Chương 2231 Ngươi lên trước đi!
Đạo Lăng hơi có chút xấu hổ!
Hắn quả thật đánh giá thấp bốn người Thích Nguyên này!
Theo hắn thấy, sau khi hắn đạt tới Tuế Nguyệt Cảnh, ít nhất hẳn là vô địch cùng giai! Dù sao, cho tới nay, hắn đều là vô địch cùng giai.
Mà lần này, hắn sai rồi!
Bởi vì hắn đã bỏ qua một việc, đó chính là trước mắt không phải một vị Tuế Nguyệt Cảnh, mà là bốn vị!
Một chọi một, hắn có cơ hội rất lớn thắng, nhưng vấn đề là, không phải solo!
Bốn đánh một!
Bất kể là Diệp Huyền, hay là Đạo Lăng, đều không có phần thắng!
Bởi vì bốn người Thích Nguyên đều không phải hạng xo xo!
Đúng lúc này, Thích Thiên ở nơi xa đột nhiên nhẹ giọng nói: "Đây là gia tộc của ta sao?"
Nghe vậy, mọi người trong sân quay đầu nhìn về phía Thích Thiên nơi xa.
Từ lúc mới bắt đầu đến bây giờ, tất cả mọi người đều không đếm xỉa đến sự tồn tại của Thích Thiên!
Thích Thiên cũng là một vị thiên tài yêu nghiệt siêu cấp!
Lúc này, Thích Thiên đột nhiên cười khẽ, "Ta cảm thấy có chút đáng buồn!"
Đáng buồn!
Nghe vậy, lông mày bọn người Thích Nguyên đều nhíu lại.
Thích Thiên cười lớn: "Vì gia tộc? Tộc trưởng, giờ phút này ta chỉ thấy tham lam!"
Nghe vậy, sắc mặt những cường giả Thích Tộc giữa sân đều trở nên khó coi.
Thích Nguyên gắt gao nhìn chằm chằm Thích Thiên: "Ngươi biết ngươi đang nói gì không?"
Thích Thiên cười nói: "Ta tự nhiên biết! Vì gia tộc? Tộc trưởng, ngươi nói tất cả mọi chuyện đều đường hoàng như vậy, kỳ thực chính là tham lam, chính là không có điểm dừng! Khí vận chi tranh, là ta cùng với bọn họ tranh đấu, vốn không liên quan đến gia tộc, nhưng ngươi lại muốn lấy gia tộc đến áp chế bọn họ, làm cho chuyện vốn đơn giản trở nên phức tạp, còn đem cả gia tộc kéo xuống nước. Ngươi bây giờ, đang mang theo cả Thích tộc đi một con đường không có đường quay đầu! Không giết bọn họ, ngày sau gia tộc gặp nguy, giết bọn họ, gia tộc chẳng lẽ sẽ không gặp nguy hiểm sao?"
Nói xong, hắn chỉ vào Diệp Huyền ở phía xa: "Thanh kiếm trên người người này, người thường há có thể chế tạo? Cho dù Chu tộc có dốc hết toàn tộc cũng không thể tạo ra được thanh kiếm này! Các ngươi giết hắn, người chế tạo ra thanh kiếm này xuất hiện, các ngươi thật sự có thể ngăn cản sao?"
Sắc mặt Thích Nguyên có chút khó coi.
Kỳ thực, những vấn đề này hắn không phải không nghĩ tới, nhưng theo như lời Thích Thiên nói, hiện tại Thích tộc đã không còn đường lui.
Hắn đã lựa chọn bỏ qua những vấn đề này!
Hiện tại chỉ có thể đi đến cùng, giết Diệp Huyền, đoạt kiếm, sau đó đột phá!
Nơi xa, Thích Như thấp giọng thở dài, "Tiểu tử kia, chúng ta bây giờ không nên bàn luận những thứ này, chúng ta hẳn là nên đoàn kết nhất trí đối ngoại!"
Thích Thiên lắc đầu: "Sư phụ, người sai rồi!"
Thích Như có chút không vui, "Nên lấy đại cục làm trọng!"
Thích Thiên khẽ cười nói: "Đại cục làm trọng? Đại cục của Thích tộc ta là cái gì? Là thấy yêu nghiệt, không muốn kết giao với hắn, mà là diệt trừ hắn? Mọi việc đều có nhân quả, hôm nay Thích tộc ta giết hai người bọn họ, sư phụ, người thật sự cảm thấy Thích tộc ta có thể gánh vác được phần nhân quả này sao?"
