← Quay lại trang sách

Chương 51 CHẠY

Sợ hãi. Sợ hãi chất chồng. Bình yên quá ngắn ngủi giữa những nỗi sợ hãi.

Cô đã quá mệt mỏi đến độ bộ lông không còn mang đến cho cô cảm giác thoải mái nữa. Cáo uống nỗi sợ hãi của mình đến say khướt, nhưng cô vẫn cảm thấy nó hiện diện. Như một cơn địa chấn nhỏ sâu thẳm bên trong cô.

Những nơi chốn, chúng như nấm mốc bám trên tim cô... ngôi nhà tồi tàn mang mùi biển. Căn Phòng Đỏ. Chúng không dễ dàng bị bỏ lại đằng sau. Dù cáo cái có chạy nhanh đến thế nào. Thứ duy nhất bảo vệ cô khỏi những thứ ấy chính là Jacob.

Cáo muốn được ngủ bên cạnh anh. Chỉ cần ở bên anh và cảm nhận hơi ấm anh xua tan đi ký ức về căn phòng màu đỏ. Và ngôi nhà mặn mùi muối biển.

Nhưng cô phải chạy.

Cô đang mang mạng sống của anh trên cổ.

Chưa bao giờ có thứ gì nặng hơn thế.