← Quay lại trang sách

Chương 2425 Ta đầu hàng, không phản kháng!

Ta nguyện ý!

Diệp Huyền nhìn thiếu niên trước mặt, có chút cạn lời, đương nhiên, càng nhiều hơn là buồn cười.

Tiểu tử này, nhìn thì có vẻ cứng đầu, nhưng thực chất lại rất tinh ranh.

Rõ ràng, hắn đã nhận ra thân phận của Diệp Huyền và Chương Sứ không đơn giản.

Diệp Huyền mỉm cười: "Ngươi biết ta là ai không?"

Lục Phong cúi đầu hành lễ thật sâu: "Viện trưởng!"

Viện trưởng!

Diệp Huyền có chút tò mò: "Làm sao ngươi nhận ra ta?"

Lục Phong suy nghĩ một chút, sau đó nói: "Bọn họ nói viện trưởng rất anh tuấn tiêu sái..."

Nói xong, hắn nhìn Diệp Huyền: "Ngươi rất đẹp trai!"

Chương Sứ: ""

Diệp Huyền đầu tiên là sững sờ, sau đó cười ha ha, rồi nói: "Đi thư viện thôi!"

Lục Phong đứng dậy cúi đầu hành lễ thật sâu: "Đa tạ viện trưởng!"

Nói xong, hắn nhanh chóng đi vào trong thư viện.

Chương Sứ nhìn Lục Phong ở phía xa, muốn nói lại thôi.

Diệp Huyền nhẹ giọng nói: "Ngươi đang lo lắng sao?"

Chương Sứ gật đầu.

Diệp Huyền cười nói: "Tiểu tử này tâm tư tỉ mỉ, biết biến báo, là một mầm non tốt, nhưng mà, trong xương cốt của hắn mang theo một cỗ hung hăng và cực đoan. Hung hăng không sao, nhưng sự cực đoan của hắn cần phải được dẫn dắt!"

Chương Sứ do dự một chút, sau đó nói: "Nếu không dẫn dắt được thì sao?"

Diệp Huyền mỉm cười: "Đó là chúng ta vô năng!"

Nói xong, hắn xoay người đi vào thư viện ở phía xa.

Chương Sứ trầm mặc một lát, sau đó đi theo.

Sau khi tiến vào thư viện, Diệp Huyền đánh giá xung quanh, không thể không nói, thư viện này được xây dựng rất tao nhã, đặc biệt là Văn viện, khắp nơi đều tràn ngập khí tức thư hương, không chỉ như thế, bầu không khí học tập ở Văn viện rất nồng đậm.

Quan Huyền thư viện ở Trung Thế Giới có tổng cộng hơn một vạn người, có thể nói, nơi này tập trung tất cả những thiên tài yêu nghiệt ở Trung Thế Giới, đương nhiên, cũng là bởi vì phúc lợi của Quan Huyền thư viện thật sự quá tốt, muốn tài nguyên tu luyện có tài nguyên tu luyện, muốn công pháp tu luyện có công pháp tu luyện, có thể giúp bọn họ nâng cao bản thân một cách tốt nhất. Bởi vậy, vô số yêu nghiệt và thiên tài đều hy vọng có thể gia nhập Quan Huyền thư viện, mà những thế lực lớn kia, vì không muốn gia tộc mình bị tụt lại phía sau, cũng đều lần lượt đưa thiên tài yêu nghiệt trong tộc mình đến Quan Huyền thư viện.

Một thiên tài yêu nghiệt có tiền đồ, càng có thể trợ giúp gia tộc của mình!

Cũng chính vì nguyên nhân này, mối quan hệ giữa Quan Huyền thư viện và các thế lực ở các vũ trụ đều rất tốt, đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu nhất vẫn là bởi vì thực lực của Quan Huyền thư viện thật sự quá mạnh, mạnh đến mức khiến vô số thế lực không dám nảy sinh ý đồ xấu.

Sau khi đi dạo một vòng, Diệp Huyền liền mang theo Chương Sứ rời khỏi thư viện.

