← Quay lại trang sách

Chương 42 MÀU TRẮNG

Chim bồ câu. Lông của chúng cũng có màu trắng như nỗi sợ hãi của cô. Đôi cánh chúng viết nỗi sợ hãi ấy trên nền trời buổi chiều tà.

Cáo tì bàn tay vào cửa sổ. Cô thì thầm tên Jacob, tựa như giọng nói của cô có thể dẫn lối cho anh vượt qua mê cung của tên yêu râu xanh. Trước đây anh đã từng cứu cô thoát khỏi một cái bẫy, nhưng hồi ấy cô là con mồi. Lần này cô là mồi nhử.

Cô rất vui vì Jacob đã đến.

Cô ước sao anh không bao giờ tìm thấy cô.

Sau lưng cô, chiếc bình đứng giữa những cái đĩa rỗng không và nỗi sợ hãi của cô đang dần đầy lên trong đó.