Chương 2623 Thời gian không còn nhiều!
Chủ nhân Đại Đạo Bút!
Diệp Huyền hóa đá tại chỗ!
Không chỉ Diệp Huyền, Cổ ở bên cạnh cũng lập tức nheo mắt, thần sắc ngưng trọng chưa từng có!
Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn về phía nơi xa, ở đó có một hư ảnh đang lơ lửng!
Chủ nhân Đại Đạo Bút!
Diệp Huyền nhìn chủ nhân Đại Đạo Bút, sắc mặt cũng vô cùng ngưng trọng, chủ nhân Đại Đạo Bút trước mắt mang đến cho hắn cảm giác như vũ trụ bao la vô tận, thâm sâu khó lường.
Sao hắn ta lại đột nhiên xuất hiện?
Trong lòng Diệp Huyền chấn động!
Lúc này, chủ nhân Đại Đạo Bút đột nhiên nói: "Nói chuyện một chút!"
Nói chuyện!
Diệp Huyền do dự một chút, rồi nói: "Nói chuyện gì?"
Chủ nhân Đại Đạo Bút cười nói: "Chuyện gì cũng có thể nói!"
Diệp Huyền khẽ gật đầu: "Được!"
Nói xong, hắn đi tới chỗ cách chủ nhân Đại Đạo Bút không xa rồi ngồi xuống, dù sao cũng phải nể mặt mũi chủ nhân Đại Đạo Bút!
Cổ liếc nhìn Diệp Huyền, không nói gì.
Chủ nhân Đại Đạo Bút đột nhiên nhìn về phía Cổ: "Ngươi cũng đừng căng thẳng, nếu ta muốn giết ngươi, năm đó ta đã giết ngươi rồi!"
Cổ cười nói: "Ta không căng thẳng!"
Nói xong, nàng cũng ngồi xuống bên cạnh Diệp Huyền, rất gần!
Chủ nhân Đại Đạo Bút cười nói: "Ngươi có biết người bên cạnh ngươi là ai không?"
Diệp Huyền liếc nhìn Cổ, lắc đầu.
Chủ nhân Đại Đạo Bút mỉm cười: "Ngươi không biết nàng là ai, nhưng nàng cho ngươi chỗ tốt, nên ngươi mới cứu nàng?"
Diệp Huyền trầm mặc.
Chủ nhân Đại Đạo Bút lắc đầu cười: "Ngươi muốn kiến lập một trật tự hoàn toàn mới, muốn thay đổi vũ trụ này, ta tin ngươi không phải nhất thời xúc động, nhưng tất cả những gì ngươi làm đều khiến ta cảm thấy ngươi có chút non nớt, không đúng, nói nghiêm khắc hơn, là quá ngây thơ!"
Nghe vậy, lông mày Diệp Huyền hơi nhíu lại!
Chủ nhân Đại Đạo Bút đột nhiên cười nói: "Người bên cạnh ngươi này, nàng quả thật tên là Cổ, nhưng ngươi không biết chính là, nàng là người kiến lập trật tự thời đại cổ xưa, mà ngươi có biết trật tự thời đại cổ xưa là như thế nào không? Để ta nói cho ngươi biết! Trật tự thời đại cổ xưa, chính là kẻ mạnh làm vua, tín ngưỡng rừng rậm pháp tắc, trật tự của thời đại đó, chính là trật tự của một mình Cổ cô nương này, nàng thống trị tất cả, bóc lột tất cả, không chỉ như thế, nàng còn từng suýt chút nữa hiến tế toàn bộ sinh linh của thời đại cổ xưa..."
Nói xong, hắn lắc đầu cười: "Nàng chắc chắn không nói cho ngươi biết những điều này!"
Suýt chút nữa hiến tế cả thời đại!
Diệp Huyền lập tức có chút kinh hãi, hắn quay đầu nhìn Cổ, nàng ta đáng sợ như vậy sao?
Cổ thần sắc bình tĩnh, thoạt nhìn giống như một cô gái ngoan ngoãn!
Chủ nhân Đại Đạo Bút tiếp tục nói: "Biết vì sao ta không giết nàng không? Bởi vì giết nàng như vậy, quá tiện nghi cho nàng! Ta giam cầm nàng, là đang trừng phạt nàng!"
Cổ đột nhiên cười nói: "Nếu năm đó ngươi không muốn giết ta, ta sao phải làm vậy? Ta tự vệ, chẳng lẽ có sai?"