Diệp Huyền rời khỏi Trung Thế Giới, đi tới Chư Thần vũ trụ, hiện tại Chư Thần vũ trụ đã hoàn toàn là thiên hạ của Quan Huyền thư viện!

Bởi vì hiện nay Quan Huyền thư viện ở Chư Thần vũ trụ chính là tổng viện!

Diệp Huyền không trực tiếp trở về thư viện, mà đi tới Tiên Cổ thành.

Vừa đến Tiên Cổ thành, một nữ tử liền xuất hiện trước mặt hắn, người này chính là Tiên Cổ Yêu, thành chủ của Tiên Cổ thành hiện tại!

Nhìn thấy Tiên Cổ Yêu, Diệp Huyền mỉm cười: "Đã lâu không gặp!"

Tiên Cổ Yêu trừng mắt nhìn Diệp Huyền: "Ta còn tưởng rằng ngươi đã quên ta rồi!"

Diệp Huyền cười ha ha: "Ta có thể quên chính mình chứ không thể quên ngươi!"

Tiên Cổ Yêu liếc mắt nhìn Diệp Huyền, trên mặt lộ ra thêm vài phần ý cười.

Diệp Huyền nhẹ giọng hỏi: "Gần đây nàng khỏe không?"

Tiên Cổ Yêu khẽ gật đầu: "Khỏe!"

Diệp Huyền cười nói: "Không nhớ ta sao?"

Tiên Cổ Yêu trừng mắt nhìn Diệp Huyền: "Đừng nói những lời ong bướm đó!"

Diệp Huyền cười ha ha, cũng không kiểu tình, nắm lấy tay

Tiên Cổ Yêu đi về phía xa.

Ở bên cạnh, Chương Sứ vội vàng lặng lẽ lui xuống.

Bị Diệp Huyền nắm tay, trên mặt Tiên Cổ Yêu lập tức hiện lên hai rặng mây đỏ, nàng khẽ rút tay lại, thấy không rút ra được, nàng liền liếc mắt nhìn Diệp Huyền, mặc cho Diệp Huyền nắm tay.

Hai người đều không nói gì, cứ như vậy nắm tay nhau đi về phía xa.

Một lúc lâu sau, Tiên Cổ Yêu đột nhiên tựa đầu vào vai Diệp Huyền, nhẹ giọng nói: "Ta còn tưởng rằng ngươi đã quên ta rồi!"

Diệp Huyền lắc đầu: "Sao có thể?"

Tiên Cổ Yêu ngẩng đầu nhìn Diệp Huyền: "Ngươi có thích ta không?"

Diệp Huyền gật đầu.

Tiên Cổ Yêu mỉm cười, hai mắt chậm rãi nhắm lại: "Vậy là đủ rồi!"

Diệp Huyền mỉm cười, sau đó nắm chặt tay Tiên Cổ Yêu.

Không thể không nói, lúc này Diệp Huyền có chút cảm khái, hắn phát hiện, hắn thật sự có chút hèn nhát trong chuyện tình cảm.

Thích chính là thích, cần gì phải do dự?

Nếu không thích, ngay từ đầu đừng nên đi trêu chọc người khác, mà nếu đã thích! Thì cứ tiến tới đi!

Con gái nhiều lúc không sợ cầm thú, sợ là kẻ không bằng cầm thú!

Tiên Cổ Yêu đột nhiên hỏi, "Ngươi có bao nhiêu người trong lòng?"

Nghe vậy, vẻ mặt Diệp Huyền cứng đờ.

Tiên Cổ Yêu nhìn thẳng Diệp Huyền, chờ đợi câu trả lời.

Diệp Huyền suy nghĩ một chút, rồi nói: "Khi ta ở cùng với ngươi, người ta thích nhất chính là ngươi!"

Tiên Cổ Yêu ngẩn người, sau đó trừng mắt liếc Diệp Huyền một cái, nhưng không hỏi tiếp vấn đề này nữa.

Diệp Huyền cười ha ha.

Sau khi cùng Tiên Cổ Yêu dạo chơi một vòng, hai người tách ra.

