Chương 2166 Van ngươi giết ta đi!
Ngay khi Diệp Huyền đang nghi hoặc, sau lưng Diệp Huyền đột nhiên vang lên một giọng nói lạnh lùng: "Ngươi là con của hắn!"
Con trai?
Diệp Huyền sững sờ, ngay sau đó, hắn vội vàng nói: "Ngươi là kẻ thù của phụ thân ta?"
Không thể không nói, lúc này hắn vẫn còn có chút hoảng hốt!
Kẻ thù của lão cha?
Đó là khái niệm gì?
Giọng nói kia đột nhiên vang lên: "Ngươi quả nhiên là con của hắn!"
Giọng nói vừa dứt, một luồng sức mạnh thần bí đột nhiên chém về phía Diệp Huyền!
Diệp Huyền hai mắt híp lại, đột nhiên xoay người rút kiếm chém ra.
⚝ ✽ ⚝
Một mảnh kiếm quang bùng nổ, luồng sức mạnh thần bí kia lập tức vỡ vụn, cùng lúc đó, một tàn ảnh liên tục lùi lại!
Diệp Huyền nhìn về phía xa, nơi đó có một nữ tử đang đứng, nữ tử mặc một bộ trường bào bó sát, tay cầm một thanh chủy thủ, ánh mắt sắc bén như dao.
Diệp Huyền nhìn nữ tử: "Ngươi là ai?"
Nữ tử nhìn chằm chằm Diệp Huyền: "Ta là tổ tông của ngươi!"
Nói xong, nàng ta lập tức biến mất tại chỗ.
Nghe vậy, Diệp Huyền nhíu mày, hắn mở lòng bàn tay, Thanh Huyền Kiếm trong tay đột nhiên bay ra chém tới.
⚝ ✽ ⚝
Nữ tử kia trực tiếp bị một kiếm của Diệp Huyền chém lui ra ngoài vạn trượng!
Lực lượng của một kiếm này, không phải người bình thường có thể đỡ được!
Bị một kiếm của Diệp Huyền chém lui, nữ tử kia đầu tiên là sững sờ, sau đó nổi giận: "Tiểu tạp chủng!"
Nghe vậy, Diệp Huyền lại nhíu mày: "Có phải ngươi đã ăn phân, miệng thối như thế hay không!"
Nữ tử cười gằn: "Ngươi là con của hắn, không phải tạp chủng thì là cái gì?"
Thanh âm vừa dứt, nàng đột nhiên tung người nhảy lên, một đao chém về phía Diệp Huyền. Một đao kia chém xuống, không gian trên đỉnh đầu hắn trực tiếp vỡ ra, ngay sau đó, một đạo đao mang xé rách rơi xuống.
Trong mắt Diệp Huyền hiện lên một tia dữ tợn, hai mắt hắn chậm rãi nhắm lại, sau một khắc, phiến thời không kia trực tiếp trở nên hư ảo!
Chém tới!
Nơi xa, nữ tử kia dường như cảm ứng được cái gì, tròng mắt bỗng nhiên co rụt lại, sau một khắc, thân thể nàng trực tiếp trở nên hư ảo!
Mà đúng lúc này, một bàn tay đột nhiên đặt trên vai nàng.
⚝ ✽ ⚝
Thân thể nữ tử vốn muốn triệt để biến mất đột nhiên trở nên bình thường!
Lúc này, bàn tay ngọc ngà kia đột nhiên đánh ra một quyền về phía trước!
⚝ ✽ ⚝
Một tiếng nổ đột nhiên vang vọng trong sân, ngay sau đó, Diệp Huyền ở nơi xa vội vàng giơ kiếm chặn lại.
⚝ ✽ ⚝
Cả người và kiếm của Diệp Huyền trong nháy mắt bị đánh bật lui ra vạn trượng!
Sau khi Diệp Huyền dừng lại, hắn nhìn về phía cách đó không xa, ở phía sau lưng nữ tử xa xa, lại xuất hiện một nữ tử, nữ tử này, chính là nữ tử Trúc Lâu mà hắn đã gặp trước đó!
Lại là nữ nhân này!
Diệp Huyền nhíu mày.
Nơi xa, nữ tử bên cạnh Trúc Lâu đột nhiên gào lên: "Sư thúc, giết hắn!"
Sư thúc!
Diệp Huyền nhìn thoáng qua nữ tử có chút điên cuồng kia, không nói gì.