Chủ nhân Đại Đạo Bút cười nói: "Vì sao ta phải giết ngươi? Năm đó thời đại cổ xưa, được xưng là thời đại đen tối nhất từ trước tới nay, dưới sự thống trị của ngươi, toàn bộ thời đại cổ xưa là dạng gì, muốn ta miêu tả cho ngươi nghe một chút không?"
Cổ nhìn thẳng chủ nhân Đại Đạo Bút: "Từ xưa đến nay, kẻ mạnh làm vua, kẻ yếu làm tôi, thích ứng thì sinh tồn, đây vốn là pháp tắc của vũ trụ, không phải sao?"
Chủ nhân Đại Đạo Bút nói: "Đúng sai, thật ra không cần phải thảo luận! Bởi vì tiêu chuẩn đúng sai của ngươi và ta vốn không giống nhau, cho nên có thảo luận cũng không có kết quả!"
Cổ nhún vai: "Ngươi nói không sai! Theo ta thấy, kẻ thắng làm vua, kẻ thua làm giặc, ngươi thắng rồi! Cho nên, ngươi nói gì cũng đúng!"
Nói xong, nàng liếc nhìn chủ nhân Đại Đạo Bút: "Nhưng mà, xin thứ cho ta nói thẳng, sau khi ngươi kiến lập một trật tự mới, thì tốt đẹp đến mức nào chứ?"
Diệp Huyền nhìn về phía chủ nhân Đại Đạo Bút, đây cũng là điều hắn muốn hỏi!
Chủ nhân Đại Đạo Bút nhìn Diệp Huyền, cười nói: "Ngươi cảm thấy trật tự hiện tại không tốt, đúng không?"
Diệp Huyền gật đầu.
Chủ nhân Đại Đạo Bút mỉm cười, "Ngươi cảm thấy không tốt, đó là bởi vì ngươi lấy ánh mắt hiện tại của ngươi mà nhìn nhận, hơn nữa, ngươi chỉ thấy được một mặt không tốt, không nhìn thấy mặt tốt! Ngươi cảm thấy ngươi gặp phải chút bất công, vì thế, ngươi cảm thấy tất cả mọi thứ đều là không tốt!"
Nói xong, hắn lắc đầu, "Vũ trụ này, không thể nào tất cả mọi thứ đều tốt. Có tốt, tự nhiên sẽ có mặt xấu. Bất quá, ta vẫn muốn nghe ngươi nói một chút thế giới này không tốt như thế nào!"
Diệp Huyền lập tức nói: "Kẻ mạnh tùy hứng, kẻ yếu cam chịu số phận, hết thảy mọi thứ trên thế gian đều lấy nắm đấm làm trọng, nắm đấm lớn, là đúng, nắm đấm nhỏ, có đúng cũng thành sai! Hơn nữa, Đạo Môn của ngươi mục nát nghiêm trọng, kẻ chưởng quản trật tự mà mục nát, sẽ ức hiếp chúng sinh!"
Chủ nhân Đại Đạo Bút đột nhiên thở dài một tiếng, cắt ngang lời Diệp Huyền.
Diệp Huyền nhìn về phía chủ nhân Đại Đạo Bút, chủ nhân Đại Đạo Bút cười nói: "Kẻ mạnh làm chủ! Ta biết, ngươi muốn thiết lập một thế giới pháp trị! Mọi thứ trên thế gian, có pháp phải giữ, có lý phải theo! Thế nhưng, ngươi nghĩ quá đơn giản rồi, bởi vì thứ khó quản lý nhất trên thế gian, chính là lòng người, không chỉ nhân loại, vạn vật vạn linh, đều có lòng tham! Ngươi hẳn là biết ngân hà, thế giới bên kia ngân hà khác với thế giới bên này của chúng ta, thế giới bên kia chính là theo pháp trị, nhưng kết quả thì sao? Vẫn có chuyện bất công xảy ra, ví dụ như bằng hữu của ngươi, Nhị Nha cô nương kia, còn có muội muội của ngươi, khi các nàng đến ngân hà, tất cả pháp luật cùng trật tự đều vô dụng với các nàng, các nàng có thể đứng trên tất cả!"
Diệp Huyền trầm mặc.
Chủ nhân Đại Đạo Bút tiếp tục nói: "Bất kỳ nơi nào, đều có chuyện bất công, loại chuyện này, không thể nào hoàn toàn ngăn chặn được!"