Nhìn Diệp Huyền biến mất ở phía xa chân trời, Tiên Cổ Yêu mỉm cười, rồi nhìn về tiểu mộc nhân trong tay, tiểu mộc nhân này giống hệt nàng, là do Diệp Huyền tự tay điêu khắc!

Nhìn tiểu mộc nhân trong tay hồi lâu, nàng xoay người rời đi.

Hôm nay, nàng rất vui vẻ!

Bởi vì Diệp Huyền không còn mập mờ nữa, mà là thừa nhận nàng.

Rời khỏi Tiên Cổ thành, Diệp Huyền trở về Quan Huyền thư viện.

Nơi này rất quen thuộc!

Vào thư viện, Diệp Huyền liền gặp Thư Hiền - viện chủ Văn viện.

Thư Hiền khẽ hành lễ với Diệp Huyền: "Viện chủ!"

Diệp Huyền cười nói: "Thư lão, lần sau gặp ta, không cần hành lễ!"

Thư Hiền lại lắc đầu: "Đây là quy củ, nhất định phải tuân thủ!"

Diệp Huyền lắc đầu cười: "Tùy ngươi!"

Nói xong, hắn nhìn quanh, hiện tại quy mô của Quan Huyền thư viện đã lớn hơn trước ít nhất trăm lần, hơn nữa, vẫn đang không ngừng mở rộng, bởi vì liên tục có các thế lực gia nhập!

Diệp Huyền đột nhiên nói: "Đế Âm tộc, còn có một số người ta mời đến gia nhập thư viện, bọn họ không gây chuyện chứ?"

Thư Hiền vội vàng lắc đầu: "Không! Đều rất tuân thủ quy củ!"

Diệp Huyền cười nói: "Vậy thì tốt!"

Hắn sợ nhất là những người đó sau khi gia nhập Quan Huyền thư viện lại gây chuyện!

Thư Hiền trầm giọng nói: "Bọn họ đều do Thanh Khâu quản lý!"

Diệp Huyền gật đầu, trong Quan Huyền thư viện, cũng chỉ có Thanh Khâu mới quản lý được những người đó, nhất là Thiên tộc, hai người của Thiên tộc kia đều là cường giả Chân Ngã cảnh, dù là ở Dương tộc, cũng coi như là cường giả đỉnh cấp!

Lúc này, hai người Thiên tộc kia xuất hiện trước mặt Diệp Huyền, thấy hắn, hai người vội vàng hành lễ: "Bái kiến tộc trưởng!"

Diệp Huyền đánh giá hai người, rồi cười nói: "Ở thư viện có quen không?"

Hai người vội vàng gật đầu.

Diệp Huyền cười ha ha, rồi nói: "Còn chưa biết hai người

xưng hô như thế nào?"

Nam tử mặc kim giáp tay trái cầm kiếm vội vàng nói: "Thuộc hạ A Tả, kẻ cầm đao bên cạnh là Cố Hữu."

Diệp Huyền gật đầu: "Các ngươi đều là cường giả Chân Ngã cảnh, là người có thực lực mạnh nhất Quan Huyền thư viện hiện tại, nên an nguy của thư viện, ta giao cho các ngươi! Còn nữa, khi rảnh rỗi, các ngươi có thể chỉ điểm cho các học viên trong thư viện, với thực lực của các ngươi mà chỉ điểm cho bọn họ, bọn họ sẽ thu hoạch được rất nhiều."

A Tả vội vàng nói: "V được!"

Nói xong, hắn muốn nói lại thôi.

Diệp Huyền cười nói: "Muốn nói gì cứ nói!"

A Tả trầm giọng nói: "Tộc trưởng, trước kia chúng ta tưởng rằng không còn tộc nhân nào, mấy hôm trước chúng ta đã đi tìm hiểu, phát hiện, lúc đại chiến năm đó, một số chi của Thiên tộc chúng ta đã không tham gia, vì vậy, Thiên tộc chúng ta vẫn còn một số tộc nhân sống trên đời, chúng ta muốn bọn họ đến gia nhập thư viện!"