Trúc Lâu nữ tử lạnh lùng liếc Diệp Huyền, sau đó quay đầu nhìn về phía nữ tử: "Rời đi!"
Nữ tử vẻ mặt điên cuồng: "Sư thúc, thực lực của người mạnh như vậy, vì sao không báo thù cho sư môn? Người rốt cuộc đang sợ cái gì?"
Sư môn!
Nghe được lời của nữ tử, trong mắt Diệp Huyền hiện lên một tia nghi hoặc, chẳng lẽ cha hắn đã đồ sát sư môn của nữ nhân này sao? Nhưng mà, hắn cũng biết, mặc dù cha hắn tùy tiện, nhưng tính tình bình thường vẫn rất tốt!
Trúc Lâu nữ tử nhìn nữ tử trước mặt, thần sắc bình tĩnh như trước: "Trở về!"
Nghe vậy, nữ tử kia hoàn toàn bộc phát, nàng ta giống như một dã thú điên cuồng, căm tức nhìn Trúc Lâu nữ tử: "Sư thúc, người có biết sư phụ cùng những sư huynh đệ kia chết như thế nào không? Người có biết bọn họ chết thảm bao nhiêu không? Bọn họ ngay cả cơ hội luân hồi cũng không có!"
Trúc Lâu nữ tử trầm mặc.
Ở nơi xa, Diệp Huyền đột nhiên nói: "Ta muốn nói rõ một chút, chuyện cha ta làm, đó là chuyện của hắn, không có quan hệ gì với ta! Nếu như các ngươi muốn báo thù, ta ủng hộ các ngươi đi tìm hắn, ta tuyệt đối sẽ không giúp đỡ!"
Giờ phút này hắn đột nhiên có chút hiểu được vì sao Trúc Lâu nữ tử kia lại đuổi theo mình!
Rất hiển nhiên, đối phương là có mục đích đuổi theo mình!
Trúc Lâu nữ tử liếc Diệp Huyền, không nói lời nào.
Hắc bào nữ tử căm tức nhìn Diệp Huyền: "Hắn diệt toàn tông ta, ta cũng muốn diệt toàn tộc hắn!"
Diệp Huyền nhíu mày: "Sao ngươi lại giống như chó điên vậy?"
Hắc bào nữ tử gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Huyền: "Ngươi đồ tạp chủng! Cả nhà ngươi đều là tạp chủng!"
Nghe vậy, hai mắt Diệp Huyền lập tức trở nên lạnh lẽo: "Ta sẽ xé nát miệng của ngươi!"
Hắc bào nữ tử nhìn chằm chằm Diệp Huyền: "Đến đây!"
Diệp Huyền trực tiếp biến mất tại chỗ!
Hắn biết nữ nhân này đang cố ý khích hắn ra tay, bởi vì hắn vừa ra tay, Trúc Lâu nữ tử kia chắc chắn sẽ ra tay!
Nhưng mà, vậy thì sao?
Làm thì làm thôi!
Quả nhiên, trong nháy mắt khi Diệp Huyền ra tay, thân thể Trúc Lâu nữ tử kia đột nhiên trở nên hư ảo!
Nơi xa, hai mắt Diệp Huyền đột nhiên nheo lại, sau một khắc, hắn đột nhiên rút kiếm chém một cái, nhưng mà, kiếm của hắn còn chưa hạ xuống, một bàn tay đã trực tiếp điểm vào trên mũi kiếm của hắn!
⚝ ✽ ⚝
Thanh Huyền Kiếm run lên kịch liệt, cùng lúc đó, Diệp Huyền cảm giác ngực bị chặn lại, cả người trực tiếp bay ngược ra ngoài, mà trong nháy mắt khi hắn bay ra, một thanh kiếm đột nhiên quỷ dị xuất hiện ở phía sau Trúc Lâu nữ tử!
Trúc Lâu nữ tử cũng không quay đầu lại, ngón tay ngọc nhẹ nhàng búng ra phía sau.
Răng rắc!
Thanh kiếm kia trực tiếp vỡ vụn!
Lúc này, Diệp Huyền ở phía xa cũng dừng lại, hắn mở lòng bàn tay ra, Thanh Huyền kiếm trở lại trong tay hắn, hắn nhìn Trúc Lâu nữ tử, hai mắt chậm rãi nhắm lại!
Chém tương lai!
Cùng lúc đó, hắn đột nhiên xuất kiếm!