Sắc mặt Thích Như có chút khó coi.
Thích Nguyên đột nhiên châm chọc nói: "Kết giao? Thích Thiên, ngươi biết ngươi đang nói cái gì không? Ngươi và hai người bọn họ, tranh chính là khí vận, là khí vận đại đạo, các ngươi sinh ra chính là kẻ địch, hiểu chưa? Còn nữa, ngươi có thành tựu hôm nay, ít nhất một nửa là do gia tộc bồi dưỡng, gia tộc bồi dưỡng ngươi, sao bây giờ ngươi lại đến chất vấn gia tộc?"
Thích Thiên nhìn Thích Nguyên: "Ta không phải đang nghi vấn gia tộc, ta đang nghi ngờ ngươi!"
Nghe vậy, hai mắt Thích Nguyên híp lại, trong mắt lóé lên hàn quang.
Thích Thiên lại không sợ chút nào: "Thích Nguyên, giờ phút này ngươi đã bị lòng tham che mờ mắt! Lý do ngươi muốn giết hai người bọn họ là sợ bọn họ đầu nhập vào Chu tộc, nhưng ngươi chưa bao giờ nghĩ tới, hành vi hiện tại của ngươi mới là thứ đẩy bọn họ vào vòng tay của Chu tộc. Còn nữa, Thích Nguyên, ngươi muốn cướp kiếm của kẻ thiên mệnh kia, ta hỏi ngươi, ngươi có từng nghĩ kỹ, kiếm này ngươi thật sự có thể chịu đựng được sao? Thần vật nghịch thiên như vậy, người thường có thể chịu đựng nổi sao? Chu tộc ta có thể chịu đựng nổi sao?"
Thích Nguyên gằn giọng nói:
"Ngươi đang cổ vũ chí khí người khác, diệt uy phong của mình sao?"
Thích Thiên khẽ lắc đầu, "Ta chỉ không muốn để ngươi từng bước một đưa Thích tộc ta vào vực sâu."
Bên cạnh, Thích Như thấp giọng thở dài: "Thích Thiên, ngươi nói không phải không có đạo lý, nhưng bây giờ chúng ta phải đoàn kết, nhất trí đối ngoại! Ngươi nghĩ xem, hôm nay nếu chúng ta không giết bọn họ, tương lai bọn họ sẽ bỏ qua cho Thích tộc chúng ta sao? Giờ phút này, chúng ta đã không còn đường lui, chúng ta chỉ có thể giết hai người bọn họ, diệt trừ mối họa này."
Các trưởng lão còn lại cũng nhao nhao gật đầu, bày tỏ sự đồng ý.
Hiện tại Thích tộc, thật sự đã không còn đường lui.
Thích Thiên trầm mặc một lát, nói: "Các vị trưởng lão, ta hiểu cho các vị, nhưng thật xin lỗi, hành vi của các vị, ta không đồng ý. Ta Thích Thiên muốn tranh, ta sẽ tranh một cách quang minh chính đại, ta sẽ tranh một cách đường đường chính chính, ta sẽ tranh một cách lỗi lạc quang minh. Phương thức tranh đoạt khí vận như thế này, cho dù có thắng, vậy thì có ý nghĩa gì?"
Nói xong, hắn nhìn thoáng qua chúng cường giả Thích tộc giữa sân, "Các vị có đạo lý của các vị, ta có nguyên tắc của ta, nguyên tắc của ta không cho phép ta làm như vậy."
Nói xong, hắn xoay người rời đi.
Mà mỗi một bước hắn đi, khí tức lại điên cuồng tăng vọt!
Nhìn thấy cảnh này, mọi người đều sững sờ.
Mà khi hắn đi đến bước thứ mười, khí tức của hắn đã đạt tới một cảnh giới vô cùng khủng bố, trong nháy mắt, vô số lực lượng thần bí trong thiên địa ùa về phía hắn!
Thời gian chi lực!
Là thời gian chi lực!
Giữa sân, những cường giả Thích tộc kia đều hóa đá.
Thích Thiên đạt tới Tuế Nguyệt cảnh!
Sắc mặt Thích Nguyên kia vô cùng khó coi.
Một bên, Diệp Huyền và Đạo Lăng nhìn nhau, trầm mặc.
Hành vi của Thích Thiên, quả thực vượt quá dự liệu của bọn họ.
