Chương 1482 Cầu chùy!
Giết!
Trong sân yên tĩnh không tiếng động.
Bốn phía, một số người âm thầm lắc đầu.
Nam Mộc Xuyên này đầu óc không dùng được sao?
Đối mặt với Diệp Huyền, không chỉ không chịu thua, còn nói lời hung ác, hắn thật sự cho rằng Diệp Huyền là một người có tính tình tốt sao?
Lật đổ Ngũ Duy học viện?
Phải ngu xuẩn tới mức nào mới có thể nói ra những lời này chứ!
Diệp Huyền lắc đầu, quay đầu nhìn về phía A Mục, cười nói: "Đi thôi!"
A Mục gật đầu.
Hai người rời đi.
Trên đường, A Mục khẽ nói: "Là chúng ta không làm tốt, sau khi trở về, ta sẽ tăng cường quản lý các học viện lớn, đặc biệt là ở học viện về phương diện giáo dục làm người."
Diệp Huyền lắc đầu: "Là vấn đề của ta!"
A Mục nhìn về phía Diệp Huyền, Diệp Huyền khẽ mỉm cười: "Ta ngay từ đầu có vẻ quá dễ nói chuyện! Cho nên hắn cảm thấy ta mềm yếu. Thế giới này chính là như vậy, có một số người tính tình tốt, mà trong mắt một số người, tính tình tốt tương đương với dễ bắt nạt, nhưng tính tình tốt không có nghĩa là không có tính khí."
Nói xong, hắn lắc đầu: "Rất nhiều người a! Thích bắt nạt kẻ yếu sợ kẻ mạnh, thích bắt nạt kẻ lương thiện, thích bắt nạt kẻ thành thật, bởi vì người hiền lành và thành thật, dễ bắt nạt. Còn có một số người, thích đạo đức giả, ngươi xem Nam Mộc Xuyên vừa rồi, lại còn nói ta là Hiệu trưởng, không thể giết hắn, giết hắn chính là biết pháp phạm pháp thật sự là chọc cười ta! Cái này giống như mẫu thân của một vài đứa trẻ ranh, con của nàng ta phạm sai lầm. Nhưng nàng ta không dạy dỗ con, ngược lại là đến giáo dục ngươi, chất vấn ngươi, nó vẫn còn là một đứa nhỏ a! Ngươi sao có thể so đo với một đứa nhỏ chứ?"
A Mục lắc đầu cười: "Ngươi ví von này..."
Diệp Huyền cười nói: "Không phải đặc biệt thích hợp ha! Nhưng ý của ta ngươi hẳn là hiểu!"
A Mục gật đầu, dường như nghĩ đến điều gì đó, nàng do dự một chút, sau đó nói: "Nhưng ngươi là Hiệu trưởng, chuyện này, không nên tự mình ra tay, ta sợ có kẻ gian lợi dụng..."
Diệp Huyền đột nhiên cười nói: "Ai dám?"
A Mục trầm mặc.
Tại Ngũ Duy vũ trụ, xác thực không có người dám đâm sau lưng Diệp Huyền một đao.
Diệp Huyền đột nhiên nói: "A Mục, ngươi cảm thấy bọn họ tới tổng viện này là vì cái gì?"
A Mục nói: "Học tập!"
Diệp Huyền hỏi, "Còn gì nữa?"
A Mục trầm mặc.
Diệp Huyền cười nói: "Bọn họ không chỉ đơn thuần là đến học tập, cũng là đến bảo vệ Ngũ Duy vũ trụ. Ngũ Duy vũ trụ là Ngũ Duy vũ trụ của Niệm tỷ sao? Là Ngũ Duy vũ trụ của Diệp Huyền ta sao? Không, Ngũ Duy vũ trụ là Ngũ Duy vũ trụ của tất cả mọi người, phàm là người sinh tồn trong Ngũ Duy vũ trụ, đều có nghĩa vụ bảo vệ vũ trụ này của chúng ta. Học viện không phải là nơi an nhàn, không phải để cho bọn họ đến hưởng phúc, mà Diệp Huyền ta, cũng sẽ không bỏ tiền ra nuôi một đám đại gia tự cho mình là đúng."