Diệp Huyền cười nói: "Đương nhiên có thể! Đây là chuyện tốt!"

Nghe vậy, A Tả vội vàng hành lễ thật sâu: "Đa tạ tộc trưởng!"

Diệp Huyền lắc đầu cười: "Ta biết các ngươi đang nghĩ gì, vì ta không phải người Thiên tộc, nên các ngươi có rất nhiều lo lắng! Nhưng ta muốn nói cho các ngươi biết, hiện tại ta là tộc trưởng Thiên tộc, chuyện của Thiên tộc chính là chuyện của ta! Hơn nữa, ta sẽ không làm tộc trưởng Thiên tộc mãi mãi, sau này, ta sẽ tìm thời cơ thích hợp để người Thiên tộc các ngươi tự mình làm tộc trưởng!"

A Tả và Cố Hữu đều sững sờ, ngay sau đó, hai người lộ vẻ hoảng hốt, định nói gì đó, nhưng Diệp Huyền lại nói: "Tộc trưởng Thiên tộc, đương nhiên phải do người Thiên tộc làm, dĩ nhiên, ta cũng sẽ luôn chiếu cố Thiên tộc!"

A Tả có chút do dự.

Thực ra, hắn và Cố Hữu đương nhiên muốn người Thiên tộc làm tộc trưởng, nhưng hiện tại, bọn họ rất rõ ràng, chỉ có Diệp Huyền mới có thể dẫn dắt Thiên tộc tiếp tục phát triển!

Lúc này, Cố Hữu vẫn luôn im lặng đột nhiên nói: "Ta có một cách, chúng ta có thể tìm một nữ tử xinh đẹp trong tộc gả cho tộc trưởng, con của hai người làm tộc trưởng, chẳng phải là vẹn cả đôi đường sao?"

Mặt Diệp Huyền lập tức đen lại, ngươi đang đánh chủ ý lên thân thể ta đấy à?

Cố Hữu nói xong, cảm thấy cách này của mình thật sự quá hay, bèn cười nói: "Tộc trưởng, ta thấy cách này được đấy! Rất được, ngươi..."

Diệp Huyền đột nhiên xua tay: "Con của ta, không thể làm tộc trưởng Thiên tộc!"

Cố Hữu có chút khó hiểu: "Vì sao?"

Diệp Huyền lạnh nhạt nói: "Vì hiện tại ta tạm thời không sinh được con trai!"

Nói xong, hắn xoay người rời đi.

Cố Hữu: ""

Sinh con trai?

Diệp Huyền cũng cạn lời.

Mỗi lần hắn ở cùng Thác Bạt Ngạn, thực ra, đều không dùng biện pháp phòng hộ gì, nhưng Thác Bạt Ngạn vẫn không thể mang thai.

Lúc đầu hắn còn có chút không hiểu, sau đó dần dần hiểu ra. Con của hắn, có thể là người Thiên Mệnh tiếp theo, nên có lẽ phải cùng người thích hợp mới sinh ra được! Nhưng vấn đề là, rốt cuộc ai mới là người thích hợp?

Thử từng người một?

Nghĩ đến đây, Diệp Huyền vội vàng lắc đầu, hắn đột nhiên phát hiện, mình hình như có chút háo sắc rồi!

Ngay khi Diệp Huyền định rời đi, đột nhiên, nơi xa xuất hiện một nữ tử mặc tử bào.

Thấy vậy, hai mắt Diệp Huyền nheo lại, còn A Tả và Cố Hữu bên cạnh lập tức chắn trước mặt hắn, nữ tử tử bào đột nhiên song chỉ điểm ra.

⚝ ✽ ⚝

A Tả và Cố Hữu đã là cường giả Chân Ngã cảnh nhưng còn chưa kịp phản ứng đã bị đánh bay ra xa mấy triệu trượng

Thấy vậy, Diệp Huyền không chút do dự, lập tức giơ hai tay lên: "Ta đầu hàng, ta không phản kháng!"