Đạo Lăng đột nhiên nhẹ giọng nói: "Kiên trì nguyên tắc, kiên trì bản tâm đối mặt với gia tộc, cuối cùng hắn đã không lựa chọn thỏa hiệp."
Thỏa hiệp!
Diệp Huyền trầm mặc.
Đời người, rất nhiều lúc sẽ phải đối mặt với rất nhiều lựa chọn, có một số lựa chọn, thật sự sẽ trái với bản tâm, nhưng lựa chọn này có thể lại mang đến lợi ích cho ngươi. Lúc này, rất nhiều người sẽ thỏa hiệp với lợi ích.
Giống như người phàm tục, rất nhiều người vì kiếm tiền mà làm liều, đi làm chuyện phạm pháp, chẳng lẽ hắn không biết hành vi của hắn là phạm pháp sao? Hắn biết, nhưng lợi ích đã che mờ mắt hắn, lâu dần, lợi ích cũng sẽ che mờ tâm hắn.
Là nghe theo bản tâm, làm một người có nguyên tắc, hay là thỏa hiệp với thế giới này, đi làm một số chuyện mà mình thật sự không thích, thậm chí là chán ghét?
Rõ ràng, Thích Thiên đã lựa chọn nghe theo bản tâm.
Gia tộc sai, chính là sai, hắn không lựa chọn tiếp tục sai theo.
Nhưng hắn không phải tộc trưởng, hắn không có cách nào thay đổi, cũng không thể thay đổi, lúc này, nếu hắn phản kháng, sẽ có người đi theo hắn, nhưng gia tộc sẽ xảy ra nội chiến!
Hắn lựa chọn rời đi!
Lúc này, Thích Thiên ở phía xa đột nhiên nói: "Ngày sau nếu gia tộc gặp nguy, ta nhất định sẽ trở về!"
Giọng nói vừa dứt, người đã biến mất không thấy đâu nữa.
Giữa sân, trong lòng những cường giả Thích tộc kia cảm thấy vô cùng phức tạp.
Đi rồi!
Vị thiên tài đệ nhất trong lịch sử Thích tộc này, vậy mà đã rời đi!
Là bọn họ đã làm sai sao?
Nhưng tộc trưởng không làm sai!
Hai người này yêu nghiệt như vậy, hơn nữa vốn là kẻ thù của Thích Thiên, bây giờ không diệt trừ, còn đợi đến khi nào?
Xét theo đại cục, tộc trưởng không hề làm sai.
Thích Thiên sai rồi sao?
Thích Thiên có nguyên tắc của mình, có kiêu ngạo của mình, không muốn dùng cách này để giành chiến thắng trong trận tranh đoạt khí vận này, điều này có gì sai?
Ở phía xa, Thích Nguyên đột nhiên gằn giọng nói: "Thích Thiên phản bội gia tộc, từ giờ phút này, hắn không còn là người của Thích tộc ta nữa."
Nghe vậy, một vài trưởng lão giữa sân nhìn về phía Thích Nguyên, vẻ mặt đầy khó tin.
Trục xuất Thích Thiên khỏi Thích tộc?
Bọn họ đều là lão quái vật sống nhiều năm như vậy, làm sao không hiểu ý nghĩ của Thích Nguyên?
Tên Thích Nguyên này là muốn nhân cơ hội này củng cố quyền lực của mình!
Mọi người đều có chút bất mãn!
Thích Như đột nhiên trầm giọng nói: "Tộc trưởng, Thích Thiên cũng không nói rời khỏi Thích tộc, hành động này của ngươi, có phải là có chút không ổn không?"
Thích Nguyên lạnh lùng liếc nhìn Thích Như, trong mắt có sát ý, "Ngươi đang chất vấn ta sao?"
Thích Như không hề tỏ ra yếu thế, "Sao vậy, tộc trưởng muốn biến Thích tộc thành nơi ngươi một tay che trời sao?"
Giữa sân, một số trưởng lão Thích tộc nhao nhao nhìn về phía Thích Nguyên, thần sắc đều có chút bất thiện.
Thích Nguyên đột nhiên nhìn về phía ba cường giả Tuế Nguyệt cảnh cách đó không xa: "Đến lúc này, chúng ta đã không còn đường lui! Kẻ thiên mệnh này cùng với Đạo Lăng và nữ tử vừa nãy, một khi bọn chúng trưởng thành, các ngươi biết sẽ có hậu quả gì không! Không chỉ có vậy, ba người bọn chúng nếu hôm nay rời khỏi nơi này, nhất định sẽ bị Chu tộc lợi dụng, hôm nay không diệt trừ ba người bọn chúng, ngày sau Thích tộc ta nhất định sẽ bị ba người bọn chúng tiêu diệt, các ngươi chọn đi!"