Nói xong, hắn nhìn về phía Diệp Huyền, cười nói: "Cho nên, sau khi ngươi thiết lập một loại trật tự hoàn toàn mới, ngươi có thể cam đoan dưới trật tự của ngươi sẽ đạt được sự công bằng tuyệt đối sao?"
Diệp Huyền trầm mặc.
Chủ nhân Đại Đạo Bút lại nói: "Hiện tại, đám người đi theo ngươi kia, bọn họ là vì lợi ích mà đi theo ngươi, mà đến một ngày nào đó, khi ngươi không còn ở đây, bọn họ cũng sẽ vì lợi ích mà phản bội ngươi, hoặc là nói, bọn họ sẽ tự mưu lợi cho mình! Nếu như ngươi không tin, ngươi hãy quay đầu nhìn lại thư viện của ngươi, ngươi sẽ phát hiện, nội bộ thư viện của ngươi cũng có tranh quyền đoạt lợi, chỉ là ngươi không biết mà thôi!"
Nói xong, hắn cười cười, rồi tiếp tục nói: "Ta không phải đang phủ nhận ngươi, ta là muốn nói cho ngươi biết, chuyện ngươi muốn làm, xuất phát điểm không sai, thế nhưng, ngươi nghĩ quá tốt đẹp rồi! Ngươi ở mấy vũ trụ thành lập thư viện, liền ngây thơ cho rằng mình có năng lực quản lý vũ trụ vô tận này, điều này là không đúng! Hơn nữa, ngươi chưa từng dùng ánh mắt khách quan để nhìn nhận vũ trụ này! Cũng chưa từng tìm hiểu qua lịch sử của vũ trụ vô tận, bởi vậy, ngươi nhìn nhận sự việc, rất phiến diện. Nói đơn giản, ngươi rất non nớt, thậm chí có chút ấu trĩ, hiện tại ngươi, chỉ có một khang nhiệt huyết!"
Diệp Huyền đột nhiên nói: "Ngươi biết rõ trong Đạo Môn của ngươi xảy ra mục nát, vì sao không ngăn cản? Ngươi biết rõ thế gian này có rất nhiều chuyện bất công, vì sao cũng không ngăn cản?"
Chủ nhân Đại Đạo Bút cười nói: "Cái mà ngươi nói là mục nát là gì? Là có pháp tắc mưu lợi sao?"
Diệp Huyền gật đầu.
Chủ nhân Đại Đạo Bút lắc đầu, "Chúng nó là pháp tắc, không phải Thánh Nhân, chúng nó cũng cần tu luyện, cũng cần tài nguyên! Chúng nó cấu kết với một số thế lực địa phương, mưu cầu lợi ích cho mình, điều này là không đúng, nhưng không có nghĩa là tất cả pháp tắc đều sẽ làm như vậy, mà ta cũng không thể nào ngăn cản tất cả pháp tắc đừng làm như vậy!"
Nói xong, hắn nhìn về phía Diệp Huyền, cười nói: "Ngươi dám chắc thư viện của ngươi không có kẻ tham ô sao? Không có kẻ nào lấy quyền mưu tư sao?"
Diệp Huyền trầm mặc!
Hắn đương nhiên không dám chắc!
Chủ nhân Đại Đạo Bút cười nói: "Những thứ mà ngươi quan tâm và bận tâm, đều là những vấn đề nhỏ nhặt này, vũ trụ quá lớn, nếu như ánh mắt của ngươi chỉ chú ý đến những chuyện nhỏ nhặt này, vậy ta có thể nói cho ngươi biết, ngươi không thể nào thiết lập một loại trật tự hoàn toàn mới."
Nói xong, hắn khẽ cười, "Ngươi có biết bản thể ta hiện tại đang làm gì không?"
Diệp Huyền nhìn về phía chủ nhân Đại Đạo Bút, "Không biết!"
Chủ nhân Đại Đạo Bút cười nói: "Cách nơi này không sai biệt lắm mấy trăm triệu năm vũ trụ, bên kia xuất hiện một Ma đầu, kẻ này lấy tế điện chúng sinh để có được lực lượng cường đại, thực lực đã vượt xa cảnh giới Trật Tự, không phải thứ mà ngươi hiện tại có thể tưởng tượng được! Nếu như mỗi ngày ta đều chú ý đến những việc nhỏ này, vậy xin hỏi, loại đại sự này ai sẽ chú ý đến?"