Nói xong, hắn nhìn về phía A Mục: "Nhớ kỹ một điểm, chúng ta không phải làm từ thiện. Có một số người, ngươi giúp một lần, hắn sẽ cảm kích rơi nước mắt, nhưng sau khi ngươi giúp mười lần, hắn sẽ cảm thấy đây là chuyện đương nhiên, mà ngươi nếu như không giúp nữa! Hắn thậm chí còn có thể coi ngươi là kẻ thù. Nói với ngươi những điều này, là bởi vì ta phát hiện, học viện của chúng ta thiếu một tôn chỉ cốt lõi. Mục đích tiến vào trường học là gì? Học tập là không sai! Nhưng còn có gì nữa? Ta không yêu cầu bọn họ báo đáp Diệp Huyền ta, nhưng mà, bọn họ nhất định phải báo đáp phiến vũ trụ này, hiểu chưa?"
A Mục gật đầu: "Ta hiểu rồi!"
Diệp Huyền khẽ gật đầu, "Chuyện này ngươi nói với Bạch Đế Tử một chút, hắn sẽ xử lý tốt."
A Mục cười nói: "Bạch lão rất bận, chuyện này để ta xử lý đi! Ta trước tiên soạn thảo một phương án, sau đó trình lên cho ngươi, cuối cùng ngươi quyết định!"
Diệp Huyền gật đầu: "Được!"
A Mục mỉm cười: "Lần sau lại tới ăn mì!"
Diệp Huyền cười ha ha: "Được!"
Hai người trò chuyện một lát sau đó tách ra, mà Diệp Huyền cũng không trực tiếp trở về Kiếm Điện, mà là đi tới Vô Biên Địa Hạ Thành.
Thiên Đạo Điển Đương Hành!
Khi Diệp Huyền đi tới Thiên Đạo Điển Đương Hành, cửa đang mở
. Sau quầy hàng trong cửa, có một nữ tử đang đứng!
Chính là Tiểu Đạo!
Dường như cảm nhận được điều gì, Tiểu Đạo đột nhiên ngẩng đầu, khi nhìn thấy Diệp Huyền, nàng hơi sững sờ.
Diệp Huyền đi vào Điển Đương Hành, cười nói: "Bọn họ nói với ta ngươi bây giờ vẫn ở tại đây?"
Tiểu Đạo gật đầu, "Phải."
Diệp Huyền nhìn thoáng qua bốn phía, nói khẽ: "Đã lâu không tới nơi này rồi!"
Tiểu Đạo nhìn Diệp Huyền: "Ngươi bây giờ rất bận rộn!"
Diệp Huyền cười nói: "Đúng là có chút bận!"
Tiểu Đạo nhẹ giọng nói: "Niệm Niệm khi nào khôi phục ký ức?"
Diệp Huyền lắc đầu: "Không biết!"
Tiểu Đạo trầm mặc.
Diệp Huyền đang muốn nói chuyện, đúng lúc này, không gian trước mặt hắn hơi rung động một chút, Diệp Huyền nhíu mày.
Tiểu Đạo hỏi, "Sao vậy?"
Diệp Huyền trầm giọng nói: "Niệm Niệm không thấy đâu nữa!"
Biến mất!
Tiểu Đạo ngẩn người, sau đó nói: "Biến mất?"
Diệp Huyền gật đầu: "Ta quay về một chuyến!"
Nói xong, hắn trực tiếp biến mất không thấy.
Trong Điển Đương Hành, Tiểu Đạo trầm mặc một lát sau cũng biến mất không thấy.
Kiếm Điện.
Khi Diệp Huyền trở lại Kiếm Điện, Bạch Đế Tử đã chờ ở đây đã lâu.
Diệp Huyền trầm giọng nói: "Ngươi nói Niệm Niệm biến mất?"
Bạch Đế Tử gật đầu, "Cách đây không lâu nàng ấy còn ở trong thành đi dạo, ta cũng không quá chú ý, nhưng không bao lâu sau, nàng ấy đã biến mất!"
Diệp Huyền trầm mặc.
Bạch Đế Tử trầm giọng nói: "Nàng ấy có phải đã khôi phục ký ức rồi không?"
Diệp Huyền lắc đầu: "Ta không biết!"
Bạch Đế Tử trầm mặc.
Diệp Huyền nhẹ giọng nói: "Đã phái người đi tìm chưa?"
Bạch Đế Tử gật đầu, "Nhưng không có một chút tin tức nào, hơn nữa, nàng ấy biến mất như thế nào, chúng ta cũng không biết!"
Diệp Huyền trầm mặc một lát sau, nói khẽ: "Không cần tìm nữa!"
