnh bình thường căn bản không thể gây ra thương tổn trí mạng cho hắn.
Không lâu sau, Diệp Huyền đã giết hơn mười cường giả Quy Nhất Cảnh. Nhìn thấy cảnh này, một số cường giả Quy Nhất Cảnh đến giúp Đạo Môn đã chọn rút lui.
Bọn họ đến để kiếm lợi, không phải để liều mạng!
Đặc biệt là hiện tại Đạo Môn đã rơi vào thế bất lợi!
Theo những người đó rời đi, tình hình của Đạo Môn ngày càng xấu đi.
Đúng lúc này, Niệm Niệm trên đám mây đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên trời, sau đó nàng nhìn về phía vị trí của Diệp Huyền. Nơi đó, một tàn ảnh lặng lẽ xuất hiện.
Diệp Huyền vội vàng xoay người chém ra một kiếm!
⚝ ✽ ⚝
Kiếm quang vỡ vụn, Diệp Huyền bị đánh bật ra xa mấy ngàn trượng!
Tàn ảnh đó vung tay phải, phân hồn của lão tổ Tiêu tộc và lão tổ Quy Đạo Viện ở xa bị xóa sổ!
Chiến trường trở nên yên tĩnh!