Diệp Huyền trầm mặc.
Chủ nhân Đại Đạo Bút tiếp tục nói: "Hơn nữa, bản thân ngươi có thật sự nghiêm túc đối đãi với thế giới này sao? Ngươi chưa từng tìm hiểu qua lịch sử của vũ trụ này! Những gì ngươi làm hiện tại, trong mắt ta, giống như trẻ con chơi trò chơi vậy. Ngươi có biết vì sao kiếm ý Nhân Gian của ngươi đến bây giờ vẫn bình bình đạm đạm không? Bởi vì trật tự của ngươi, cách cục quá nhỏ, ánh mắt của ngươi, chưa bao giờ nhìn xa hơn. Còn có một điểm, đó chính là muốn thiết lập một loại trật tự hoàn toàn mới, cần phải có thực lực cường đại, thực lực hiện tại của ngươi, hiển nhiên là còn lâu mới đủ. Tất cả thành tựu hiện tại của ngươi, đều là dựa vào thực lực của muội muội ngươi, nếu không có muội muội ngươi, cái gọi là trật tự của ngươi, chính là một trò cười, ngươi hiểu chưa?"
Nói xong, hắn cười cười, rồi nói: "Ta biết, ngươi đang nghiêm túc làm chuyện này! Thế nhưng, ngươi không thể không thừa nhận, nếu như không có muội muội ngươi, ngươi chuyện gì cũng làm không được! Ta không phải đang chế nhạo ngươi, ta là muốn cho ngươi hiểu rõ, một khi muội muội ngươi đột nhiên biến mất, hoặc là không còn ở đây, tất cả mọi thứ của ngươi, đều sẽ tan thành mây khói, bao gồm cả cái gọi là trật tự này của ngươi. Sự tự tin của một người, không nên dựa vào người khác, ngươi hiểu ý ta không?"
Diệp Huyền gật đầu, "Ta biết!"
Chủ nhân Đại Đạo Bút cười nói: "Một điểm cuối cùng, ngươi cần phải thay đổi bản thân một chút, ta chỉ nói hai điểm, thứ nhất, ngươi muốn thiết lập thế giới pháp trị công bằng, vậy bản thân ngươi phải làm gương, làm được tôn trọng pháp luật và trật tự. Điểm thứ hai, làm bất cứ chuyện gì, phải suy nghĩ cho kỹ trước!"
Nói xong, hắn liếc nhìn Cổ, "Ví dụ như ngươi giúp nàng, trước khi giúp nàng, chẳng lẽ ngươi không nên tìm hiểu rõ nàng là người như thế nào sao? Nàng có đáng để giúp đỡ hay không? Hay là nói, bất luận kẻ nào cho ngươi chỗ tốt, ngươi đều sẽ giúp? Ngươi có biết, rất nhiều lúc, ngươi giúp đỡ một kẻ ác còn đáng sợ hơn việc bản thân ngươi làm một chuyện ác. Không nói gì khác, nếu không phải muội muội ngươi thay ngươi trấn áp nhân quả, lúc ngươi đồng ý giúp Cổ cô nương này, ngươi đã kết xuống một mối ác duyên to lớn, lúc đó, ngươi bị nhắm vào, ngươi lại đến trách cứ Thiên Đạo bất công, thế đạo bất công, chẳng phải rất nực cười sao?"
Ngay lúc này, Cổ đột nhiên nói: "Từ giờ trở đi, ta đi theo Diệp công tử, ta nguyện ý cải tà quy chính!"
Chủ nhân Đại Đạo Bút nhìn về phía Cổ, Cổ cười nói: "Như vậy, chẳng phải ác duyên này sẽ biến thành thiện duyên sao?"
Chủ nhân Đại Đạo Bút nhìn về phía Diệp Huyền, "Hôm nay nói với ngươi những điều này, là muốn ngươi trở nên chín chắn hơn một chút! Bởi vì, thời gian của ngươi thật sự không còn nhiều nữa! Ta hy vọng một ngày nào đó trong tương lai, khi người khác nhớ tới thời đại này, ngươi sẽ không còn là cái mác 'con ông cháu cha'! Ngươi hãy tự lo liệu cho tốt!"
Nói xong, hắn lập tức biến mất tại chỗ!