Bạch Đế Tử nhìn về phía Diệp Huyền, Diệp Huyền cười nói: "Ta tin tưởng, nàng ấy sẽ trở về!"
Nói xong, hắn nhìn về phía Bạch Đế Tử, "Chỉ cần Niệm tỷ không muốn xảy ra chuyện, nàng ấy sẽ không gặp nguy hiểm!"
Bạch Đế Tử khẽ mỉm cười, "Cũng đúng!"
Nói đến đây, hắn nhìn về phía Diệp Huyền: "Hôm nay là ngày học viện khai giảng, ngươi với tư cách là Viện trưởng, nên đi một chuyến."
Diệp Huyền lắc đầu: "Không muốn đi lắm!"
Bạch Đế Tử nói: "Bởi vì chuyện của Nam Mộc Xuyên?"
Diệp Huyền cười nói: "Ngươi cũng biết rồi?"
Bạch Đế Tử nói: "Hắn là kiếm tu ưu tú nhất thế hệ trẻ phương Nam, có chút ngạo khí và tự đại cũng là chuyện bình thường."
Diệp Huyền cười nói: "Ngươi cảm thấy ta làm sai sao?"
Bạch Đế Tử lắc đầu: "Không! Thông qua chuyện này ta phát hiện ra một vấn đề, đó chính là rất nhiều người ở Ngũ Duy vũ trụ kính trọng ngươi, nhưng không hề e sợ ngươi, nếu như lúc trước ta xuất hiện, tên kia chắc chắn sẽ không nói bất cứ lời uy hiếp nào nữa, ngược lại, hắn còn sẽ lập tức nhận lỗi cầu xin tha thứ!"
Diệp Huyền cười nói: "Vấn đề nằm ở đâu?"
Bạch Đế Tử nhìn Diệp Huyền, "Nguyên nhân là ngươi quá trẻ! Người trẻ tuổi thường không phục người trẻ tuổi! Học viên trong học viện đều biết ngươi lợi hại, nhưng mà, không ai biết ngươi lợi hại tới mức nào! Cho nên, rất nhiều người đối với ngươi, trong lòng không có sự e sợ, đã không có sự e sợ, bọn họ tự nhiên dám khiêu khích ngươi, dù sao, đều là những thiên chi kiêu tử, mà loại người này, thường thường sẽ không thần phục người cùng lứa! Cho nên, lễ khai giảng lần này, ngươi rất cần phải đi một chuyến. Đồng thời, ta cũng hy vọng ngươi đi nói cho bọn họ biết, thế giới này, còn có người trẻ tuổi ưu tú hơn bọn họ, để cho bọn họ biết cái gì gọi là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên!"
Diệp Huyền cười nói: "Xem ra, ta không thể không đi rồi!"
Bạch Đế Tử gật đầu, "Ngươi là Viện trưởng, dù sao cũng nên đi một chuyến! Hơn nữa, cũng nên thể hiện một chút thực lực của mình, để cho đám người phía dưới kia biết Viện trưởng các ngươi không phải hạng xoàng!"
Diệp Huyền cười ha ha: "Vậy đi thôi!"
Bạch Đế Tử gật đầu, hai người rời đi.
Đối với Niệm Niệm, Diệp Huyền kỳ thật không lo lắng lắm, bởi vì hắn biết Niệm tỷ đáng sợ tới mức nào.
Ngũ Duy học viện.
Hôm nay Đạo Thành náo nhiệt dị thường, bởi vì hôm nay là ngày các học viên từ khắp chư thiên vạn giới tới Đạo Thành nhập học.
Cũng là lần đầu tiên tổng viện Đạo Thành chiêu sinh!
Mà lần này tới, có thể nói đều là yêu nghiệt trong số yêu nghiệt, thiên tài trong số thiên tài.
Có thể nói như vậy, lần này tất cả yêu nghiệt và thiên tài của Ngũ Duy vũ trụ đều tụ tập ở đây, trong đó còn bao gồm một số thiên tài của các thế lực cổ xưa, ví dụ như Nam Việt Tu và Nam Việt Kỳ hai huynh đệ của Nam Việt gia tộc, không chỉ Nam Việt gia tộc, Cổ tộc và Huyền Thành cũng có thiên tài tới nhập học.
Ngũ Duy học viện.