Ba cường giả Tuế Nguyệt cảnh trầm mặc.
Một lát sau, một lão giả dẫn đầu trầm giọng nói: "Không còn đường lui nữa rồi!"
Nói xong, hắn nhìn về phía Diệp Huyền ở xa: "Giết kẻ này, đoạt kiếm, đột phá."
Đột phá!
Nếu như lúc đầu bọn họ thật sự là vì Thích Thiên, vì tương lai của Thích tộc, vậy thì giờ phút này, bọn họ là vì chính mình. Bởi vì sau khi thấy Diệp Huyền vậy mà lợi dụng thanh kiếm kia đột phá đến cảnh giới trên Tuế Nguyệt, bọn họ đã động tâm!
Trên Tuế Nguyệt!
Cám dỗ này, bọn họ không thể nào cự tuyệt!
Không có cường giả Tuế Nguyệt cảnh nào có thể cự tuyệt cám dỗ này!
Nghe được lời của lão giả kia, Thích Nguyên khẽ gật đầu: "Vậy thì giết!"
Nói xong, hắn lạnh lùng liếc nhìn những cường giả Thích tộc xung quanh: "Đúng sai thế nào, hôm nay không bàn đến, chúng ta để thời gian làm chứng. Ta nói cho các ngươi biết, cho dù không có Thích Thiên, Thích Nguyên ta cũng có thể dẫn dắt Thích tộc đi đến huy hoàng."
Chúng cường giả Thích tộc trầm mặc.
Phản kháng?
Hoàn toàn không có cách nào phản kháng!
Bởi vì bốn cường giả Tuế Nguyệt cảnh giữa sân đều đã lựa chọn đứng về phía Thích Nguyên, đừng nói là bọn họ, cho dù Thích Thiên có ở đây cũng không thể phản kháng!
Nắm đấm lớn, mới có quyền lên tiếng và quyền quyết định!
Thích Nguyên nhìn về phía Diệp Huyền ở xa: "Thích Thiên nói giết ngươi sẽ gánh lấy nhân quả, ta không tin! Năm đó có một thầy bói nói với ta, mệnh ta cứng, cho nên, hôm nay ta muốn thử xem, ta muốn xem thử Thích Nguyên ta cùng Thích tộc có gánh vác nổi nhân quả này hay không!"
Ở phía xa, Diệp Huyền quay đầu nhìn về phía Đạo Lăng, "Ngươi đánh mấy tên?"
Đạo Lăng suy nghĩ một chút, rồi nói: "Hai tên!"
Diệp Huyền trừng mắt: "Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ bá khí nói đánh cả bốn!"
Đạo Lăng vội vàng lắc đầu, "Không không! Diệp huynh, chúng ta mỗi người đánh hai tên, không thành vấn đề chứ?"
Diệp Huyền đang định nói chuyện, thì đột nhiên, lại có hai luồng khí tức đáng sợ xuất hiện trong bóng tối.
Thấy vậy, sắc mặt Diệp Huyền và Đạo Lăng lập tức biến đổi!
Lại thêm hai cường giả Tuế Nguyệt cảnh nữa!
Ở phía xa, Thích Nguyên nhìn Diệp Huyền và Đạo Lăng, cười lạnh: "Sao vậy, các ngươi tưởng Thích tộc ta chỉ có bốn cường giả Tuế Nguyệt cảnh sao?"
Diệp Huyền quay đầu nhìn về phía Đạo Lăng, "Ngươi đánh mấy tên?"
Đạo Lăng do dự một chút, rồi gian nan nói: "Ba tên! Ta đánh ba tên, ngươi đánh ba tên, công bằng!"
Diệp Huyền gật đầu: "Ngươi lên trước đi!"
Đạo Lăng gật đầu, không do dự thêm, lập tức xông về phía ba cường giả Tuế Nguyệt cảnh ở phía xa.
Nhưng đúng lúc này, Diệp Huyền bên cạnh đột nhiên xoay người, biến mất ở cuối chân trời.
Chuồn rồi!
Ở phía xa, Đạo Lăng đã xông đến trước mặt ba cường giả Tuế Nguyệt cảnh, vẻ mặt cứng đờ, "Ta..."
Ps: Có linh thạch miễn phí thì ủng hộ ta nhé!