Một kiếm chém hiện tại!
Một kiếm chém tương lai!
Ở phía xa, Trúc Lâu nữ tử khẽ nhíu mày, sau một khắc, nàng cũng chậm rãi nhắm hai mắt lại, sau một khắc, nàng đột nhiên duỗi ra hai ngón tay, hai ngón tay này trực tiếp kẹp lấy Thanh Huyền kiếm của Diệp Huyền!
Nhưng gần như cùng một lúc, một thanh kiếm từ đỉnh đầu nàng rơi thẳng xuống!
Trúc Lâu nữ tử đột nhiên mở miệng: "Dừng!"
⚝ ✽ ⚝
Thanh kiếm trên đỉnh đầu nàng trực tiếp dừng lại, sau đó bốc cháy.
Lúc này, Trúc Lâu nữ tử đột nhiên mở hai mắt ra, hai ngón tay đang kẹp lấy Thanh Huyền kiếm của Diệp Huyền đột nhiên dùng sức.
⚝ ✽ ⚝
Một cỗ lực lượng cường đại dọc theo Thanh Huyền Kiếm trực tiếp chấn động đến trên người Diệp Huyền.
⚝ ✽ ⚝
Diệp Huyền trong nháy mắt bị đánh bật lui ra ngoài mấy vạn trượng, nhưng mà, hắn bình yên vô sự!
Thân thể cường hãn!
Trúc Lâu nữ tử liếc nhìn thân thể của Diệp Huyền, lông mày hơi nhíu lại, giờ phút này trong nội tâm nàng có chút khiếp sợ, mới qua bao lâu? Thân thể của người này vậy mà đã trở nên cường hãn như thế!
Nơi xa, Diệp Huyền liếc nhìn Trúc Lâu nữ tử, sau một khắc, hắn lại biến mất tại chỗ!
Trúc Lâu nữ tử nhíu mày, nàng đột nhiên xông về phía trước, đầu gối chân phải mạnh mẽ nâng lên chính là một đỉnh!
⚝ ✽ ⚝
Chỗ đầu gối nàng rơi xuống, dòng sông thời gian kia trực tiếp lõm xuống, cùng lúc đó, một bóng người từ trong dòng sông thời gian kia bay ngược ra ngoài!
Chính là Diệp Huyền!
Nơi xa, sau khi Diệp Huyền dừng lại, khóe miệng hắn chậm rãi tràn ra một vệt máu tươi!
Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn về phía Trúc Lâu nữ tử ở xa xa, phiến thời không bị lõm xuống trước mặt Trúc Lâu nữ tử kia vẫn chưa khôi phục!
Diệp Huyền hai mắt nheo lại, nữ nhân này vậy mà có thể lay động vách ngăn của dòng sông thời gian, thực lực này, không phải là kinh khủng bình thường a!
Nhưng mà, vậy thì sao?
Trong mắt Diệp Huyền không có nửa phần sợ hãi, ngược lại, còn có ý chí chiến đấu vô tận!
Lúc này, hắc bào nữ tử bên cạnh Trúc Lâu đột nhiên biến mất tại chỗ một cách quỷ dị, Diệp Huyền hai mắt nheo lại, mạnh mẽ rút kiếm chém một cái.
⚝ ✽ ⚝
Một mảnh kiếm quang vỡ vụn, hắc bào nữ tử trực tiếp bị đánh bay ra ngàn trượng!
Sau khi hắc bào nữ tử dừng lại, nàng ta nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền, ánh mắt như kiếm, giống như muốn chém Diệp Huyền thành mảnh nhỏ: "Không phải ngươi muốn xé nát miệng của ta sao? Mau tới xé đi!"
Hai mắt Diệp Huyền nheo lại, sau một khắc, hai mắt hắn dần dần bắt đầu trở nên đỏ như máu!
Lúc này, Tiểu Tháp đột nhiên nói: "Tiểu chủ, ả đang khích tướng ngươi, ngươi đừng mất lý trí a!"
Khóe miệng Diệp Huyền hiện lên một tia dữ tợn: "Ngươi có thể nhịn được nữ nhân này sao?"
Tiểu Tháp do dự một chút, rồi nói: "Không thể nhịn!"
Diệp Huyền lập tức nói: "Vậy ngươi giúp ta ngăn cản nữ nhân Trúc Lâu kia một chút! Ba hơi thở là đủ rồi!"