Ngũ Duy học viện được xây dựng vô cùng hùng vĩ, các loại học điện có tới hơn sáu mươi tòa, ngoài ra, học viện này còn có trận pháp do Huyền Cơ Môn bố trí, đủ loại trận pháp đều có, ước chừng có hơn một trăm loại trận pháp.
Về phần đội ngũ giảng viên, đó cũng là vô cùng hùng hậu, A La, An Lan Tú cùng với Lý Thiện Thủy của Bà Sa Tông đều là giảng viên của học viện, đều là siêu cấp cường giả đỉnh cao của Ngũ Duy vũ trụ.
Ở cửa học viện, có hai pho tượng khổng lồ.
Một pho tượng là của Niệm Niệm, còn một pho tượng là của Diệp Huyền.
Niệm Niệm là Ngũ Duy Thiên Đạo, là linh hồn của toàn bộ Ngũ Duy vũ trụ, mà Diệp Huyền là người bảo vệ toàn bộ Ngũ Duy vũ trụ.
Theo cánh cổng lớn của Ngũ Duy học viện mở ra, từng nhóm học viên tiến vào học viện làm thủ tục nhập học.
Ở một nơi bí mật nào đó, Bạch Đế Tử cười nói: "Đạo chủ, ngươi thấy những học viên này thế nào?"
Diệp Huyền nhìn lướt qua những học viên ở phía xa, nói khẽ: "Rất ưu tú!"
Bạch Đế Tử gật đầu, "Thế giới này không thiếu thiên tài yêu nghiệt, thiếu chính là người phát hiện ra bọn họ! Lần này thành lập học viện, bản thân ta cũng bị chấn động! Thì ra vũ trụ của chúng ta có nhiều thiên tài yêu nghiệt như vậy! Ban đầu học viện mỗi năm chỉ chiêu sinh ba mươi người, nhưng ta cảm thấy không đủ, vì vậy đã mở rộng tới bốn mươi người."
Diệp Huyền nhẹ giọng nói: "Những người này, chính là tương lai của Ngũ Duy vũ trụ!"
Bạch Đế Tử gật đầu.
Ngũ Duy vũ trụ không thể nào để Diệp Huyền gánh vác mãi được, trực giác mách bảo hắn, sau này Diệp Huyền nhất định sẽ bước lên một sân khấu rộng lớn hơn!
Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên nói: "Phải để cho những người này có cảm giác thân thuộc với Ngũ Duy vũ trụ."
Bạch Đế Tử cười nói: "Cái này tự nhiên! Kỳ thực, hiện tại mọi người đã có lòng trung thành với Ngũ Duy vũ trụ, cái khác không nói, rất nhiều người Đạo môn ta đã coi mình là một thành viên của Ngũ Duy vũ trụ!"
Diệp Huyền cười nói: "Đây là chuyện tốt!"
Bạch Đế Tử nhìn về phía các học viên nơi xa, cười nói: "Một ít phó viện trưởng phân viện bảo ta phải chú ý một chút."
Diệp Huyền có chút tò mò: "Chú ý cái gì?"
Bạch Đế Tử cười nói: "Trong nhóm học sinh này, có rất nhiều kẻ cứng đầu!"
Đúng lúc này, nơi xa đột nhiên xông tới một tên nam tử, nam tử hình thể khôi ngô, mỗi một bước đi, mặt đất đều rung lên kịch liệt, không chỉ mặt đất, không gian chỗ hắn chạy qua cũng rung động theo từng đợt.
Diệp Huyền nhìn nam tử này, trong mắt có chút kinh ngạc: "Thân thể thật cường hãn!"
Bạch Đế Tử gật đầu, "Kẻ này tên là Man Tử, là một thể tu, là kẻ mạnh nhất trong số học viên thể tu, hơn nữa, tổng điểm của hắn đạt tới mười sao."
Diệp Huyền có chút tò mò: "Cao nhất được bao nhiêu?"
Bạch Đế Tử nói: "Mười hai sao, mà lần này trong toàn bộ học viên, chỉ có một người đạt tới mười hai sao, mà học viên mười một sao trong đó, cũng chỉ có sáu người."
Diệp Huyền đang muốn nói chuyện, đúng lúc này, Man Tử đột nhiên xông tới trước mặt pho tượng Diệp Huyền, hắn nhìn thẳng pho tượng Diệp Huyền, rống giận: "Man tử Đại Hoang, khiêu chiến Diệp viện trưởng! Xin chỉ giáo!"
Diệp Huyền: ""