Nói xong, hắn trực tiếp triệu hồi Tiểu Tháp ra, sau đó mạnh mẽ ném về phía Trúc Lâu nữ tử.
Tiểu Tháp lập tức kinh hãi nói: "Mẹ kiếp, tiểu chủ, ta có thể nhịn, mẹ nó ta có thể nhịn, mẹ nó..."
Nhưng mà, đã không kịp, nó đã bị Diệp Huyền ném tới trước mặt Trúc Lâu nữ tử.
Nhìn thấy Trúc Lâu nữ tử gần trong gang tấc, Tiểu Tháp cắn răng, mạnh mẽ lao về phía trước!
Nhìn thấy Tiểu Tháp lao tới, Trúc Lâu nữ tử nhíu mày, nàng đưa ngón tay ra điểm về phía trước, điểm này, trực tiếp điểm vào trên sừng của Tiểu Tháp!
⚝ ✽ ⚝
Trong nháy mắt, phiến thời không nơi nàng đang đứng trực tiếp sôi trào lên, sau một khắc, hai mắt nàng nheo lại, tiếp theo, nàng liên tục lùi lại mười mấy trượng, đương nhiên, Tiểu Tháp càng khoa trương hơn, trực tiếp bay ra ngoài, một cái bay này là bay ra khỏi tầm mắt.
Sau khi dừng lại, Tiểu Tháp nằm trên mặt đất do dự một chút, cuối cùng vẫn không đứng dậy, nó cứ nằm trên mặt đất, nhỏ giọng nói: "Ta vẫn nên giả chết thì hơn!"
Nói xong, không nhúc nhích.
Trúc Lâu nữ tử sau khi dừng lại nhìn về phía tay phải của mình, ngón tay của nàng vậy mà đã bị nứt ra!
Nhìn thấy một màn này, Trúc Lâu nữ tử nhíu mày, cái tháp này vậy mà đã làm nàng bị thương!
Hình như nghĩ đến điều gì, đồng tử của Trúc Lâu nữ tử đột nhiên co rụt lại, nàng mạnh mẽ quay đầu nhìn lại, cách đó không xa, hắc y nữ tử kia đã bị Diệp Huyền dùng Thanh Huyền kiếm chế trụ, mà tay phải của Diệp Huyền còn đang giữ chặt cổ họng nàng ta!
Nhìn thấy một màn này, hai mắt Trúc Lâu nữ tử nheo lại: "Đừng làm nàng ta bị thương!"
Nói xong, tay phải nàng chậm rãi nắm chặt.
Diệp Huyền không để ý tới Trúc Lâu nữ tử, hắn nhìn hắc y nữ tử trước mặt, hắc y nữ tử nhìn chằm chằm Diệp Huyền: "Tới đây, có gan thì giết ta đi!"
Diệp Huyền cười gằn, sau một khắc, tay phải hắn mạnh mẽ nắm lấy hai bên miệng của hắc y nữ tử.
Ở phía xa, Trúc Lâu nữ tử đột nhiên nói: "Giết nàng ta, ta nhất định sẽ giết ngươi!"
Diệp Huyền đột nhiên quay đầu lại, gầm lên: "Ta khẩn cầu ngươi tới giết ta! Nếu ngươi không giết ta, ngươi chính là chó!"
Thanh âm rơi xuống, hắn đột nhiên dùng sức.
Xuy!
Trong nháy mắt, miệng của hắc y nữ tử trực tiếp bị Diệp Huyền xé rách, cả khuôn mặt trực tiếp trở nên tàn khuyết, máu me vô cùng. Cùng lúc đó, Diệp Huyền mạnh mẽ lấy ra một thanh kiếm đâm vào bụng của nữ tử, sau đó, đột nhiên xoay tròn: "Thoải mái không?"
Hắc y nữ tử nhìn Diệp Huyền, nhưng lại cười! Cười như một kẻ điên: "Sư thúc, hiện tại Tịch Huyền Đạo chỉ còn lại một mình người! Chỉ còn lại một mình người ha ha!"
Nói xong, linh hồn nàng ta nhanh chóng bắt đầu tiêu tán.
Mà lúc này, Diệp Huyền cảm nhận được một cỗ sát ý cực kỳ khủng bố từ phía sau ập tới, sát ý kia cường đại, so với sau khi hắn kích hoạt Phong Ma huyết mạch còn khủng bố hơn!
Ps: Trễ một phút, thêm một chương!
Ta có bản thảo, ta mặc kệ!